Bọn họ vì cái gì lại đến đây? Kỳ quái! Bất quá Lục Văn Thụy cũng chỉ suy tư một lát mà thôi, dù sao đối với y mà nói, người không liên quan thì không đáng cho y phải lo lắng, vì thế y bỏ qua nghi vấn này. Y lôi kéo Mễ Lai Khắc đang ở một bên tựa hồ còn có chút nghi hoặc xoay người đi về phía bên trong rừng rậm, dù gì cũng phải tiếp tục đi săn thú, tìm nhiều thứ đồ ăn mới là mấu chốt! (^_^).
Mà hai vị mới vừa bay qua kia chính là phụ thân Lí Tư và Tạp La của bé An, lúc này bọn họ đang tiến đến Thái Cách bộ lạc. Về phần hai người bọn họ vì cái gì từ Lý Âu bộ lạc xa xôi như vậy lại muốn tới nơi này? Chuyện này đương nhiên cũng có nguyên nhân.
Nguyên nhân sự tình là bởi vì trước đó không lâu, sau khi Hội trao đổi qua đi, tên tuổi của Lục Văn Thụy từ ngũ đại bộ lạc đột nhiên bắt đầu lan truyền ra ngoài. Việc này đều là bởi vì lúc y xuất thủ cứu trị cho ba người Mễ Lai Khắc thì có rất nhiều thú nhân cùng giống cái của các bộ lạc chứng kiến, mà bọn họ khi về tới bộ lạc của mình thì lại nói cho những người khác nghe. So sánh với giống cái của Hải tộc bộ lạc ngàn năm trước thì năng lực của Lục Văn Thụy thật sự mạnh hơn rất nhiều, cho nên mọi người đều đối với y rất là tò mò, hơn nữa bên ngoài của y lại xuất chúng, hơn nữa lai lịch bí ẩn, cái này khiến cho mọi người đều bắt đầu thảo luận đến y, vì thế chuyện về y cứ như vậy một truyền mười, mười truyền trăm tràn ra ngoài, y vô tình đã trở nên rất nổi danh.
Có lẽ là bởi vì nhìn thấy được tình trạng của sáu thú nhân trong Thái Cách bộ lạc lúc đó, tuy rằng ba người Mễ Lai Khắc bọn họ đều thực may mắn được Lục Văn Thụy cứu trị, nhưng trước đó bọn họ lại bị trọng thương hôn mê, bộ dáng hấp hối đó vẫn gây cho các thú nhân này phi thường ấn tượng, cho nên sau khi mọi người trở lại bộ lạc của mình đều chuẩn bị tăng mạnh thực lực của bản thân. Dù sao Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Tư Nặc đều được xem là những người đứng đầu trongthập[mười] cường dũng sĩ, ngay cả bọn họ cũng có thể bị thương nghiêm trọng như vậy, huống chi là bọn hắn vốn có thực lực kém xa, vì thế sau đó có rất nhiều thú nhân tụ thành nhóm xuất ngoại rèn luyện
Thực đúng dịp là, có mấy thú nhân lá gan khá lớn lựa chọn đi Hắc Chiểu rừng rậm, lúc bọn họ ở bên ngoài rừng rậm thì gặp vài thú nhân của Lý Âu bộ lạc. Lúc ấy là như vậy, vốn mấy thú nhân bọn họ đang tang bốc lẫn nhau, trong đó một thú nhân nói:
”Chúng ta nhất định phải đi vào xem xét một phen, nghe nói Lục Văn Thụy ở Thái Cách bộ lạc cũng đã từng sinh hoạt tại Hắc Chiểu rừng rậm rất nhiều năm. Chẳng lẽ chúng ta còn không bằng một giống cái sao?”
Mấy người còn lại nghe lời nói của hắn xong thì đều bị kích thích, nhưng “Hắc Chiểu rừng rậm” thật sự là ác danh lan xa (^_^), bọn họ tự cổ vũ bản thân nửa ngày, rốt cuộc vẫn không có dũng khí, không thể cất bước tiến vào.
Cũng chính bởi vì bọn họ vẫn đều ở lòng vòng bên ngoài, cho nên thực dễ dàng làm các thú nhân của liền Lý Âu bộ lạc chú ý, bọn họ vốn đang chuẩn bị đi ra ngoài săn thú, không nghĩ tới lúc đi ngang Hắc Chiểu rừng rậm, một thú nhân trong bọn họ nghe được lời nói lúc nãy của các thú nhân kia. Vì thế mấy thú nhân này liền tiến lên hỏi:
”Vị bằng hữu này, các ngươi vừa rồi có nhắc đến Thụy gì đó, hắn là ai vậy? Hắn trước kia ở trong Hắc Chiểu rừng rậm sao? Các ngươi có thể nói cụ thể tình huống cho chúng ta biết được không?”
Các thú nhân kia nghe được câu hỏi của hắn, nhận ra bọn họ hẳn là thú nhân của Lý Âu bộ lạc, tuy rằng Lý Âu bộ lạc không có tham gia Hội trao đổi giữa mấy tộc, nhưng các tộc nhân khi đối đãi với cái bộ lạc khác cũng thực hữu hảo, dù sao thì mọi người cũng đều sinh hoạt trên Lạc Vân đại lục mà thôi. Vì thế thú nhân vừa rồi mở miệng nói chuyện kia trả lời:
”Nga, là như vậy, vài ngày trước chúng ta tham gia Hội trao đổi giữa mấy tộc do Thái Cách bộ lạc tổ chức, trong một ngày cuối cùng, Thái Cách bộ lạc phái ra sáu thú nhân đi đến Ao Tái rừng rậm thì bị rồng nước thú công kích, trong đó có ba thú nhân bị tử vong, ba người còn lại thì bị trọng thương, lúc thú nhân của cái bộ lạc khác mang bọn họ về, bọn họ đã muốn hấp hối. Ngay cả y sư cùng thầy thuốc ở trong bộ lạc đối với thương thế của bọn họ đều đã không còn cách cứu chữa, đang lúc mọi người nghĩ bọn họ nhất định cũng khó trốn vận rủi thì một giống cái tên là Lục Văn Thụy đi ra, chỉ thấy y đưa tay đặt ở phía trên thân thể của ba thú nhân kia, sau đó có một luồn ánh sáng chói mắt từ đầu ngón tay y xông ra, dần dần bao trùm toàn bộ thân thể ba thú nhân kia. Thực thần kỳ là ở từng chỗ được ánh sáng chiếu qua, miệng vết thương trên người bọn họ bắt đầu nhanh chóng khép lại, cuối cùng thậm chí đều biến mất không thấy, vì thế ba thú nhân này đã được giống cái kia cứu sống. Sau đó tộc trưởng của chúng ta đi hỏi tộc trưởng Thái Cách bộ lạc, năng lực của giống cái kia rốt cuộc là cái gì? Thế nhưng có thể thần kỳ như vậy? Theo tộc trưởng Tạp Lạc Tư nói, giống cái này gọi là Lục Văn Thụy, trước kia ngụ ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, ba tháng trước mới đến bộ lạc của bọn họ. Bởi vì y là phát đồng dị sắc, cho nên y phải đi đến chỗ hiến tế để thí nghiệm năng lực của mình, cuối cùng thì phát hiện ra năng lực của y chính là sinh mệnh lực trong truyền thuyết. Sinh mệnh lực là một loại năng lực thực đặc thù, trừ bỏ có thể khống chế thuộc tính năng lực ở ngoài, nó còn có thể chữa khỏi cho người bị trọng thương trong nháy mắt nữa.”
