Rất nhiều fan Nhan Nghiên nghi ngờ đây không phải là trợ lý, kết quả trợ lý trực tiếp đăng một xấp ảnh chụp lén của Nhan Nghiên trong khu bình luận. Hơn nữa có Lục Minh chia sẽ gần như đã hoàn toàn khẳng định, đây là trợ lý cũ của Nhan Nghiên.
Chân trước Nhan Nghiên nói cô và trợ lý có quan hệ rất tốt, chân sau trợ lý liền nói cô ấy đã từ chức, bởi vì Nhan Nghiên thường xuyên đánh chửi, chịu không nổi mới phải từ chức.
Lần này, không người qua đường nào nói thay Nhan Nghiên nữa.
Trước đây có vài người nói công việc của trợ lý còn không phải như vậy, bây giờ đều im miệng. Trợ lý đúng là phải hầu hạ nghệ sĩ, nhưng cũng không thể tùy tiện đánh mắng như vậy.
Hơn nữa trong hình, cổ tay nhỏ gầy của cô gái mang vết xanh tím, các người còn nói chuyện này không liên quan đến Nhan Nghiên? Thật vớ vẩn!
Nhóm người qua đường không nhìn Nhan Nghiên nổi nữa, thậm chí bắt đầu mắng chửi cô. Một lượng lớn fan Nhan Nghiên cũng bắt đầu thoát fandom, tuy vài người vẫn cố gắng gượng chống chế nhưng không ngăn được cư dân mạng tức giận.
Bên dưới bài thanh minh của Nhan Nghiên, những bình luận an ủi cô bị đẩy xuống cuối cùng. Chỉ ngắn ngủi hai giờ, bình luận phổ biến trên đầu chỉ còn lại lửa giận của cư dân mạng.
[ Tiên học lễ hậu học văn, cô vừa không học lễ cũng chẳng học văn. ]
[ Bởi vì tôi đã từng thích cô mà bây giờ tôi cảm thấy thật xấu hổ. ]
[ Không có ai trời sinh đã thượng đẳng hơn người khác, huống chi cô chỉ là một diễn viên nho nhỏ. ]
Nhan Nghiên và người đại diện muốn khống chế thế cục như lần trước, nhưng đã không được nữa.
Từ khi trợ lý ra mặt nói chuyện, người đại diễn đã cảm thấy không đúng. Bây giờ dù dùng tiền cũng không thể áp chuyện xuống, điều này biểu thị có người đứng sau làm lớn chuyện.
Là ai?
Căn bản không cần nghĩ nhiều là có thể đoán được đại khái.
Thánh Ngu.
Lúc trước nếu có gan đâm Đường Đường một dao thì bọn họ phải chịu sự trả thù của Thánh Ngu.
Hiện giờ nên làm gì đây?
Người đại diễn cũng hoảng sợ.
Trên mạng gần như không thấy bình luận tốt nào về Nhan Nghiên, chỉ có mở trang cá nhân của Nhan Nghiên mới thấy được vài fan thay Nhan Nghiên nói chuyện. Nhưng so với lúc trước đây số lượng rất ít, ngược lại nó giống như hiện trường thoát fandom.
Ngoài giới đã đổi thành tư thế toàn dân chống lại Nhan Nghiên, mà trong giới mới bắt đầu lên men.
Điện thoại người đại diễn vang không ngừng, chỉ trong nửa giờ, những hạng mục chuẩn bị kéo dài hợp đồng của Nhan Nghiên, hoặc những hợp đồng chưa kịp ký kết như phim truyền hình điện ảnh, chương trình giải trí, chụp ảnh tạp chí, còn có các đại diện phát ngôn, tất cả đều yêu cầu tạm dừng hợp tác.
Có vài bên dễ nói chuyện, họ không làm khó lắm, chỉ là tôi không làm khó anh anh cũng đừng làm khó tôi. Có vài bên đang hợp tác, bởi vì danh tiếng của Nhan Nghiên bị ảnh hưởng nên doanh thu giảm mạnh, bọn họ mới khó ứng phó.
Sản phẩm xảy ra vấn đề ảnh hưởng đến hình tượng nghệ sĩ nên bên sản phẩm phải bồi thường; tương tự, hình tượng nghệ sĩ bị hao tổn làm ảnh hưởng nhãn hiệu thì nghệ sĩ cũng phải bồi thường.
Đặc biệt địa vị Nhan Nghiên không thấp nên đều ký hợp đồng với những thương hiệu lớn. Vì vậy hiện tại, mặt mũi người đại diện trắng bệch.
Cô quay đầu nhìn Nhan Nghiên, Nhan Nghiên nhìn như hoàn toàn không hiểu mọi chuyện nghiêm trọng thế nào.
