Khoa giáo dục quốc phòng của Triệu Đoan Mẫn chủ yếu học về chính trị, an ninh, quân sự, quốc phòng. Khoa này khá ít con gái, một lớp của cô có ba mươi học sinh mà cũng chỉ có năm cô gái, còn lại toàn là nam sinh.
Trịnh Nhã Lam tỏ vẻ không hài lòng.
- Mẫn Nhi, con xin học cái nghành gì thế này, toàn là con trai không vậy. Không được, để mẹ đi xin hiệu trưởng cho con đổi sang khoa khác.
Triệu Đoan Mẫn thấy Trịnh Nhã Lam định xoay người đi thì vội kéo bà lại.
- Mẹ, không cần đâu mẹ, con đã quyết định rồi, con sẽ theo học khoa này. Con sẽ dùng chính khả năng của mình để học, con không muốn đi cửa sau đâu mẹ.
Trịnh Nhã Lam thấy Triệu Đoan Mẫn quyết tâm như vậy, bà cũng không tiện xen vào. Bà chỉ thở dài,lắc đầu:
- Anh cả của con theo quân đội, suốt ngày không ở nhà mẹ đã không hài lòng rồi. Giờ lại đến lượt con, cái gì mà giáo dục quốc phòng rồi lại giống như A Phong ấy hả.
- Không đâu mẹ, nghành của con ra làm giáo viên dạy quốc phòng cùng tập quân sự,như anh ấy là học trường quân đội, là đi bộ đội rồi mẹ. Nghành này đang được nhà nước ưu tiên vì là môn học mới, con còn được miễn học phí nửa năm đầu tiên đó mẹ. Mẹ đừng lo nhé.
- Cái con bé này,mẹ coi con như con gái ruột của mẹ, không lo sao được chứ.
Cuối cùng Trịnh Nhã Lam cũng không ngăn cản Triệu Đoan Mẫn nữa, bà đợi Triệu Đoan Mẫn nhận lớp xong rồi lên xe ra về.
Hôm nay là buổi học đầu tiên chủ yếu là để học sinh nhận lớp, nhận thầy rồi giới thiệu sơ qua về nghành học này nên cũng tương đối nhẹ nhàng. Trường học không quá xa nhà, lại có xe trong nhà đưa đón nên Triệu Đoan Mẫn không phải ở kí túc xá của trường, học xong cô lên xe đi thẳng về nhà.
Lâm Quân Hạo thì ban ngày ở công ty giúp ba, buổi tối thỉnh thoảng lại ra ngoài đi chơi, Triệu Đoan Mẫn và anh ta thời gian chạm mặt nhau rất ít. Thế này đối với cô lại rất dễ chịu, không phải ở chung với anh ta, lại được tự do thoải mái, muốn cô làm bình phong khi đi ra ngoài hay khi có người lạ cũng được, còn lại ở nhà không phải diễn kịch đúng là cũng không khó khăn như cô tưởng tượng.
Một tháng học đầu tiên trôi qua với Triệu Đoan Mẫn rất suôn sẻ. Cho đến tháng kế tiếp cả lớp được thầy chủ nhiệm Trần An tuýt còi ra sân tập trung. Cả trường có 5 lớp khoa giáo dục quốc phòng lần lượt là KA1, KA2, KA3, KA4, KA5 mà lớp của Triệu Đoan Mẫn chính là lớp KA2.Lần này cả năm lớp đều được triệu tập ra sân huấn luyện cùng một lúc.
Lớp KA2 theo tiếng còi hiệu lệnh của thầy Trần nhanh nhẹn ra sân tập trung thành ba hàng ngang, mỗi hàng là mười học sinh. Năm bạn học sinh nữ duy nhất trong lớp được đẩy lên đứng hàng đầu tiên. Mỗi học sinh đều chỉn chu trong bộ đồ rằn ri cùng giày tập theo quy định đồng phục của lớp giáo dục quốc phòng.
Thầy Trần An chủ nhiệm lớp KA2 cũng là người có tiếng nói nhất trong năm thầy giáo có mặt ở đây lên tiếng.
- Hôm nay trường chúng ta vô cùng vinh dự được đón tiếp thiếu tướng Lâm Quân Phong thuộc đội tác chiến đặc biệt Phong Thần trực thuộc tổng chỉ huy quân đội, được lãnh đạo cấp cao cử đến đây làm giáo quan hướng dẫn giảng dạy về quân sự cho các em một tháng. Đề nghị các em cho một tràng pháo tay.