Thời điểm hắn nói xong, trên mặt tràn đầy hâm mộ, vài thú nhân cùng đi với hắn cũng liên tục gật đầu, nếu giống cái này mà đến bộ lạc bọn hắn thì tốt biết bao nhiêu.
Mà các thú nhân của Lý Âu bộ lạc nghe được lời nói kia của bọn họ đầu tiên là khiếp sợ, nguyên lai ở thú nhân thế giới còn tồn tại loại sinh mệnh lực lợi hại như vậy, ngay cả các thú nhân đã hấp hối mà còn có thể cứu sống nữa. Tiếp theo bọn họ liền chú ý tới “Phát đồng dị sắc”, cùng với việc đối phương nói rằng “giống cái cái kia sinh hoạt tại Hắc Chiểu rừng rậm” liên kết các chi tiết này lại, bọn họ đột nhiên lớn mật đoán ra một chuyện. Vì thế một người trong bọn họ đó kích động tiêu sái tiến lên, vội vàng hỏi:
” Giống cái tên là Lục Văn Thụy kia là phát đồng dị sắc phải không? Như vậy màu tóc và màu mắt của y là gì? Y bao nhiêu tuổi rồi?”
Mặc dù có chút bất ngờ vì sự vội vàng của đối phương, nhưng thú nhân kia vẫn trả lời:
”Ân, y thật là phát đồng dị sắc, bằng không thì y cũng sẽ không có năng lực đặc thù. Tóc của y là màu bạc rất đẹp, ánh mắt tựa hồ là màu lam? Hình như là màu lam tím? Ta không có thấy rõ ràng, bất quá y thoạt nhìn còn chưa có trưởng thành, ngươi hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ các ngươi nhận thức y?”
“Ngân phát lam mâu, ở tại Hắc Chiểu rừng rậm, còn chưa có trưởng thành? Chẳng lẽ thật là y?”
Sau khi thú nhân kia nghe được đối phương trả lời thì bắt đầu thấp giọng thì thào, bất quá khi nói đến tên thì đối phương tựa hồ sửa lại, có lẽ là không thích chữ “An” này.
Trước đây, thú nhân này ở cách vách nhà của bé An, lúc ấy hắn so với An lớn hơn 6 tuổi, cũng không quá thích giống cái có màu tóc cùng ánh mắt không đồng dạng như vậy. An cùng đệ đệ nhà hắn chỉ kém nửa tháng, cho nên hắn ấn tượng rất sâu, hơn nữa sau này hắn cũng nghe nói khi các thú nhân trong bộ lạc đi ra ngoài săn, tựa hồ có nhìn thấy An tại Hắc Chiểu rừng rậm, nghĩ như vậy, cho nên hắn cho rằng giống cái này hẳn chính là An. [Y-H: đọc mà nổi nóng, thấy một mình đứa nhỏ ở trong rừng mà đành lòng bỏ mặc. Ghét] Không nghĩ tới An năm đó, hiện tại lại biến thành giống cái có được năng lực đặc thù đâu, thật sự là không nghĩ tới! Xem ra, hắn phải nhanh một chút đem chuyện này nói cho tộc trưởng cùng các tộc nhân ở trong bộ lạc biết mới được. Nghĩ xong, hắn tiếp tục hồi đáp:
”Đúng, nếu ngươi nói đều là thật sự, như vậy ta nghĩ Lục Văn Thụy trong lời kể chính là giống cái mà chúng ta nhận thức. Cám ơn các ngươi nói cho chúng ta biết chuyện này, chúng ta còn có việc gấp, phải đi trước rồi.”
Nói xong hắn gật gật đầu với mấy người, tiếp theo liền lôi kéo các thú nhân đi vòng vèo về bộ lạc của mình. Vài thú nhân bị lưu lại kia có chút không hiểu, bất quá bọn họ cũng không có nghĩ nhiều lắm, dù sao đây là chuyện của bộ lạc người ta, bọn họ vẫn tiếp tục rối rắm, chính mình muốn hay không tiến vào Hắc Chiểu rừng rậm đây.[haha]
Vế phía các thú nhân của Lý Âu bộ lạc, bọn họ từ khi xác định Lục Văn Thụy kia hẳn là An trước đây từng sống trong bộ lạc của bọn họ, đối với chuyện này bọn họ cũng đều thực kinh ngạc, bọn họ cũng hiểu được, chuyện này cần phải mau chóng nói cho tộc trưởng biết đi.
Vì thế mấy người đi thật nhanh, chỉ chốc lát thì về đến bộ lạc, bọn họ trực tiếp đi tới trong nhà tộc trưởng, đem chuyện này ngắn gọn nói cho tộc trưởng nghe. Sau khi tộc trưởng đang nghe xong chuyện này đầu tiên là khiếp sợ, tiếp theo có chút hối hận, dù sao lúc trước bọn họ đã không quá mức để ý việc tiểu giống cái kia rời đi, không nghĩ tới hiện tại y lại ở trong Thái Cách bộ lạc……Vốn ở trong bộ lạc có một giống cái lợi hại như vậy, đây là chuyện đáng giá kiêu ngạo đến cỡ nào, phần vinh quang này nguyên bản hẳn là thuộc về bộ lạc Lý Âu bọn họ, hơn nữa An còn là tôn tử của mình nữa. Nghĩ đến đây, tộc trưởng lại có chút tức giận, đều là tại Lí Tư, đã làm cho An đi rồi, nếu không thì hiện tại hắn cũng sẽ không hối hận như vậy.
Trong lòng càng nghĩ càng giận, tộc trưởng lập tức phân phó vài thú nhân bên người, bảo bọn họ tìm phu phu Lí Tư đến, hắn nhất định phải đem An mang về bộ lạc của bọn họ, nguyên bản y nên thuộc về bộ lạc bọn họ, như thế nào có thể trụ ở bộ lác khác chứ?
Sau một lát, Lí Tư cùng Tạp La đã tới, ở trên đường đến bọn họ đã biết chuyện xảy ra, hai người đều có chút lo sợ bất an. Đợi cho thật sự gặp được vẻ giận dữ của tộc trưởng, bọn họ lại có chút sợ hãi, dù sao chuyện năm đó bọn họ quả thật là làm không đúng, nhưng lúc ấy cũng không có người khác đến ngăn cản bọn họ a!
Mà tộc trưởng vừa thấy hai người bọn họ đến liền nổi giận, vươn tay chỉa chỉa Lí Tư cùng Tạp La, tiếp theo giận dữ hét:
” Hai người các ngươi, đặc biệt Lí Tư, thật sự làm cho ta quá thất vọng rồi! Ta muốn các ngươi lập tức đến Thái Cách bộ lạc, mặc kệ dùng phương pháp gì đều phải đem An về cho ta, bằng không hai người các ngươi cũng không cần trở lại.”
Nghe được tiếng rống giận dữ của hắn, Lí Tư cùng Tạp La đều nhịn không được thân thể hơi hơi phát run, uy áp tộc trưởng lâu năm lập tức đánh úp về phía hai người, bọn họ đã có chút lung lay sắp đổ, chỉ có thể máy móc gật đầu.
