- Vâng, chủ nhân.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Nhưng mà, chủ nhân đương nhiên không phải con sâu cái kiến, mà là cường giả chân chính! Bất luận kẻ nào đánh giá thấp thực lực chủ nhân, đều nhất định sẽ nuốt hận! Ta tin tưởng, chủ nhân sẽ danh chấn chư thiên.
- Đúng vậy, ta rất nhanh sẽ danh chấn chư thiên.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Đúng rồi, trước đó ta từng nghe một ít ma vật nói, nói dư nghiệt tiên giới nhân loại, đây là ý gì?
- Úc, chủ nhân, đây cũng là chuyện người trong chư thiên đều biết.
Tuyên Dĩ Lân giải thích.
- Từ xưa tương truyền, tiên, nhân vốn là đồng căn. Cũng nói đúng hơn là, tiên giới là tu sĩ nhân loại cường đại thành lập. Mà tu sĩ trong ba ngàn giới đều là phi thường thống hận tiên giới.
- Thống hận?
- Vâng, thống hận.
Tuyên Dĩ Lân nói,
- Mặc dù trong giới tâm ma rất nhiều cường giả không phi thân tiên giới. Tiên giới cao cao tại thượng, cao không thể chạm, làm cho người ta vừa yêu vừa hận, hơn nữa đồng thời ý chí tiên giới không đâu không có, thậm chí lực tiên giới có thể xuyên qua giới bích tiến hành can thiệp và các giới, cho nên loại tình huống này đã khiến cá giới phản cảm, bởi vậy rất nhiều cường giả của thế giới khác đều thống hận tiên giới, thậm chí ước gì trực tiếp hành hạ đám tiên nhân tới chết, tuyên chiến với tiên giới, chỉ trừ phật giới, Long giới, Ma giới, địa ngục giới, Diêm La giới một ít thế giới ra, rất nhiều tu sĩ trong các thế giới không có tư cách khiêu chiến tiên giới.
- A...... Thì ra là thế.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Loại này chuyện trước kia vì sao không nói với ta?
- Chủ nhân bớt giận!
Tuyên Dĩ Lân sợ hãi nói:
- Có nhiều thứ, ta gần đây mới biết được.
- Úc? Vì sao?
Tùy Qua nói:
- Ngươi thẩm vấn một ít đồng bạn của ngươi sao?
- Không phải.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Tuy ta đi săn giết một ít tâm ma, hơn nữa thôn phệ chúng, nhưng mà cũng không đạt được quá nhiều tin tức, ta chính thức biết tin tức là từ tâm ma thánh tổ. Môn hộ tâm ma giới chưa hoàn toàn mở ra, nhưng mà ta đã bị ý niệm của tâm ma thánh tổ bắt được, bởi vậy nó sống lại, cho nên lực lượng tâm ma tăng lên.
- Tâm ma thánh tổ?
Đương nhiên Tùy Qua biết tên này lợi hại. Tâm ma thánh tổ là tồn tại mạnh nhất của tâm ma, thậm chí khả năng còn mạnh hơn các thủ hộ thần quanh thánh tháp, khống chế "Sinh tử" của vô số tâm ma, chỉ cần một ý niệm của tâm ma thánh tổ, rất nhiều tâm ma sẽ thành nô lệ của hắn.
- Tâm ma thánh tổ lại ảnh hưởng tới ngươi?
Tùy Qua lại hỏi một câu.
Tai hại trên người Tuyên Dĩ Lân đã bị Tùy Qua giải quyết, theo lý thuyết không có khả năng bị tâm ma thánh tổ ảnh hưởng.
- Chủ nhân yên tâm, ta có thể cảm giác được ý niệm trong đầu tâm ma thánh tổ, nhưng mà nó không thể trực tiếp ra lệnh cho ta.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Nhưng nếu môn hộ tâm ma giới mở ra hoàn toàn, lực lượng của tâm ma thánh tổ hoàn toàn khôi phục lại, khi đó nó nhất định sẽ bày ra một mặt khủng bố của nó! Dùng lực lượng của tâm ma thánh tổ, cho dù là tiên nhân cũng chưa chắc trấn áp được nó!