Đồng nghĩa, Nhan Nghiên không biết cô phải mất bao nhiêu tiền.
Trong lúc người đại diện nhanh chóng suy nghĩ phải giải quyết thế nào, đột nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng. Vì sao cô phải nghĩ thay Nhan Nghiên, bây giờ Nhan Nghiên đã rơi vào tình trạng này, diễn xuất không được, thanh danh cũng không xong, nhân khí không có, sau này đi cùng cô ta còn tiền đồ gì nữa?
Người đại diện im lặng. Hơn nửa ngày sau, Nhan Nghiên hỏi cô nên làm sao, người đại diện bực bội trả về, "Làm sao tôi biết nên làm sao!"
Nhan Nghiên mở to mắt, "Nếu tôi có thể tự giải quyết thì còn cần chị làm gì?"
Người đại diện càng tức đến đau gan.
Từ khi tiếp nhân Nhan Nghiên, tiền kiếm được bao nhiêu, mỗi ngày ngoài giúp Nhan Nghiên dọn cục diện rối rắm thì không còn việc gì khác. Xem như cô hiểu rồi, khó trách Lục Minh không chút do dự buông tay chạy lấy người.
Khi đó cô còn chê Lục Minh quá ngốc, bây giờ xem ra người ngốc mới là cô.
Nghĩ như thế, ý tưởng không muốn quản chuyện Nhan Nghiên càng mạnh mẽ. Người đại diện không kiêng dè Nhan Nghiên nữa, cắn răng liếc Nhan Nghiên, "Phải, tôi giải quyết không được, ngài hãy mời người nào cao minh hơn giải quyết đi."
Nói xong liền xoay người đi.
"Hả?!"
Nhan Nghiên không ngờ người đại diện sẽ đột nhiên trở mặt như vậy, cô còn tưởng người đại diện cố ý làm ra vẻ, nhưng thật ra người ta đã chạy rồi.
Nhan Nghiên sửng sốt cả buổi, nhấp nhấp môi, không nhịn được lại mở Weibo ra.
Sau đó thấy một đống lời chửi rủa lại tức giận tắt điện thoại.
Hai ngày sau Nhan Nghiên nhận được tin người đại diễn bôi xấu cô, đầu tiên là khiếp sợ, khiếp sợ xong lại bắt đầu tức giận, cuối cùng không nhịn được nữa đi tìm ông chủ.
Gần đây ông chủ Á Tinh cũng bị Nhan Nghiên làm tức không ít. Ban đầu hùng hổ chơi tới bến với đoàn phim, kết quả vừa quay đầu đã thấy Nhan Nghiên dính bê bối, ông còn được đoàn phim gửi cho một phân đoạn diễn rác rưởi của Nhan Nghiên.
Ban đầu thì ngẩng đầu ngửa mặt, bây giờ thì không ngóc đầu nổi.
Ông đang nghĩ biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không, chưa gì đoàn phim đã mở cho ông một con đường. Người đạo diễn Lâm chọn cho vai Anh Cơ vẫn là người Á Tinh.
Trần Lâm không nổi tiếng như Nhan Nghiên, tuổi cũng lớn hơn Nhan Nghiên gần mười tuổi.
Nhưng không sao cả, phụ nữ ở giới giải trí, hai mươi ba hay ba mươi ba đều như nhau thôi. Đạo diễn Lâm chẳng những để Trần Lam diễn còn trả tiền bằng với mức của Nhan Nghiên, đây đúng là Á Tinh được hời.
Nhân khí Trần Lâm căn bản không lấy được năm ngàn vạn tiền đóng phim.
Mà càng làm ông vừa lòng chính là, Nhan Nghiên là diễn viên nổi tiếng nhất công ty, năm ngàn tiền đóng phim nếu tời tay Nhan Nghiên công ty chỉ lấy nhiều nhất được một ngàn vạn, ngược lại là Trần Lâm vậy công ty có thể lấy được hai ngàn vạn.
Đạo diễn Lâm được ra cách giải quyết này vô cùng hợp ý ông.
Thế là chuyện này được ấn định. Vừa bàn bạc với nhà sản xuất xong, thư ký nói Nhan Nghiên đang ở bên ngoài tìm ông.
Ông chủ Á Tinh thật sự không muốn gặp.
Bởi vì liên quan đến Nhan Nghiên mà cổ phiếu Á Tinh tụt dốc, càng đừng nói các khoản tiền bồi thường, cái này không hề nhỏ chút nào. Hơn nữa sau khi xem Nhan Nghiên diễn, suy nghĩ của ông và người đại diện giống nhau, bắt đầu nghi ngờ tương lai của Nhan Nghiên.
Bây giờ ai ai cũng kêu đánh Nhan Nghiên, cô còn giá trị gì với công ty nữa?