Vì thế dưới uy hiếp của tộc trưởng, bọn họ vào lúc ban đêm liền sửa sang lại một ít này nọ, dặn dò cẩn thận hai đứa nhỏ trong nhà, tiếp theo liền ra đi, trong lòng hai người đều yên lặng cầu nguyện, hy vọng An có thể đáp ứng cùng bọn họ trở về.
Cho nên hiện tại hai người mới có thể xuất hiện ở nơi này, đây là ngày thừ 13 kể từ khi Lí Tư cùng Tạp La xuất phát, hôm nay bọn họ rốt cục thấy được cửa vào Thái Cách bộ lạc. Lí Tư vừa mới chuẩn bị phi xuống, đột nhiên trước mắt hắn xuất hiện 10 lão hổ có màu sắc khác nhau, chỉ thấy bọn họ làm thành một vòng tròn trên không trung, vây xung quanh Lí Tư cùng Tạp La.
Mười lão hổ này chính là các thú nhân phụ trách tuần tra ở trong Thái Cách bộ lạc, bọn họ vừa thấy có thú nhân lạ mặt tiếp cận, lập tức liền biến thành thú hình hướng về đối phương bay đi, tiếp theo một thú nhân dẫn đầu trong số đó hỏi:
”Các ngươi là người nào? Đến bộ lạc chúng ta có chuyện gì?”
Lí Tư nghe xong vội trả lời:
”Chúng ta là Lý Âu bộ lạc, ta gọi là Lí Tư, hắn là bạn lữ của ta Tạp La, chúng ta có chút việc tới tìm tộc trưởng bộ lạc của các ngươi.”
“Lý Âu bộ lạc? Không biết các ngươi tới tìm tộc trưởng của chúng ta là có việc gì?”
Thú nhân này rõ ràng không dễ dàng bỏ qua như vậy, bọn họ là các thú nhân phụ trách tuần tra đều là vì bảo vệ an toàn cho bộ lạc của mình, cho nên tính cách của bọn họ bình thường đều có vẻ cẩn thận.
Mà sau khi nghe lời nói của đối phương, Lí Tư không khỏi có chút xấu hổ, chẳng lẽ Lý Âu bộ lạc bọn họ vô danh như vậy sao? Bất quá vì hoàn thành nhiệm vụ mà tộc trưởng giao, hắn vẫn là rất nhanh hồi đáp:
”Là như vậy, chúng ta trong lúc vô ý nghe nói về chuyện đã xảy ra ở Hội trao đổi, thông qua đối phương miêu tả, chúng ta cảm thấy giống cái tên Lục Văn Thụy có thể là An trong bộ lạc của chúng ta.”
“An? Ngươi nói Thụy là người của bộ lạc các ngươi? Thật sự?”
Thú nhân kia vẫn có chút nghi hoặc, theo hắn biết, trước đây Thụy sống một mình tại Hắc Chiểu rừng rậm. Như thế nào đột nhiên xuất hiện một Lý Âu bộ lạc vậy? Xem ra chuyện này cần phải thông tri cho tộc trưởng trước, để cho hắn định đoạt.
Nghĩ xong, hắn rốt cục gật gật đầu, tiếp theo hắn phân phó 6 thú nhân còn lại tiếp tục tuần tra tại lối vào bộ lạc, chính hắn mang theo ba thú nhân cùng nhau hộ tống Lí Tư bọn họ đi gặp tộc trưởng.
Sau khi được đối phương đáp ứng, Lí Tư liền mang theo Tạp La hạ xuống dưới, tiếp theo bọn họ vẫn duy trì trạng thái phía trước có hai thú nhân, phía sau cũng có hai thú nhân “hộ tống” đi vào, xem ra bọn hắn vẫn là rất phòng bị.
Bất quá mặc kệ như thế nào, cuối cùng đi vào là được, nghĩ như vậy, trong lòng hai người bọn họ coi như có chút an ủi. Bởi vì nhà Tạp Lạc Tư cách lối vào bộ lạc cũng không phải rất xa, cho nên bọn họ đi đại khái 10 phút thì tới cửa lớn phía trước. Thú nhân đi đầu gõ cửa, sau khi được Tạp Lạc Tư cho phép, hắn mới mang theo Lí Tư bọn họ đi vào. Lúc này Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đang ngồi trong phòng, bộ dáng của hai người tựa hồ như đang nói chuyện phiếm.
Bọn họ nhìn thấy bốn thú nhân tuần tra mang theo hai người chưa từng gặp qua; một thú nhân cùng một giống cái; thì đều có chút nghi hoặc. Tạp Lạc Tư mở miệng hỏi:
”Hai vị này là ai?”
“Bọn họ nói chính mình là người của Lý Âu bộ lạc, là vì nghe nói về chuyện đã xảy ra ở Hội trao đổi, bọn họ phát hiện Thụy là người của bộ lạc bọn họ, muốn tới gặp tộc trưởng, cho nên ta liền dẫn bọn họ đến đây.” Vẫn như cũ là thú nhân đi đầu hồi đáp.
Khoa Lan nghe được lời nói của đối phương, cảm thấy có chút kinh ngạc, Thụy là người của Lý Âu bộ lạc sao? Bất quá việc này hình như cũng có chút đạo lý, trước kia y sống ở Hắc Chiểu rừng rậm, nơi đó không phải là phụ cận của Lý Âu bộ lạc sao? Có lẽ lời bọn họ nói là thật.
Mà Tạp Lạc Tư nghe xong lại chính là nhíu mày, trên gương mặt lạnh lùng không có chút biến hóa, cặp mắt màu vàng của hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Lí Tư bọn họ, tiếp theo hắn mở miệng hỏi:
”Các ngươi xác định sao? Thụy là người trong bộ lạc các ngươi?”
“Đúng, chính là hắn, chúng ta nghe nói hắn có ngân phát lam mâu, hơn nữa năm nay còn chưa có trưởng thành, hắn năm nay hẳn là vừa mãn 18 tuổi đi?”
Lí Tư tuy rằng bị đối phương nhìn thì có chút hốt hoảng, nhưng vẫn kiên trì hồi đáp.
“Nga, Thụy quả thật vừa mãn 18 tuổi, có lẽ hắn thật đúng người mà các ngươi muốn tìm. Bất quá hắn hiện tại không ở trong bộ lạc, các ngươi phỏng chừng phải chờ ở chỗ này một chút. Mời ngồi!”
Tạp Lạc Tư kỳ thật cảm thấy cũng có chút kinh ngạc, xem số tuổi, nói không chừng bọn họ thật đúng là nhận thức Thụy, bất quá hắn vẫn giữ vẻ mặt như cũ thản nhiên đáp lại.
Sau khi Lí Tư cùng Tạp La nghe xong lời nói của đối phương đều có chút cao hứng, hai người bọn họ lập tức an vị xuống, mà bốn thú nhân theo ý của Tạp Lạc Tư liền ly khai trước, dù sao có tộc trưởng, không có ai có thể ở trước mặt hắn kiêu ngạo, bọn họ đều thực yên tâm.
Đợi cho trong phòng chỉ còn lại có bốn người Tạp Lạc Tư, không khí lập tức có chút trầm mặc xuống. Lí Tư cùng Tạp La cảm thấy tộc trưởng Thái Cách bộ lạc ở đối diện thật đáng sợ, trong lúc vô ý hắn đã phát ra khí thế cơ hồ làm cho bọn họ ướt đẫm mồ hôi, hai người dưới ánh mắt nhìn chăm chú của đối phương đều có cảm giác giống như đứng đống lửa, ngồi đống than. Cũng may Tạp Lạc Tư phá tan trầm mặc trước, hắn mở miệng nói:
”Chúng ta cứ ngồi chờ Thụy trở về như vậy cũng không có sự tình gì làm, không bằng chúng ta tâm sự đi?” (^_^)
Ngữ khí của hắn tuy rằng lạnh lùng nhưng cũng thực khách khí, Lí Tư nghe xong liên tục gật đầu, hồi đáp:
”Hảo!”
