Trong Sí Diễm Các.
“Vớ vẩn, vớ vẩn, vớ vẩn!” Diệp Thạch nghiến răng nghiến lợi đi đi lại lại trong phòng, ánh mắt bởi vì phẫn nộ mà tỏa ra hồng quang.
Diệp Thạch siết chặt tay, đám ngu ngốc kia lại còn nói, y luyến mộ Lam Nhược Phong!
Y hiện tại chỉ muốn giết chết người này, nếu không phải là học viện không cho đệ tử tư đấu, thì y sớm đã xuống tay.
Vậy mà còn có người nói, Mộ Thần thật tâm thích chính là Trang Du, cùng một chỗ với y chỉ là chơi đùa. Hỗn đản, hỗn đản, một đám hỗn đản! Chỉ biết nói hưu nói vượn, Mộ Thần và Trang Du đã sớm không còn quan hệ gì.
“Đồ đệ, con đang làm gì vậy?” Kinh Sí Diễm đi vào hỏi.
Diệp Thạch đi lên, cung kính gọi một tiếng, “Sư phụ.”
“Nghe nói con cãi nhau cùng Trang Du?” Kinh Sí Diễm đầy hứng thú ngồi ở trên ghế, nhàn nhã hỏi.
Diệp Thạch gật đầu, “Vâng.”
“Ta nghe nói con cãi thắng mà,tại sao lại rầu rĩ không vui như vậy?” Kinh Sí Diễm hỏi.
Diệp Thạch cắn răng, phiền muộn nói: “Còn không phải là do đám người kia sao, nói con thích Lam Nhược Phong, còn vì Lam Nhược Phong yêu sinh hận?Con làm sao có thể thích tên tiểu nhân kia, Lam Nhược Phong hắn biết yêu thuật, hơn nữa còn dám tính kế Mộ Thần, hoàn toàn là một tên ngụy quân tử!”
Kinh Sí Diễm cười cười: “Đồ đệ, con tức giận như vậy có ích lợi gì? Lúc này không bằng tu luyện thật tốt, chờ thực lực của con mạnh hơn so với bọn họ, rồi có thể tìm cơ hội thu thập những người mà con ghét.”
Con ngươi Diệp Thạch sang lên, lập tức trịnh trọng gật đầu: “Sư phụ, ngài nói đúng, giờ con đi mua nguyên liệu tu luyện.”
Diệp Thạch cao hứng phấn chấn liền xông ra ngoài, âm thầm nghĩ, chỉ có thực lực mới có thể nói lý, sư phụ nói đúng, vì sao mình được hâm mộ, vì sao người người đều nghe mình, còn không phải chính là bởi vì sư phụ nhà mình thực lực mạnh sao?
… …
“Sư thúc, tiểu sư đệ thật đáng yêu!” Một nữ tử thân hồng y đi đến.
Kinh Sí Diễm cười: “Đáng yêu hả, không nhìn ra. Tiểu tử đó tuổi trẻ xúc động, nghe nói tên đồ đệ của Sư Tử Ngọc bị nó mắng khóc lê hoa đái vũ. Cho dù là song nhi thì cũng là nam nhân, bị người mắng một trận liền khóc, cũng không biết là có đức hạnh gì.”
Thiếu nữ hồng y cười cười, nói: “Sư phụ nói đúng! Tính tình của Trang Du có chút yếu đuối.”
Kinh Sí Diễm cười lạnh: “Tiểu tử kia chỉ biết làm bộ làm tịch, cùng một dạng giả tiên giống sư phụ Sư Tử Ngọc của hắn, chỉ biết làm bộ làm tịch câu dẫn người.Đúng rồi, ta từng kêu con tra về Mộ Thần, tra thế nào rồi?”
Tân Như Ca nhíu mày nói: “Mộ Thần này, xác thực có chút kỳ quái.”
“Là sao?” Kinh Sí Diễm hỏi.
