Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tôi không muốn chết ở chỗ này."
"A..."
"Chạy mau!"
Sơ Tranh tỉnh lại từ trong vòng hỗn loạn này, cô đứng ở một con phố khác, bốn phía tràn ngập đồ vật khoa huyễn mà chỉ có trong tinh tế mới có thể trông thấy.
Mà lúc này, đỉnh đầu đang có đủ các loại "pháo hoa" nổ tung.
Có thứ gì đó từ phía trên nện xuống kiến trúc bốn phía, đám người dồn dập gặp nạn.
"Chạy đi —— "
Có người đang rống.
Bóng tối đen nghịt áp xuống.
Lúc này Sơ Tranh mới giống như khống chế được thân thể mình, nhanh chóng phân biệt ra được vị trí an toàn, né tránh về phía bên kia.
Ầm ầm ——
Mặt đất lay động, kiến trúc sụp đổ.
Bên tai không ngừng vang lên âm thanh ù ù, giống như toàn bộ mặt đất đều đang sụp đổ.
Tia sáng trước mắt Sơ Tranh tối xuống.
Vật thể lo lớn có cánh, xẹt qua bức tường trước mặt, bức tường bằng kim loại, loé lên tia lửa chói mắt.
Cả tòa kiến trúc đều lung lay.
Sơ Tranh hoài nghi nơi này sẽ sập.
Nhưng mà tòa nhà chỉ lắc một lúc, rồi dần dần ổn định lại.
Sơ Tranh vạch ra một khe hở ở trước mặt, có thể nhìn thấy chiến cơ và tàu chiến không ngừng lướt qua trên bầu trời.
Sơ Tranh: "..."
Đây là tinh tế?
Nơi này khoa học kỹ thuật hoàn toàn vượt qua trình độ bình thường.
Sơ Tranh thở ra một hơi, chuyển ánh mắt đến nơi cô đứng.
Đây cũng là một cửa hàng, lúc này trừ cô, bên trong còn một số người.
Ai cũng mặt trắng như tờ giấy, hoảng sợ ôm đầu, chôn lấy đầu, giống như làm thế là có thể né tránh được trận tai họa này.
Không biết bên ngoài còn muốn đánh bao lâu, trước tiên cô cần phải tiếp thu ký ức đã.
Bằng không thì ở vào tình thế như vậy, sẽ rất luống cuống.
-
Đây là thời đại Tinh Tế, nguyên chủ họ Văn.
Tinh cầu nơi nguyên chủ sống, là một cái tinh cầu rất xa xôi bên trong tinh hệ, bị người tinh hệ coi như bãi rác, hỗn tạp đủ loại người.
Người sống ở nơi này, đại bộ phận đều không có thân phận, tục xưng hộ khẩu đen.
Bọn họ không có tiền, không có học thức, không có thân phận, nhân viên ba không điển hình.
Nguyên chủ đi theo ông nội, lớn lên ở đây.
Câu chuyện chuyển biến khi cái tinh cầu này, đột nhiên gặp tập kích.
Muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể lên thuyền đen của tinh cầu.
Nhưng loại thuyền đen này, không phải ai cũng có thể lên được.
Hoặc là có tiền, hoặc là trong tay có lợi thế khác.
Không biết ông nội của nguyên chủ lấy đâu ra một cái thân phận chip, bảo cô ấy mang theo thân phận chip lên thuyền, rời khỏi nơi này.
Nguyên chủ trong lúc hỗn loạn, thất lạc khỏi ông nội, sau đó gặp hàng xóm của mình - Tạ Uyển Uyển.
Trước kia hai người chơi khá thân, lúc đầu nguyên chủ dựa theo lời ông nội căn dặn, không có ý định nói cho Tạ Uyển Uyển biết chuyện thân phận chip.
Nhưng bọn họ lại đang đi về phía thuyền đen, Tạ Uyển Uyển moi ra được tin tức từ chỗ cô ấy.
Sau đó Tạ Uyển Uyển liền lập kế cướp đi thân phận chip của cô ấy.
Tạ Uyển Uyển cầm thân phận chip của nguyên chủ, leo lên thuyền đen.
Trên đường gặp gỡ một đám hải tặc vũ trụ, không nghĩ tới lại được quân đội cứu.
Tạ Uyển Uyển ở trong quân đội quen biết một người đàn ông tên là Hạ Diệp, dựa vào Hạ Diệp, Tạ Uyển Uyển một đường đến đế quốc chủ tinh, lại đo ra có tinh thần lực, được học viện Đế Quốc nhận vào.