Nhưng nghĩ vẫn là nghĩ, ông vẫn kêu Nhan Nghiên vào. Thật ra gần đây hơi nghẹn khuất, tóm được Nhan Nghiên có thể trút giận. Kết quả nói chưa được vài câu, Nhan Nghiên đã nhảy dựng lên.
"Tại sao không bắt đoàn phim bồi thường? Rõ ràng là bọn họ bội ước trước!"
Ông chủ Á Tinh:......
Cô diễn có chó nó xem, bây giờ còn không biết xấu hổ nói người ta bội ước?
Hơn nữa, cô đang lên cơn với ai vậy?
Trước đây có người nói Nhan Nghiên quá ương bướng, khi đó ông cảm thấy không sao, không ngờ Nhan Nghiên còn dám phát giận lên ông.
Ai cho cô ta lá gan đó?
Nhan Nghiên chất vấn xong liền cảm thấy không thích hợp. Bình thường ông chủ đối với cô rất tốt, ôn tồn an ủi khiến Nhan Nghiên quên mất, thật ra đây là ông chủ cô.
Ông chủ Á Tinh xem như đã nhìn ra Nhan Nghiên chẳng biết cái gì sất.
Lúc này còn quan tâm tới chuyện có thể diễn tiếp hay không. Hiện tại chuyện nên lo nhất là giá tiền bồi thường trên trời kìa.
Năm ngoái có một nghệ sĩ bị lộ chuyện hít thuốc phiện. Vì chuyện đó mà nhà sản xuất thương hiệu bị tổn thất hàng tỷ đô la, bản thân nam diễn viên cũng tốn gần năm ngàn vạn cho chi phí quảng cáo mỗi năm.
Bê bối lần này của Nhan Nghiên tuy không nghiêm trọng như vậy nhưng vẫn tạo tổn thất khổng lồ.
Những thương hiệu Nhan Nghiên đang ký hợp đồng đều là thương hiệu hàng đầu và công ty sẽ không trả khoản bồi thường này cho cô.
Tài khoản tiết kiệm gần mười năm nay của Nhan Nghiên vẫn đủ xoay xở được.
Nhan Nghiên bị đuổi ra khỏi văn phòng, khi đó cô vẫn không nghĩ mọi chuyện nghiêm trọng đến vậy. Cho đến hai ngày sau nhận được con số phải bồi thường hợp đồng, bấy giờ Nhan Nghiên mới ngốc tại chỗ.
Trợ lý mới đã từ chức, người đại diễn cũng không thấy đâu, công ty thì bỏ mặc. Cuối cùng Nhan Nghiên phát hiện, hết rồi.
Bên phía đoàn phim "Anh Cơ", Trần Lâm đã đến cứu vớt tiến độ đang bị trì trệ. Khi đóng phim Đường Đường nhờ Tiểu Lâm hỏi thăm về Tiểu Chanh khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy Tiểu Chanh đang tìm công việc khác.
Tiểu Chanh nhìn Đường Đường sửng sốt hơn nửa ngày, sau đó mới hỏi tìm cô ấy có việc gì không.
Đường Đường cười cười, "Cô chuẩn bị tìm việc khác sao?"
"... Ừm." Tiểu Chanh gật đầu.
Đường Đường nhớ Chanh đã từng nói, sau này cô cũng muốn làm người đại diện. Trước đây làm trợ lý cho cô một phần vì muốn gặp thần tượng, một phần là muốn hiểu thêm về minh tinh, để gần ước mơ hơn một chút.
"Nếu tạm thời vẫn chưa tìm được công việc mới thì đi theo tôi làm việc trước đi."
"Hả?" Chanh không phản ứng kịp.
"Một mình Tiểu Lâm làm không xuể, lúc trước tôi đã nghĩ nên tìm thêm một trợ lý. Nếu cô muốn đến tôi sẽ không tìm những người khác, còn tiền lương, bây giờ mỗi tháng Tiểu Lâm nhận bảy ngàn đồng, cô vừa tới thì sẽ không nhiều như vậy, nhưng sau này..."
Lời còn chưa dứt, Tiểu Chanh đã vui vẻ nhảy lên, "Tôi làm, tôi làm!"
Sau khi nói xong mới cẩn thận hỏi cô, "Vì sao vậy?"
"Cô xem như chúng ta có duyên đi", nói xong còn xoa xoa đầu Tiểu Chanh.
Tiểu Chanh cảm thấy hơi kỳ lạ, rõ ràng cô lớn hơn Đường Đường ba tuổi, tại sao Đường Đường lại xem mình như em gái vậy.