Tạp Lạc Tư: ”Ta trước tự giới thiệu một chút, ta gọi là Tạp Lạc Tư, các ngươi đều biết ta là tộc trưởng của Thái Cách bộ lạc. Vị bên cạnh chính là bạn lữ của ta Khoa Lan, hắn là y sư ở trong bộ lạc.”
Khoa Lan ở một bên cũng gật gật đầu theo, đối với hai người lộ ra một nụ cười ôn hòa,
”Ta là Khoa Lan, thật cao hứng nhận thức các ngươi!”
Lí Tư thấy thế cũng vội vàng trả lời:
“Ta là Lí Tư của bộ lạc Lý Âu, là tiểu nhi tử của đương nhiệm tộc trưởng, đây là Tạp La, bạn lữ của ta.”
Lập tức, Tạp La cũng lộ ra một nụ cười ngại ngùng, đối với Tạp Lạc Tư bọn họ hơi hơi gật đầu. Tiếp theo Tạp Lạc Tư tiếp tục nói:
”Lí Tư, Tạp La, các ngươi hảo! Về chuyện của Thụy, trong lòng ta còn có chút nghi hoặc, các ngươi có thể giúp ta giải đáp được không?”
Lí Tư nghe được câu hỏi của đối phương, không ngừng hồi đáp:
”Tốt, Tạp Lạc Tư tộc trưởng, ngươi cứ việc hỏi đi!” Hắn theo bản năng vẫn có chút sợ vị tộc trưởng lạnh lùng này.
“Là như vậy, Thụy là do tiểu nhi tử Mễ Lai Khắc nhà ta mang về từ bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, nghe nói trước kia y vẫn đều sống một mình bên trong một cái sơn động. Ta thực nghi hoặc, vì cái gì hắn là một giống cái yếu mà phải sống một mình nơi đó?
Trong lòng hắn mơ hồ đã muốn đoán ra, bất quá vì muốn xác định thêm một chút, hắn tiếp tục hỏi:
”Nghe nói Thụy ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm đã nhiều năm, như vậy trước kia, thụy ở trong bộ lạc của các ngươi có phụ thân không? Vì cái gì và phụ thân của mình không sinh hoạt cùng một chỗ vậy? Chẳng lẽ….. Bọn họ đã mất? (^_^) Hay là có nguyên nhân đặc thù gì? Ta thật là trăm tư không thể này giải, các ngươi có thể nói cho ta biết không?” [Y-H: đụng tới con dâu của tộc trưởng nên tộc trưởng chém cho chết (^_^)]
Lí Tư cùng Tạp La bởi vì lời nói của đối phương mà càng thêm cứng ngắc, dưới tầm mắt của đối phương, hai người đều có chút xấu hổ, mà Lí Tư còn lúc này thì nắm chặt tay của mình, trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói:
”Kỳ thật… Kỳ thật… hai phụ thân của Thụy đều còn sống.”
Tiếp theo hắn hít sâu một hơi, ổn định một chút cảm xúc của mình, tiếp theo mới nói:
”Kỳ thật ta cùng Tạp La chính là phụ thân cùng cha của Thụy, trước kia hắn tên là An, lúc hắn 7 tuổi thì đột nhiên mất tích, chúng ta cũng không biết hắn cư nhiên sẽ ngụ ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, lần này chúng ta nghe nói hắn còn sống, nên nghĩ tới đón hắn trở về.” [ Y-H: nói dối ko chớp mắt, ghét]
Tạp La ở một bên cứ cuối đầu, bất quá biểu tình của hai người bọn họ vẫn như cũ là không quá tự nhiên, thậm chí ngay cả Khoa Lan đều cảm thấy trong lời nói của Lí Tư có gì đó không thật, nào có tiểu giống cái tuổi còn nhỏ mà đột nhiên mất tích, *cũng không phải bị này hắn thú nhân hoặc là giống cái lừa gái* .
Mà Tạp Lạc Tư nghe được lời nói của đối phương, lại liên tưởng đến lịch sử tồn tại của bộ lạc bọn họ, cảm thấy hiểu rõ, hắn nhịn không được âm thầm cười lạnh, như thế nào một tiểu hài tử trong bộ lạc các ngươi bị mất tích mà sinh hoạt bên trong rừng rậm bên cạnh nhiều năm như vậy mà không bị phát hiện? Hơn nữa lúc trước, khi Mễ Lai Khắc dẫn hắn trở về đã nói quá “Thụy tựa hồ đối với giống cái phát đồng dị sắc thực không biết”. Ở trong bộ lạc bọn họ nhất định là không biết việc này, phỏng chừng lúc ấy Thụy ở trong bộ lạc bọn họ cũng sống không được, cho nên dù mới 7 tuổi mà đã tình nguyện rời đi hai phụ thân của mình, đi vào bên trong Hắc Chiểu rừng rậm mà sống. Mà hai người Lí Tư cùng Tạp La hôm nay tìm đến, nhất định là nghe nói về chuyện tình ở Hội trao đổi lần trước, biết Thụy có được năng lực nên không cam tâm, cho nên muốn tới đưa y về đi? Ha ha, hắn thật đúng là chưa từng gặp qua hai phụ thân không biết xấu như vậy đâu? Không biết khi biết thì Thụy sẽ nói sao về việc này?
Bất quá Lí Tư bọn họ không biết ý tưởng này đó trong lòng Tạp Lạc Tư, hắn nhìn thấy Tạp Lạc Tư tựa hồ bất vi sở động, vừa định tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy từ ngoài cửa có vài người đi vào.
Đi đầu là một người tóc vàng mắt vàng, bộ dáng rất là tao nhã, phía sau hắn còn đi theo một thú nhân ngân phát lam mâu, hình dáng hai người nhìn đều có chút tương tự với Tạp Lạc Tư. Mà bên cạnh thú nhân đó còn có một giống cái ngân phát lam mâu? Là giống cái đi? Như thế nào cảm giác y rất cao đâu? Lí Tư cùng Tạp La thấy thế đều có chút nghi hoặc.
Ba người này tất nhiên là Ngải Tư Đặc, Mễ Lai Khắc cùng Lục Văn Thụy vừa đi săn thú trở về, bọn họ vừa trở lại bộ lạc thì chợt nghe nói có hai người lạ đến bộ lạc tìm Lục Văn Thụy, bọn họ bây giờ còn ở nhà của tộc trưởng, vì thế Mễ Lai Khắc bọn họ đều chạy tới đây.
Tạp La sau khi nhìn thấy Lục Văn Thụy về thì luôn chăm chú quan sát đối phương, sau một lúc lâu, hắn tựa hồ rốt cục tìm được một chút bộ dáng của An trước đây. Vì thế hắn kích động tiêu sái tiến lên, thân thủ muôn ôm một chút đứa nhỏ đã lâu không thấy này. Đáng tiếc sau khi thấy động tác của đối phương, Lục Văn Thụy liền né qua, nhìn thấy Tạp La lộ ra thần sắc khổ sở, y mở miệng nói:
”Ngượng ngùng, ta không quá thích bị người xa lạ đụng tới.”
