Xuyên Thành Nữ Chính Gặp Nữ Phụ Trùng Sinh Trong Hệ Thống Văn
Chương 36 - Bánh Bèo Và Tiểu Tam Hợp Lực Ký
/46
|
1/ Tổng giám đốc của một tập đoàn đa quốc gia có chi nhánh rải rác toàn cầu, nhân công lao động hơn một triệu người, đẹp trai hơn Cổ Thiên Lạc, Huỳnh Hiểu Minh, Lee Min Ho, Brad Pitt, Orlando Bloom,.. 27 tuổi, có thẩm vị cao, nằm trong top 200 CEO quyền lực nhất thế giới của Forber phiên bản quốc tế và được xếp vào bá đạo nam nhân. Ừ, cái thể loại cường công này é… dành cho phụ nữ và bi kịch hơn thằng chó này giành trai với Phương Phương cô.
Đờ mờ đời, người ta xuyên không, Lâm Tiểu Phương cô cũng xuyên không mà thế quái nào cô lại bị xếp vào giành nam chính với cường công đam mỹ. Ừ mà muốn giành trai với dạng nam nhân này thì cũng phải có gì đó…
23 tuổi…
Thất nghiệp…
Rớt đại học 3 lần…
Mỗi đầu tháng tránh bà chủ nhà 2 ngày…
Nợ 200 triệu chả biết từ đâu rớt xuống…
Nhan sắc 4/10, gỡ kính ra cũng xấu như thường…
Tài năng é… có…
Yeah… cơ bản mà nói cuộc thi này cô rớt từ vòng loại…
2/ Phương Phương nhìn tên nam nhi ngồi kế bên đang cầm ống nhòm canh đôi nam chính của bộ tiểu thuyết đam mỹ chó má này hỏi - “Ngươi là ai?”
“Ta là thư ký của Ngô Khải Hoa” – hắn trả lời dứt khoát.
Cô nhìn bộ dạng rất stalker của hắn hỏi tiếp – “Đang làm gì vậy?”
“Đang theo dõi chồng tương lai!”
“…”
“Ta sẽ là vợ của anh Hoa!”
Ừ, thì ra là cũng phường bám đuôi như Phương Phương, cô canh Tiểu Thu Sinh, hắn me Ngô Khải Hoa.
“Ngươi đừng vọng tưởng giành được anh Hoa với ta” – hắn nói tiếp.
“Hắn có gì tốt?” – Phương Phương giương ống nhòm ra căng thẳng nhìn tiếp, thằng chó kia đang quyến rũ Thu Sinh của cô, đờ mờ!
Stalker-kề-bên nói không do dự - “Anh ấy rất lạnh lùng, đẹp trai, hút chịu không nổi. Nếu tên Thu Sinh kia không xuất hiện thì ta đã là người ngồi ở đó rồi!”
Lạnh lùng? … … … Tên ch… này gặp Thu Sinh hai lần – một là trong quá café thấy nam chính nhìn ra ngoài với ánh mắt cô đơn, lần 2 là vô tình hắn biết Sinh vào công ty làm IT – đã đổ và cua con người ta. Lạnh lùng cái é… gì chứ. Đúng là chỉ có đam mỹ và ngôn tình Trung Quốc mới có khái niệm 2 chữ lạnh lùng khó đỡ như vậy. Cứ tả nam chính là người lạnh và không để ý tình yêu thế mà tiểu thụ/nữ chính mới thả thính thế cái đám này đã đớp thính ngon ơ. Đờ mờ…
“Hay ta và ngươi hợp tác!” – Phương Phương lên tiếng.
“…”
“Ta gài Thu Sinh, ngươi cua Khải Hoa!”
Giờ tìm kiếm đồng minh mới quan trọng. Bằng mọi giá Phương Phương cô phải làm nam chính tiểu thụ yêu mình, nếu không 7 ngày sau cô phải chết!
…
“Hây!”
“Hửm?”
“Sao ngươi lại yêu anh Tổng của mình?”
“Vì ta đã được giác ngộ!”
“Hả?” - tình yêu mà cũng giác ngộ như Kinh Phật sao?
“Năm mười chín tuổi, ta tỏ tình cùng một cô gái mình yêu. Cô ấy không nói gì chỉ đưa 1 cuốn ngôn tình cho ta và nói “Nếu anh trở thành một người như nam chính trong đây, em sẽ yêu anh”. Sau đó, ta đã mất 3 ngày 3 đêm đọc cuốn tiểu thuyết đó và nhận ra ta cũng cần tìm soái ca của đời mình.”
Gay có đào tạo!
“Sau đó ta đã sa đà theo con đường ngôn tình và hai năm sau, ta đã thực tế hơn.”
“Ngươi cố gắng nỗ lực học hành và làm việc tìm soái ca của mình?”
“Không, ta đã đọc đam mỹ!”
Đó là xa rời thực tế hơn bố ạ!