Vốn dĩ Tiểu Chanh có chút không tin tưởng, nhưng bên cạnh Đường Đường vài ngày cô dần yên tâm. Đường Đường dễ ở chung hơn Nhan Nghiên nhiều, hơn nữa cô ấy không ra vẻ cấp trên cấp dưới. Rất giống những gì trên mạng nói, rất thân thiết.
Đi theo Đường Đường ra ra vào vào, Tiểu Chanh phát hiện rất nhiều bát quái, ví như Bách Thần được đồn là thích Nhan Nghiên lại thừa dịp Đường Đường không chú ý sẽ nhìn chằm chằm cô.
Tính cách Tiểu Chanh phóng khoáng nhưng rất bà tám. Bách Thần và Đường Đường chung một công ty, Tiểu Chanh và trợ lý Bách Thần nói chuyện một hồi liền nghe được một bí mật kinh người.
Bách Thần muốn theo đuổi Đường Đường!
OMG!
"Vậy tại sao không theo đuổi đi."
"Ai biết đâu", trợ lý lắc đầu, "Hình như là chị Na không cho."
Chị Na, a a a, là người đại diện của Bách Thần và Đường Đường – Đái Na. Vì sao không cho chứ? Chanh thần thần bí bí hỏi Đường Đường về chuyện này, vẻ mặt Đường Đường như cậu đang nói giỡn, "Bách Thần đối với Nhan Nghiên chung thủy một lòng mà."
"Sao có thể?" Chanh quyết đoán lắc đầu, "Tôi dám cam đoan, người cậu ta thích là chị."
Được rồi, cô nói cái gì chính là cái đó.
Chanh hưng phấn sát lại gần, "Đường Đường, cô không có suy nghĩ gì sao?"
"Không có", Đường Đường trả lời rất quyết đoán, nói xong lại nhớ tới chuyện gì đó, cười xấu xa, "Tôi nói cho em nghe một bí mật lớn khác."
"Cái gì cái gì?"
"Thật ra tôi đã sớm có bạn trai rồi."
"!!! Là người trong giới hả?"
"Cũng xem như vậy đi."
"Là nghệ sĩ sao?"
"Không phải."
Không phải nghệ sĩ à. Một kẻ cuồng nhan sắc như Chanh cảm thấy thất vọng.
Quen Chanh nhiều năm, sao Đường Đường còn không hiểu cô nàng nghĩ cái gì, "Biểu cảm vậy là sao, tuy bạn trai tôi không phải nghệ sĩ nhưng không thua nghệ sĩ đâu."
"Vậy... so với Bách Thần thì sao?"
"Càng đẹp hơn anh ta. Ừm, dáng người cũng đẹp hơn."
"Người xuất sắc như vậy sao không làm minh tinh!"
"Minh tinh?" Đường Đường cười cười, "Chờ cô thấy anh ấy sẽ biết."
Sau đó, Chanh tràn ngập hứng thú với bạn trai của Đường Đường, không nhịn được lén lút hỏi Tiểu Lâm. Nhưng Tiểu Lâm không chịu nói, Chanh vô cùng buồn bực, có gì không thể nói chứ.
Đảo mắt đã đến tháng 11, thời tiết chợt lạnh lẽo, đạo diễn cũng không yêu cầu mọi diễn viên đều ở trường quay nữa. Nhưng nếu hôm đó đạo diễn cần thì nhất định phải đến. Hôm đó đúng lúc Đường Đường có vài cảnh quay, nhưng chưa tới lượt cô. Bởi vì đang quay ngoại cảnh rất lạnh nên Đường Đường trốn trong xe.
Ngồi bên trong nói chuyện phiếm với Nịnh Mông.
Nói nói một hồi, đột nhiên cô ngây ngẩn cả người.
Bên ngoài lạnh, trong xe mở lò sưởi, cửa sổ xe đọng một lớp sương mù mỏng, nhưng dù cách mấy tầng sương cô vẫn nhận ra được hình bóng quen thuộc.
Minh Thiếu Diễm không nói cho Đường Đường biết hắn tới. Yêu đương lâu rồi, đương nhiên Minh Thiếu Diễm biết cái gì gọi là tạo bất ngờ.
Tiểu Lâm nơm nớp lo sợ nói với Minh Thiếu Diễm rằng Đường Đường đã nghỉ ngơi trong xe. Minh Thiếu Diễm nhẹ "Ừ" một tiếng rồi đi đến chiếc xe.
Cách một cánh cửa xe gọi điện cho Đường Đường, có lẽ cô sẽ hỏi hắn đang ở đâu, hắn sẽ nói hắn đang ở thành phố S. Ngay khi Đường Đường có chút thất vọng, hắn sẽ xuất hiện trước mặt cô.
Đến bên cạnh chiếc xe, đang định lấy điện thoại ra gọi Đường Đường thì cô đã vẽ một hình trái tim trên cửa sổ hơi mờ.