“Con tra ra, giống như tiểu sư đệ đã nói, hắn đúng là luyện dược sư, hơn nữa là một luyện dược sư cấp hai.”
“Con đi tới Mặc Thành điều tra cuộc đời của Mộ Thần, phát hiện, hắn của hơn một năm trước không học vấn không nghề nghiệp, là một tên ăn chơi trác táng, quả thật cũng từng có chút không minh bạch cùng Trang Du, nhưng không biết vì sao, một năm trước hắn đột nhiên cải biến, sau đó thực lực tăng vọt, còn trở thành luyện dược sư, đối với Trang Du cũng là kính nhi viễn chi.” Tân Như Ca nói.
“Việc hắn biết chế phù, có hay không?” Kinh Sí Diễm hỏi.
Tân Như Ca lắc lắc đầu: “Không có, không có dấu hiệu cho thấy Mộ Thần hắn trước kia từng học chế phù.”
Kinh Sí Diễm cười khổ nói: “Tiểu sư đệ của con nói, Mộ Thần học được chế phù trong vòng một ngày.”
“Nếu sự thật là như vậy, Mộ Thần tuyệt đối là thiên tài.” Tân Như Ca trầm mặc một hồi mới nói.
Kinh Sí Diễm cười khẩy một tiếng, không cho là đúng: “Thiên tài? Chỉ là biết một chút thứ bàng môn tả đạo mà thôi, chẳng là cái gì cả.Đúng rồi, tiểu sư đệ của con nói, Mộ Thần vốn ghi danh ở đan viện, kết quả lại bị người ta động tay chân phân phối đến phù viện, có chuyện này không?”
“Quả thật là có, người phụ trách chiêu sinh của đan viện chính là Lam Đạt, ông ta động tay động chân bỏ tờ đơn của Mộ Thần vào phù viện, thậm chí người phụ trách xét duyệt trong phù viện là Phạm Li, hình như cũng có chút giao tình cùng Lam Đạt.” Tân Như Ca cười khổ trả lời. Lần này Mộ Thần tiến vào Thánh Tinh học viện xác thực không dễ dàng.
“Thuật viện bên kia chướng khí mù mịt, vì một Mộ Thần mà lạira động tác lớn như vậy, hai viện đều có người làm.Nếu cứ để như vậy, tên tuổi của Thánh Tinh học viện đều sẽ bị những bại hoại vô liêm sỉ kia làm mất hết.” Kinh Sí Diễm lạnh lùng hừ một tiếng.
Tân Như Ca cười kể: “Hình như tiểu sư đệ đang bán đấu giá văn lộ kiểu mới của Xuân Phong Hóa Vũ Phù của Mộ Thần tại Bách Bảo Đường, tiểu sư đệ có để lại hình ảnh lúcMộ Thần thí nghiệm, lần này danh dự Phạm Li sẽ bị quét sạch.”
Kinh Sí Diễm cười nhạo một tiếng: “Đó là điều ông ta đáng bị, người này tâm nhãn rất nhỏ, Mộ Thần bị ông ta ném tới hoàng ban, bây giờ ông ta bị ném mặt cũng tốt.”
… …
Diệp Thạch đứng ở trong cửa hàng Thánh Tinh học viện, nhìn giá cả của máu yêu thú trong cửa hàng, trong lòng buồn bực một trận.
Trước kia mua máu yêu thú đều là việc của Mộ Thần, Diệp Thạch chỉ phụ trách dùng, Mộ Thần vẫn luôn nói không mắc, Diệp Thạch cũng chỉ nghĩ máu yêu thú thật sự không mắc, nhưng xem giá cả của máu yêu thú trong học viện, căn bản là Mộ Thần nói dối! Diệp Thạch cúi đầu, y trước kia vẫn nghĩ Mộ Thần xài tiền như nước, cũng không biết là xài vào chỗ nào, hiện tại nhớ tới, Mộ Thần xài ở trên người y xác thực không ít.
