- Đến... Đến đây làm gì?
Dương Quả chìm trong hoảng hốt nhìn bóng hình cao lớn đứng trước mặt nàng.
- Định đi đâu.
Nguyệt Diễm ngượng ngùng nói, sao hắn phải quan tâm thế nhỉ.
- A...
Dương Quả hơi giật mình, có phải là bị đoán ra chuyện xấu rồi chứ.
- Đang định làm chuyện xấu gì à ?
A... Lão thiên a... Dương Quả nàng tim muốn ngừng đập rồi đấy.
- Đâu.... Mà quan trọng hơn chàng đến đây làm gì vậy ?
Dương Quả nói. Lúc này thì đến lượt Nguyệt Diễm giật mình a.
- Không ở với... Vị TRẮC PHI kia đi, đến đây làm gì.
Dương Quả tăng giọng hỏi.
- Không thích ở.
Nguyệt Diễm nói, sao nghe như nàng đang tức giận vậy nhỉ, nhưng mà hắn không cảm thấy khó chịu gì cả, ngược lại còn có... Vui sướng??
- Hả... Vậy đến đây làm gì?
- Khát.
- Ặc...
Dương Quả há hốc miệng, nà ní ( cái gì) Nguyệt Diễm hắn rảnh quá rồi à.
- Sao vậy, không muốn...
- Vào đi.
Dương Quả không để Nguyệt Diễm nói hết câu, nhiệt tình mời hắn vào phòng, gì chứ không cần nàng động tay kết quả cuối cùng mà nàng đặt ra cũng thành hiện thực, việc gì phải đuổi, việc gì phải đuổi.
- Dương Quả ?
- ....
- Dương Quả ?
- Hả !!!
Dương Quả giật mình, nàng toàn nghe giọng hắn hay gọi nàng là Quả Quả thôi, lần này... Thật khó quen a.
- Ngươi... Cảm thấy thế nào?
- Hả...
- Về Trắc Phi mới lập.
Nguyệt Diễm hỏi, Dương Quả đập bàn đứng dậy, mặt đầy sát khí?
- Nghĩ thế nào? Chàng sẽ nghĩ thế nào khi mà 1 người chàng tìm kiếm yêu thương bấy lâu nay có người khác HẢ !!!
Dương Quả nói, ép sát gương mặt gọi là thiên thần vào Nguyệt Diễm . Nguyệt Diễm cũng không phản kháng.
- Cái gì... Yêu thương...?
Là nàng đang tỏ tình với hắn phải không? Lần đầu tiên, hắn nghĩ vậy mà hắn ngượng trước 1 lời tỏ tình, lại còn là kẻ của nước khác, người mà hắn mới gặp.
- Ta yêu chàng, chàng lại có người khác, nghĩ đi xem có cảm giác thế nào???
- Ngươi yêu ta... Không phải ngươi đã có trượng phu ???
- Hả.
Dương Quả ngây ngốc nhìn, nàng chưa nói cho hắn biết à, hay là hắn giả ngu đấy.
Dương Quả khó hiểu, nhưng cũng rồi hít một hơi thật sâu, nàng mỉm cười tuyệt đẹp.
- Chàng là người ta tìm. Là người ta yêu thương. Chàng là đương kim thái tử Nguyệt Diễm của Nguyệt Quốc, là trượng phu của ta.
Dương Quả nói. Nguyệt Diễm như không tin vậy, chính xác hơn là có cái gì đó quá bất ngờ nhưng lại chút quen thuộc.
- Ta là trượng phu của ngươi .
Đầu hắn chỉ xoay quanh hai chữ trượng phu này thôi...
Dương Quả chìm trong hoảng hốt nhìn bóng hình cao lớn đứng trước mặt nàng.
- Định đi đâu.
Nguyệt Diễm ngượng ngùng nói, sao hắn phải quan tâm thế nhỉ.
- A...
Dương Quả hơi giật mình, có phải là bị đoán ra chuyện xấu rồi chứ.
- Đang định làm chuyện xấu gì à ?
A... Lão thiên a... Dương Quả nàng tim muốn ngừng đập rồi đấy.
- Đâu.... Mà quan trọng hơn chàng đến đây làm gì vậy ?
Dương Quả nói. Lúc này thì đến lượt Nguyệt Diễm giật mình a.
- Không ở với... Vị TRẮC PHI kia đi, đến đây làm gì.
Dương Quả tăng giọng hỏi.
- Không thích ở.
Nguyệt Diễm nói, sao nghe như nàng đang tức giận vậy nhỉ, nhưng mà hắn không cảm thấy khó chịu gì cả, ngược lại còn có... Vui sướng??
- Hả... Vậy đến đây làm gì?
- Khát.
- Ặc...
Dương Quả há hốc miệng, nà ní ( cái gì) Nguyệt Diễm hắn rảnh quá rồi à.
- Sao vậy, không muốn...
- Vào đi.
Dương Quả không để Nguyệt Diễm nói hết câu, nhiệt tình mời hắn vào phòng, gì chứ không cần nàng động tay kết quả cuối cùng mà nàng đặt ra cũng thành hiện thực, việc gì phải đuổi, việc gì phải đuổi.
- Dương Quả ?
- ....
- Dương Quả ?
- Hả !!!
Dương Quả giật mình, nàng toàn nghe giọng hắn hay gọi nàng là Quả Quả thôi, lần này... Thật khó quen a.
- Ngươi... Cảm thấy thế nào?
- Hả...
- Về Trắc Phi mới lập.
Nguyệt Diễm hỏi, Dương Quả đập bàn đứng dậy, mặt đầy sát khí?
- Nghĩ thế nào? Chàng sẽ nghĩ thế nào khi mà 1 người chàng tìm kiếm yêu thương bấy lâu nay có người khác HẢ !!!
Dương Quả nói, ép sát gương mặt gọi là thiên thần vào Nguyệt Diễm . Nguyệt Diễm cũng không phản kháng.
- Cái gì... Yêu thương...?
Là nàng đang tỏ tình với hắn phải không? Lần đầu tiên, hắn nghĩ vậy mà hắn ngượng trước 1 lời tỏ tình, lại còn là kẻ của nước khác, người mà hắn mới gặp.
- Ta yêu chàng, chàng lại có người khác, nghĩ đi xem có cảm giác thế nào???
- Ngươi yêu ta... Không phải ngươi đã có trượng phu ???
- Hả.
Dương Quả ngây ngốc nhìn, nàng chưa nói cho hắn biết à, hay là hắn giả ngu đấy.
Dương Quả khó hiểu, nhưng cũng rồi hít một hơi thật sâu, nàng mỉm cười tuyệt đẹp.
- Chàng là người ta tìm. Là người ta yêu thương. Chàng là đương kim thái tử Nguyệt Diễm của Nguyệt Quốc, là trượng phu của ta.
Dương Quả nói. Nguyệt Diễm như không tin vậy, chính xác hơn là có cái gì đó quá bất ngờ nhưng lại chút quen thuộc.
- Ta là trượng phu của ngươi .
Đầu hắn chỉ xoay quanh hai chữ trượng phu này thôi...
/85
|