Minh Thiếu Diễm bị phát hiện:......
Đã lâu không gặp, bạn gái nhỏ của hắn vẫn ngọt như vậy.
Chân trước Nhan Nghiên nói cô và trợ lý có quan hệ rất tốt, chân sau trợ lý liền nói cô ấy đã từ chức, bởi vì Nhan Nghiên thường xuyên đánh chửi, chịu không nổi mới phải từ chức.
Lần này, không người qua đường nào nói thay Nhan Nghiên nữa.
Trước đây có vài người nói công việc của trợ lý còn không phải như vậy, bây giờ đều im miệng. Trợ lý đúng là phải hầu hạ nghệ sĩ, nhưng cũng không thể tùy tiện đánh mắng như vậy.
Hơn nữa trong hình, cổ tay nhỏ gầy của cô gái mang vết xanh tím, các người còn nói chuyện này không liên quan đến Nhan Nghiên? Thật vớ vẩn!
Nhóm người qua đường không nhìn Nhan Nghiên nổi nữa, thậm chí bắt đầu mắng chửi cô. Một lượng lớn fan Nhan Nghiên cũng bắt đầu thoát fandom, tuy vài người vẫn cố gắng gượng chống chế nhưng không ngăn được cư dân mạng tức giận.
Bên dưới bài thanh minh của Nhan Nghiên, những bình luận an ủi cô bị đẩy xuống cuối cùng. Chỉ ngắn ngủi hai giờ, bình luận phổ biến trên đầu chỉ còn lại lửa giận của cư dân mạng.
[ Tiên học lễ hậu học văn, cô vừa không học lễ cũng chẳng học văn. ]
[ Bởi vì tôi đã từng thích cô mà bây giờ tôi cảm thấy thật xấu hổ. ]
[ Không có ai trời sinh đã thượng đẳng hơn người khác, huống chi cô chỉ là một diễn viên nho nhỏ. ]
Nhan Nghiên và người đại diện muốn khống chế thế cục như lần trước, nhưng đã không được nữa.
Từ khi trợ lý ra mặt nói chuyện, người đại diễn đã cảm thấy không đúng. Bây giờ dù dùng tiền cũng không thể áp chuyện xuống, điều này biểu thị có người đứng sau làm lớn chuyện.
Là ai?
Căn bản không cần nghĩ nhiều là có thể đoán được đại khái.
Thánh Ngu.
Lúc trước nếu có gan đâm Đường Đường một dao thì bọn họ phải chịu sự trả thù của Thánh Ngu.
Hiện giờ nên làm gì đây?
Người đại diễn cũng hoảng sợ.
Trên mạng gần như không thấy bình luận tốt nào về Nhan Nghiên, chỉ có mở trang cá nhân của Nhan Nghiên mới thấy được vài fan thay Nhan Nghiên nói chuyện. Nhưng so với lúc trước đây số lượng rất ít, ngược lại nó giống như hiện trường thoát fandom.
Ngoài giới đã đổi thành tư thế toàn dân chống lại Nhan Nghiên, mà trong giới mới bắt đầu lên men.
Điện thoại người đại diễn vang không ngừng, chỉ trong nửa giờ, những hạng mục chuẩn bị kéo dài hợp đồng của Nhan Nghiên, hoặc những hợp đồng chưa kịp ký kết như phim truyền hình điện ảnh, chương trình giải trí, chụp ảnh tạp chí, còn có các đại diện phát ngôn, tất cả đều yêu cầu tạm dừng hợp tác.
Có vài bên dễ nói chuyện, họ không làm khó lắm, chỉ là tôi không làm khó anh anh cũng đừng làm khó tôi. Có vài bên đang hợp tác, bởi vì danh tiếng của Nhan Nghiên bị ảnh hưởng nên doanh thu giảm mạnh, bọn họ mới khó ứng phó.
Sản phẩm xảy ra vấn đề ảnh hưởng đến hình tượng nghệ sĩ nên bên sản phẩm phải bồi thường; tương tự, hình tượng nghệ sĩ bị hao tổn làm ảnh hưởng nhãn hiệu thì nghệ sĩ cũng phải bồi thường.
Đặc biệt địa vị Nhan Nghiên không thấp nên đều ký hợp đồng với những thương hiệu lớn. Vì vậy hiện tại, mặt mũi người đại diện trắng bệch.
Cô quay đầu nhìn Nhan Nghiên, Nhan Nghiên nhìn như hoàn toàn không hiểu mọi chuyện nghiêm trọng thế nào.
Đồng nghĩa, Nhan Nghiên không biết cô phải mất bao nhiêu tiền.