- Lực lượng tâm ma thánh tổ mạnh lên bao nhiêu, ta mơ hồ có thể đoán ra được.
Tùy Qua nói:
- Trước mắt ngươi nên lưu ý động tĩnh của tâm ma giới, nếu có bất luận dị động gì, lập tức bẩm báo! Còn nữa, nếu như từ tâm ma thánh tổ có được tin tức gì mới, cũng nhanh chóng báo cho ta biết, không được sai sót.
- Vâng, chủ nhân!
Tuyên Dĩ Lân đáp.
Sau khi Tuyên Dĩ Lân rời khỏi, một đạo thân ảnh màu trắng xuât hiện bên cạnh Tùy Qua.
Đây là Khổng Bạch Huyên.
Mấy ngày hôm nay nàng rời khỏi Mính Kiếm Sơn, đi làm một chuyện trọng yếu: đi điều tra tin tức Côn Lôn Tông.
Bởi vì Khổng Bạch Huyên đã từng lẻn vào Côn Lôn Tông, nàng xem như có nghiên cứu qua về Côn Lôn Sơn.
- Sư tỷ, nội tâm của ngươi không yên, đã gặp chuyện gì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Côn Lôn Tông, biến mất!
Khổng Bạch Huyên nói một câu làm cho Tùy Qua lập tức có một loại cảm giác bất an.
Côn Lôn Tông, biến mất?
Tùy Qua biết rõ Khổng Bạch Huyên rất ít nói đùa, hơn nữa càng là không nói đùa chuyện quan trọng.
Biến mất?
Khổng Bạch Huyên nói Côn Lôn Tông biến mất, vậy ý nghĩa Côn Lôn Tông thật sự biến mất, đã hoàn toàn tìm không thấy Côn Lôn Tông ở đâu.
Vốn Khổng Bạch Huyên còn ý định tiến vào Côn Lôn Tông thu hoạch động tĩnh của Côn Lôn Tông, sau đó tìm tin tức về thiên quỹ, lại không nghĩ rằng vào lúc mấu chốt, Côn Lôn Tông lại mà biến mất.
Ngay cả Khổng Bạch Huyên cũng không biết vịt rí của Côn Lôn Tông.
- Thục Sơn Kiếm Tông thì sao?
Tùy Qua lại hỏi một câu:
- Cũng biến mất?
- Ân, đều biến mất.
Khổng Bạch Huyên nói,
- Đã không biết vị trí của Côn Lôn Tông, ít nhất trong thế giới này đã không có hành tung của Côn Lôn Tông. Côn Lôn Tông biến mất vào lúc này, vậy ý nghĩa Côn Lôn Tông đã biết rõ thiên quỹ, biết rõ thời gian thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, thậm chí là bọn chúng thôi động thiên địa đại kiếp nạn tới sớm. Côn Lôn Tông xem ra rất khó đối phó.
- Không có sao, sư tỷ ngươi vất vả.
Tùy Qua bình tĩnh nói ra, trong nội tâm tính toán thật nhanh.
Côn Lôn Tông đột nhiên biến mất, đối với Tùy Qua mà nói cũng là chuyện ngoài ý muốn. Cơ nghiệp muôn đời của Côn Lôn Tông quả nhiên không phải dễ dàng ứng phó, tổ tiên Côn Lôn Tông nhất định đã lưu lại suy tính thiên cơ, giúp bọn họ rất nhiều trong thiên địa đại kiếp nạn, vì vậy người Côn Lôn Tông đã sớm sẵn sàng, hơn nữa đã chuẩn bị tốt biện pháp ứng phó.
Côn Lôn Tông sớm không biến mật, muộn không biến mất, hết lần này tới lần khác biến mất vào thời điển môn hộ thế giới mở ra, chuyện này phi thường rõ ràng, chứng minh bọn họ đã biết rõ thiên địa đại kiếp nạn và thiên quỹ sinh ra biến hóa. Mà Thục Sơn Kiếm Tông ở phương diện này cũng đáp lên Côn Lôn Tông, bởi vậy cũng đạt được một ít hiệp nghị nhượng bộ từ Côn Lôn Tông, làm cho Côn Lôn Tông mang theo bọn họ vượt qua đại kiếp nạn.
