Ở tứ quốc, không biết bao nhiêu người muốn Tiêu Thiên Diệu chết, Đông Văn và Thiên Tàng Các thậm chí từng xuất động Võ Thần ra tay với Tiêu Thiên Diệu, nhưng đều không thể đắc thủ. Bởi vậy có thể thấy được, Tiêu Thiên Diệu người này đáng sợ bao nhiêu!
"Thật sự muốn giết chết Tiêu Thiên Diệu." Hiện tại, Lâm Sơ Cửu cũng là một người muốn giết chết Tiêu Thiên Diệu.
Lúc trước Lâm Sơ Cửu mượn Ngô đại phu làm trợ thủ, bởi vì Ngô đại phu có thể giúp đỡ nàng trong khi phẫu thuật. Hai ngày qua Lâm Sơ Cửu vẫn luôn huấn luyện đặc biệt cho Ngô đại phu, để Ngô đại phu không luống cuống tay chân trong lúc phẫu thuật.
Bản thân Ngô đại phu chính là đại phu, vì thế có kiến thức về những vấn đề y tế. Lâm Sơ Cửu chỉ đơn giản nói một chút về nguyên lý giải phẫu, Ngô đại phu cũng hiểu được. Khi nói đến kích cỡ và cách sử dụng của dao phẫu thuật, Ngô đại phu cũng nhớ rất nhanh. Lâm Sơ Cửu vốn tưởng rằng việc dạy học sẽ nhanh chóng kết thúc, nhưng......
Không biết Tiêu Thiên Diệu bị chập dây thần kinh nào đó, theo Ngô đại phu cùng tới để học.
Nếu Tiêu Thiên Diệu an phận lắng nghe, hoặc là thiên phú cao một chút, Lâm Sơ Cửu có thể nhịn. Một người phải dạy, hai người cũng phải dạy, nhưng cố tình Tiêu Thiên Diệu không chỉ không an phận, thiên phú y học còn cực kém, một vấn đề đơn giản, Lâm Sơ Cửu phải giải thích mấy lần Tiêu Thiên Diệu mới có thể miễn cưỡng nghe hiểu.
Thật vất vả khiến Tiêu Thiên Diệu hiểu được, Lâm Sơ Cửu vốn tưởng rằng bản thân mình có thể dễ thở một chút, nhưng vấn đề của Tiêu Thiên Diệu lại tới.
"Nhóm máu có nghĩa là gì?"
"Thân thể bổn vương, sao có thể dùng máu người này, bổn vương không tiếp nhận máu người khác."
"Không thể phán đoán quan hệ phụ tử bằng cách hoà tan máu trong nước, sao có thể làm được điều đó?"
"Cấy ghép là gì? Thật sự có thể nối chân người khác lên người mình ư?"
......
Những vấn đề như thế đếm không hết, Lâm Sơ Cửu không biết từ khi nào nàng nói ra nhóm máu, xét nghiệm ADN, hay chuyện cấy ghép. Tóm lại, vì để giải tỏa sự nghi ngờ của Tiêu Thiên Diệu, Lâm Sơ Cửu càng nói càng nhiều. Đến khi nói xong lời cuối, nàng hoàn toàn không biết bản thân mình đang nói gì nữa, bị bại lộ bao nhiêu.
"Ông trời ơi, cầu xin người hãy khiến nam nhân này câm miệng đi, ta sắp điên rồi." Lâm Sơ Cửu thật sự sắp phát điên, nàng chưa từng gặp một nam nhân nào giống như Tiêu Thiên Diệu, cả ngày không ngừng hỏi, còn không thể qua loa cho xong.
Cũng may, sự thống khổ của Lâm Sơ Cửu chỉ trôi qua hai ngày, phòng giải phẫu đã được xây xong, Lâm Sơ Cửu tạm thời được giải thoát.
Đúng vậy, tạm thời!
"Thật sự muốn giết chết Tiêu Thiên Diệu." Hiện tại, Lâm Sơ Cửu cũng là một người muốn giết chết Tiêu Thiên Diệu.
Lúc trước Lâm Sơ Cửu mượn Ngô đại phu làm trợ thủ, bởi vì Ngô đại phu có thể giúp đỡ nàng trong khi phẫu thuật. Hai ngày qua Lâm Sơ Cửu vẫn luôn huấn luyện đặc biệt cho Ngô đại phu, để Ngô đại phu không luống cuống tay chân trong lúc phẫu thuật.
Bản thân Ngô đại phu chính là đại phu, vì thế có kiến thức về những vấn đề y tế. Lâm Sơ Cửu chỉ đơn giản nói một chút về nguyên lý giải phẫu, Ngô đại phu cũng hiểu được. Khi nói đến kích cỡ và cách sử dụng của dao phẫu thuật, Ngô đại phu cũng nhớ rất nhanh. Lâm Sơ Cửu vốn tưởng rằng việc dạy học sẽ nhanh chóng kết thúc, nhưng......
Không biết Tiêu Thiên Diệu bị chập dây thần kinh nào đó, theo Ngô đại phu cùng tới để học.
Nếu Tiêu Thiên Diệu an phận lắng nghe, hoặc là thiên phú cao một chút, Lâm Sơ Cửu có thể nhịn. Một người phải dạy, hai người cũng phải dạy, nhưng cố tình Tiêu Thiên Diệu không chỉ không an phận, thiên phú y học còn cực kém, một vấn đề đơn giản, Lâm Sơ Cửu phải giải thích mấy lần Tiêu Thiên Diệu mới có thể miễn cưỡng nghe hiểu.
Thật vất vả khiến Tiêu Thiên Diệu hiểu được, Lâm Sơ Cửu vốn tưởng rằng bản thân mình có thể dễ thở một chút, nhưng vấn đề của Tiêu Thiên Diệu lại tới.
"Nhóm máu có nghĩa là gì?"
"Thân thể bổn vương, sao có thể dùng máu người này, bổn vương không tiếp nhận máu người khác."
"Không thể phán đoán quan hệ phụ tử bằng cách hoà tan máu trong nước, sao có thể làm được điều đó?"
"Cấy ghép là gì? Thật sự có thể nối chân người khác lên người mình ư?"
......
Những vấn đề như thế đếm không hết, Lâm Sơ Cửu không biết từ khi nào nàng nói ra nhóm máu, xét nghiệm ADN, hay chuyện cấy ghép. Tóm lại, vì để giải tỏa sự nghi ngờ của Tiêu Thiên Diệu, Lâm Sơ Cửu càng nói càng nhiều. Đến khi nói xong lời cuối, nàng hoàn toàn không biết bản thân mình đang nói gì nữa, bị bại lộ bao nhiêu.
"Ông trời ơi, cầu xin người hãy khiến nam nhân này câm miệng đi, ta sắp điên rồi." Lâm Sơ Cửu thật sự sắp phát điên, nàng chưa từng gặp một nam nhân nào giống như Tiêu Thiên Diệu, cả ngày không ngừng hỏi, còn không thể qua loa cho xong.
Cũng may, sự thống khổ của Lâm Sơ Cửu chỉ trôi qua hai ngày, phòng giải phẫu đã được xây xong, Lâm Sơ Cửu tạm thời được giải thoát.
Đúng vậy, tạm thời!