Sau đó anh nhìn cô cười – “Tuy nhiên, giờ đây ta đã từ bỏ thế giới 2D ngồi đọc tiểu thuyết đó và tiến hóa theo 1 mức cao hơn” – sau đó chìa 1 đống ảnh chụp lén Tổng giám đốc của mình ra dưới mọi góc độ trong điện thoại cho Phương Phương – “Ta đã theo dõi anh ấy!”
“Đó là thoái hóa chứ không phải tiến hóa!”
Từ một đứa trạch nam hắn tự biến mình thành một thằng bám đuôi. Vô vọng, thật vô vọng!
Đờ mờ đời, người ta xuyên không, Lâm Tiểu Phương cô cũng xuyên không mà thế quái nào cô lại bị xếp vào giành nam chính với cường công đam mỹ. Ừ mà muốn giành trai với dạng nam nhân này thì cũng phải có gì đó…
23 tuổi…
Thất nghiệp…
Rớt đại học 3 lần…
Mỗi đầu tháng tránh bà chủ nhà 2 ngày…
Nợ 200 triệu chả biết từ đâu rớt xuống…
Nhan sắc 4/10, gỡ kính ra cũng xấu như thường…
Tài năng é… có…
Yeah… cơ bản mà nói cuộc thi này cô rớt từ vòng loại…
2/ Phương Phương nhìn tên nam nhi ngồi kế bên đang cầm ống nhòm canh đôi nam chính của bộ tiểu thuyết đam mỹ chó má này hỏi - “Ngươi là ai?”
“Ta là thư ký của Ngô Khải Hoa” – hắn trả lời dứt khoát.
Cô nhìn bộ dạng rất stalker của hắn hỏi tiếp – “Đang làm gì vậy?”
“Đang theo dõi chồng tương lai!”
“…”
“Ta sẽ là vợ của anh Hoa!”
Ừ, thì ra là cũng phường bám đuôi như Phương Phương, cô canh Tiểu Thu Sinh, hắn me Ngô Khải Hoa.
“Ngươi đừng vọng tưởng giành được anh Hoa với ta” – hắn nói tiếp.
“Hắn có gì tốt?” – Phương Phương giương ống nhòm ra căng thẳng nhìn tiếp, thằng chó kia đang quyến rũ Thu Sinh của cô, đờ mờ!
Stalker-kề-bên nói không do dự - “Anh ấy rất lạnh lùng, đẹp trai, hút chịu không nổi. Nếu tên Thu Sinh kia không xuất hiện thì ta đã là người ngồi ở đó rồi!”
Lạnh lùng? … … … Tên ch… này gặp Thu Sinh hai lần – một là trong quá café thấy nam chính nhìn ra ngoài với ánh mắt cô đơn, lần 2 là vô tình hắn biết Sinh vào công ty làm IT – đã đổ và cua con người ta. Lạnh lùng cái é… gì chứ. Đúng là chỉ có đam mỹ và ngôn tình Trung Quốc mới có khái niệm 2 chữ lạnh lùng khó đỡ như vậy. Cứ tả nam chính là người lạnh và không để ý tình yêu thế mà tiểu thụ/nữ chính mới thả thính thế cái đám này đã đớp thính ngon ơ. Đờ mờ…
“Hay ta và ngươi hợp tác!” – Phương Phương lên tiếng.
“…”
“Ta gài Thu Sinh, ngươi cua Khải Hoa!”
Giờ tìm kiếm đồng minh mới quan trọng. Bằng mọi giá Phương Phương cô phải làm nam chính tiểu thụ yêu mình, nếu không 7 ngày sau cô phải chết!
…
“Hây!”
“Hửm?”
“Sao ngươi lại yêu anh Tổng của mình?”
“Vì ta đã được giác ngộ!”
“Hả?” - tình yêu mà cũng giác ngộ như Kinh Phật sao?
“Năm mười chín tuổi, ta tỏ tình cùng một cô gái mình yêu. Cô ấy không nói gì chỉ đưa 1 cuốn ngôn tình cho ta và nói “Nếu anh trở thành một người như nam chính trong đây, em sẽ yêu anh”. Sau đó, ta đã mất 3 ngày 3 đêm đọc cuốn tiểu thuyết đó và nhận ra ta cũng cần tìm soái ca của đời mình.”
Gay có đào tạo!
“Sau đó ta đã sa đà theo con đường ngôn tình và hai năm sau, ta đã thực tế hơn.”
“Ngươi cố gắng nỗ lực học hành và làm việc tìm soái ca của mình?”
“Không, ta đã đọc đam mỹ!”
Đó là xa rời thực tế hơn bố ạ!
Sau đó anh nhìn cô cười – “Tuy nhiên, giờ đây ta đã từ bỏ thế giới 2D ngồi đọc tiểu thuyết đó và tiến hóa theo 1 mức cao hơn” – sau đó chìa 1 đống ảnh chụp lén Tổng giám đốc của mình ra dưới mọi góc độ trong điện thoại cho Phương Phương – “Ta đã theo dõi anh ấy!”
“Đó là thoái hóa chứ không phải tiến hóa!”
Từ một đứa trạch nam hắn tự biến mình thành một thằng bám đuôi. Vô vọng, thật vô vọng!
/46
|