Cho dù là Côn Lôn Tông hay là Thục Sơn Kiếm Tông, thậm chí là giới tu hành, hiển nhiên cũng không phải đối thủ của ma vật của các giới. Muốn độ kiếp, biện pháp tốt nhất không nên đối kháng trực tiếp với ma vật, mà là tránh né kiếp nạn!
Côn Lôn Tông cùng Thục Sơn Kiếm Tông làm được.
Bởi vì truyền thừa nhiều năm, người của Côn Lôn Tông có khả năng biết rõ nhiều tin tức, cho nên khi thiên địa kiếp nạn tiến tới, Côn Lôn Tông sớm có giác ngộ của con ve không động đậy vào mùa thu, tìm một nơi "An toàn" trốn đi.
Mà trước kia Tùy Qua còn giả mạo người Côn Lôn Tông người châm ngòi thổi gió bốn phía, chuẩn bị vu oan cho Côn Lôn Tông, dẫn đại quân ma vật tiến tới sơn môn Côn Lôn Tông, ai ngờ Côn Lôn Tông lại trực tiếp biến mất, hơn nữa ngay cả Thục Sơn Kiếm Tông cũng biến mất.
- Sư đệ, ta cảm thấy chúng ta bây giờ nên nghĩ tới đường lui.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Tuy ta cũng phi thường thống hận Côn Lôn Tông, hận không thể diệt môn Côn Lôn Tông, nhưng mà từ tình huống bây giờ mà nói, ta cũng không nói trước được, Côn Lôn Tông đi nước cờ tốt. Ứng phó thiên địa đại kiếp nạn, phương thức tốt nhất đương nhiên không phải là cứng đối cứng, mà là tránh đi.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Nhưng mà, chủ nhân đương nhiên không phải con sâu cái kiến, mà là cường giả chân chính! Bất luận kẻ nào đánh giá thấp thực lực chủ nhân, đều nhất định sẽ nuốt hận! Ta tin tưởng, chủ nhân sẽ danh chấn chư thiên.
- Đúng vậy, ta rất nhanh sẽ danh chấn chư thiên.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Đúng rồi, trước đó ta từng nghe một ít ma vật nói, nói dư nghiệt tiên giới nhân loại, đây là ý gì?
- Úc, chủ nhân, đây cũng là chuyện người trong chư thiên đều biết.
Tuyên Dĩ Lân giải thích.
- Từ xưa tương truyền, tiên, nhân vốn là đồng căn. Cũng nói đúng hơn là, tiên giới là tu sĩ nhân loại cường đại thành lập. Mà tu sĩ trong ba ngàn giới đều là phi thường thống hận tiên giới.
- Thống hận?
- Vâng, thống hận.
Tuyên Dĩ Lân nói,
- Mặc dù trong giới tâm ma rất nhiều cường giả không phi thân tiên giới. Tiên giới cao cao tại thượng, cao không thể chạm, làm cho người ta vừa yêu vừa hận, hơn nữa đồng thời ý chí tiên giới không đâu không có, thậm chí lực tiên giới có thể xuyên qua giới bích tiến hành can thiệp và các giới, cho nên loại tình huống này đã khiến cá giới phản cảm, bởi vậy rất nhiều cường giả của thế giới khác đều thống hận tiên giới, thậm chí ước gì trực tiếp hành hạ đám tiên nhân tới chết, tuyên chiến với tiên giới, chỉ trừ phật giới, Long giới, Ma giới, địa ngục giới, Diêm La giới một ít thế giới ra, rất nhiều tu sĩ trong các thế giới không có tư cách khiêu chiến tiên giới.
- A...... Thì ra là thế.
Tùy Qua khẽ gật đầu, nói:
- Loại này chuyện trước kia vì sao không nói với ta?
- Chủ nhân bớt giận!