“Thạch Đầu.” Mộ Thần giương giọng gọi một tiếng.
Diệp Thạch quay đầu, nhìn thấy Mộ Thần, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ thấp thỏm.
Diệp Thạch không chỉ một lần nghe thấy người khác nói, y lần này mắng Trang Du, thái độ quá ác liệt, không hề có hình tượng, quả thực như một ả đàn bà chanh chua. Thái độ của người khác, Diệp Thạch có thể không để ý tới, nhưng thái độ của Mộ Thần, Diệp Thạch lại không thể không để ý.
“Có chuyện gì hả?” Diệp Thạch có chút câu nệ hỏi.
“Có chút việc, chúng ta đi ra ngoài rồi nói sau.” Mộ Thần nghĩ nghĩ rồi nói, Diệp Thạch gật đầu, trầm mặc đi theo Mộ Thần ra ngoài.
“Xế chiều hôm nay Tiền Đông Đình tiền bối sẽ đi về Mặc Thành, em có thứ gì muốn đưa cho Trần thúc thì có thể nhờ hắn, chúng ta đi lâu như vậy, phụ thân ta vớiTrần thúc hẳn là rất lo lắng.” Mộ Thần nhìn Diệp Thạch nói.
Diệp Thạch chớp mắt, phấn chấn nói: “Có thể mang đồ về cho Trần thúc sao? Thật tốt quá…” Diệp Thạch dừng một chút, hỏi: “Anh tìm em, chính là vì việc này.”
Mộ Thần gật gật đầu, nói: “Đúng vậy,không thì em cho là chuyện gì.”
“Không có, không có gì…” Diệp Thạch hàm hồ nói, y còn tưởng rằng Mộ Thần là vì chuyện Trang Du mà muốn tìm y.
“Việc em cùng Trang Du cãi nhau, anh nghe nói chưa?” Diệp Thạch nhẫn một hồi, vẫn là nhịn không được hỏi ra.
Mộ Thần gật đầu, “Đã nghe rồi.”
“Anh giận sao?” Diệp Thạch thật cẩn thận hỏi.
Mộ Thần xoa đầu Diệp Thạch, nói: “Em đâu có bị thiệt thòi, ta tức giận cái gì, nhưng người theo đuổi Trang Du có rất nhiều, em làm như vậy, rất dễ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.” Trang Du có ánh sáng nhân vật chính đấy. Hiện tại bên ngoài có rất nhiều lời đồn đãi, đại bộ phận đều là thiên hướng về Trang Du.
Diệp Thạch bĩu môi nói: “Em không sợ.”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, chúng ta đi thôi.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch gật đầu, “Dạ.”
“Mộ Thần, em nghe nói sau ba tháng sẽ có một lần cơ hội chuyển viện, chỉ cần anh thông qua khảo hạch, thì sẽ có cơ hội từ phù viện chuyển tới đan viện.” Diệp Thạch suy nghĩ nói.
Mộ Thần không để tâm nói: “Chuyện đó cũng không vội, luyện chế đan dược cấp ba cần cấp bậc tu vi ít nhất võ sư ba sao, luyện chế đan dược cấp hai đối với ta mà nói đã không khó khăn, phải nhân lúc trước khi thăng cấp võ sư cấp ba mà hảo hảo nghiên cứu về phù một chút, bây giờ ta đối với phù có hứng thú rất sâu.”
Diệp Thạch gật đầu: “Anh tự mình quyết định là được rồi.”
Mộ Thần cúi đầu, Phạm Li vì việc của hắn mà bị mất mặt, thế nào cũng sẽ nhìn hắn không vừa mắt, còn đan viện cũng không phải là địa phương gì tốt, Phạm Li chỉ là một đạo sư phổ thông trong phù viện, nhưng tộc thúc Lam Đạt của Lam Nhược Phong lại là nhân vật hết sức quan trọng trong đan viện.
