Cảm giác yêu đương lén lút, vụng trộm này càng tăng thêm kích thích cho hai người lăn vào nhau, quấn chặt lấy nhau mà làm tình. Hết phòng tắm lại ra đến sô pha, hết làm phía trước rồi lại đến làm phía sau, ở một vùng đất xa xôi, cả hai đều buông thả hết mình.
Trong phòng khách sạn còn có sẵn ghế tình yêu dành cho các cặp đôi. Lâm Quân Phong để Triệu Đoan Mẫn nằm trên ghế tình yêu với đủ tư thế rồi làm cô liên tục. Đôi tay anh như có ma thuật vừa thao thúc vừa day day hạt châu nhỏ tạo thêm hưng phấn cho cô gái. Triệu Đoan Mẫn bị anh đưa lên đỉnh cao hết lần này đến lần khác.
- Aasaaaaa…A Phong, đừng như vậy mà, em không chịu được mất aaaaa…
- Vậy em dâu muốn anh làm em như thế nào?
Lâm Quân Phong từ tốn hỏi nhưng động tác nơi thân dưới thì không từ tốn chút nào.
- Anh đang đút chuối cho “Tiểu Mẫn Mẫn” ăn đó, nó có vẻ rất thích được anh đút.
- Hưm, Quân Phong, anh tha cho em đi … Aaaa… Anh lưu manh, anh hỗn đản …aasaasa…
Lâm Quân Phong đang ôm eo Triệu Đoan Mẫn, anh bất thình lình đưa tay xuống bóp cặp mông tròn nở nang của Triệu Đoan Mẫn khiến cô phải lên tiếng cầu xin. Nhưng cô càng cầu xin, anh càng muốn bắt nạt cô gái nhỏ, cho cô nhớ lấy cảm giác dục tiên dục tử mỗi lần bị anh chiếm hữu.
Hai người phóng túng suốt một đêm dài, thay đổi vô số tư thế cho đến rạng sáng cuộc mây mưa này mới kết thúc.
Triệu Đoan Mẫn đã thiếp đi từ bao giờ, Lâm Quân Phong ôm chặt lấy cô trong lòng, hai người ngủ đến trưa hôm sau mới dậy.
Ngày tiếp theo, nhân lúc Trình Xảo Nguyệt còn chưa dậy, bốn người sắp xếp hành lý ra sân bay rồi bay trở về nước vì hai ngày nữa sẽ diễn ra tiệc mừng thọ của ông nội Lâm Quân Phong, họ phải trở về cho kịp thời gian.
Lúc Trình Xảo Nguyệt không tìm được ai, cô ta đến quầy lễ tân để hỏi mới biết được bốn người Lâm Quân Phong đã trả phòng rồi. Trình Xảo Nguyệt tức đến suýt nữa thì ngất đi.
…
Tiệc mừng thọ của ông nội Lâm được tổ chức rất lớn, ông nội Lâm là thủ trưởng trong quân đội đã về hưu nên có rất nhiều bạn bè, cấp dưới trong quân đội đến tham dự tiệc. Thượng tướng Trần Quốc An cũng là cấp trên của Lâm Quân Phong cũng được mời đến buổi tiệc.
Triệu Đoan Mẫn hôm nay mặc trên người một bộ sườn xám cách tân, với vòng eo con kiến, nước da trắng nõn, trông cô càng quyến rũ trong bộ trang phục này. Cô sóng vai cùng Lâm Quân Hạo bước vào sảnh tiệc.
Vì trước đó Trịnh Nhã Lam đã dặn trước Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Hạo phải phối hợp ăn ý với nhau để tránh tai mắt của chú hai Lâm Trác Việt nên bên ngoài họ vẫn luôn thể hiện là một cặp vợ chồng đúng nghĩa. Hai người đi ngay sau lưng Lâm Quân Phong.
Ông nội Lâm ngồi chính giữa đang nói chuyện cùng với ông Lục, cũng là bạn cùng trong quân ngũ với ông năm xưa.
- Lục Nghị, cảm ơn ông đã đến đây tham dự buổi tiệc này của tôi.
- Ôi bạn già, ông khách sáo gì chứ, chúng ta vào sinh ra tử cùng với nhau, mừng thọ ông sao tôi có thể không đến được chứ. Sắp tới đến tiệc mừng thọ của tôi, ông cũng nhất định phải đi đó.
- Khà … Khà … Được … Được…À Lục Nghị này, con bé Tiểu Duyệt nhà ông có đến đây không vậy? Sao bảo nó đang giữ chức trung úy trong quân doanh của A Phong nhà tôi. Tôi đang muốn làm mối cho hai đứa chúng nó đây.
