- Đúng vậy. Tiểu tử kia rút cuộc có linh dược hay không tôi không biết, nhưng công phu của hắn đúng là lợi hại, có thể giết chết chưởng môn của Lục Hợp Thông Tí quyền. Nếu không vì vậy, tôi đã sớm muốn gọi người giải quyết hắn.
- Lục Hợp Thông Tí quyền chỉ là môn phái nhỏ bất hợp lưu mà thôi, không coi là gì.
Tà lang trung ngạo khí nói:
- Nếu như gia tộc của ta động thủ, nghiền nát hắn chẳng khác nào bóp chết một con kiến!
- Đúng thế, từ thân thủ của Bùi tiên sinh, có thể đoán được gia tộc của ngài lợi hại thế nào.
Mai Ngân Hà nịnh nọt nói:
- Như vậy, ngài có thể mời cao thủ gia tộc ra tay, giết chết tiểu tử đó?
- Ngươi thật hồ đồ!
Tà lang trung nói:
- Nếu gia tộc của ta nhúng tay rồi, cho dù tiểu tử kia thật sự có linh dược, có phương thuốc, ngươi cho rằng có thể rơi vào trong tay chúng ta sao? Cho dù ta có thể có được một chút chỗ tốt, nhưng Mai gia các ngươi, sợ rằng ngay cả súp cũng không có cơ hội uống. Cũng không phải ta cuồng vọng tự đại, mà là gia tộc chúng ta đã trải qua hơn ngàn năm tích lũy, không phải là thứ loại tiểu gia đình như các ngươi có thể tưởng tượng.
Mai Ngân Hà nghe lời này, trong lòng tự nhiên có chút không thoải mái, nhất là nghe thấy ba chữ "Tiểu gia đình", nhưng ngại thân phận đặc thù của lão già này, Mai Ngân Hà cũng không phát tác, hơn nữa Mai Ngân Hà cảm thấy lão này nói cũng có đạo lý. Ba hòa thượng không có nước ăn, nếu quả thật có linh dược, phương thuốc, ít một người tới kiếm một chén canh đương nhiên là tốt nhất. Mai gia có tiền, lão gia hỏa này có y thuật, chỉ cần lấy được phương thuốc, cũng không sợ không chế ra thuốc, đến lúc đó tiền kiếm được, sợ rằng cũng không kém mỏ than đá, hơn nữa còn có thể kiếm ăn lâu dài.
Nghĩ thông suốt đạo lý này, Mai Ngân Hà cũng không thèm để ý đến sự cuồng vọng của lão già kia, nói:
- Như vậy, đến lúc đó chúng ta làm sao đối phó tiểu tử kia? Có phải nên thuê sát thủ chuyên nghiệp, hay lính đánh thuê không?
- Đám phế vật đó, đối phó với người bình thường còn hữu dụng, đối phó với những cao thủ này, vô dụng.
Tà lang trung nói:
- Nhưng, muốn đối phó loại cao thủ này, bản thân ta có cách, đó chính là dùng ‘ độc ’.
- Độc?
Mai Ngân Hà nói:
- Cao thủ các ngươi có chân khí, không phải có thể bức độc sao?
- Không cho hắn có cơ hội bức độc là được, tìm mấy người chết thế cuốn lấy hắn trước, đợi đến khi độc phát ta lại ra tay.
Tà lang trung nói:
- Huống chi, độc dược do ta phối chế, làm sao có thể dễ dàng bức ra như vậy, hắc.
- Nghe ngài nói như thế, cảm giác chuyện dễ dàng hơn nhiều.
Mai Ngân Hà nói:
- Sau khi chuyện thành công, Mai gia chúng ta xuất tiền xây nhà máy thuốc, đến lúc đó ngài chịu trách nhiệm chế thuốc, mọi người cùng nhau kiếm tiền!
- Nên như vậy!
Tà lang trung cười nói, lộ ra vẻ rất đắc ý, nghiễm nhiên đã nắm trong tay toàn cục.
- Vậy chúng ta nên ăn mừng trước.
Mai Ngân Hà nói:
- Tiểu nhị, tới Kim Long cung chuẩn bị một bình rượu ngon nhất tới đây!
- Gọi luôn mấy‘ Long Nữ ’ xinh đẹp nhất đến đây.
Tà lang trung cười nói:
- Uống rượu xong rồi nên làm việc thôi!
- Bùi tiên sinh thật là càng già càng dẻo dai!
Mai Ngân Hà cũng nở nụ cười.
Hai người uống rượu xong, mang theo mấy "Long Nữ" của mình về phòng.
Tùy Qua biết có nghe nữa cũng không moi được bí mật gì, cho nên chuẩn bị xuất thủ để thu thập hai tên súc sinh này.