So với việc tới đan viện, còn không bằng ở lại phù viện thì tốt hơn, dù sao thứ hắn cần cũng không phải là sự chỉ đạo của đạo sư, mà là tri thức phong phú trong sách của Thánh Tinh học viện, những quyển sách đó rất quý đó!
… …
Diệp Thạch nhìn theo thân ảnh đám người Tiền Đông Đình đi xa, trong con ngươi hiện lên vài phần dị thường.
“Mộ Thần, anh đưa cho Tiền Đông Đình tiền bốithứ gì vậy?” Diệp Thạch đứng bên cạnh hỏi.
Mộ Thần nhún vai, ngại ngùng nói: “Vốn ta muốn mua một chút đặc sản, nhưng mànguyên thạch đều đã bị ta tiêu xài phung phí gần hết rồi, đành phải giao ra một chút luyện đan tâm đắc.”
Sắc mặt Diệp Thạch kỳ lạ nhìn Mộ Thần: “Phụ thân anh là luyện dược sư cấp ba, màanh là luyện dược sư cấp hai, luyện đan tâm đắc của anh có thể giúp được phụ thânanh cái gì?Phần lễ này của anh rất không có tâm.”
Mộ Thần bất đắc dĩ thở dài: “Ta đây cũng không có biện pháp, đây không phải là bởi vì không có nguyên thạch sao?”
“Không có nguyên thạch thật thảm.” Diệp Thạch tiếc nuối lắc đầu, “Đúng rồi, trước anh để em đi bán đấu giá Xuân Phong Hóa Vũ Phù, nghe nói đã có vài người trả giá, bằng không chúng ta hiện tại đi bán nó?”
Mộ Thần lắc đầu: “Không vội, hai ngày này hẳn là còn có người chưa ra giá, chờ buổi tối ngày mai đi, rất nhiều người đều thích ra tay ở khắc cuối cùng.”
Diệp Thạch gật đầu, “Được rồi, à, em nghe nói Thánh Tinh học viện có một nơi phát nhiệm vụ, có thể lĩnh nhiệm vụ, kiếm nguyên thạch, chúng ta đi nhìn xem, được không?”
Mộ Thần gật đầu, lên tiếng “Được.”
Diệp Thạch cùng Mộ Thần đi đến đó, phát hiện có không ít luyện dược sư đều ở đó, trong sân treo một giải thưởng, cao cao đứng đầu bảng, trấn trụ không ít người.
“Cầu linh đan cấp hai, yêu cầu: có thể trợ giúp thuần phục yêu thú, đan dược làm cho yêu thú si mê, mười vạn nguyên thạch một viên.”
Diệp Thạch mở to mắt nói: “Mộ Thần, linh đan cấp hai, mười vạn nguyên thạch một viên.”
Mộ Thần bất đắc dĩ cười: “Nguyên thạch không dễ lấy, đan dược có thể đạt tới tiêu chuẩn của người này, trong lịch sử chỉ có Thú Linh Đan, nhưng Thú Linh Đan đã tuyệt tích hơn một ngàn năm rồi.”
Diệp Thạch gãi gãi đầu: “Vậy làm sao bây giờ?”
Mộ Thần híp mắt nói: “Người này không có nói chính xác yêu cầu Thú Linh Đan, chỉ cần có thể trợ giúp thuần phục yêu thú, có lẽ có thể thử biện pháp khác.”
“Mười vạn nguyên thạch một viên đó, anh phải nghĩ biện pháp cho tử tế đấy!” Diệp Thạch nghiêm túc dặn dò.
Mộ Thần gật đầu: “Ta biết rồi.”
Mộ Thần híp mắt, Thánh Tinh học viện quả nhiên lắm người giàu! Mười vạn nguyên thạch một viên đan dược cấp hai, giá cả như vậy cũng có người dám lấy ra.