- Tốt, tôi cũng đang có ý này. Tiểu Duyệt nó có đến đây cùng tôi, để tôi gọi con bé vào đây chào hỏi ông nhé.
Một lát sau Lục Hi Duyệt và Lâm Quân Phong đều được gọi đến trước mặt hai ông cụ.
Lục Hi Duyệt cũng khá xinh đẹp, thân hình vì ở trong quân ngũ nên khá rắn rỏi và nhanh nhẹn. Cô chào hai ông cụ rồi nhìn Lâm Quân Phong trong mắt đã tràn đầy tình ý.
- Tiểu Duyệt đấy à, đúng là càng lớn lại càng xinh đẹp, cháu và A Phong ở cùng một quân doanh đúng không? cháu thấy A Phong nhà ông thế nào?
Ông nội Lâm nhìn Lục Hi Duyệt, ông có ấn tượng rất tốt với cô, nếu cô gái này mà làm cháu dâu ông thì hay biết mấy.
Lâm Quân Phong nghe ông nội mình hỏi Lục Hi Duyệt như vậy thì nhíu mày, ông nội anh lại có chủ ý gì nữa đây?
Lục Hi Duyệt nghe ông nội Lâm hỏi, cô nhìn Lâm Quân Phong rồi lại nhìn hai ông cụ mỉm cười nói:
- Anh Quân Phong là một thiếu tướng rất tài giỏi và có kỉ cương, anh ấy là mẫu người lý tưởng của tất cả các cô gái đó ạ.
Ông nội Lâm nghe Lục Hi Duyệt khen ngợi Lâm Quân Phong thì hai mắt sáng lên. Con bé này chắc chắn cũng thích cháu trai ông, vậy thì dễ rồi. Ông nội Lâm lại quay sang hỏi Lâm Quân Phong:
- A Phong, vậy cháu thấy con bé Tiểu Duyệt thế nào?
- Cô ấy rất thông minh cũng là một trung úy rất gương mẫu.
Lâm Quân Phong nhận xét như cấp trên đánh giá một cấp dưới, anh hiểu ý của ông nội anh nhưng anh không có tình cảm gì với Lục Hi Duyệt cả, người trong lòng anh là cái cô gái mặc sườn xám đứng bên cạnh em trai anh kia kìa, dù biết hai người họ chỉ là diễn kịch nhưng anh vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
Trong phòng khách sạn còn có sẵn ghế tình yêu dành cho các cặp đôi. Lâm Quân Phong để Triệu Đoan Mẫn nằm trên ghế tình yêu với đủ tư thế rồi làm cô liên tục. Đôi tay anh như có ma thuật vừa thao thúc vừa day day hạt châu nhỏ tạo thêm hưng phấn cho cô gái. Triệu Đoan Mẫn bị anh đưa lên đỉnh cao hết lần này đến lần khác.
- Aasaaaaa…A Phong, đừng như vậy mà, em không chịu được mất aaaaa…
- Vậy em dâu muốn anh làm em như thế nào?
Lâm Quân Phong từ tốn hỏi nhưng động tác nơi thân dưới thì không từ tốn chút nào.
- Anh đang đút chuối cho “Tiểu Mẫn Mẫn” ăn đó, nó có vẻ rất thích được anh đút.
- Hưm, Quân Phong, anh tha cho em đi … Aaaa… Anh lưu manh, anh hỗn đản …aasaasa…
Lâm Quân Phong đang ôm eo Triệu Đoan Mẫn, anh bất thình lình đưa tay xuống bóp cặp mông tròn nở nang của Triệu Đoan Mẫn khiến cô phải lên tiếng cầu xin. Nhưng cô càng cầu xin, anh càng muốn bắt nạt cô gái nhỏ, cho cô nhớ lấy cảm giác dục tiên dục tử mỗi lần bị anh chiếm hữu.
Hai người phóng túng suốt một đêm dài, thay đổi vô số tư thế cho đến rạng sáng cuộc mây mưa này mới kết thúc.
Triệu Đoan Mẫn đã thiếp đi từ bao giờ, Lâm Quân Phong ôm chặt lấy cô trong lòng, hai người ngủ đến trưa hôm sau mới dậy.
Ngày tiếp theo, nhân lúc Trình Xảo Nguyệt còn chưa dậy, bốn người sắp xếp hành lý ra sân bay rồi bay trở về nước vì hai ngày nữa sẽ diễn ra tiệc mừng thọ của ông nội Lâm Quân Phong, họ phải trở về cho kịp thời gian.