Đầu tiên phải giết chết tên tà lang trung kia, công phu của người này không kém, không sai biệt lắm là tu vi luyện khí trung kỳ, nếu là trước kia..., muốn thu thập lão này, đúng là phải hao phí một chút công phu, nhưng với tu vi hiện giờ của Tùy Qua không có khó khăn quá lớn.
Huống chi, lão này đang cùng bốn "Long Nữ"uyên ương nghịch nước, đương nhiên là cho Tùy Qua cơ hội.
Mặc dù Tùy Qua không phải sát thủ chuyên nghiệp, nhưng trước kia cũng xem qua không ít tiểu thuyết, phim điện ảnh, biết sát thủ giống như thợ săn, đợi đến thời cơ tốt nhất, dùng phương thức trực tiếp nhất giết chết mục tiêu.
Hiện tại, thời cơ của Tùy Qua đương nhiên rất tốt.
Tà lang trung là một lão sắc quỷ điển hình, sau một trận uyên ương nghịch nước, lại bắt đầu vội vàng cùng mấy "Long Nữ" thực chiến.
Xem ra, lão già này thật sự quan tâm đến, vì vậy mới tạo cơ hội cho hắn nhanh như vậy.
Tùy Qua đương nhiên sẽ không lãng phí thời cơ.
Cho dù là võ giả Luyện Khí kỳ, khi làm mấy chuyện ong bướm, tinh thần và lực chú ý đều sẽ phân tán.
Trừ phi là võ giả Luyện Khí hậu kỳ, một khi gặp tập kích, chân khí trong thân thể tự nhiên bộc phát, phản kích, vì vậy không dễ dàng đánh lén thành công.
Nhưng rất hiển nhiên, tên tà lang trung này còn chưa đạt tới tu vi đó, khi hắn đang ôm eo một "Long Nữ" chuẩn bị đắm chìm trong men sắc, hoàn toàn không biết cái chết đang kề cận hắn.
A! A!
Khi tà lang trung kêu hét loạn xạ, hiển nhiên hắn đã đạt tới cực điểm, lúc này cũng là lúc hắn hoàn toàn mất đi phòng bị.
PHỐC!
Tùy Qua treo người trên sân thượng, trong miệng ngậm một cây ống đồng, phun một viên dược hoàn lớn bằng hạt đậu vào trong miệng tà lang trung.
Tà lang trung quả nhiên hoàn toàn không phòng bị, vẫn la hét phấn khích.
Ba nữ tử bên cạnh, còn đang hết sức lấy lòng.
Ước chừng một phút sau, tà lang trung đột nhiên ngưng động tác, cả người giống như đóng băng, ngây người đứng tại chỗ. Trên mặt hắn treo nụ cười quỷ dị, trong miệng còn đang cười khanh khách.
- Lão sắc quỷ, ngươi nhanh lên một chút. . .
Nữ tử bên cạnh không biết chuyện gì xảy ra, còn đang thúc giục, đùa giỡn tà lang trung.
Răng rắc!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên nghe thấy trên đầu tà lang trung phát ra một tiếng giòn vang: giống như đầu của hắn sắp nứt ra!
Răng rắc!
Lại một tiếng giòn vang, xương sọ của hắn quả nhiên nứt ra một khe hở lớn bằng ngón tay.
Giống như quả dưa hấu chín mọng, vừa đụng vào, đột nhiên nứt ra.
Vật đỏ trắng đột nhiên từ khe hở xông ra.
Bốn "Long Nữ" hiển nhiên bị hù dọa phát sợ, khi đang muốn kinh hô, đột nhiên thân thể mềm nhũn, cũng co quắp ngã trên mặt đất.
Tên tà lang trung xui xẻo này, một khắc trước còn đang định dùng độc dược để đối phó Tùy Qua, không ngờ một khắc sau, lại bị Tùy Qua dùng "độc dược" giết chết. Báo ứng khó chịu, chẳng qua hắn nằm mơ cũng không ngờ báo ứng lại đến nhanh như vậy.
Nhưng, "độc dược" Tùy Qua phun vào trong miệng tà lang trung cũng không phải độc dược thật sự, mà là "bào tử" của linh thảo xa mã chi.
Dùng linh thảo để thu thập người, nói ra vẫn là phương thức Tùy Qua tự nghĩ ra, trong Thần Nông tiên thảo bí quyết không có ghi lại, cũng có thể xem là một loại sáng tạo. Lúc trước Tùy Qua tự nghĩ ra một chiêu "Tâm hoa nộ phóng", chiêu hôm nay cũng là mới sáng chế, lần đầu tiên dùng trên người lão ác độc tà lang trung , coi như là vinh hạnh cho lão gia hỏa này rồi.