Mà hai vị mới vừa bay qua kia chính là phụ thân Lí Tư và Tạp La của bé An, lúc này bọn họ đang tiến đến Thái Cách bộ lạc. Về phần hai người bọn họ vì cái gì từ Lý Âu bộ lạc xa xôi như vậy lại muốn tới nơi này? Chuyện này đương nhiên cũng có nguyên nhân.
Nguyên nhân sự tình là bởi vì trước đó không lâu, sau khi Hội trao đổi qua đi, tên tuổi của Lục Văn Thụy từ ngũ đại bộ lạc đột nhiên bắt đầu lan truyền ra ngoài. Việc này đều là bởi vì lúc y xuất thủ cứu trị cho ba người Mễ Lai Khắc thì có rất nhiều thú nhân cùng giống cái của các bộ lạc chứng kiến, mà bọn họ khi về tới bộ lạc của mình thì lại nói cho những người khác nghe. So sánh với giống cái của Hải tộc bộ lạc ngàn năm trước thì năng lực của Lục Văn Thụy thật sự mạnh hơn rất nhiều, cho nên mọi người đều đối với y rất là tò mò, hơn nữa bên ngoài của y lại xuất chúng, hơn nữa lai lịch bí ẩn, cái này khiến cho mọi người đều bắt đầu thảo luận đến y, vì thế chuyện về y cứ như vậy một truyền mười, mười truyền trăm tràn ra ngoài, y vô tình đã trở nên rất nổi danh.
Có lẽ là bởi vì nhìn thấy được tình trạng của sáu thú nhân trong Thái Cách bộ lạc lúc đó, tuy rằng ba người Mễ Lai Khắc bọn họ đều thực may mắn được Lục Văn Thụy cứu trị, nhưng trước đó bọn họ lại bị trọng thương hôn mê, bộ dáng hấp hối đó vẫn gây cho các thú nhân này phi thường ấn tượng, cho nên sau khi mọi người trở lại bộ lạc của mình đều chuẩn bị tăng mạnh thực lực của bản thân. Dù sao Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Tư Nặc đều được xem là những người đứng đầu trongthập[mười] cường dũng sĩ, ngay cả bọn họ cũng có thể bị thương nghiêm trọng như vậy, huống chi là bọn hắn vốn có thực lực kém xa, vì thế sau đó có rất nhiều thú nhân tụ thành nhóm xuất ngoại rèn luyện
Thực đúng dịp là, có mấy thú nhân lá gan khá lớn lựa chọn đi Hắc Chiểu rừng rậm, lúc bọn họ ở bên ngoài rừng rậm thì gặp vài thú nhân của Lý Âu bộ lạc. Lúc ấy là như vậy, vốn mấy thú nhân bọn họ đang tang bốc lẫn nhau, trong đó một thú nhân nói:
”Chúng ta nhất định phải đi vào xem xét một phen, nghe nói Lục Văn Thụy ở Thái Cách bộ lạc cũng đã từng sinh hoạt tại Hắc Chiểu rừng rậm rất nhiều năm. Chẳng lẽ chúng ta còn không bằng một giống cái sao?”
Mấy người còn lại nghe lời nói của hắn xong thì đều bị kích thích, nhưng “Hắc Chiểu rừng rậm” thật sự là ác danh lan xa (^_^), bọn họ tự cổ vũ bản thân nửa ngày, rốt cuộc vẫn không có dũng khí, không thể cất bước tiến vào.
Cũng chính bởi vì bọn họ vẫn đều ở lòng vòng bên ngoài, cho nên thực dễ dàng làm các thú nhân của liền Lý Âu bộ lạc chú ý, bọn họ vốn đang chuẩn bị đi ra ngoài săn thú, không nghĩ tới lúc đi ngang Hắc Chiểu rừng rậm, một thú nhân trong bọn họ nghe được lời nói lúc nãy của các thú nhân kia. Vì thế mấy thú nhân này liền tiến lên hỏi:
”Vị bằng hữu này, các ngươi vừa rồi có nhắc đến Thụy gì đó, hắn là ai vậy? Hắn trước kia ở trong Hắc Chiểu rừng rậm sao? Các ngươi có thể nói cụ thể tình huống cho chúng ta biết được không?”
Các thú nhân kia nghe được câu hỏi của hắn, nhận ra bọn họ hẳn là thú nhân của Lý Âu bộ lạc, tuy rằng Lý Âu bộ lạc không có tham gia Hội trao đổi giữa mấy tộc, nhưng các tộc nhân khi đối đãi với cái bộ lạc khác cũng thực hữu hảo, dù sao thì mọi người cũng đều sinh hoạt trên Lạc Vân đại lục mà thôi. Vì thế thú nhân vừa rồi mở miệng nói chuyện kia trả lời:
”Nga, là như vậy, vài ngày trước chúng ta tham gia Hội trao đổi giữa mấy tộc do Thái Cách bộ lạc tổ chức, trong một ngày cuối cùng, Thái Cách bộ lạc phái ra sáu thú nhân đi đến Ao Tái rừng rậm thì bị rồng nước thú công kích, trong đó có ba thú nhân bị tử vong, ba người còn lại thì bị trọng thương, lúc thú nhân của cái bộ lạc khác mang bọn họ về, bọn họ đã muốn hấp hối. Ngay cả y sư cùng thầy thuốc ở trong bộ lạc đối với thương thế của bọn họ đều đã không còn cách cứu chữa, đang lúc mọi người nghĩ bọn họ nhất định cũng khó trốn vận rủi thì một giống cái tên là Lục Văn Thụy đi ra, chỉ thấy y đưa tay đặt ở phía trên thân thể của ba thú nhân kia, sau đó có một luồn ánh sáng chói mắt từ đầu ngón tay y xông ra, dần dần bao trùm toàn bộ thân thể ba thú nhân kia. Thực thần kỳ là ở từng chỗ được ánh sáng chiếu qua, miệng vết thương trên người bọn họ bắt đầu nhanh chóng khép lại, cuối cùng thậm chí đều biến mất không thấy, vì thế ba thú nhân này đã được giống cái kia cứu sống. Sau đó tộc trưởng của chúng ta đi hỏi tộc trưởng Thái Cách bộ lạc, năng lực của giống cái kia rốt cuộc là cái gì? Thế nhưng có thể thần kỳ như vậy? Theo tộc trưởng Tạp Lạc Tư nói, giống cái này gọi là Lục Văn Thụy, trước kia ngụ ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, ba tháng trước mới đến bộ lạc của bọn họ. Bởi vì y là phát đồng dị sắc, cho nên y phải đi đến chỗ hiến tế để thí nghiệm năng lực của mình, cuối cùng thì phát hiện ra năng lực của y chính là sinh mệnh lực trong truyền thuyết. Sinh mệnh lực là một loại năng lực thực đặc thù, trừ bỏ có thể khống chế thuộc tính năng lực ở ngoài, nó còn có thể chữa khỏi cho người bị trọng thương trong nháy mắt nữa.”
Thời điểm hắn nói xong, trên mặt tràn đầy hâm mộ, vài thú nhân cùng đi với hắn cũng liên tục gật đầu, nếu giống cái này mà đến bộ lạc bọn hắn thì tốt biết bao nhiêu.
