Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!
Chương 36: Cô ngoại trừ mỹ mạo chỉ còn hai bàn tay trắng (36)
/408
|
Bạch Tửu ý thức được sự ngu ngốc của mình.
Mà Kỳ Phụng không thấy cô trả lời, anh tiến lên phía trước một bước, mang theo khí thế hiếm khi xuất hiện nói, "Em đã nói, nếu tôi tìm thấy em trong một tiếng, sẽ cho một đáp án khẳng đỉnh với câu hỏi của tôi."
Đó là bởi vì cô không đoán được anh vừa mở miệng là hỏi sổ hộ khẩu với chứng minh thư.
Bạch Tửu lần đầu chột dạ trước mặt người đàn ông này, cô ngẩng đầu nhìn anh, cũng lấy khí thế chất vấn nói: "Tôi cảm thấy, anh hẳn là phải giải thích trước, vì sao anh biết được tôi ở đâu."
"Di động của em."
"Cái gì?"
Ánh mắt anh hơi mơ hồ, "Tôi định vị."
Bạch Tửu nhướng mày, sự thật chứng minh, người đàn ông này ở phương diện nào đó quá mạnh mẽ, cô biết, nếu anh muốn, cô sẽ không còn sự riêng tư gì trước mặt anh.
Kỳ Phụng lại vội vàng giải thích, "Tôi không làm chuyện xấu."
"Ồ." Cô trả lời có lệ, nhìn không ra có tức giận hay không.
Nói chung, một người làm chuyện chột dạ với người khác, khẳng định sẽ không thể truy hỏi đối phương điều gì nữa, nhưng Kỳ Phụng lại không phải loại người này, anh lại tiến lên một bước, một đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô, "Em còn chưa trả lời vấn đề của tôi."
Vấn đề làm Bạch Tửu cảm thấy đau đầu lại vòng lại.
Bạch Tửu ho khan một tiếng, "Cái kia... Anh biết đấy, ngay cả khi tôi đồng ý, đưa đồ cho anh, nhưng vấn đề của anh không bao gồm tôi cũng phải đi, ở nơi đó làm chứng gì đó... Không có hai người, là không thể lãnh chứng, nếu không... Anh đổi một vấn đề khác đi."
Đúng vậy, vẫn nên hỏi loại vấn đề bình thường như "Em có muốn làm bạn gái của tôi không"!
Kỳ Phụng: "Không sao, tôi có người quen trong Cục Dân Chính."
Này!
Nói như vậy không giống một công dân tốt tuân thủ pháp luật nên nói!
Bạch Tửu nghẹn họng, cuối cùng cũng có cảm giác vác đá đập vào chân mình.
Anh còn đang nhìn cô, an an tĩnh tĩnh chờ cô trả lời.
Cũng không biết vì sao, nghĩ tới người đàn ông này ngày thường héo héo, hôm nay lại chạy từ tầng một lên tầng mười ấn chuông cửa, cô cảm thấy nếu mình đổi ý, là một chuyện rất đáng xấu hổ, huống chi... Cô còn nói trước trăm nghìn người xem phát sóng trực tiếp.
Cô không thể không bắt đầu tự hỏi, nếu thật sự muốn tìm một người kết hôn ở thế giới này, vậy cô chỉ muốn chọn Kỳ Phụng, vì thế, cô lại bắt đầu lý trí tự hỏi lợi và hại khi kết hôn với Kỳ Phụng.
Đầu tiên, Kỳ Phụng người này thoạt nhìn rất trạch, cơ hội ra ngoài lêu lổng rất ít, cô không cần đối mặt với tình huống sau khi kết hôn anh sẽ ra ngoài ngoại tình.
Tiếp theo, diện mạo đoan chính, chiều cao trong khoảng 185 cm, mang đi ra ngoài đi dạo phố cũng có mặt mũi, sau này con của cô và anh chắc chắn sẽ không xấu, hơn nữa anh là chức nghiệp tuyển thủ, cũng coi như là có công việc, anh còn sợ nhện, chắc chắn không có khuynh hướng bạo lực gia đình, vậy nên hoàn cảnh lớn lên của con sẽ không kém.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Thân tặng @taobucroi
Mà Kỳ Phụng không thấy cô trả lời, anh tiến lên phía trước một bước, mang theo khí thế hiếm khi xuất hiện nói, "Em đã nói, nếu tôi tìm thấy em trong một tiếng, sẽ cho một đáp án khẳng đỉnh với câu hỏi của tôi."
