Xuyên Nhanh: Nữ Đế Tới, Chỉ Thích Trêu Chọc
Chương 38: Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?
/456
|
Chương 38: Em trai quá yêu tôi phải làm sao bây giờ?
Hứa Khả đứng trong đám đông, dáng vẻ ưu tú.
Cậu hơi cúi đầu.
Từ góc độ của Phong Hoa nhìn tới, khuôn mặt của cậu tinh xảo như ngọc, mặt mày đạm mạc khiến người ta kinh diễm.
Đôi lông mi dài rậm nhẹ nhàng rũ xuống, cái cần cổ trắng nõn tinh xảo cong lên một đường cong tuyệt đẹp.
Ở dưới ánh sáng mặt trời, thân hình thon dài kia lộ ra một vẻ xa cách lãnh đạm.
Đơn độc mà kinh diễm, động lòng người.
Nói một cách văn hoa thì cái dáng vẻ này gọi là bàng quan.
Nói cụ thể hơn thì cái này gọi là không nhúng tay, mặc kệ.
Phong Hoa thong thả ung dung thu hồi ánh mắt, nhìn về phía giáo viên thể dục đang tức giận mà cười, sáng láng như một đóa hoa hồng, giọng nói lười biếng:
“Chạy 10 vòng sao? Em chạy.”
Dứt lời.
Đột nhiên giọng nói của hệ thống trung thành và tận tâm nôn nóng vang lên:
“Bệ hạ, thân thể này mà bệ hạ đang tạm ở có bệnh tim bẩm sinh, không thích hợp vận động mạnh, 10 vòng sân vận động… nói không chừng…”
“Trẫm biết.”
Phong Hoa lười biếng cắt đứng giọng nhắc nhở của hệ thống.
Có lẽ, lúc mới tiến vào thế giới này, nàng cũng không hề biết bệnh tim là cái gì, nhưng mà cảnh đời thay đổi hiện tại, khẳng định đã biết rõ về căn bệnh này.
Hệ thống bỗng nhiên ngừng lại, theo bản năng im lặng một lát rồi lại không nhịn được mà hỏi: “Nếu đã biết thì vì sao bệ hạ còn đồng ý cái hình phạt chạy 10 vòng này của giáo viên thể dục?”
Giọng nói manh manh lộ ra vẻ kinh ngạc cùng nghi hoặc.
Phong Hoa vừa hướng về phía sân thể dục mà chạy vừa trả lời có chút không để ý.
“Bởi vì trẫm muốn tăng độ hảo cảm.”
Trước đó, Phong Hoa cũng không để ý đến những lời nhắc của cái hệ thống vừa manh vừa ngốc này về độ hoàn thành công việc với Đế quân.
Cho tới vừa rồi…
Hệ thống có đưa ra gợi ý dùng độ hảo cảm để đổi đạo cụ…
Nữ hoàng bệ hạ thật sự kinh ngạc, hóa ra còn có thể chơi như vậy sao?
Cho nên Phong Hoa muốn thay đổi ý tưởng, thái độ đoan chính.
Chiến lược đúng không?
Tăng độ hảo cảm đúng không?
Ngủ cùng với Đế quân đại nhân đúng không?
Được.
Trẫm làm.
…tăng độ hảo cảm?
Hệ thống vẻ mặt ngây ngốc.
Nó gãi gãi đầu, nữ hoàng dùng hình phạt chạy bộ để tăng độ hảo cảm của Đế quân đại nhân? Hai cái này có liên hệ với nhau sao?
Hệ thống không nghĩ ra được, cũng không ngại học hỏi.
Nhưng mà chỉ nhận được một ánh mắt “ngươi quá ngốc” của nữ hoàng bệ hạ.
Còn có một sự trào phúng từ sâu trong linh hồn tràn tới.
“A!”
Hệ thống: “….”
Giờ này phút này, nó không thể nhịn được hát vang một ca khúc:
“Bệ hạ không thể, đều do ta sinh ra đã dễ thương, khí chất lại đa tình như vậy, khiến ta thật sự tức giận…”
Hừ.
Tức giận.
Vì sao lại dỗ không nổi cái loại này!
….
Một vòng.
Hai vòng.
Hai vòng 1/2…
Sắc mặt Phong Hoa trắng bệch, hơi thở thật ngắn.
So với người bình thường, trái tim của Hứa Nặc vốn đã yếu ớt bắt đầu chậm rãi đập mạnh lên.
Thịch thịch thịch…
Nàng cố điều chỉnh hơi thở, bước chân không ngừng, ánh mắt kiên định.
Mới chỉ ba vòng thôi, còn chưa đủ.
Ở nơi xa.
Giáo viên thể dục thổi còi, cả lớp hoàn thành bài khởi động thì được lệnh giải tán, hoạt động tự do.
Lục Doanh hất mái tóc dài, yểu điệu trong bộ đồ thể dục màu hồng nhạt chậm rãi tiến đến gần cậu thiếu niên đang nghiêng người dựa vào gốc cây, bước đi uyển chuyện nhẹ nhàng mà nhanh nhẹn giống như bướm trắng.
Nàng ta tới gần.
Cố nén trái tim đang nảy tưng tưng trong lồng ngực, mặt hơi hồng, làm bộ làm tịch không có việc gì đứng bên cạnh Hứa Khả, ánh mắt mất tự nhiên nhìn về nơi xa.
Vừa nhìn về hướng Hứa Khả nhìn liền nhìn thấy Phong Hoa đang chạy trên sân vận động.
Lục Doanh liền cong môi nói: “Thiếu gia Hứa Khả, Hứa Nặc giống như đã chạy được 5 vòng phạt rồi a.”
Lục Doanh cố ý nhấn mạnh chữ “phạt”, lời nói là cố ý nhắc tới sự chật vật của Phong Hoa, tựa như có cảm giác ưu việt của bản thân.
Nghe thấy vậy, Hứa Khả nhẹ nhàng quay đầu.
Đây là lần đầu tiên cậu đưa mắt nhìn Lục Doanh.
/456
|