Mà các thú nhân của Lý Âu bộ lạc nghe được lời nói kia của bọn họ đầu tiên là khiếp sợ, nguyên lai ở thú nhân thế giới còn tồn tại loại sinh mệnh lực lợi hại như vậy, ngay cả các thú nhân đã hấp hối mà còn có thể cứu sống nữa. Tiếp theo bọn họ liền chú ý tới “Phát đồng dị sắc”, cùng với việc đối phương nói rằng “giống cái cái kia sinh hoạt tại Hắc Chiểu rừng rậm” liên kết các chi tiết này lại, bọn họ đột nhiên lớn mật đoán ra một chuyện. Vì thế một người trong bọn họ đó kích động tiêu sái tiến lên, vội vàng hỏi:
” Giống cái tên là Lục Văn Thụy kia là phát đồng dị sắc phải không? Như vậy màu tóc và màu mắt của y là gì? Y bao nhiêu tuổi rồi?”
Mặc dù có chút bất ngờ vì sự vội vàng của đối phương, nhưng thú nhân kia vẫn trả lời:
”Ân, y thật là phát đồng dị sắc, bằng không thì y cũng sẽ không có năng lực đặc thù. Tóc của y là màu bạc rất đẹp, ánh mắt tựa hồ là màu lam? Hình như là màu lam tím? Ta không có thấy rõ ràng, bất quá y thoạt nhìn còn chưa có trưởng thành, ngươi hỏi cái này để làm gì? Chẳng lẽ các ngươi nhận thức y?”
“Ngân phát lam mâu, ở tại Hắc Chiểu rừng rậm, còn chưa có trưởng thành? Chẳng lẽ thật là y?”
Sau khi thú nhân kia nghe được đối phương trả lời thì bắt đầu thấp giọng thì thào, bất quá khi nói đến tên thì đối phương tựa hồ sửa lại, có lẽ là không thích chữ “An” này.
Trước đây, thú nhân này ở cách vách nhà của bé An, lúc ấy hắn so với An lớn hơn 6 tuổi, cũng không quá thích giống cái có màu tóc cùng ánh mắt không đồng dạng như vậy. An cùng đệ đệ nhà hắn chỉ kém nửa tháng, cho nên hắn ấn tượng rất sâu, hơn nữa sau này hắn cũng nghe nói khi các thú nhân trong bộ lạc đi ra ngoài săn, tựa hồ có nhìn thấy An tại Hắc Chiểu rừng rậm, nghĩ như vậy, cho nên hắn cho rằng giống cái này hẳn chính là An. [Y-H: đọc mà nổi nóng, thấy một mình đứa nhỏ ở trong rừng mà đành lòng bỏ mặc. Ghét] Không nghĩ tới An năm đó, hiện tại lại biến thành giống cái có được năng lực đặc thù đâu, thật sự là không nghĩ tới! Xem ra, hắn phải nhanh một chút đem chuyện này nói cho tộc trưởng cùng các tộc nhân ở trong bộ lạc biết mới được. Nghĩ xong, hắn tiếp tục hồi đáp:
”Đúng, nếu ngươi nói đều là thật sự, như vậy ta nghĩ Lục Văn Thụy trong lời kể chính là giống cái mà chúng ta nhận thức. Cám ơn các ngươi nói cho chúng ta biết chuyện này, chúng ta còn có việc gấp, phải đi trước rồi.”
Nói xong hắn gật gật đầu với mấy người, tiếp theo liền lôi kéo các thú nhân đi vòng vèo về bộ lạc của mình. Vài thú nhân bị lưu lại kia có chút không hiểu, bất quá bọn họ cũng không có nghĩ nhiều lắm, dù sao đây là chuyện của bộ lạc người ta, bọn họ vẫn tiếp tục rối rắm, chính mình muốn hay không tiến vào Hắc Chiểu rừng rậm đây.[haha]
Vế phía các thú nhân của Lý Âu bộ lạc, bọn họ từ khi xác định Lục Văn Thụy kia hẳn là An trước đây từng sống trong bộ lạc của bọn họ, đối với chuyện này bọn họ cũng đều thực kinh ngạc, bọn họ cũng hiểu được, chuyện này cần phải mau chóng nói cho tộc trưởng biết đi.
Vì thế mấy người đi thật nhanh, chỉ chốc lát thì về đến bộ lạc, bọn họ trực tiếp đi tới trong nhà tộc trưởng, đem chuyện này ngắn gọn nói cho tộc trưởng nghe. Sau khi tộc trưởng đang nghe xong chuyện này đầu tiên là khiếp sợ, tiếp theo có chút hối hận, dù sao lúc trước bọn họ đã không quá mức để ý việc tiểu giống cái kia rời đi, không nghĩ tới hiện tại y lại ở trong Thái Cách bộ lạc……Vốn ở trong bộ lạc có một giống cái lợi hại như vậy, đây là chuyện đáng giá kiêu ngạo đến cỡ nào, phần vinh quang này nguyên bản hẳn là thuộc về bộ lạc Lý Âu bọn họ, hơn nữa An còn là tôn tử của mình nữa. Nghĩ đến đây, tộc trưởng lại có chút tức giận, đều là tại Lí Tư, đã làm cho An đi rồi, nếu không thì hiện tại hắn cũng sẽ không hối hận như vậy.
Trong lòng càng nghĩ càng giận, tộc trưởng lập tức phân phó vài thú nhân bên người, bảo bọn họ tìm phu phu Lí Tư đến, hắn nhất định phải đem An mang về bộ lạc của bọn họ, nguyên bản y nên thuộc về bộ lạc bọn họ, như thế nào có thể trụ ở bộ lác khác chứ?
Sau một lát, Lí Tư cùng Tạp La đã tới, ở trên đường đến bọn họ đã biết chuyện xảy ra, hai người đều có chút lo sợ bất an. Đợi cho thật sự gặp được vẻ giận dữ của tộc trưởng, bọn họ lại có chút sợ hãi, dù sao chuyện năm đó bọn họ quả thật là làm không đúng, nhưng lúc ấy cũng không có người khác đến ngăn cản bọn họ a!
Mà tộc trưởng vừa thấy hai người bọn họ đến liền nổi giận, vươn tay chỉa chỉa Lí Tư cùng Tạp La, tiếp theo giận dữ hét:
” Hai người các ngươi, đặc biệt Lí Tư, thật sự làm cho ta quá thất vọng rồi! Ta muốn các ngươi lập tức đến Thái Cách bộ lạc, mặc kệ dùng phương pháp gì đều phải đem An về cho ta, bằng không hai người các ngươi cũng không cần trở lại.”
Nghe được tiếng rống giận dữ của hắn, Lí Tư cùng Tạp La đều nhịn không được thân thể hơi hơi phát run, uy áp tộc trưởng lâu năm lập tức đánh úp về phía hai người, bọn họ đã có chút lung lay sắp đổ, chỉ có thể máy móc gật đầu.
Vì thế dưới uy hiếp của tộc trưởng, bọn họ vào lúc ban đêm liền sửa sang lại một ít này nọ, dặn dò cẩn thận hai đứa nhỏ trong nhà, tiếp theo liền ra đi, trong lòng hai người đều yên lặng cầu nguyện, hy vọng An có thể đáp ứng cùng bọn họ trở về.
