Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 57: Thân thế của Diệp Thạch

/390


Nhược Phong, lần này con đi Mặc Thành có gặp được một người tên là Diệp Thạch hay không?” Trịnh Mẫn nhìn Lam Nhược Phong, sắc mặt nghiêm túc hỏi.

Lam Nhược Phong nhíu mày, khó hiểu nhìn Trịnh Mẫn, trả lời: “Đã gặp qua, mẫu thân, sao ngài lại hỏi về y?

Đế quốc chúng ta trước kia xuất hiện một cao thủ võ hoàng tên là Khúc Khôn, hắn đã mất tích vào hai mươi năm trước, có người nói, hắn đã đi tới những quốc gia khác, cũng có người nói, hắn đã chết. Khúc Khôn khi còn sống kết thù vô số, rất nhiều người đều cho rằng hắn cô độc, vô ưu vô lự, nhưng mà trên thực tế, hắn có một nhi tử song nhi là Khúc Tâm Dương.” Trịnh Mẫn ý vị sâu sa nói.

Khúc Tâm Dương có quan hệ với Diệp Thạch?” Lam Nhược Phong sắc bén hỏi.

Trịnh Mẫn gật đầu: “Không sai, Diệp Thạch là nhi tử của Khúc Tâm Dương, nếu có cơ hội thì con nên tạo quan hệ với Diệp Thạch.

Vì sao?” Lam Nhược Phong hỏi.

Bởi vì, Khúc Khôn rất có thể còn sống, nếu hắn còn sống thì tương lai hắn sẽ xuất hiện, Diệp Thạch là huyết mạch duy nhất của hắn, hắn tất nhiên sẽ coi trọng vô cùng, con nếu có quan hệ tốt với Diệp Thạch, đến lúc đó, yêu ai yêu cả đường đi, nếu con có thể được Khúc Khôn cho một ít chỗ tốt, lợi ích con đạt được sẽ vô cùng nhiều.” Trịnh Mẫn gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, giải thích cho Lam Nhược Phong.

Lam Nhược Phong cau mày, như có điều suy nghĩ.

Con từng gặp Diệp Thạch rồi sao? Nghe nói diện mạo của y không ra làm sao, có thật không?” Trịnh Mẫn hỏi.

Lam Nhược Phong gật đầu: “Đúng vậy.

Trịnh Mẫn thản nhiên nói: “Ta vốn muốn để con theo đuổi Diệp Thạch, nhưng mà, hiện tại có Trang Du, Diệp Thạch chắc biết rồi. Dù sao Khúc Khôn còn sống hay không cũng rất khó nói, nhưng nếu như gặp được Diệp Thạch, giao tình tốt với y, nói chung là không có chỗ xấu.”

Lam Nhược Phong gật đầu: “Con biết rồi, mẫu thân.

… …

Mặc Thành, Mộ gia.

Từ nơi này đến đây.” Diệp Thạch nhìn bản đồ, nâng cằm nói: “Nếu thuận buồm xuôi gió mà nói, đại khái phải đi hai tháng, mà cuộc thi chiêu sinh của Thánh Tinh học viện là ba tháng nữa.

Mộ Thần lấy ra bản đồ mà lúc trước Diệp Thạch cho hắn xem, nói: “Chúng ta phải xuất phát sớm một chút, ta đã nghiên cứu qua bản đồ lúc trước em đưa, đường chúng ta đi tới Thánh Tinh học viện vừa lúc sẽ ngang qua nơi có Thanh Minh Diễm, ta nghĩ nếu đã tiện đường thì chúng ta đi tìm Thanh Minh Diễm trước.” Thanh Minh Diễm trong nguyên tác bị Lam Nhược Phong đoạt đi, nghĩ vậy, Mộ Thần luôn có chút bất an.

Diệp Thạch gật đầu: “Được.

Mộ Thần cùng với Diệp Thạch vào một đêm nguyệt hắc phong cao, bị Mộ Viễn Phong lén đưa ra ngoài.

Mộ Viễn Hàng mãi đến năm ngày sau, mới biết được Mộ Thần và Diệp Thạch đã rời đi, trước đó ông vẫn luôn cho rằng Mộ Thần cùng Diệp Thạch đang bế quan.

Diệp Thạch ngồi ở trên xe ngựa, đầy hưng phấn nói: “Thật tốt, đây là lần đầu tiên ta đi xa nhà đó.

Mộ Thần không hiểu nhìn Diệp Thạch: “Em đi từ Diệp gia đến Mặc Thành không tính là đi xa nhà sao?

Chuyện này không giống nhau, lúc đó ta với Trần thúc có rất ít tiền, không dám ở trọ, ta cũng không dám ăn nhiều, chớ nói chi là chơi.” Diệp Thạch chán nản nói.

Mộ Thần cười cười, nói: “Yên tâm đi, theo ta ra khỏi nhà, ta tuyệt đối sẽ không để em bị đói.

Diệp Thạch nhìn Mộ Thần, nghiêng đầu, hỏi: “Ngươi đã thăng lên luyện dược sư cấp hai rồi?

Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy!” Trước khi rời đi, Mộ Viễn Phong đã dạy cho Mộ Thần phương pháp luyện chế của bảy loại đan dược cấp hai, thiên phú học cái hiểu liền của Mộ Thần lần thứ hai làm Mộ Viễn Phong chấn kinh một phen.

Mộ Viễn Phong vốn muốn cho Mộ Thần thử chứng thực luyện dược sư cấp hai tại Mặc Thành, nhưng nghĩ đến Mộ Thần không lâu trước kia mới chứng thực luyện dược sư cấp một, nếu lại thử chứng thực luyện dược sư cấp hai tiếp thì không khỏi quá rêu rao, bèn bỏ đi suy nghĩ này.

Ngươi nhanh chóng đi chứng thực đi! Một tháng luyện dược sư cấp hai có thể lĩnh rất nhiều nguyên thạch đấy.” Diệp Thạch nói.

Vào thành rồi, ta sẽ đi chứng thực ngay.” Mộ Thần nói.

Diệp Thạch gật đầu: “Được đấy.

Có thân phận luyện dược sư dù sao cũng tiện hơn không ít, tỷ như, bọn họ mỗi lần đi qua một thành thị đều phải qua trạm kiểm soát một lần, trạm kiểm soát vốn là cực nghiêm, nhưng mà, khi Mộ Thần lấy huy chương luyện dược sư cấp một ra, thông thành lập tức đơn giản hơn không ít.

Có điều, gần đây bọn họ đến mấy thành thị càng lúc càng lớn, huy chương luyện dược sư cấp một đã có chút không đủ dùng.

/390

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status