Edit: Ư Ư
Khuôn mặt thiếu niên tràn đầy lạnh lẽo hung ác làm người cảm thấy sợ hãi, cũng vì thiếu niên thế nên khi tàn nhẫn lại càng đáng sợ hơn cả người trưởng thành.
Ngay cả cha mẹ anh cũng ngây người.
Những người khác cũng biết thiếu niên này mới là nhân tố không dễ khống chế nhất nên bọn họ không quan tâm tới hai người kia nữa mà cùng lao tới khống chế anh.
Hứa Khâm chưa từng học võ, sau khi lên cấp ba anh không đánh nhau nữa nhưng những tên côn đồ kiêng kị anh từ cấp một đến cấp hai cũng không phải là không có lý do, tuy đánh không có kết cấu nhưng lại có nguyên tắc mày đánh tao một cái thì tao sẽ đánh lại một cái, cho dù bị người ấn dưới mặt đất đánh thì anh cũng không quan tâm đau đớn mà bò dậy đánh trả lại cho dù sẽ có thêm những vết thương mới.
Sự tàn nhẫn này mới là điều đáng sợ nhất.
Người đàn ông bụng bia nhìn thiếu niên đứng dậy lần thứ hai, thiếu niên tùy tiện cầm lấy một cái gậy ném tới lại làm một người đàn ông to cao hơn mình chảy máu đầy mặt. Người kia ôm mặt ngã xuống mặt đất nhưng anh chỉ lấy tay lau đi vết máu bên khóe mắt rồi tiếp tục nhìn về phía họ.
Người đàn ông bụng bia nhìn thiếu niên cầm một cái gậy sắt từng bước đi tới, tiếng gậy ma sát với mặt đất giống như tiếng ác ma đang thì thầm bên tai. Hắn ta sợ hãi lùi về phía sau, đám người xung quanh cũng đã tản ra, chỉ còn một người đứng im.
Thiếu niên như ác ma kia đột nhiên dừng bước lại..
Bạch Tửu đi tới trước mặt anh, bộ đồng phục sạch sẽ đã sớm bẩn thỉu, còn dính vài vết máu, đầu của anh cũng bị thương, khóe mắt trái cũng bị rách da, vết thương trên mặt có do người đánh, cũng có do ma sát với mặt đất.
Rõ ràng lúc trước vẫn là một thiếu niên đáng sợ nhưng khi nhìn thấy cô lại đứng im không dám cử động, giống như một đứa bé mắc lỗi
Bạch Tửu vươn tay chạm vào khóe mắt trái của anh, cô thấp giọng nói: "Anh nói anh có thể xử lý, nói em không cần lo lắng."
"Nhưng bây giờ anh làm em lo lắng."
Hứa Khâm rũ mắt, trong mắt tràn đầy u ám.
Cô ấy đã nhìn thấy bộ dạng chật vật của anh.
Bạch Tửu rút gậy sắt trong tay anh ra rồi đập vào lưng người đàn ông bụng bia kia, hắn ta kêu lên một tiếng rồi ngã xuống mặt đất, cô nâng chân đang đeo giày cao gót điên cuồng đạp xuống.
Cô nghiến răng nghiến lợi, "Người bà đây đặt ở đầu quả tim yêu thương là người mà chúng mày có thể bắt nạt hả!?"
Trả lời cô chỉ có tiếng kêu đầy đau đớn của người đàn ông bụng bia.
Hứa Khâm chớp chớp mắt, anh lau vết máu chảy xuống từ khóe mắt, buông tay đứng im nhìn cô, anh bỗng nhiên nghĩ mình phải tăng cường rèn luyện để dáng người tốt hơn, ít nhất có thể làm cô yêu thích không nỡ buông tay.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Khuôn mặt thiếu niên tràn đầy lạnh lẽo hung ác làm người cảm thấy sợ hãi, cũng vì thiếu niên thế nên khi tàn nhẫn lại càng đáng sợ hơn cả người trưởng thành.
Ngay cả cha mẹ anh cũng ngây người.
Những người khác cũng biết thiếu niên này mới là nhân tố không dễ khống chế nhất nên bọn họ không quan tâm tới hai người kia nữa mà cùng lao tới khống chế anh.
Hứa Khâm chưa từng học võ, sau khi lên cấp ba anh không đánh nhau nữa nhưng những tên côn đồ kiêng kị anh từ cấp một đến cấp hai cũng không phải là không có lý do, tuy đánh không có kết cấu nhưng lại có nguyên tắc mày đánh tao một cái thì tao sẽ đánh lại một cái, cho dù bị người ấn dưới mặt đất đánh thì anh cũng không quan tâm đau đớn mà bò dậy đánh trả lại cho dù sẽ có thêm những vết thương mới.
Sự tàn nhẫn này mới là điều đáng sợ nhất.
Người đàn ông bụng bia nhìn thiếu niên đứng dậy lần thứ hai, thiếu niên tùy tiện cầm lấy một cái gậy ném tới lại làm một người đàn ông to cao hơn mình chảy máu đầy mặt. Người kia ôm mặt ngã xuống mặt đất nhưng anh chỉ lấy tay lau đi vết máu bên khóe mắt rồi tiếp tục nhìn về phía họ.
Người đàn ông bụng bia nhìn thiếu niên cầm một cái gậy sắt từng bước đi tới, tiếng gậy ma sát với mặt đất giống như tiếng ác ma đang thì thầm bên tai. Hắn ta sợ hãi lùi về phía sau, đám người xung quanh cũng đã tản ra, chỉ còn một người đứng im.
Thiếu niên như ác ma kia đột nhiên dừng bước lại..
Bạch Tửu đi tới trước mặt anh, bộ đồng phục sạch sẽ đã sớm bẩn thỉu, còn dính vài vết máu, đầu của anh cũng bị thương, khóe mắt trái cũng bị rách da, vết thương trên mặt có do người đánh, cũng có do ma sát với mặt đất.
Rõ ràng lúc trước vẫn là một thiếu niên đáng sợ nhưng khi nhìn thấy cô lại đứng im không dám cử động, giống như một đứa bé mắc lỗi
Bạch Tửu vươn tay chạm vào khóe mắt trái của anh, cô thấp giọng nói: "Anh nói anh có thể xử lý, nói em không cần lo lắng."
"Nhưng bây giờ anh làm em lo lắng."
Hứa Khâm rũ mắt, trong mắt tràn đầy u ám.
Cô ấy đã nhìn thấy bộ dạng chật vật của anh.
Bạch Tửu rút gậy sắt trong tay anh ra rồi đập vào lưng người đàn ông bụng bia kia, hắn ta kêu lên một tiếng rồi ngã xuống mặt đất, cô nâng chân đang đeo giày cao gót điên cuồng đạp xuống.
Cô nghiến răng nghiến lợi, "Người bà đây đặt ở đầu quả tim yêu thương là người mà chúng mày có thể bắt nạt hả!?"
Trả lời cô chỉ có tiếng kêu đầy đau đớn của người đàn ông bụng bia.
Hứa Khâm chớp chớp mắt, anh lau vết máu chảy xuống từ khóe mắt, buông tay đứng im nhìn cô, anh bỗng nhiên nghĩ mình phải tăng cường rèn luyện để dáng người tốt hơn, ít nhất có thể làm cô yêu thích không nỡ buông tay.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
/408
|