Editor: Aubrey.
Chuyện xây nhà đã được quyết định xong, Nguyên An Bình liền chuyển sang đề tài khác: "Đại bá! Hôn sự của Đại Trụ ca đã bàn xong rồi sao?"
Nhắc tới hôn sự của nhi tử, trên mặt Nguyên Căn Thịnh liền nhịn không được lộ ra nụ cười tươi: "Vẫn chưa, bất quá bá mẫu của ngươi đã nhìn trúng một nhà. Qua mấy ngày nữa, đi Chùa cúng bái xong sẽ dẫn Đại Trụ đi xem một chút, nếu bộ dạng của vị cô nương kia đủ tốt, sẽ quyết định hôn sự luôn."
"Xem mắt?" Nguyên An Bình tò mò: "Đại Trụ ca có thể đi gặp mặt cô nương kia?" Nếu nói như vậy, cũng giống như hai người đó đã có mối quan hệ thân mật từ lâu rồi. Trước hôn sự mà đi gặp mặt người ta, đến đêm động phòng hoa chúc sẽ làm mất vận khí tốt của tập tục vén khăn voan.
"Không phải, sao nó có thể đi gặp mặt cô nương nhà người ta được?" Nguyên Căn Thịnh giải thích với hắn ngọn nguồn sự tình: "Bởi vì người nhà cô nương kia nhìn trúng Đại Trụ nhà ta, đặc biệt nguyện ý đem cô nương kia gả đến nhà ta, nên mới đồng ý cho xem mặt một chút. Tuy nói là cho xem, thật ra là cha nương cô nương kia mang nữ nhi của họ đi dâng hương, Đại Trụ có thể nhân cơ hội ở từ đằng xa nhìn một chút, chỉ cần như vậy là đã nhìn thấy người ta rồi, cũng không sợ làm hỏng thanh danh của cô nương kia."
Nguyên An Bình minh bạch, đây là cố ý sắp đặt để cho bọn họ tình cờ nhìn thấy đối phương a. Có thể được nhìn mặt, so với chờ đến khi thành thân bị kinh ngạc một phen vẫn tốt hơn, nếu như nhìn nhau không hợp mắt, thừa dịp còn chưa bàn chuyện hôn sự sớm huỷ bỏ, sẽ không làm chậm trễ cả hai bên. Hắn cảm thấy phương pháp này khá tốt, ít nhất được nhìn thấy người thật, cho dù nhân phẩm của đối phương như thế nào, thì ở thời đại này, được nhìn mặt đối phương trước là tốt lắm rồi, những cái khác thì không cần yêu cầu quá nhiều.
Nguyên Căn Thịnh cười nói với Nguyên An Bình: "Việc này may là nhờ có An Bình ngươi, người ta vừa nghe Đại Trụ là đường ca của ngươi, cùng với hai ngày gần đây ta vừa mua được một con trâu, bọn họ liền đối với nhà ta rất hài lòng. Nếu không, cũng sẽ không đáp ứng cho Đại Trụ xem mặt như vậy đâu."
Nguyên An Bình nghe xong liền minh bạch, trong lòng thầm cảm thán "Quả nhiên, chỉ cần có điều kiện tốt, thì ở bất cứ thời đại nào cũng đều có thể thực hiện được ý muốn của mình."
Giống như chuyện hôn sự lần này, một nữ nhân được nhiều người cầu hôn, nếu như ngươi có điều kiện không tốt, thì người ta sẽ không gả cho ngươi. Nhưng nếu như ngươi có điều kiện tốt, lọt vào mắt xanh của người ta, tất nhiên là vạn sự đều dễ thương lượng, muốn gì cũng có thể nói ra.
Nguyên An Bình cảm thấy cũng rất có ý tứ: "Đại bá! Đến lúc đó sẽ xem như thế nào? Người đã từng gặp qua cô nương kia chưa?"
"Chưa từng, nhưng bà mai lại nói cô nương kia lớn lên rất xinh đẹp, tay nghề thêu thùa cũng rất tốt, là một cô nương rất hiền huệ. Bá mẫu của ngươi cũng đã đi hỏi thăm rồi, thanh danh của cô nương này khá tốt." Nguyên Căn Thịnh cho rằng bộ dạng khi người ta lớn lên như thế nào cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ cần có thể sinh hài tử, có thể lo chuyện nhà cửa là tốt rồi. Nhà bọn họ cũng không phải đại phú đại quý gì, nên cũng không có quá nhiều yêu cầu.
"Cả hai bên đều không quen biết nhau, vậy xem mặt như thế nào? Đến lúc đó có thể nhận sai người hay không?" Nguyên An Bình có chút tò mò, trong đầu còn hiện lên hình ảnh những cảnh tượng như vậy trên TV, nếu như nhận sai người, đến thời điểm thành thân phát hiện không phải người kia, trong lòng sẽ có bao nhiêu khó chịu a? Đương nhiên, hắn cũng biết hẳn là bọn họ đã chuẩn bị phương pháp thoả đáng rồi, chẳng qua là vì thói quen, nên hắn mới tư duy một chút.