Toàn bộ năm lớp giáo dục quốc phòng đều vỗ tay vang dội. Triệu Đoan Mẫn cảm thấy cái tên này nghe thật quen. À đúng rồi, vị thiếu tướng này lại trùng tên với anh chồng của cô. Người đâu chưa thấy xuất hiện đã bắt người khác hoan hô rát cả tay.
Ngay sau lời tự nhủ trong lòng của Triệu Đoan Mẫn, Lâm Quân Phong theo lời giới thiệu của chủ nhiệm Trần liền bước lên phía trước, anh mặc trên người bộ đồng phục quân đội trông vô cùng khí khái. Vóc người thẳng tắp khuôn mặt lạnh lùng cương nghị, xuất chúng, đôi con ngươi đen sắc bén, khiến các nữ sinh phải hít sâu một hơi, các nam sinh cũng thầm cảm thán trong lòng.
Triệu Đoan Mẫn cũng hít sâu một hơi. Đệt... Là anh chồng cô thật kìa. Triệu Đoan Mẫn chỉ biết Lâm Quân Phong ở trong quân đội thôi còn thuộc sư đoàn nào, giữ chức vụ gì thì cô hoàn toàn không biết, cũng không để ý. Hóa ra anh chồng cô đã lên hàng thiếu tướng. Đúng là cũng ra gì phết nhỉ.
Người đàn ông tiến lên phía trước cất tiếng:
- Xin chào mọi người, tôi là thiếu tướng Lâm Quân Phong thuộc đội tác chiến đặc biệt Phong Thần, trực thuộc tổng chỉ huy quân đội. Tôi sẽ kết hợp cùng năm thầy chủ nhiệm của các em dạy quân sự cho các em trong vòng một tháng. Sau một tháng này,chúng tôi sẽ chọn ra mỗi lớp năm bạn học xuất sắc nhất được đến quân khu tại Tây Nam Lĩnh tập huấn. Nếu trong quá trình tập huấn đạt thành tích cao,nếu các em có nguyện vọng sẽ được đặc cách vào quân đội chính quy. Cũng được miễn giảm một năm học, có nghĩa là bình thường chúng ta phải học trong ba năm để đạt tốt nghiệp thì chỉ cần mất hai năm thôi, học sinh xuất sắc đó sẽ được tốt nghiệp ra trường sớm một năm. Các em nghe đã hiểu những gì tôi nói chưa?
Trịnh Nhã Lam tỏ vẻ không hài lòng.
- Mẫn Nhi, con xin học cái nghành gì thế này, toàn là con trai không vậy. Không được, để mẹ đi xin hiệu trưởng cho con đổi sang khoa khác.
Triệu Đoan Mẫn thấy Trịnh Nhã Lam định xoay người đi thì vội kéo bà lại.
- Mẹ, không cần đâu mẹ, con đã quyết định rồi, con sẽ theo học khoa này. Con sẽ dùng chính khả năng của mình để học, con không muốn đi cửa sau đâu mẹ.
Trịnh Nhã Lam thấy Triệu Đoan Mẫn quyết tâm như vậy, bà cũng không tiện xen vào. Bà chỉ thở dài,lắc đầu:
- Anh cả của con theo quân đội, suốt ngày không ở nhà mẹ đã không hài lòng rồi. Giờ lại đến lượt con, cái gì mà giáo dục quốc phòng rồi lại giống như A Phong ấy hả.
- Không đâu mẹ, nghành của con ra làm giáo viên dạy quốc phòng cùng tập quân sự,như anh ấy là học trường quân đội, là đi bộ đội rồi mẹ. Nghành này đang được nhà nước ưu tiên vì là môn học mới, con còn được miễn học phí nửa năm đầu tiên đó mẹ. Mẹ đừng lo nhé.
- Cái con bé này,mẹ coi con như con gái ruột của mẹ, không lo sao được chứ.
Cuối cùng Trịnh Nhã Lam cũng không ngăn cản Triệu Đoan Mẫn nữa, bà đợi Triệu Đoan Mẫn nhận lớp xong rồi lên xe ra về.
Hôm nay là buổi học đầu tiên chủ yếu là để học sinh nhận lớp, nhận thầy rồi giới thiệu sơ qua về nghành học này nên cũng tương đối nhẹ nhàng. Trường học không quá xa nhà, lại có xe trong nhà đưa đón nên Triệu Đoan Mẫn không phải ở kí túc xá của trường, học xong cô lên xe đi thẳng về nhà.