Hạt giống linh thảo cũng có sinh cơ cường đại. Xa mã chi không có hạt giống, nhưng bào tử do nó phóng thích ra, kỳ thật cũng tương đương hạt giống.
- Lục Hợp Thông Tí quyền chỉ là môn phái nhỏ bất hợp lưu mà thôi, không coi là gì.
Tà lang trung ngạo khí nói:
- Nếu như gia tộc của ta động thủ, nghiền nát hắn chẳng khác nào bóp chết một con kiến!
- Đúng thế, từ thân thủ của Bùi tiên sinh, có thể đoán được gia tộc của ngài lợi hại thế nào.
Mai Ngân Hà nịnh nọt nói:
- Như vậy, ngài có thể mời cao thủ gia tộc ra tay, giết chết tiểu tử đó?
- Ngươi thật hồ đồ!
Tà lang trung nói:
- Nếu gia tộc của ta nhúng tay rồi, cho dù tiểu tử kia thật sự có linh dược, có phương thuốc, ngươi cho rằng có thể rơi vào trong tay chúng ta sao? Cho dù ta có thể có được một chút chỗ tốt, nhưng Mai gia các ngươi, sợ rằng ngay cả súp cũng không có cơ hội uống. Cũng không phải ta cuồng vọng tự đại, mà là gia tộc chúng ta đã trải qua hơn ngàn năm tích lũy, không phải là thứ loại tiểu gia đình như các ngươi có thể tưởng tượng.
Mai Ngân Hà nghe lời này, trong lòng tự nhiên có chút không thoải mái, nhất là nghe thấy ba chữ "Tiểu gia đình", nhưng ngại thân phận đặc thù của lão già này, Mai Ngân Hà cũng không phát tác, hơn nữa Mai Ngân Hà cảm thấy lão này nói cũng có đạo lý. Ba hòa thượng không có nước ăn, nếu quả thật có linh dược, phương thuốc, ít một người tới kiếm một chén canh đương nhiên là tốt nhất. Mai gia có tiền, lão gia hỏa này có y thuật, chỉ cần lấy được phương thuốc, cũng không sợ không chế ra thuốc, đến lúc đó tiền kiếm được, sợ rằng cũng không kém mỏ than đá, hơn nữa còn có thể kiếm ăn lâu dài.
Nghĩ thông suốt đạo lý này, Mai Ngân Hà cũng không thèm để ý đến sự cuồng vọng của lão già kia, nói:
- Như vậy, đến lúc đó chúng ta làm sao đối phó tiểu tử kia? Có phải nên thuê sát thủ chuyên nghiệp, hay lính đánh thuê không?
- Đám phế vật đó, đối phó với người bình thường còn hữu dụng, đối phó với những cao thủ này, vô dụng.
Tà lang trung nói:
- Nhưng, muốn đối phó loại cao thủ này, bản thân ta có cách, đó chính là dùng ‘ độc ’.
- Độc?
Mai Ngân Hà nói:
- Cao thủ các ngươi có chân khí, không phải có thể bức độc sao?
- Không cho hắn có cơ hội bức độc là được, tìm mấy người chết thế cuốn lấy hắn trước, đợi đến khi độc phát ta lại ra tay.
Tà lang trung nói:
- Huống chi, độc dược do ta phối chế, làm sao có thể dễ dàng bức ra như vậy, hắc.
- Nghe ngài nói như thế, cảm giác chuyện dễ dàng hơn nhiều.
Mai Ngân Hà nói:
- Sau khi chuyện thành công, Mai gia chúng ta xuất tiền xây nhà máy thuốc, đến lúc đó ngài chịu trách nhiệm chế thuốc, mọi người cùng nhau kiếm tiền!
- Nên như vậy!
Tà lang trung cười nói, lộ ra vẻ rất đắc ý, nghiễm nhiên đã nắm trong tay toàn cục.
- Vậy chúng ta nên ăn mừng trước.
Mai Ngân Hà nói:
- Tiểu nhị, tới Kim Long cung chuẩn bị một bình rượu ngon nhất tới đây!
- Gọi luôn mấy‘ Long Nữ ’ xinh đẹp nhất đến đây.
Tà lang trung cười nói:
- Uống rượu xong rồi nên làm việc thôi!
- Bùi tiên sinh thật là càng già càng dẻo dai!
Mai Ngân Hà cũng nở nụ cười.
Hai người uống rượu xong, mang theo mấy "Long Nữ" của mình về phòng.
Tùy Qua biết có nghe nữa cũng không moi được bí mật gì, cho nên chuẩn bị xuất thủ để thu thập hai tên súc sinh này.
Đầu tiên phải giết chết tên tà lang trung kia, công phu của người này không kém, không sai biệt lắm là tu vi luyện khí trung kỳ, nếu là trước kia..., muốn thu thập lão này, đúng là phải hao phí một chút công phu, nhưng với tu vi hiện giờ của Tùy Qua không có khó khăn quá lớn.