Cho nên hiện tại hai người mới có thể xuất hiện ở nơi này, đây là ngày thừ 13 kể từ khi Lí Tư cùng Tạp La xuất phát, hôm nay bọn họ rốt cục thấy được cửa vào Thái Cách bộ lạc. Lí Tư vừa mới chuẩn bị phi xuống, đột nhiên trước mắt hắn xuất hiện 10 lão hổ có màu sắc khác nhau, chỉ thấy bọn họ làm thành một vòng tròn trên không trung, vây xung quanh Lí Tư cùng Tạp La.
Mười lão hổ này chính là các thú nhân phụ trách tuần tra ở trong Thái Cách bộ lạc, bọn họ vừa thấy có thú nhân lạ mặt tiếp cận, lập tức liền biến thành thú hình hướng về đối phương bay đi, tiếp theo một thú nhân dẫn đầu trong số đó hỏi:
”Các ngươi là người nào? Đến bộ lạc chúng ta có chuyện gì?”
Lí Tư nghe xong vội trả lời:
”Chúng ta là Lý Âu bộ lạc, ta gọi là Lí Tư, hắn là bạn lữ của ta Tạp La, chúng ta có chút việc tới tìm tộc trưởng bộ lạc của các ngươi.”
“Lý Âu bộ lạc? Không biết các ngươi tới tìm tộc trưởng của chúng ta là có việc gì?”
Thú nhân này rõ ràng không dễ dàng bỏ qua như vậy, bọn họ là các thú nhân phụ trách tuần tra đều là vì bảo vệ an toàn cho bộ lạc của mình, cho nên tính cách của bọn họ bình thường đều có vẻ cẩn thận.
Mà sau khi nghe lời nói của đối phương, Lí Tư không khỏi có chút xấu hổ, chẳng lẽ Lý Âu bộ lạc bọn họ vô danh như vậy sao? Bất quá vì hoàn thành nhiệm vụ mà tộc trưởng giao, hắn vẫn là rất nhanh hồi đáp:
”Là như vậy, chúng ta trong lúc vô ý nghe nói về chuyện đã xảy ra ở Hội trao đổi, thông qua đối phương miêu tả, chúng ta cảm thấy giống cái tên Lục Văn Thụy có thể là An trong bộ lạc của chúng ta.”
“An? Ngươi nói Thụy là người của bộ lạc các ngươi? Thật sự?”
Thú nhân kia vẫn có chút nghi hoặc, theo hắn biết, trước đây Thụy sống một mình tại Hắc Chiểu rừng rậm. Như thế nào đột nhiên xuất hiện một Lý Âu bộ lạc vậy? Xem ra chuyện này cần phải thông tri cho tộc trưởng trước, để cho hắn định đoạt.
Nghĩ xong, hắn rốt cục gật gật đầu, tiếp theo hắn phân phó 6 thú nhân còn lại tiếp tục tuần tra tại lối vào bộ lạc, chính hắn mang theo ba thú nhân cùng nhau hộ tống Lí Tư bọn họ đi gặp tộc trưởng.
Sau khi được đối phương đáp ứng, Lí Tư liền mang theo Tạp La hạ xuống dưới, tiếp theo bọn họ vẫn duy trì trạng thái phía trước có hai thú nhân, phía sau cũng có hai thú nhân “hộ tống” đi vào, xem ra bọn hắn vẫn là rất phòng bị.
Bất quá mặc kệ như thế nào, cuối cùng đi vào là được, nghĩ như vậy, trong lòng hai người bọn họ coi như có chút an ủi. Bởi vì nhà Tạp Lạc Tư cách lối vào bộ lạc cũng không phải rất xa, cho nên bọn họ đi đại khái 10 phút thì tới cửa lớn phía trước. Thú nhân đi đầu gõ cửa, sau khi được Tạp Lạc Tư cho phép, hắn mới mang theo Lí Tư bọn họ đi vào. Lúc này Tạp Lạc Tư cùng Khoa Lan đang ngồi trong phòng, bộ dáng của hai người tựa hồ như đang nói chuyện phiếm.
Bọn họ nhìn thấy bốn thú nhân tuần tra mang theo hai người chưa từng gặp qua; một thú nhân cùng một giống cái; thì đều có chút nghi hoặc. Tạp Lạc Tư mở miệng hỏi:
”Hai vị này là ai?”
“Bọn họ nói chính mình là người của Lý Âu bộ lạc, là vì nghe nói về chuyện đã xảy ra ở Hội trao đổi, bọn họ phát hiện Thụy là người của bộ lạc bọn họ, muốn tới gặp tộc trưởng, cho nên ta liền dẫn bọn họ đến đây.” Vẫn như cũ là thú nhân đi đầu hồi đáp.
Khoa Lan nghe được lời nói của đối phương, cảm thấy có chút kinh ngạc, Thụy là người của Lý Âu bộ lạc sao? Bất quá việc này hình như cũng có chút đạo lý, trước kia y sống ở Hắc Chiểu rừng rậm, nơi đó không phải là phụ cận của Lý Âu bộ lạc sao? Có lẽ lời bọn họ nói là thật.
Mà Tạp Lạc Tư nghe xong lại chính là nhíu mày, trên gương mặt lạnh lùng không có chút biến hóa, cặp mắt màu vàng của hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào Lí Tư bọn họ, tiếp theo hắn mở miệng hỏi:
”Các ngươi xác định sao? Thụy là người trong bộ lạc các ngươi?”
“Đúng, chính là hắn, chúng ta nghe nói hắn có ngân phát lam mâu, hơn nữa năm nay còn chưa có trưởng thành, hắn năm nay hẳn là vừa mãn 18 tuổi đi?”
Lí Tư tuy rằng bị đối phương nhìn thì có chút hốt hoảng, nhưng vẫn kiên trì hồi đáp.
“Nga, Thụy quả thật vừa mãn 18 tuổi, có lẽ hắn thật đúng người mà các ngươi muốn tìm. Bất quá hắn hiện tại không ở trong bộ lạc, các ngươi phỏng chừng phải chờ ở chỗ này một chút. Mời ngồi!”
Tạp Lạc Tư kỳ thật cảm thấy cũng có chút kinh ngạc, xem số tuổi, nói không chừng bọn họ thật đúng là nhận thức Thụy, bất quá hắn vẫn giữ vẻ mặt như cũ thản nhiên đáp lại.
Sau khi Lí Tư cùng Tạp La nghe xong lời nói của đối phương đều có chút cao hứng, hai người bọn họ lập tức an vị xuống, mà bốn thú nhân theo ý của Tạp Lạc Tư liền ly khai trước, dù sao có tộc trưởng, không có ai có thể ở trước mặt hắn kiêu ngạo, bọn họ đều thực yên tâm.
Đợi cho trong phòng chỉ còn lại có bốn người Tạp Lạc Tư, không khí lập tức có chút trầm mặc xuống. Lí Tư cùng Tạp La cảm thấy tộc trưởng Thái Cách bộ lạc ở đối diện thật đáng sợ, trong lúc vô ý hắn đã phát ra khí thế cơ hồ làm cho bọn họ ướt đẫm mồ hôi, hai người dưới ánh mắt nhìn chăm chú của đối phương đều có cảm giác giống như đứng đống lửa, ngồi đống than. Cũng may Tạp Lạc Tư phá tan trầm mặc trước, hắn mở miệng nói:
”Chúng ta cứ ngồi chờ Thụy trở về như vậy cũng không có sự tình gì làm, không bằng chúng ta tâm sự đi?” (^_^)
Ngữ khí của hắn tuy rằng lạnh lùng nhưng cũng thực khách khí, Lí Tư nghe xong liên tục gật đầu, hồi đáp:
”Hảo!”