Tuyên Dĩ Lân sợ hãi nói:
- Có nhiều thứ, ta gần đây mới biết được.
- Úc? Vì sao?
Tùy Qua nói:
- Ngươi thẩm vấn một ít đồng bạn của ngươi sao?
- Không phải.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Tuy ta đi săn giết một ít tâm ma, hơn nữa thôn phệ chúng, nhưng mà cũng không đạt được quá nhiều tin tức, ta chính thức biết tin tức là từ tâm ma thánh tổ. Môn hộ tâm ma giới chưa hoàn toàn mở ra, nhưng mà ta đã bị ý niệm của tâm ma thánh tổ bắt được, bởi vậy nó sống lại, cho nên lực lượng tâm ma tăng lên.
- Tâm ma thánh tổ?
Đương nhiên Tùy Qua biết tên này lợi hại. Tâm ma thánh tổ là tồn tại mạnh nhất của tâm ma, thậm chí khả năng còn mạnh hơn các thủ hộ thần quanh thánh tháp, khống chế "Sinh tử" của vô số tâm ma, chỉ cần một ý niệm của tâm ma thánh tổ, rất nhiều tâm ma sẽ thành nô lệ của hắn.
- Tâm ma thánh tổ lại ảnh hưởng tới ngươi?
Tùy Qua lại hỏi một câu.
Tai hại trên người Tuyên Dĩ Lân đã bị Tùy Qua giải quyết, theo lý thuyết không có khả năng bị tâm ma thánh tổ ảnh hưởng.
- Chủ nhân yên tâm, ta có thể cảm giác được ý niệm trong đầu tâm ma thánh tổ, nhưng mà nó không thể trực tiếp ra lệnh cho ta.
Tuyên Dĩ Lân nói:
- Nhưng nếu môn hộ tâm ma giới mở ra hoàn toàn, lực lượng của tâm ma thánh tổ hoàn toàn khôi phục lại, khi đó nó nhất định sẽ bày ra một mặt khủng bố của nó! Dùng lực lượng của tâm ma thánh tổ, cho dù là tiên nhân cũng chưa chắc trấn áp được nó!
- Lực lượng tâm ma thánh tổ mạnh lên bao nhiêu, ta mơ hồ có thể đoán ra được.
Tùy Qua nói:
- Trước mắt ngươi nên lưu ý động tĩnh của tâm ma giới, nếu có bất luận dị động gì, lập tức bẩm báo! Còn nữa, nếu như từ tâm ma thánh tổ có được tin tức gì mới, cũng nhanh chóng báo cho ta biết, không được sai sót.
- Vâng, chủ nhân!
Tuyên Dĩ Lân đáp.
Sau khi Tuyên Dĩ Lân rời khỏi, một đạo thân ảnh màu trắng xuât hiện bên cạnh Tùy Qua.
Đây là Khổng Bạch Huyên.
Mấy ngày hôm nay nàng rời khỏi Mính Kiếm Sơn, đi làm một chuyện trọng yếu: đi điều tra tin tức Côn Lôn Tông.
Bởi vì Khổng Bạch Huyên đã từng lẻn vào Côn Lôn Tông, nàng xem như có nghiên cứu qua về Côn Lôn Sơn.
- Sư tỷ, nội tâm của ngươi không yên, đã gặp chuyện gì sao?
Tùy Qua hỏi.
- Côn Lôn Tông, biến mất!
Khổng Bạch Huyên nói một câu làm cho Tùy Qua lập tức có một loại cảm giác bất an.
Côn Lôn Tông, biến mất?
Tùy Qua biết rõ Khổng Bạch Huyên rất ít nói đùa, hơn nữa càng là không nói đùa chuyện quan trọng.
Biến mất?
Khổng Bạch Huyên nói Côn Lôn Tông biến mất, vậy ý nghĩa Côn Lôn Tông thật sự biến mất, đã hoàn toàn tìm không thấy Côn Lôn Tông ở đâu.
Vốn Khổng Bạch Huyên còn ý định tiến vào Côn Lôn Tông thu hoạch động tĩnh của Côn Lôn Tông, sau đó tìm tin tức về thiên quỹ, lại không nghĩ rằng vào lúc mấu chốt, Côn Lôn Tông lại mà biến mất.