Trong lúc người đại diện nhanh chóng suy nghĩ phải giải quyết thế nào, đột nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng. Vì sao cô phải nghĩ thay Nhan Nghiên, bây giờ Nhan Nghiên đã rơi vào tình trạng này, diễn xuất không được, thanh danh cũng không xong, nhân khí không có, sau này đi cùng cô ta còn tiền đồ gì nữa?
Người đại diện im lặng. Hơn nửa ngày sau, Nhan Nghiên hỏi cô nên làm sao, người đại diện bực bội trả về, "Làm sao tôi biết nên làm sao!"
Nhan Nghiên mở to mắt, "Nếu tôi có thể tự giải quyết thì còn cần chị làm gì?"
Người đại diện càng tức đến đau gan.
Từ khi tiếp nhân Nhan Nghiên, tiền kiếm được bao nhiêu, mỗi ngày ngoài giúp Nhan Nghiên dọn cục diện rối rắm thì không còn việc gì khác. Xem như cô hiểu rồi, khó trách Lục Minh không chút do dự buông tay chạy lấy người.
Khi đó cô còn chê Lục Minh quá ngốc, bây giờ xem ra người ngốc mới là cô.
Nghĩ như thế, ý tưởng không muốn quản chuyện Nhan Nghiên càng mạnh mẽ. Người đại diện không kiêng dè Nhan Nghiên nữa, cắn răng liếc Nhan Nghiên, "Phải, tôi giải quyết không được, ngài hãy mời người nào cao minh hơn giải quyết đi."
Nói xong liền xoay người đi.
"Hả?!"
Nhan Nghiên không ngờ người đại diện sẽ đột nhiên trở mặt như vậy, cô còn tưởng người đại diện cố ý làm ra vẻ, nhưng thật ra người ta đã chạy rồi.
Nhan Nghiên sửng sốt cả buổi, nhấp nhấp môi, không nhịn được lại mở Weibo ra.
Sau đó thấy một đống lời chửi rủa lại tức giận tắt điện thoại.
Hai ngày sau Nhan Nghiên nhận được tin người đại diễn bôi xấu cô, đầu tiên là khiếp sợ, khiếp sợ xong lại bắt đầu tức giận, cuối cùng không nhịn được nữa đi tìm ông chủ.
Gần đây ông chủ Á Tinh cũng bị Nhan Nghiên làm tức không ít. Ban đầu hùng hổ chơi tới bến với đoàn phim, kết quả vừa quay đầu đã thấy Nhan Nghiên dính bê bối, ông còn được đoàn phim gửi cho một phân đoạn diễn rác rưởi của Nhan Nghiên.
Ban đầu thì ngẩng đầu ngửa mặt, bây giờ thì không ngóc đầu nổi.
Ông đang nghĩ biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không, chưa gì đoàn phim đã mở cho ông một con đường. Người đạo diễn Lâm chọn cho vai Anh Cơ vẫn là người Á Tinh.
Trần Lâm không nổi tiếng như Nhan Nghiên, tuổi cũng lớn hơn Nhan Nghiên gần mười tuổi.
Nhưng không sao cả, phụ nữ ở giới giải trí, hai mươi ba hay ba mươi ba đều như nhau thôi. Đạo diễn Lâm chẳng những để Trần Lam diễn còn trả tiền bằng với mức của Nhan Nghiên, đây đúng là Á Tinh được hời.
Nhân khí Trần Lâm căn bản không lấy được năm ngàn vạn tiền đóng phim.
Mà càng làm ông vừa lòng chính là, Nhan Nghiên là diễn viên nổi tiếng nhất công ty, năm ngàn tiền đóng phim nếu tời tay Nhan Nghiên công ty chỉ lấy nhiều nhất được một ngàn vạn, ngược lại là Trần Lâm vậy công ty có thể lấy được hai ngàn vạn.
Đạo diễn Lâm được ra cách giải quyết này vô cùng hợp ý ông.
Thế là chuyện này được ấn định. Vừa bàn bạc với nhà sản xuất xong, thư ký nói Nhan Nghiên đang ở bên ngoài tìm ông.
Ông chủ Á Tinh thật sự không muốn gặp.
Bởi vì liên quan đến Nhan Nghiên mà cổ phiếu Á Tinh tụt dốc, càng đừng nói các khoản tiền bồi thường, cái này không hề nhỏ chút nào. Hơn nữa sau khi xem Nhan Nghiên diễn, suy nghĩ của ông và người đại diện giống nhau, bắt đầu nghi ngờ tương lai của Nhan Nghiên.
Bây giờ ai ai cũng kêu đánh Nhan Nghiên, cô còn giá trị gì với công ty nữa?
Nhưng nghĩ vẫn là nghĩ, ông vẫn kêu Nhan Nghiên vào. Thật ra gần đây hơi nghẹn khuất, tóm được Nhan Nghiên có thể trút giận. Kết quả nói chưa được vài câu, Nhan Nghiên đã nhảy dựng lên.