Chuyện xây nhà đã được quyết định xong, Nguyên An Bình liền chuyển sang đề tài khác: "Đại bá! Hôn sự của Đại Trụ ca đã bàn xong rồi sao?"
Nhắc tới hôn sự của nhi tử, trên mặt Nguyên Căn Thịnh liền nhịn không được lộ ra nụ cười tươi: "Vẫn chưa, bất quá bá mẫu của ngươi đã nhìn trúng một nhà. Qua mấy ngày nữa, đi Chùa cúng bái xong sẽ dẫn Đại Trụ đi xem một chút, nếu bộ dạng của vị cô nương kia đủ tốt, sẽ quyết định hôn sự luôn."
"Xem mắt?" Nguyên An Bình tò mò: "Đại Trụ ca có thể đi gặp mặt cô nương kia?" Nếu nói như vậy, cũng giống như hai người đó đã có mối quan hệ thân mật từ lâu rồi. Trước hôn sự mà đi gặp mặt người ta, đến đêm động phòng hoa chúc sẽ làm mất vận khí tốt của tập tục vén khăn voan.
"Không phải, sao nó có thể đi gặp mặt cô nương nhà người ta được?" Nguyên Căn Thịnh giải thích với hắn ngọn nguồn sự tình: "Bởi vì người nhà cô nương kia nhìn trúng Đại Trụ nhà ta, đặc biệt nguyện ý đem cô nương kia gả đến nhà ta, nên mới đồng ý cho xem mặt một chút. Tuy nói là cho xem, thật ra là cha nương cô nương kia mang nữ nhi của họ đi dâng hương, Đại Trụ có thể nhân cơ hội ở từ đằng xa nhìn một chút, chỉ cần như vậy là đã nhìn thấy người ta rồi, cũng không sợ làm hỏng thanh danh của cô nương kia."
Nguyên An Bình minh bạch, đây là cố ý sắp đặt để cho bọn họ tình cờ nhìn thấy đối phương a. Có thể được nhìn mặt, so với chờ đến khi thành thân bị kinh ngạc một phen vẫn tốt hơn, nếu như nhìn nhau không hợp mắt, thừa dịp còn chưa bàn chuyện hôn sự sớm huỷ bỏ, sẽ không làm chậm trễ cả hai bên. Hắn cảm thấy phương pháp này khá tốt, ít nhất được nhìn thấy người thật, cho dù nhân phẩm của đối phương như thế nào, thì ở thời đại này, được nhìn mặt đối phương trước là tốt lắm rồi, những cái khác thì không cần yêu cầu quá nhiều.
Nguyên Căn Thịnh cười nói với Nguyên An Bình: "Việc này may là nhờ có An Bình ngươi, người ta vừa nghe Đại Trụ là đường ca của ngươi, cùng với hai ngày gần đây ta vừa mua được một con trâu, bọn họ liền đối với nhà ta rất hài lòng. Nếu không, cũng sẽ không đáp ứng cho Đại Trụ xem mặt như vậy đâu."
Nguyên An Bình nghe xong liền minh bạch, trong lòng thầm cảm thán "Quả nhiên, chỉ cần có điều kiện tốt, thì ở bất cứ thời đại nào cũng đều có thể thực hiện được ý muốn của mình."
Giống như chuyện hôn sự lần này, một nữ nhân được nhiều người cầu hôn, nếu như ngươi có điều kiện không tốt, thì người ta sẽ không gả cho ngươi. Nhưng nếu như ngươi có điều kiện tốt, lọt vào mắt xanh của người ta, tất nhiên là vạn sự đều dễ thương lượng, muốn gì cũng có thể nói ra.
Nguyên An Bình cảm thấy cũng rất có ý tứ: "Đại bá! Đến lúc đó sẽ xem như thế nào? Người đã từng gặp qua cô nương kia chưa?"
"Chưa từng, nhưng bà mai lại nói cô nương kia lớn lên rất xinh đẹp, tay nghề thêu thùa cũng rất tốt, là một cô nương rất hiền huệ. Bá mẫu của ngươi cũng đã đi hỏi thăm rồi, thanh danh của cô nương này khá tốt." Nguyên Căn Thịnh cho rằng bộ dạng khi người ta lớn lên như thế nào cũng không phải vấn đề gì lớn, chỉ cần có thể sinh hài tử, có thể lo chuyện nhà cửa là tốt rồi. Nhà bọn họ cũng không phải đại phú đại quý gì, nên cũng không có quá nhiều yêu cầu.
"Cả hai bên đều không quen biết nhau, vậy xem mặt như thế nào? Đến lúc đó có thể nhận sai người hay không?" Nguyên An Bình có chút tò mò, trong đầu còn hiện lên hình ảnh những cảnh tượng như vậy trên TV, nếu như nhận sai người, đến thời điểm thành thân phát hiện không phải người kia, trong lòng sẽ có bao nhiêu khó chịu a? Đương nhiên, hắn cũng biết hẳn là bọn họ đã chuẩn bị phương pháp thoả đáng rồi, chẳng qua là vì thói quen, nên hắn mới tư duy một chút.
/134
|