Ngay cả Khổng Bạch Huyên cũng không biết vịt rí của Côn Lôn Tông.
- Thục Sơn Kiếm Tông thì sao?
Tùy Qua lại hỏi một câu:
- Cũng biến mất?
- Ân, đều biến mất.
Khổng Bạch Huyên nói,
- Đã không biết vị trí của Côn Lôn Tông, ít nhất trong thế giới này đã không có hành tung của Côn Lôn Tông. Côn Lôn Tông biến mất vào lúc này, vậy ý nghĩa Côn Lôn Tông đã biết rõ thiên quỹ, biết rõ thời gian thiên địa đại kiếp nạn tiến đến, thậm chí là bọn chúng thôi động thiên địa đại kiếp nạn tới sớm. Côn Lôn Tông xem ra rất khó đối phó.
- Không có sao, sư tỷ ngươi vất vả.
Tùy Qua bình tĩnh nói ra, trong nội tâm tính toán thật nhanh.
Côn Lôn Tông đột nhiên biến mất, đối với Tùy Qua mà nói cũng là chuyện ngoài ý muốn. Cơ nghiệp muôn đời của Côn Lôn Tông quả nhiên không phải dễ dàng ứng phó, tổ tiên Côn Lôn Tông nhất định đã lưu lại suy tính thiên cơ, giúp bọn họ rất nhiều trong thiên địa đại kiếp nạn, vì vậy người Côn Lôn Tông đã sớm sẵn sàng, hơn nữa đã chuẩn bị tốt biện pháp ứng phó.
Côn Lôn Tông sớm không biến mật, muộn không biến mất, hết lần này tới lần khác biến mất vào thời điển môn hộ thế giới mở ra, chuyện này phi thường rõ ràng, chứng minh bọn họ đã biết rõ thiên địa đại kiếp nạn và thiên quỹ sinh ra biến hóa. Mà Thục Sơn Kiếm Tông ở phương diện này cũng đáp lên Côn Lôn Tông, bởi vậy cũng đạt được một ít hiệp nghị nhượng bộ từ Côn Lôn Tông, làm cho Côn Lôn Tông mang theo bọn họ vượt qua đại kiếp nạn.
Cho dù là Côn Lôn Tông hay là Thục Sơn Kiếm Tông, thậm chí là giới tu hành, hiển nhiên cũng không phải đối thủ của ma vật của các giới. Muốn độ kiếp, biện pháp tốt nhất không nên đối kháng trực tiếp với ma vật, mà là tránh né kiếp nạn!
Côn Lôn Tông cùng Thục Sơn Kiếm Tông làm được.
Bởi vì truyền thừa nhiều năm, người của Côn Lôn Tông có khả năng biết rõ nhiều tin tức, cho nên khi thiên địa kiếp nạn tiến tới, Côn Lôn Tông sớm có giác ngộ của con ve không động đậy vào mùa thu, tìm một nơi "An toàn" trốn đi.
Mà trước kia Tùy Qua còn giả mạo người Côn Lôn Tông người châm ngòi thổi gió bốn phía, chuẩn bị vu oan cho Côn Lôn Tông, dẫn đại quân ma vật tiến tới sơn môn Côn Lôn Tông, ai ngờ Côn Lôn Tông lại trực tiếp biến mất, hơn nữa ngay cả Thục Sơn Kiếm Tông cũng biến mất.
- Sư đệ, ta cảm thấy chúng ta bây giờ nên nghĩ tới đường lui.
Khổng Bạch Huyên nói:
- Tuy ta cũng phi thường thống hận Côn Lôn Tông, hận không thể diệt môn Côn Lôn Tông, nhưng mà từ tình huống bây giờ mà nói, ta cũng không nói trước được, Côn Lôn Tông đi nước cờ tốt. Ứng phó thiên địa đại kiếp nạn, phương thức tốt nhất đương nhiên không phải là cứng đối cứng, mà là tránh đi.
/1780
|