"Tại sao không bắt đoàn phim bồi thường? Rõ ràng là bọn họ bội ước trước!"
Ông chủ Á Tinh:......
Cô diễn có chó nó xem, bây giờ còn không biết xấu hổ nói người ta bội ước?
Hơn nữa, cô đang lên cơn với ai vậy?
Trước đây có người nói Nhan Nghiên quá ương bướng, khi đó ông cảm thấy không sao, không ngờ Nhan Nghiên còn dám phát giận lên ông.
Ai cho cô ta lá gan đó?
Nhan Nghiên chất vấn xong liền cảm thấy không thích hợp. Bình thường ông chủ đối với cô rất tốt, ôn tồn an ủi khiến Nhan Nghiên quên mất, thật ra đây là ông chủ cô.
Ông chủ Á Tinh xem như đã nhìn ra Nhan Nghiên chẳng biết cái gì sất.
Lúc này còn quan tâm tới chuyện có thể diễn tiếp hay không. Hiện tại chuyện nên lo nhất là giá tiền bồi thường trên trời kìa.
Năm ngoái có một nghệ sĩ bị lộ chuyện hít thuốc phiện. Vì chuyện đó mà nhà sản xuất thương hiệu bị tổn thất hàng tỷ đô la, bản thân nam diễn viên cũng tốn gần năm ngàn vạn cho chi phí quảng cáo mỗi năm.
Bê bối lần này của Nhan Nghiên tuy không nghiêm trọng như vậy nhưng vẫn tạo tổn thất khổng lồ.
Những thương hiệu Nhan Nghiên đang ký hợp đồng đều là thương hiệu hàng đầu và công ty sẽ không trả khoản bồi thường này cho cô.
Tài khoản tiết kiệm gần mười năm nay của Nhan Nghiên vẫn đủ xoay xở được.
Nhan Nghiên bị đuổi ra khỏi văn phòng, khi đó cô vẫn không nghĩ mọi chuyện nghiêm trọng đến vậy. Cho đến hai ngày sau nhận được con số phải bồi thường hợp đồng, bấy giờ Nhan Nghiên mới ngốc tại chỗ.
Trợ lý mới đã từ chức, người đại diễn cũng không thấy đâu, công ty thì bỏ mặc. Cuối cùng Nhan Nghiên phát hiện, hết rồi.
Bên phía đoàn phim "Anh Cơ", Trần Lâm đã đến cứu vớt tiến độ đang bị trì trệ. Khi đóng phim Đường Đường nhờ Tiểu Lâm hỏi thăm về Tiểu Chanh khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy Tiểu Chanh đang tìm công việc khác.
Tiểu Chanh nhìn Đường Đường sửng sốt hơn nửa ngày, sau đó mới hỏi tìm cô ấy có việc gì không.
Đường Đường cười cười, "Cô chuẩn bị tìm việc khác sao?"
"... Ừm." Tiểu Chanh gật đầu.
Đường Đường nhớ Chanh đã từng nói, sau này cô cũng muốn làm người đại diện. Trước đây làm trợ lý cho cô một phần vì muốn gặp thần tượng, một phần là muốn hiểu thêm về minh tinh, để gần ước mơ hơn một chút.
"Nếu tạm thời vẫn chưa tìm được công việc mới thì đi theo tôi làm việc trước đi."
"Hả?" Chanh không phản ứng kịp.
"Một mình Tiểu Lâm làm không xuể, lúc trước tôi đã nghĩ nên tìm thêm một trợ lý. Nếu cô muốn đến tôi sẽ không tìm những người khác, còn tiền lương, bây giờ mỗi tháng Tiểu Lâm nhận bảy ngàn đồng, cô vừa tới thì sẽ không nhiều như vậy, nhưng sau này..."
Lời còn chưa dứt, Tiểu Chanh đã vui vẻ nhảy lên, "Tôi làm, tôi làm!"
Sau khi nói xong mới cẩn thận hỏi cô, "Vì sao vậy?"
"Cô xem như chúng ta có duyên đi", nói xong còn xoa xoa đầu Tiểu Chanh.
Tiểu Chanh cảm thấy hơi kỳ lạ, rõ ràng cô lớn hơn Đường Đường ba tuổi, tại sao Đường Đường lại xem mình như em gái vậy.
Vốn dĩ Tiểu Chanh có chút không tin tưởng, nhưng bên cạnh Đường Đường vài ngày cô dần yên tâm. Đường Đường dễ ở chung hơn Nhan Nghiên nhiều, hơn nữa cô ấy không ra vẻ cấp trên cấp dưới. Rất giống những gì trên mạng nói, rất thân thiết.