Lúc Trình Xảo Nguyệt không tìm được ai, cô ta đến quầy lễ tân để hỏi mới biết được bốn người Lâm Quân Phong đã trả phòng rồi. Trình Xảo Nguyệt tức đến suýt nữa thì ngất đi.
…
Tiệc mừng thọ của ông nội Lâm được tổ chức rất lớn, ông nội Lâm là thủ trưởng trong quân đội đã về hưu nên có rất nhiều bạn bè, cấp dưới trong quân đội đến tham dự tiệc. Thượng tướng Trần Quốc An cũng là cấp trên của Lâm Quân Phong cũng được mời đến buổi tiệc.
Triệu Đoan Mẫn hôm nay mặc trên người một bộ sườn xám cách tân, với vòng eo con kiến, nước da trắng nõn, trông cô càng quyến rũ trong bộ trang phục này. Cô sóng vai cùng Lâm Quân Hạo bước vào sảnh tiệc.
Vì trước đó Trịnh Nhã Lam đã dặn trước Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Hạo phải phối hợp ăn ý với nhau để tránh tai mắt của chú hai Lâm Trác Việt nên bên ngoài họ vẫn luôn thể hiện là một cặp vợ chồng đúng nghĩa. Hai người đi ngay sau lưng Lâm Quân Phong.
Ông nội Lâm ngồi chính giữa đang nói chuyện cùng với ông Lục, cũng là bạn cùng trong quân ngũ với ông năm xưa.
- Lục Nghị, cảm ơn ông đã đến đây tham dự buổi tiệc này của tôi.
- Ôi bạn già, ông khách sáo gì chứ, chúng ta vào sinh ra tử cùng với nhau, mừng thọ ông sao tôi có thể không đến được chứ. Sắp tới đến tiệc mừng thọ của tôi, ông cũng nhất định phải đi đó.
- Khà … Khà … Được … Được…À Lục Nghị này, con bé Tiểu Duyệt nhà ông có đến đây không vậy? Sao bảo nó đang giữ chức trung úy trong quân doanh của A Phong nhà tôi. Tôi đang muốn làm mối cho hai đứa chúng nó đây.
- Tốt, tôi cũng đang có ý này. Tiểu Duyệt nó có đến đây cùng tôi, để tôi gọi con bé vào đây chào hỏi ông nhé.
Một lát sau Lục Hi Duyệt và Lâm Quân Phong đều được gọi đến trước mặt hai ông cụ.
Lục Hi Duyệt cũng khá xinh đẹp, thân hình vì ở trong quân ngũ nên khá rắn rỏi và nhanh nhẹn. Cô chào hai ông cụ rồi nhìn Lâm Quân Phong trong mắt đã tràn đầy tình ý.
- Tiểu Duyệt đấy à, đúng là càng lớn lại càng xinh đẹp, cháu và A Phong ở cùng một quân doanh đúng không? cháu thấy A Phong nhà ông thế nào?
Ông nội Lâm nhìn Lục Hi Duyệt, ông có ấn tượng rất tốt với cô, nếu cô gái này mà làm cháu dâu ông thì hay biết mấy.
Lâm Quân Phong nghe ông nội mình hỏi Lục Hi Duyệt như vậy thì nhíu mày, ông nội anh lại có chủ ý gì nữa đây?
Lục Hi Duyệt nghe ông nội Lâm hỏi, cô nhìn Lâm Quân Phong rồi lại nhìn hai ông cụ mỉm cười nói:
- Anh Quân Phong là một thiếu tướng rất tài giỏi và có kỉ cương, anh ấy là mẫu người lý tưởng của tất cả các cô gái đó ạ.
Ông nội Lâm nghe Lục Hi Duyệt khen ngợi Lâm Quân Phong thì hai mắt sáng lên. Con bé này chắc chắn cũng thích cháu trai ông, vậy thì dễ rồi. Ông nội Lâm lại quay sang hỏi Lâm Quân Phong:
- A Phong, vậy cháu thấy con bé Tiểu Duyệt thế nào?
- Cô ấy rất thông minh cũng là một trung úy rất gương mẫu.
Lâm Quân Phong nhận xét như cấp trên đánh giá một cấp dưới, anh hiểu ý của ông nội anh nhưng anh không có tình cảm gì với Lục Hi Duyệt cả, người trong lòng anh là cái cô gái mặc sườn xám đứng bên cạnh em trai anh kia kìa, dù biết hai người họ chỉ là diễn kịch nhưng anh vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
/71
|