Tạp Lạc Tư: ”Ta trước tự giới thiệu một chút, ta gọi là Tạp Lạc Tư, các ngươi đều biết ta là tộc trưởng của Thái Cách bộ lạc. Vị bên cạnh chính là bạn lữ của ta Khoa Lan, hắn là y sư ở trong bộ lạc.”
Khoa Lan ở một bên cũng gật gật đầu theo, đối với hai người lộ ra một nụ cười ôn hòa,
”Ta là Khoa Lan, thật cao hứng nhận thức các ngươi!”
Lí Tư thấy thế cũng vội vàng trả lời:
“Ta là Lí Tư của bộ lạc Lý Âu, là tiểu nhi tử của đương nhiệm tộc trưởng, đây là Tạp La, bạn lữ của ta.”
Lập tức, Tạp La cũng lộ ra một nụ cười ngại ngùng, đối với Tạp Lạc Tư bọn họ hơi hơi gật đầu. Tiếp theo Tạp Lạc Tư tiếp tục nói:
”Lí Tư, Tạp La, các ngươi hảo! Về chuyện của Thụy, trong lòng ta còn có chút nghi hoặc, các ngươi có thể giúp ta giải đáp được không?”
Lí Tư nghe được câu hỏi của đối phương, không ngừng hồi đáp:
”Tốt, Tạp Lạc Tư tộc trưởng, ngươi cứ việc hỏi đi!” Hắn theo bản năng vẫn có chút sợ vị tộc trưởng lạnh lùng này.
“Là như vậy, Thụy là do tiểu nhi tử Mễ Lai Khắc nhà ta mang về từ bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, nghe nói trước kia y vẫn đều sống một mình bên trong một cái sơn động. Ta thực nghi hoặc, vì cái gì hắn là một giống cái yếu mà phải sống một mình nơi đó?
Trong lòng hắn mơ hồ đã muốn đoán ra, bất quá vì muốn xác định thêm một chút, hắn tiếp tục hỏi:
”Nghe nói Thụy ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm đã nhiều năm, như vậy trước kia, thụy ở trong bộ lạc của các ngươi có phụ thân không? Vì cái gì và phụ thân của mình không sinh hoạt cùng một chỗ vậy? Chẳng lẽ….. Bọn họ đã mất? (^_^) Hay là có nguyên nhân đặc thù gì? Ta thật là trăm tư không thể này giải, các ngươi có thể nói cho ta biết không?” [Y-H: đụng tới con dâu của tộc trưởng nên tộc trưởng chém cho chết (^_^)]
Lí Tư cùng Tạp La bởi vì lời nói của đối phương mà càng thêm cứng ngắc, dưới tầm mắt của đối phương, hai người đều có chút xấu hổ, mà Lí Tư còn lúc này thì nắm chặt tay của mình, trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới tiếp tục mở miệng nói:
”Kỳ thật… Kỳ thật… hai phụ thân của Thụy đều còn sống.”
Tiếp theo hắn hít sâu một hơi, ổn định một chút cảm xúc của mình, tiếp theo mới nói:
”Kỳ thật ta cùng Tạp La chính là phụ thân cùng cha của Thụy, trước kia hắn tên là An, lúc hắn 7 tuổi thì đột nhiên mất tích, chúng ta cũng không biết hắn cư nhiên sẽ ngụ ở bên trong Hắc Chiểu rừng rậm, lần này chúng ta nghe nói hắn còn sống, nên nghĩ tới đón hắn trở về.” [ Y-H: nói dối ko chớp mắt, ghét]
Tạp La ở một bên cứ cuối đầu, bất quá biểu tình của hai người bọn họ vẫn như cũ là không quá tự nhiên, thậm chí ngay cả Khoa Lan đều cảm thấy trong lời nói của Lí Tư có gì đó không thật, nào có tiểu giống cái tuổi còn nhỏ mà đột nhiên mất tích, *cũng không phải bị này hắn thú nhân hoặc là giống cái lừa gái* .
Mà Tạp Lạc Tư nghe được lời nói của đối phương, lại liên tưởng đến lịch sử tồn tại của bộ lạc bọn họ, cảm thấy hiểu rõ, hắn nhịn không được âm thầm cười lạnh, như thế nào một tiểu hài tử trong bộ lạc các ngươi bị mất tích mà sinh hoạt bên trong rừng rậm bên cạnh nhiều năm như vậy mà không bị phát hiện? Hơn nữa lúc trước, khi Mễ Lai Khắc dẫn hắn trở về đã nói quá “Thụy tựa hồ đối với giống cái phát đồng dị sắc thực không biết”. Ở trong bộ lạc bọn họ nhất định là không biết việc này, phỏng chừng lúc ấy Thụy ở trong bộ lạc bọn họ cũng sống không được, cho nên dù mới 7 tuổi mà đã tình nguyện rời đi hai phụ thân của mình, đi vào bên trong Hắc Chiểu rừng rậm mà sống. Mà hai người Lí Tư cùng Tạp La hôm nay tìm đến, nhất định là nghe nói về chuyện tình ở Hội trao đổi lần trước, biết Thụy có được năng lực nên không cam tâm, cho nên muốn tới đưa y về đi? Ha ha, hắn thật đúng là chưa từng gặp qua hai phụ thân không biết xấu như vậy đâu? Không biết khi biết thì Thụy sẽ nói sao về việc này?
Bất quá Lí Tư bọn họ không biết ý tưởng này đó trong lòng Tạp Lạc Tư, hắn nhìn thấy Tạp Lạc Tư tựa hồ bất vi sở động, vừa định tiếp tục nói chuyện, đột nhiên nhìn thấy từ ngoài cửa có vài người đi vào.
Đi đầu là một người tóc vàng mắt vàng, bộ dáng rất là tao nhã, phía sau hắn còn đi theo một thú nhân ngân phát lam mâu, hình dáng hai người nhìn đều có chút tương tự với Tạp Lạc Tư. Mà bên cạnh thú nhân đó còn có một giống cái ngân phát lam mâu? Là giống cái đi? Như thế nào cảm giác y rất cao đâu? Lí Tư cùng Tạp La thấy thế đều có chút nghi hoặc.
Ba người này tất nhiên là Ngải Tư Đặc, Mễ Lai Khắc cùng Lục Văn Thụy vừa đi săn thú trở về, bọn họ vừa trở lại bộ lạc thì chợt nghe nói có hai người lạ đến bộ lạc tìm Lục Văn Thụy, bọn họ bây giờ còn ở nhà của tộc trưởng, vì thế Mễ Lai Khắc bọn họ đều chạy tới đây.
Tạp La sau khi nhìn thấy Lục Văn Thụy về thì luôn chăm chú quan sát đối phương, sau một lúc lâu, hắn tựa hồ rốt cục tìm được một chút bộ dáng của An trước đây. Vì thế hắn kích động tiêu sái tiến lên, thân thủ muôn ôm một chút đứa nhỏ đã lâu không thấy này. Đáng tiếc sau khi thấy động tác của đối phương, Lục Văn Thụy liền né qua, nhìn thấy Tạp La lộ ra thần sắc khổ sở, y mở miệng nói:
”Ngượng ngùng, ta không quá thích bị người xa lạ đụng tới.”
/99
|