Lâm Quân Hạo thì ban ngày ở công ty giúp ba, buổi tối thỉnh thoảng lại ra ngoài đi chơi, Triệu Đoan Mẫn và anh ta thời gian chạm mặt nhau rất ít. Thế này đối với cô lại rất dễ chịu, không phải ở chung với anh ta, lại được tự do thoải mái, muốn cô làm bình phong khi đi ra ngoài hay khi có người lạ cũng được, còn lại ở nhà không phải diễn kịch đúng là cũng không khó khăn như cô tưởng tượng.
Một tháng học đầu tiên trôi qua với Triệu Đoan Mẫn rất suôn sẻ. Cho đến tháng kế tiếp cả lớp được thầy chủ nhiệm Trần An tuýt còi ra sân tập trung. Cả trường có 5 lớp khoa giáo dục quốc phòng lần lượt là KA1, KA2, KA3, KA4, KA5 mà lớp của Triệu Đoan Mẫn chính là lớp KA2.Lần này cả năm lớp đều được triệu tập ra sân huấn luyện cùng một lúc.
Lớp KA2 theo tiếng còi hiệu lệnh của thầy Trần nhanh nhẹn ra sân tập trung thành ba hàng ngang, mỗi hàng là mười học sinh. Năm bạn học sinh nữ duy nhất trong lớp được đẩy lên đứng hàng đầu tiên. Mỗi học sinh đều chỉn chu trong bộ đồ rằn ri cùng giày tập theo quy định đồng phục của lớp giáo dục quốc phòng.
Thầy Trần An chủ nhiệm lớp KA2 cũng là người có tiếng nói nhất trong năm thầy giáo có mặt ở đây lên tiếng.
- Hôm nay trường chúng ta vô cùng vinh dự được đón tiếp thiếu tướng Lâm Quân Phong thuộc đội tác chiến đặc biệt Phong Thần trực thuộc tổng chỉ huy quân đội, được lãnh đạo cấp cao cử đến đây làm giáo quan hướng dẫn giảng dạy về quân sự cho các em một tháng. Đề nghị các em cho một tràng pháo tay.
Toàn bộ năm lớp giáo dục quốc phòng đều vỗ tay vang dội. Triệu Đoan Mẫn cảm thấy cái tên này nghe thật quen. À đúng rồi, vị thiếu tướng này lại trùng tên với anh chồng của cô. Người đâu chưa thấy xuất hiện đã bắt người khác hoan hô rát cả tay.
Ngay sau lời tự nhủ trong lòng của Triệu Đoan Mẫn, Lâm Quân Phong theo lời giới thiệu của chủ nhiệm Trần liền bước lên phía trước, anh mặc trên người bộ đồng phục quân đội trông vô cùng khí khái. Vóc người thẳng tắp khuôn mặt lạnh lùng cương nghị, xuất chúng, đôi con ngươi đen sắc bén, khiến các nữ sinh phải hít sâu một hơi, các nam sinh cũng thầm cảm thán trong lòng.
Triệu Đoan Mẫn cũng hít sâu một hơi. Đệt... Là anh chồng cô thật kìa. Triệu Đoan Mẫn chỉ biết Lâm Quân Phong ở trong quân đội thôi còn thuộc sư đoàn nào, giữ chức vụ gì thì cô hoàn toàn không biết, cũng không để ý. Hóa ra anh chồng cô đã lên hàng thiếu tướng. Đúng là cũng ra gì phết nhỉ.
Người đàn ông tiến lên phía trước cất tiếng:
- Xin chào mọi người, tôi là thiếu tướng Lâm Quân Phong thuộc đội tác chiến đặc biệt Phong Thần, trực thuộc tổng chỉ huy quân đội. Tôi sẽ kết hợp cùng năm thầy chủ nhiệm của các em dạy quân sự cho các em trong vòng một tháng. Sau một tháng này,chúng tôi sẽ chọn ra mỗi lớp năm bạn học xuất sắc nhất được đến quân khu tại Tây Nam Lĩnh tập huấn. Nếu trong quá trình tập huấn đạt thành tích cao,nếu các em có nguyện vọng sẽ được đặc cách vào quân đội chính quy. Cũng được miễn giảm một năm học, có nghĩa là bình thường chúng ta phải học trong ba năm để đạt tốt nghiệp thì chỉ cần mất hai năm thôi, học sinh xuất sắc đó sẽ được tốt nghiệp ra trường sớm một năm. Các em nghe đã hiểu những gì tôi nói chưa?
/71
|