" Đinh Lam" phần này mình dành tặng bạn mong bạn không chê!! " rất vui khi thấy bạn luôn bên mình!!
Nghĩ đến cuộc sống sau này sẽ gặp không ít khó khăn, tâm trạng bây giờ của Khưu Như Mặc không ngừng rối bời, than nhẹ một tiếng. Thôi, nếu so ra ở đây làm một nữ nhân bị giam lỏng trong phủ, không bằng bị hưu được tự do tự tại, tuy danh tiếng về sau vô cùng không tốt, sau này cũng không có ai nguyện ý cưới nàng, nhưng nếu so với ở tại nơi đây bị người ta phỉ nhổ, luôn luôn xem sắc mặt người khác để sống thì như vậy vẫn là tốt hơn. Hiện tại vị trí của nàng cũng không ít người mơ ước, cũng không ít người chuẩn bị cho việc nàng bị hưu, nàng cũng không cần quan tâm đến chuyện đó.
“Đại Mợ Chủ, tý nữa còn phải đi dâng trà cho lão thái quân, đại phu nhân, nhị phu nhân.” Nghênh Thu trên tay bưng khay đi vào, Nghênh Đông đem mọi thứ trên bàn dọn dẹp sạch sẽ, Nghênh Thu bưng chén cháo đặt trên bàn, nói với Khưu Như Mặc.“Gia, còn nóng nhiều không?” Khưu Như Mặc quay qua giường nhìn về phía Tiết Huyễn Vân, buổi sáng khi thức dậy thấy hắn sau khi đã uống thuốc cũng đã giảm sốt rất nhiều .
“Đại gia hắn cũng đã bớt nóng, mau đi mời đại phu đến khám .” Nghênh Xuân đi đến giường xem Tiết Huyễn Vân, trong lòng vô cùng mừng đối với những người khác nói, rất nhanh vội vã chạy ra ngoài.
Khưu Như Mặc đứng lên, cũng đi ra phía ngoài cửa, bước lên kiệu ngồi, khi xuất giá lần gặp mặt đầu tiên vốn là hai vợ chồng phải cùng nhau đi gặp lão thái quân, đáng tiếc, nàng gả cho một người bị bệnh sắp chết......
Nghênh Thu đi theo cỗ kiệu cùng với nàng đi đến chỗ lão thái quân, đi qua cửa có màn hoa buông xuống, dọc theo hành lang đi đến căn nhà chính giữa, vòng qua những tấm bình phong phú quý thật lớn, nhìn thấy một lão thái thái có gương mặt hiền lành một thân hồng y có thêu những chỗ tơ vàng ngồi ngay ngắn trong phòng, đại lão gia, đại phu nhân, nhị lão gia, nhị phu nhân mọi người cũng đã ngồi ngay ngắn ở trong phòng.
Nghĩ đến cuộc sống sau này sẽ gặp không ít khó khăn, tâm trạng bây giờ của Khưu Như Mặc không ngừng rối bời, than nhẹ một tiếng. Thôi, nếu so ra ở đây làm một nữ nhân bị giam lỏng trong phủ, không bằng bị hưu được tự do tự tại, tuy danh tiếng về sau vô cùng không tốt, sau này cũng không có ai nguyện ý cưới nàng, nhưng nếu so với ở tại nơi đây bị người ta phỉ nhổ, luôn luôn xem sắc mặt người khác để sống thì như vậy vẫn là tốt hơn. Hiện tại vị trí của nàng cũng không ít người mơ ước, cũng không ít người chuẩn bị cho việc nàng bị hưu, nàng cũng không cần quan tâm đến chuyện đó.
“Đại Mợ Chủ, tý nữa còn phải đi dâng trà cho lão thái quân, đại phu nhân, nhị phu nhân.” Nghênh Thu trên tay bưng khay đi vào, Nghênh Đông đem mọi thứ trên bàn dọn dẹp sạch sẽ, Nghênh Thu bưng chén cháo đặt trên bàn, nói với Khưu Như Mặc.“Gia, còn nóng nhiều không?” Khưu Như Mặc quay qua giường nhìn về phía Tiết Huyễn Vân, buổi sáng khi thức dậy thấy hắn sau khi đã uống thuốc cũng đã giảm sốt rất nhiều .
“Đại gia hắn cũng đã bớt nóng, mau đi mời đại phu đến khám .” Nghênh Xuân đi đến giường xem Tiết Huyễn Vân, trong lòng vô cùng mừng đối với những người khác nói, rất nhanh vội vã chạy ra ngoài.
Khưu Như Mặc đứng lên, cũng đi ra phía ngoài cửa, bước lên kiệu ngồi, khi xuất giá lần gặp mặt đầu tiên vốn là hai vợ chồng phải cùng nhau đi gặp lão thái quân, đáng tiếc, nàng gả cho một người bị bệnh sắp chết......
Nghênh Thu đi theo cỗ kiệu cùng với nàng đi đến chỗ lão thái quân, đi qua cửa có màn hoa buông xuống, dọc theo hành lang đi đến căn nhà chính giữa, vòng qua những tấm bình phong phú quý thật lớn, nhìn thấy một lão thái thái có gương mặt hiền lành một thân hồng y có thêu những chỗ tơ vàng ngồi ngay ngắn trong phòng, đại lão gia, đại phu nhân, nhị lão gia, nhị phu nhân mọi người cũng đã ngồi ngay ngắn ở trong phòng.
/9
|