Huống chi, lão này đang cùng bốn "Long Nữ"uyên ương nghịch nước, đương nhiên là cho Tùy Qua cơ hội.
Mặc dù Tùy Qua không phải sát thủ chuyên nghiệp, nhưng trước kia cũng xem qua không ít tiểu thuyết, phim điện ảnh, biết sát thủ giống như thợ săn, đợi đến thời cơ tốt nhất, dùng phương thức trực tiếp nhất giết chết mục tiêu.
Hiện tại, thời cơ của Tùy Qua đương nhiên rất tốt.
Tà lang trung là một lão sắc quỷ điển hình, sau một trận uyên ương nghịch nước, lại bắt đầu vội vàng cùng mấy "Long Nữ" thực chiến.
Xem ra, lão già này thật sự quan tâm đến, vì vậy mới tạo cơ hội cho hắn nhanh như vậy.
Tùy Qua đương nhiên sẽ không lãng phí thời cơ.
Cho dù là võ giả Luyện Khí kỳ, khi làm mấy chuyện ong bướm, tinh thần và lực chú ý đều sẽ phân tán.
Trừ phi là võ giả Luyện Khí hậu kỳ, một khi gặp tập kích, chân khí trong thân thể tự nhiên bộc phát, phản kích, vì vậy không dễ dàng đánh lén thành công.
Nhưng rất hiển nhiên, tên tà lang trung này còn chưa đạt tới tu vi đó, khi hắn đang ôm eo một "Long Nữ" chuẩn bị đắm chìm trong men sắc, hoàn toàn không biết cái chết đang kề cận hắn.
A! A!
Khi tà lang trung kêu hét loạn xạ, hiển nhiên hắn đã đạt tới cực điểm, lúc này cũng là lúc hắn hoàn toàn mất đi phòng bị.
PHỐC!
Tùy Qua treo người trên sân thượng, trong miệng ngậm một cây ống đồng, phun một viên dược hoàn lớn bằng hạt đậu vào trong miệng tà lang trung.
Tà lang trung quả nhiên hoàn toàn không phòng bị, vẫn la hét phấn khích.
Ba nữ tử bên cạnh, còn đang hết sức lấy lòng.
Ước chừng một phút sau, tà lang trung đột nhiên ngưng động tác, cả người giống như đóng băng, ngây người đứng tại chỗ. Trên mặt hắn treo nụ cười quỷ dị, trong miệng còn đang cười khanh khách.
- Lão sắc quỷ, ngươi nhanh lên một chút. . .
Nữ tử bên cạnh không biết chuyện gì xảy ra, còn đang thúc giục, đùa giỡn tà lang trung.
Răng rắc!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên nghe thấy trên đầu tà lang trung phát ra một tiếng giòn vang: giống như đầu của hắn sắp nứt ra!
Răng rắc!
Lại một tiếng giòn vang, xương sọ của hắn quả nhiên nứt ra một khe hở lớn bằng ngón tay.
Giống như quả dưa hấu chín mọng, vừa đụng vào, đột nhiên nứt ra.
Vật đỏ trắng đột nhiên từ khe hở xông ra.
Bốn "Long Nữ" hiển nhiên bị hù dọa phát sợ, khi đang muốn kinh hô, đột nhiên thân thể mềm nhũn, cũng co quắp ngã trên mặt đất.
Tên tà lang trung xui xẻo này, một khắc trước còn đang định dùng độc dược để đối phó Tùy Qua, không ngờ một khắc sau, lại bị Tùy Qua dùng "độc dược" giết chết. Báo ứng khó chịu, chẳng qua hắn nằm mơ cũng không ngờ báo ứng lại đến nhanh như vậy.
Nhưng, "độc dược" Tùy Qua phun vào trong miệng tà lang trung cũng không phải độc dược thật sự, mà là "bào tử" của linh thảo xa mã chi.
Dùng linh thảo để thu thập người, nói ra vẫn là phương thức Tùy Qua tự nghĩ ra, trong Thần Nông tiên thảo bí quyết không có ghi lại, cũng có thể xem là một loại sáng tạo. Lúc trước Tùy Qua tự nghĩ ra một chiêu "Tâm hoa nộ phóng", chiêu hôm nay cũng là mới sáng chế, lần đầu tiên dùng trên người lão ác độc tà lang trung , coi như là vinh hạnh cho lão gia hỏa này rồi.
Hạt giống linh thảo cũng có sinh cơ cường đại. Xa mã chi không có hạt giống, nhưng bào tử do nó phóng thích ra, kỳ thật cũng tương đương hạt giống.
/1780
|