Đó là bởi vì cô không đoán được anh vừa mở miệng là hỏi sổ hộ khẩu với chứng minh thư.
Bạch Tửu lần đầu chột dạ trước mặt người đàn ông này, cô ngẩng đầu nhìn anh, cũng lấy khí thế chất vấn nói: "Tôi cảm thấy, anh hẳn là phải giải thích trước, vì sao anh biết được tôi ở đâu."
"Di động của em."
"Cái gì?"
Ánh mắt anh hơi mơ hồ, "Tôi định vị."
Bạch Tửu nhướng mày, sự thật chứng minh, người đàn ông này ở phương diện nào đó quá mạnh mẽ, cô biết, nếu anh muốn, cô sẽ không còn sự riêng tư gì trước mặt anh.
Kỳ Phụng lại vội vàng giải thích, "Tôi không làm chuyện xấu."
"Ồ." Cô trả lời có lệ, nhìn không ra có tức giận hay không.
Nói chung, một người làm chuyện chột dạ với người khác, khẳng định sẽ không thể truy hỏi đối phương điều gì nữa, nhưng Kỳ Phụng lại không phải loại người này, anh lại tiến lên một bước, một đôi mắt đen nhìn chằm chằm cô, "Em còn chưa trả lời vấn đề của tôi."
Vấn đề làm Bạch Tửu cảm thấy đau đầu lại vòng lại.
Bạch Tửu ho khan một tiếng, "Cái kia... Anh biết đấy, ngay cả khi tôi đồng ý, đưa đồ cho anh, nhưng vấn đề của anh không bao gồm tôi cũng phải đi, ở nơi đó làm chứng gì đó... Không có hai người, là không thể lãnh chứng, nếu không... Anh đổi một vấn đề khác đi."
Đúng vậy, vẫn nên hỏi loại vấn đề bình thường như "Em có muốn làm bạn gái của tôi không"!
Kỳ Phụng: "Không sao, tôi có người quen trong Cục Dân Chính."
Này!
Nói như vậy không giống một công dân tốt tuân thủ pháp luật nên nói!
Bạch Tửu nghẹn họng, cuối cùng cũng có cảm giác vác đá đập vào chân mình.
Anh còn đang nhìn cô, an an tĩnh tĩnh chờ cô trả lời.
Cũng không biết vì sao, nghĩ tới người đàn ông này ngày thường héo héo, hôm nay lại chạy từ tầng một lên tầng mười ấn chuông cửa, cô cảm thấy nếu mình đổi ý, là một chuyện rất đáng xấu hổ, huống chi... Cô còn nói trước trăm nghìn người xem phát sóng trực tiếp.
Cô không thể không bắt đầu tự hỏi, nếu thật sự muốn tìm một người kết hôn ở thế giới này, vậy cô chỉ muốn chọn Kỳ Phụng, vì thế, cô lại bắt đầu lý trí tự hỏi lợi và hại khi kết hôn với Kỳ Phụng.
Đầu tiên, Kỳ Phụng người này thoạt nhìn rất trạch, cơ hội ra ngoài lêu lổng rất ít, cô không cần đối mặt với tình huống sau khi kết hôn anh sẽ ra ngoài ngoại tình.
Tiếp theo, diện mạo đoan chính, chiều cao trong khoảng 185 cm, mang đi ra ngoài đi dạo phố cũng có mặt mũi, sau này con của cô và anh chắc chắn sẽ không xấu, hơn nữa anh là chức nghiệp tuyển thủ, cũng coi như là có công việc, anh còn sợ nhện, chắc chắn không có khuynh hướng bạo lực gia đình, vậy nên hoàn cảnh lớn lên của con sẽ không kém.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Thân tặng @taobucroi
/408
|