“Vớ vẩn, vớ vẩn, vớ vẩn!” Diệp Thạch nghiến răng nghiến lợi đi đi lại lại trong phòng, ánh mắt bởi vì phẫn nộ mà tỏa ra hồng quang.
Diệp Thạch siết chặt tay, đám ngu ngốc kia lại còn nói, y luyến mộ Lam Nhược Phong!
Y hiện tại chỉ muốn giết chết người này, nếu không phải là học viện không cho đệ tử tư đấu, thì y sớm đã xuống tay.
Vậy mà còn có người nói, Mộ Thần thật tâm thích chính là Trang Du, cùng một chỗ với y chỉ là chơi đùa. Hỗn đản, hỗn đản, một đám hỗn đản! Chỉ biết nói hưu nói vượn, Mộ Thần và Trang Du đã sớm không còn quan hệ gì.
“Đồ đệ, con đang làm gì vậy?” Kinh Sí Diễm đi vào hỏi.
Diệp Thạch đi lên, cung kính gọi một tiếng, “Sư phụ.”
“Nghe nói con cãi nhau cùng Trang Du?” Kinh Sí Diễm đầy hứng thú ngồi ở trên ghế, nhàn nhã hỏi.
Diệp Thạch gật đầu, “Vâng.”
“Ta nghe nói con cãi thắng mà,tại sao lại rầu rĩ không vui như vậy?” Kinh Sí Diễm hỏi.
Diệp Thạch cắn răng, phiền muộn nói: “Còn không phải là do đám người kia sao, nói con thích Lam Nhược Phong, còn vì Lam Nhược Phong yêu sinh hận?Con làm sao có thể thích tên tiểu nhân kia, Lam Nhược Phong hắn biết yêu thuật, hơn nữa còn dám tính kế Mộ Thần, hoàn toàn là một tên ngụy quân tử!”
Kinh Sí Diễm cười cười: “Đồ đệ, con tức giận như vậy có ích lợi gì? Lúc này không bằng tu luyện thật tốt, chờ thực lực của con mạnh hơn so với bọn họ, rồi có thể tìm cơ hội thu thập những người mà con ghét.”
Con ngươi Diệp Thạch sang lên, lập tức trịnh trọng gật đầu: “Sư phụ, ngài nói đúng, giờ con đi mua nguyên liệu tu luyện.”
Diệp Thạch cao hứng phấn chấn liền xông ra ngoài, âm thầm nghĩ, chỉ có thực lực mới có thể nói lý, sư phụ nói đúng, vì sao mình được hâm mộ, vì sao người người đều nghe mình, còn không phải chính là bởi vì sư phụ nhà mình thực lực mạnh sao?
… …
“Sư thúc, tiểu sư đệ thật đáng yêu!” Một nữ tử thân hồng y đi đến.
Kinh Sí Diễm cười: “Đáng yêu hả, không nhìn ra. Tiểu tử đó tuổi trẻ xúc động, nghe nói tên đồ đệ của Sư Tử Ngọc bị nó mắng khóc lê hoa đái vũ. Cho dù là song nhi thì cũng là nam nhân, bị người mắng một trận liền khóc, cũng không biết là có đức hạnh gì.”
Thiếu nữ hồng y cười cười, nói: “Sư phụ nói đúng! Tính tình của Trang Du có chút yếu đuối.”
Kinh Sí Diễm cười lạnh: “Tiểu tử kia chỉ biết làm bộ làm tịch, cùng một dạng giả tiên giống sư phụ Sư Tử Ngọc của hắn, chỉ biết làm bộ làm tịch câu dẫn người.Đúng rồi, ta từng kêu con tra về Mộ Thần, tra thế nào rồi?”
Tân Như Ca nhíu mày nói: “Mộ Thần này, xác thực có chút kỳ quái.”
“Là sao?” Kinh Sí Diễm hỏi.
