Xuyên Việt Chi Tiên Sinh

Chương 60: Mồng tám tháng Chạp

/134


Editor: Aubrey.

Bước vào tháng Chạp, trong thôn liền trở nên náo nhiệt. Nơi này rất tiết kiệm, sau khi cực khổ một năm, cũng chỉ có ngày Tết mới cam lòng xa xỉ một chút, cho nên mỗi hài tử trong thôn đều rất trông mong đến ngày Tết. Có quần áo mới, có thức ăn ngon, chỉ đặc biệt có khi bước vào tháng Chạp thôi, sự chờ mong này càng trở nên tha thiết hơn.

Nguyên An Bình hạ xuống một quân cờ, hắn đang cùng Trọng Tôn Liên Giác học chơi cờ vây. Bất quá, giờ khắc này hắn đang cùng mấy đứa nhỏ chơi cờ Ngũ Tử, một loại cờ dễ chơi hơn cờ vây.

*Đây là một loại cờ cổ xưa của Trung Quốc, cách chơi thì mình thấy khá giống với cờ caro, giải thích thì dài dòng lắm nên nếu mọi người muốn tìm hiểu có thể lên google search nha.

Bàn Đôn cầm quân cờ, do dự không biết nên đi nơi nào. Lý Tự ở bên cạnh lên tiếng chỉ điểm cho bé, Lý Đông Phong nhìn thấy liền nhịn không được mở miệng nói: "Là ngươi hạ hay Bàn Đôn hạ a? Ngươi không thể chơi như vậy!"

Lý Tự biết mình đuối lý, nên cũng không trách trở lại, mà chỉ nhìn Bàn Đôn hạ cờ.

Nguyên Đại Hà và Trọng Tôn Thụy thì lại nhìn chằm chằm bàn cờ, bọn họ muốn nhìn xem khi nào mấy quân cờ này mới nối liền năm cái.

Bàn Đôn hạ xong, Nguyên An Bình lại tiếp tục hí khúc Liên Hoa Hạc. Hạ cờ Ngũ Tử, điều cần chú ý nhất chính là phải nhanh tay lẹ mắt, vừa nhìn thấy có thể nối một đường năm cái là phải lập tức hạ cờ, còn nếu nhìn thấy đối phương sắp nối thành một hàng năm cái thì phải lập tức phá hỏng. Còn bố cục gì đó, các vị đang ngồi ở đây đều không muốn tình nguyện phí đầu óc nghĩ đến.

Lý Tự thấy quân cờ của Bàn Đôn không còn bao nhiêu, nhóc liền ngả người ra sau một chút, không nhịn được cảm khái: "Ngày mai là mồng tám tháng Chạp rồi, thời gian trôi qua thật là nhanh a."

Bàn Đôn hưng phấn: "Còn hai mươi ngày nữa là được ăn Tết rồi!"

Vừa nhắc đến đề tài này là tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ hưng phấn.

Lý Đông Phong cũng nói: "Hai ngày nữa nhà ta sẽ lên thị trấn mua đồ Tết, nương của ta sẽ mua cho ta giấy và bút mực."

Lý Tự liền biểu thị bản thân cũng sẽ không thua bé: "Ta cũng sẽ có, gia gia đã nói là sẽ mua cho ta."

Nguyên Đại Hà cũng rất vui vẻ, nhờ có đường ca chu cấp bạc nên trong nhà cũng khá giả hơn nhiều, cũng không còn lo lắng về hôn sự năm sau của đại ca và tỷ tỷ nữa. Hai ngày trước nương của bé còn nói muốn làm cho mỗi người trong nhà một bộ quần áo mới, còn nói sẽ mua giấy và bút mực cho bé, hai năm trước trong nhà cũng không có nhiều chuyện tốt như vậy, đều là nhờ vào đường ca của bé.

Cha nói rất đúng, chỉ cần làm nhiều việc tốt, luôn luôn thiện tâm, mới có thể được đền đáp những điều tốt. Nếu như lúc trước nhà của bé cũng giống như nhà của tiểu thúc, không quản không hỏi gì đến đường ca, thì chắc chắn đường ca cũng sẽ không đối xử tốt với nhà bé như vậy.

Nhà tiểu thúc thật không may mắn, nghe nói hồi đầu tháng Chạp còn phải uống thuốc, thật là đủ xui xẻo. Bất quá cũng là do tự làm tự chịu, cha bé nói tiểu thúc là bởi vì muốn lừa tiền của đường ca, ngược lại là không cẩn thận trúng độc, không may mắn lấy được chỗ tốt, tiếc cho đường ca còn phải vì bọn họ mà bỏ tiền ra mua thuốc. Tâm tư của Nguyên Đại Hà có chút bay xa...

