Xuyên Nhanh: Nữ Đế Tới, Chỉ Thích Trêu Chọc
Chương 40: Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?
/456
|
Chương 40: Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?
“Giả vờ.”
“Tôi thấy em ấy là giả vờ. Mới chỉ vài vòng thôi mà đã muốn lười biếng giả vờ ngất xỉu. Tôi thật muốn nhìn xem em ấy là ngất thật hay ngất giả.”
Giáo viên thể dục vừa nổi giận nghi ngờ vừa nhanh chóng chạy về phía đường chạy, đẩy đám người đang vây xem ra.
Nữ sinh ngã dưới đất, sắc mặt trắng như tờ giấy, đôi môi nhạt nhẽo không còn chút sắc hồng, thậm chí còn hơi có ánh tím…
Thoạt nhìn không phải giả vờ…
Nhìn thấy cảnh này, giáo viên thể dục hơi sững người.
Là thật, vẫn là giả, ánh mắt của hắn ta đanh đá chua ngoa nhìn một cái là có thể nhìn ra.
Nữ sinh ở Học viện Thánh Anh này xuất thân đều là quý tộc, tu dưỡng trong gia đình rất chú trọng đến dáng vẻ cùng tên tuổi, có đôi khi so với tính mạng còn quan trọng hơn.
Lúc trước thường lười biếng muốn xin nghỉ tiết học thể dục của hắn thì lấy cớ đang trong kỳ sinh lý hoặc thân thể không thoải mái, nhất định cũng phải trang điểm nhẹ nhàng mới bắt đầu diễn.
Cho nên đều bị hắn vạch trần âm mưu.
Nhưng mà Hứa Nặc này, không thể không nói, tư thế té ngã thực sự có vài phần chật vật, không giống giả vờ…
Vừa rồi còn nói chắc chắn Hứa Nặc giả vờ bất tỉnh, không ngờ nàng bất tỉnh thật, giáo viên thể dục cảm thấy có chút mất mặt.
Sắc mặt của hắn ta không tốt, lập tức nói lại:
“Nữ sinh hiện giờ thân thể, sức khỏe thật kém a, mới chạy có vài vòng đã ngất xỉu như vậy, cho nên ngày thường giáo viên nghiêm khắc cũng là muốn tốt cho các em.”
Để tìm lại mặt mũi cho chính mình, hắn đem toàn bộ cái sai của mình đổ lên đầu Phong Hoa.
Còn nhân tiệp đạp cho Phong Hoa một cái, đứng ở giữa đám học sinh tạo nên một hình tượng cao lớn anh minh thần võ cho chính mình.
Một công đôi việc.
Hứa Nặc ngất đi, nhưng Phong Hoa nhìn vô cùng rõ ràng.
Nữ hoàng bệ hạ: “A!”
Hệ thống cũng siết nắm tay lại, giọng nói vô cùng nghiêm túc nói với Phong Hoa: “Bệ hạ, người này thật xấu quá đi. Thật muốn đánh hắn.”
Phong Hoa lãnh đạm liếc hệ thống một cái, lười biếng mở miệng nói: “Không muốn gạt ngươi, trẫm cũng thật muốn đánh ngươi một trận.”
Khuôn mặt nhỏ của hệ thống bỗng như bị sét đánh, lắp bắp: “Vì sao?”
Vẻ mặt của người thật tàn nhẫn, người thật vô tình, người là vô cớ gây rối.
Đối với ánh mắt lên án của hệ thống, Phong Hoa lạnh lùng cười, vẻ mặt không biểu cảm nhàn nhạt nói:
“Trước khi Hứa Nặc té xỉu, trẫm đã nói gì với ngươi? Cho ngươi một giây, lặp lại không sai một chữ cho trẫm.”
Nhớ lại…
Lúc ngã xuống tư thế nhất định phải đẹp!
Đẹp…
Khuôn mặt hệ thống lập tức héo đi.
Nó vội vàng thu hồi ánh mắt lên án, lập tức cười lấy lòng
Nó muốn lấy công chuộc tội.
Hệ thống lập tức đề nghị: “Bệ hạ, hay là… chúng ta một hai ba bốn đổi cái tư thế lại một lần, được không?”
Hệ thống thật sự thành khẩn đề nghị, nhưng mà Phong Hoa thì lạnh lùng nói:
“Biến.”
…..
Tự tạo xong cái vể khổ tâm anh minh thần vỗ cho chính mình, vị giáo viên thể dục này cũng cảm thấy hình tượng của mình trở nên cao lớn hơn bao giờ hết.
Các bạn học đứng xung quanh cũng nhìn hắn vẻ sùng bái.
Hóa ra, dù mang danh Diệt Tuyệt sư thái, đối với bọn họ máu lạnh tàn nhẫn độc ác vô tình như vậy nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, cất giấu bên trong là một chân tướng lương thiện như vậy.
Vì muốn bọn họ tốt hơn lên mà không tiếc gì mang cái danh độc ác, thật sự khiến người ta cảm động.
“Được rồi, các em tản ra đi, để thầy đưa bạn học Hứa Nặc vào phòng y tế…”
Giáo viên thể dục ngốc có thể bảo hai người bạn học khác đỡ Hứa Nặc dậy nhưng vì để lấy thêm chút sùng bái của các học sinh, cũng nhân tiện thể hiện hình ảnh của thầy giáo, hắn quyết định tự mình đưa Hứa Nặc đi, chứng minh lời nói của mình là thực.
Lúc giáo viên thể dục tiến lên một bước, khom lưng đưa tay muốn bế nữ sinh đang té xỉu trên mặt đất lên…
6 người đã xem
Thích
Bình luận
/456
|