“Con tra ra, giống như tiểu sư đệ đã nói, hắn đúng là luyện dược sư, hơn nữa là một luyện dược sư cấp hai.”
“Con đi tới Mặc Thành điều tra cuộc đời của Mộ Thần, phát hiện, hắn của hơn một năm trước không học vấn không nghề nghiệp, là một tên ăn chơi trác táng, quả thật cũng từng có chút không minh bạch cùng Trang Du, nhưng không biết vì sao, một năm trước hắn đột nhiên cải biến, sau đó thực lực tăng vọt, còn trở thành luyện dược sư, đối với Trang Du cũng là kính nhi viễn chi.” Tân Như Ca nói.
“Việc hắn biết chế phù, có hay không?” Kinh Sí Diễm hỏi.
Tân Như Ca lắc lắc đầu: “Không có, không có dấu hiệu cho thấy Mộ Thần hắn trước kia từng học chế phù.”
Kinh Sí Diễm cười khổ nói: “Tiểu sư đệ của con nói, Mộ Thần học được chế phù trong vòng một ngày.”
“Nếu sự thật là như vậy, Mộ Thần tuyệt đối là thiên tài.” Tân Như Ca trầm mặc một hồi mới nói.
Kinh Sí Diễm cười khẩy một tiếng, không cho là đúng: “Thiên tài? Chỉ là biết một chút thứ bàng môn tả đạo mà thôi, chẳng là cái gì cả.Đúng rồi, tiểu sư đệ của con nói, Mộ Thần vốn ghi danh ở đan viện, kết quả lại bị người ta động tay chân phân phối đến phù viện, có chuyện này không?”
“Quả thật là có, người phụ trách chiêu sinh của đan viện chính là Lam Đạt, ông ta động tay động chân bỏ tờ đơn của Mộ Thần vào phù viện, thậm chí người phụ trách xét duyệt trong phù viện là Phạm Li, hình như cũng có chút giao tình cùng Lam Đạt.” Tân Như Ca cười khổ trả lời. Lần này Mộ Thần tiến vào Thánh Tinh học viện xác thực không dễ dàng.
“Thuật viện bên kia chướng khí mù mịt, vì một Mộ Thần mà lạira động tác lớn như vậy, hai viện đều có người làm.Nếu cứ để như vậy, tên tuổi của Thánh Tinh học viện đều sẽ bị những bại hoại vô liêm sỉ kia làm mất hết.” Kinh Sí Diễm lạnh lùng hừ một tiếng.
Tân Như Ca cười kể: “Hình như tiểu sư đệ đang bán đấu giá văn lộ kiểu mới của Xuân Phong Hóa Vũ Phù của Mộ Thần tại Bách Bảo Đường, tiểu sư đệ có để lại hình ảnh lúcMộ Thần thí nghiệm, lần này danh dự Phạm Li sẽ bị quét sạch.”
Kinh Sí Diễm cười nhạo một tiếng: “Đó là điều ông ta đáng bị, người này tâm nhãn rất nhỏ, Mộ Thần bị ông ta ném tới hoàng ban, bây giờ ông ta bị ném mặt cũng tốt.”
… …
Diệp Thạch đứng ở trong cửa hàng Thánh Tinh học viện, nhìn giá cả của máu yêu thú trong cửa hàng, trong lòng buồn bực một trận.
Trước kia mua máu yêu thú đều là việc của Mộ Thần, Diệp Thạch chỉ phụ trách dùng, Mộ Thần vẫn luôn nói không mắc, Diệp Thạch cũng chỉ nghĩ máu yêu thú thật sự không mắc, nhưng xem giá cả của máu yêu thú trong học viện, căn bản là Mộ Thần nói dối! Diệp Thạch cúi đầu, y trước kia vẫn nghĩ Mộ Thần xài tiền như nước, cũng không biết là xài vào chỗ nào, hiện tại nhớ tới, Mộ Thần xài ở trên người y xác thực không ít.