Đi theo Đường Đường ra ra vào vào, Tiểu Chanh phát hiện rất nhiều bát quái, ví như Bách Thần được đồn là thích Nhan Nghiên lại thừa dịp Đường Đường không chú ý sẽ nhìn chằm chằm cô.
Tính cách Tiểu Chanh phóng khoáng nhưng rất bà tám. Bách Thần và Đường Đường chung một công ty, Tiểu Chanh và trợ lý Bách Thần nói chuyện một hồi liền nghe được một bí mật kinh người.
Bách Thần muốn theo đuổi Đường Đường!
OMG!
"Vậy tại sao không theo đuổi đi."
"Ai biết đâu", trợ lý lắc đầu, "Hình như là chị Na không cho."
Chị Na, a a a, là người đại diện của Bách Thần và Đường Đường – Đái Na. Vì sao không cho chứ? Chanh thần thần bí bí hỏi Đường Đường về chuyện này, vẻ mặt Đường Đường như cậu đang nói giỡn, "Bách Thần đối với Nhan Nghiên chung thủy một lòng mà."
"Sao có thể?" Chanh quyết đoán lắc đầu, "Tôi dám cam đoan, người cậu ta thích là chị."
Được rồi, cô nói cái gì chính là cái đó.
Chanh hưng phấn sát lại gần, "Đường Đường, cô không có suy nghĩ gì sao?"
"Không có", Đường Đường trả lời rất quyết đoán, nói xong lại nhớ tới chuyện gì đó, cười xấu xa, "Tôi nói cho em nghe một bí mật lớn khác."
"Cái gì cái gì?"
"Thật ra tôi đã sớm có bạn trai rồi."
"!!! Là người trong giới hả?"
"Cũng xem như vậy đi."
"Là nghệ sĩ sao?"
"Không phải."
Không phải nghệ sĩ à. Một kẻ cuồng nhan sắc như Chanh cảm thấy thất vọng.
Quen Chanh nhiều năm, sao Đường Đường còn không hiểu cô nàng nghĩ cái gì, "Biểu cảm vậy là sao, tuy bạn trai tôi không phải nghệ sĩ nhưng không thua nghệ sĩ đâu."
"Vậy... so với Bách Thần thì sao?"
"Càng đẹp hơn anh ta. Ừm, dáng người cũng đẹp hơn."
"Người xuất sắc như vậy sao không làm minh tinh!"
"Minh tinh?" Đường Đường cười cười, "Chờ cô thấy anh ấy sẽ biết."
Sau đó, Chanh tràn ngập hứng thú với bạn trai của Đường Đường, không nhịn được lén lút hỏi Tiểu Lâm. Nhưng Tiểu Lâm không chịu nói, Chanh vô cùng buồn bực, có gì không thể nói chứ.
Đảo mắt đã đến tháng 11, thời tiết chợt lạnh lẽo, đạo diễn cũng không yêu cầu mọi diễn viên đều ở trường quay nữa. Nhưng nếu hôm đó đạo diễn cần thì nhất định phải đến. Hôm đó đúng lúc Đường Đường có vài cảnh quay, nhưng chưa tới lượt cô. Bởi vì đang quay ngoại cảnh rất lạnh nên Đường Đường trốn trong xe.
Ngồi bên trong nói chuyện phiếm với Nịnh Mông.
Nói nói một hồi, đột nhiên cô ngây ngẩn cả người.
Bên ngoài lạnh, trong xe mở lò sưởi, cửa sổ xe đọng một lớp sương mù mỏng, nhưng dù cách mấy tầng sương cô vẫn nhận ra được hình bóng quen thuộc.
Minh Thiếu Diễm không nói cho Đường Đường biết hắn tới. Yêu đương lâu rồi, đương nhiên Minh Thiếu Diễm biết cái gì gọi là tạo bất ngờ.
Tiểu Lâm nơm nớp lo sợ nói với Minh Thiếu Diễm rằng Đường Đường đã nghỉ ngơi trong xe. Minh Thiếu Diễm nhẹ "Ừ" một tiếng rồi đi đến chiếc xe.
Cách một cánh cửa xe gọi điện cho Đường Đường, có lẽ cô sẽ hỏi hắn đang ở đâu, hắn sẽ nói hắn đang ở thành phố S. Ngay khi Đường Đường có chút thất vọng, hắn sẽ xuất hiện trước mặt cô.
Đến bên cạnh chiếc xe, đang định lấy điện thoại ra gọi Đường Đường thì cô đã vẽ một hình trái tim trên cửa sổ hơi mờ.
Minh Thiếu Diễm bị phát hiện:......
Đã lâu không gặp, bạn gái nhỏ của hắn vẫn ngọt như vậy.
/97
|