Bàn Đôn không có quá nhiều hứng thú với giấy và bút mực: "Quần áo mới của ta đã làm xong rồi, nương ta còn nói năm nay sẽ mua nhiều thịt một chút." Thứ bé yêu thích nhất vẫn là thịt.

Bọn họ đang dồn dập thảo luận Tết năm nay nên làm món gì ăn ngon, đều mong đợi năm nay sẽ có đường, có thịt ăn, vô cùng phấn khích.

Trọng Tôn Thụy ở một bên nghe, quần áo mới bé đã có rồi, giấy và bút mực bé cũng không thiếu, còn thịt thì bé cũng thường được ăn. Xưa nay bé vẫn chưa hề nghĩ tới, chính mình cư nhiên còn có thể trải qua một cuộc sống tốt đẹp như vậy.

Nguyên An Bình tìm một nơi thoải mái nằm xuống một lát, nhìn bọn nhỏ đang vô cùng phấn khởi bàn luận, hắn thầm nghĩ "Tiểu hài tử ở nơi này quả nhiên rất dễ thoả mãn."

Mỗi lần ăn Tết cũng chỉ có bánh màn thầu, dùng đồ ngọt cúng ông Táo, quần áo mới không có cũng không sao, chỉ cần có thể ăn được một miếng thịt cũng rất vui vẻ, nói đến bánh kẹo còn không nhịn được nuốt nước miếng một cái.

Hắn không thiếu ăn, đối với tân niên cũng không có nhiều mong đợi như vậy, bất quá hắn cũng bị bầu không khí chờ mong nhiệt liệt này cuốn theo, nên tâm tình tất nhiên cũng rất tốt, ít nhất bầu không khí ở nơi này cũng đủ để làm cho hắn cảm nhận được Tết sắp đến.

Nguyên An Bình mở miệng nói: "Ngày mai ta nấu cháo mồng tám tháng Chạp, muốn ăn thì có thể qua đây."

Lý Tự liền há mồm hỏi: "Tự tay ngươi nấu? Sao ngươi không nhờ Hoắc Tiểu Hàn làm?"

Lý Đông Phong ngắt lời nhóc: "Ngốc! Ngày mồng tám tháng Chạp là ngày của gia đình, hai người bọn họ còn chưa thành thân đâu, tất nhiên An Bình ca phải ở nhà của mình nấu ăn rồi."

Nguyên An Bình thầm nghĩ "Hầy! Con nít quá hiểu chuyện, có đôi lúc cũng không tốt."

Lý Tự bất mãn: "Ta chẳng qua là nhất thời không nghĩ tới mà thôi."

"Không phải ngươi luôn tự cho mình là thông minh sao? Làm sao có thể không để ý tới một chuyện quan trọng trong ngày mồng tám tháng Chạp như vậy được." Lý Đông Phong tiếp tục đâm chọt nhóc.

"Đầu óc không đuổi kịp cái miệng, ngươi quản được sao?"

Những người khác thấy mãi đều đã thành quen, hai người này không hợp nhau, vừa nói không được mấy câu là bắt đầu cãi nhau.

Bàn Đôn đối với chuyện ăn uống luôn có hứng thú nhất: "An Bình ca ca! Ngươi nấu cháo mồng tám tháng Chạp, bên trong sẽ bỏ thêm những gì?"

Nguyên An Bình quả thật chưa hề nghĩ tới vấn đề này: "Cái này... Ta còn chưa từng nấu thử, các ngươi thường cho thêm cái gì?"

"Chính là các loại đậu, còn có cả rau khô."

"Nhà ta còn cho thêm đậu phộng, nhưng rất ít."

"Còn có thể cho thêm đậu phụ, hoặc là gạo lứt."

"Món gì cũng có thể thêm..."

Nguyên An Bình nghe xong, liền cảm thấy cháo mồng tám tháng Chạp gì đó, quả thực là loạn cả rồi.

Trọng Tôn Thụy đưa ra kiến nghị: "An Bình ca ca! Ngày mai có thể nhờ Tiểu Hàn ca ca qua giúp ngươi nấu."

Bé đã từng nếm thử tay nghề của Nguyên An Bình, liền cảm thấy nếu như để cho Nguyên An Bình nấu, thì quả thật là lãng phí lương thực.

Nguyên An Bình cảm thấy ý kiến này cũng có thể tiếp thu.


/134

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status