“Thạch Đầu.” Mộ Thần giương giọng gọi một tiếng.
Diệp Thạch quay đầu, nhìn thấy Mộ Thần, trên mặt nhất thời hiện lên vẻ thấp thỏm.
Diệp Thạch không chỉ một lần nghe thấy người khác nói, y lần này mắng Trang Du, thái độ quá ác liệt, không hề có hình tượng, quả thực như một ả đàn bà chanh chua. Thái độ của người khác, Diệp Thạch có thể không để ý tới, nhưng thái độ của Mộ Thần, Diệp Thạch lại không thể không để ý.
“Có chuyện gì hả?” Diệp Thạch có chút câu nệ hỏi.
“Có chút việc, chúng ta đi ra ngoài rồi nói sau.” Mộ Thần nghĩ nghĩ rồi nói, Diệp Thạch gật đầu, trầm mặc đi theo Mộ Thần ra ngoài.
“Xế chiều hôm nay Tiền Đông Đình tiền bối sẽ đi về Mặc Thành, em có thứ gì muốn đưa cho Trần thúc thì có thể nhờ hắn, chúng ta đi lâu như vậy, phụ thân ta vớiTrần thúc hẳn là rất lo lắng.” Mộ Thần nhìn Diệp Thạch nói.
Diệp Thạch chớp mắt, phấn chấn nói: “Có thể mang đồ về cho Trần thúc sao? Thật tốt quá…” Diệp Thạch dừng một chút, hỏi: “Anh tìm em, chính là vì việc này.”
Mộ Thần gật gật đầu, nói: “Đúng vậy,không thì em cho là chuyện gì.”
“Không có, không có gì…” Diệp Thạch hàm hồ nói, y còn tưởng rằng Mộ Thần là vì chuyện Trang Du mà muốn tìm y.
“Việc em cùng Trang Du cãi nhau, anh nghe nói chưa?” Diệp Thạch nhẫn một hồi, vẫn là nhịn không được hỏi ra.
Mộ Thần gật đầu, “Đã nghe rồi.”
“Anh giận sao?” Diệp Thạch thật cẩn thận hỏi.
Mộ Thần xoa đầu Diệp Thạch, nói: “Em đâu có bị thiệt thòi, ta tức giận cái gì, nhưng người theo đuổi Trang Du có rất nhiều, em làm như vậy, rất dễ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.” Trang Du có ánh sáng nhân vật chính đấy. Hiện tại bên ngoài có rất nhiều lời đồn đãi, đại bộ phận đều là thiên hướng về Trang Du.
Diệp Thạch bĩu môi nói: “Em không sợ.”
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, chúng ta đi thôi.” Mộ Thần nói.
Diệp Thạch gật đầu, “Dạ.”
“Mộ Thần, em nghe nói sau ba tháng sẽ có một lần cơ hội chuyển viện, chỉ cần anh thông qua khảo hạch, thì sẽ có cơ hội từ phù viện chuyển tới đan viện.” Diệp Thạch suy nghĩ nói.
Mộ Thần không để tâm nói: “Chuyện đó cũng không vội, luyện chế đan dược cấp ba cần cấp bậc tu vi ít nhất võ sư ba sao, luyện chế đan dược cấp hai đối với ta mà nói đã không khó khăn, phải nhân lúc trước khi thăng cấp võ sư cấp ba mà hảo hảo nghiên cứu về phù một chút, bây giờ ta đối với phù có hứng thú rất sâu.”
Diệp Thạch gật đầu: “Anh tự mình quyết định là được rồi.”
Mộ Thần cúi đầu, Phạm Li vì việc của hắn mà bị mất mặt, thế nào cũng sẽ nhìn hắn không vừa mắt, còn đan viện cũng không phải là địa phương gì tốt, Phạm Li chỉ là một đạo sư phổ thông trong phù viện, nhưng tộc thúc Lam Đạt của Lam Nhược Phong lại là nhân vật hết sức quan trọng trong đan viện.
So với việc tới đan viện, còn không bằng ở lại phù viện thì tốt hơn, dù sao thứ hắn cần cũng không phải là sự chỉ đạo của đạo sư, mà là tri thức phong phú trong sách của Thánh Tinh học viện, những quyển sách đó rất quý đó!
… …
Diệp Thạch nhìn theo thân ảnh đám người Tiền Đông Đình đi xa, trong con ngươi hiện lên vài phần dị thường.
“Mộ Thần, anh đưa cho Tiền Đông Đình tiền bốithứ gì vậy?” Diệp Thạch đứng bên cạnh hỏi.
Mộ Thần nhún vai, ngại ngùng nói: “Vốn ta muốn mua một chút đặc sản, nhưng mànguyên thạch đều đã bị ta tiêu xài phung phí gần hết rồi, đành phải giao ra một chút luyện đan tâm đắc.”
Sắc mặt Diệp Thạch kỳ lạ nhìn Mộ Thần: “Phụ thân anh là luyện dược sư cấp ba, màanh là luyện dược sư cấp hai, luyện đan tâm đắc của anh có thể giúp được phụ thânanh cái gì?Phần lễ này của anh rất không có tâm.”
Mộ Thần bất đắc dĩ thở dài: “Ta đây cũng không có biện pháp, đây không phải là bởi vì không có nguyên thạch sao?”
“Không có nguyên thạch thật thảm.” Diệp Thạch tiếc nuối lắc đầu, “Đúng rồi, trước anh để em đi bán đấu giá Xuân Phong Hóa Vũ Phù, nghe nói đã có vài người trả giá, bằng không chúng ta hiện tại đi bán nó?”
Mộ Thần lắc đầu: “Không vội, hai ngày này hẳn là còn có người chưa ra giá, chờ buổi tối ngày mai đi, rất nhiều người đều thích ra tay ở khắc cuối cùng.”
Diệp Thạch gật đầu, “Được rồi, à, em nghe nói Thánh Tinh học viện có một nơi phát nhiệm vụ, có thể lĩnh nhiệm vụ, kiếm nguyên thạch, chúng ta đi nhìn xem, được không?”
Mộ Thần gật đầu, lên tiếng “Được.”
Diệp Thạch cùng Mộ Thần đi đến đó, phát hiện có không ít luyện dược sư đều ở đó, trong sân treo một giải thưởng, cao cao đứng đầu bảng, trấn trụ không ít người.
“Cầu linh đan cấp hai, yêu cầu: có thể trợ giúp thuần phục yêu thú, đan dược làm cho yêu thú si mê, mười vạn nguyên thạch một viên.”
Diệp Thạch mở to mắt nói: “Mộ Thần, linh đan cấp hai, mười vạn nguyên thạch một viên.”
Mộ Thần bất đắc dĩ cười: “Nguyên thạch không dễ lấy, đan dược có thể đạt tới tiêu chuẩn của người này, trong lịch sử chỉ có Thú Linh Đan, nhưng Thú Linh Đan đã tuyệt tích hơn một ngàn năm rồi.”
Diệp Thạch gãi gãi đầu: “Vậy làm sao bây giờ?”
Mộ Thần híp mắt nói: “Người này không có nói chính xác yêu cầu Thú Linh Đan, chỉ cần có thể trợ giúp thuần phục yêu thú, có lẽ có thể thử biện pháp khác.”
“Mười vạn nguyên thạch một viên đó, anh phải nghĩ biện pháp cho tử tế đấy!” Diệp Thạch nghiêm túc dặn dò.
Mộ Thần gật đầu: “Ta biết rồi.”
Mộ Thần híp mắt, Thánh Tinh học viện quả nhiên lắm người giàu! Mười vạn nguyên thạch một viên đan dược cấp hai, giá cả như vậy cũng có người dám lấy ra.
/390
|