Tạ Uyển Uyển ở học viện xuôi gió xuôi nước, một đường trở thành nữ thần.
Sau lại bởi vì cái thân phận chip kia, được Văn gia nhận về, trở thành thiên kim thất lạc nhiều năm của Văn gia.
Tạ Uyển Uyển cùng Hạ Diệp đính hôn, cùng nhau kiến công lập nghiệp, trở thành truyền kỳ của tinh tế.
Nguyên chủ liền xui xẻo.
Bị cướp đi thân phận chip, cô ấy bị hải tặc tập kích tinh cầu bắt lấy.
Bởi vì tướng mạo khá xinh đẹp, liền bị những hải tặc này độc chiếm, nhốt trong lồng giam tối đen, chỉ có khi những hải tặc kia cần, mới được thả ra, có thời gian thở dốc trong chốc lát, nhưng sau đó lại là địa ngục.
Về sau...
Nguyên chủ ở biên giới tinh hệ xa xôi, nghe thấy câu chuyện truyền kỳ của Tạ Uyển Uyển và Hạ Diệp.
Khi giãy dụa, bị một hải tặc thất thủ đánh chết.
-
Sơ Tranh cảm thấy cái thiết lập này tuyệt không chặt chẽ tí nào.
Thân phận chip là cái gì?
Người của thời đại Tinh Tế, hẳn là từ khi sinh ra đã có, sao có thể nói bị người khác thay thế là thay thế chứ?
【 Tiểu tỷ tỷ, thế giới này thân phận chip cần phải kích hoạt. 】 Vương Giả rất tri kỷ giải thích: 【 Bình thường người ở Tinh Tế, từ lúc người mẹ mang thai sẽ xin chip. 】
【 Sau khi đứa bé sinh ra, mới có thể nhận lấy thân phận chip, dùng gen của đứa bé tiến hành kích hoạt, điền tin tức cơ bản của chủ nhân chip. Nhưng mà chip trong tay nguyên chủ chưa được kích hoạt, nói cách khác, ai kích hoạt chip, người đó chính là chủ nhân của chip. 】
【 Nhưng mỗi một cái chip đều có mã hóa, từ mã hóa có thể tra được ghi chép xin. Cho nên Tạ Uyển Uyển có được chip đã từng được Văn gia ghi chép qua, nên mới có thể được Văn gia nhận về. 】
"Được thôi, mi nói rất có lý, dù sao cũng nằm trong biên chế của mi."
【...】 Tim thật mệt mỏi quá.
Nói nửa ngày, cô chỉ nghe như đang nghe chuyện tiếu lâm.
Hiện tại kịch bản vừa vặn tiến hành đến khi chip của nguyên chủ bị cướp, nguyên chủ sắp bị hải tặc tập kích tinh cầu này bắt đi.
Lúc này Tạ Uyển Uyển cũng đã leo lên phi thuyền, đuổi theo chắc chắn là không đuổi kịp.
Cho dù đuổi kịp, Tạ Uyển Uyển cũng đã kích hoạt thân phận chip...
【 Tiểu tỷ tỷ, cô cần làm một cái thân phận chip trước. 】 Vương Giả nhắc nhở Sơ Tranh: 【 Về sau nhiệm vụ phát cho tinh tế tệ, cần dùng đến. 】
Ha ha.
Ta liền không làm.
Tức chết mi.
Xem mi làm sao phát nhiệm vụ.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô như vậy làm ta rất khó khăn đó. 】 Vương Giả tội nghiệp.
Sơ Tranh không để ý tới nó.
【 Ai. 】 Vương Giả thở dài, ngữ điệu có biến hóa rất nhỏ: 【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết 50 vạn tinh tế tệ. Tinh tế tệ đã chuyển đến thẻ tinh tế tạm thời, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】
Sơ Tranh: "..."
Mẹ!
Trong tinh tế ăn, mặc, ở, nghề nghiệp cơ hồ đều có thể dùng thân phận chip làm.
Nói cách khác, mặc kệ làm chuyện gì.
Có thân phận chip liền vạn sự đại cát, không có thân phận chip nửa bước cũng khó đi.
Nhưng cũng bởi vì không muốn để cho người tra được nơi tinh tế tệ phát ra, nên nghiên cứu ra thẻ tinh tế.
Loại thẻ này chuyên môn dùng để chứa đựng tinh tế tệ.
Không có mật mã.
Không cần nghiệm chứng.
Ai cầm thì chính là của người đó.
Thuộc về thứ đồ chơi cực không an toàn.
Nhưng mà nó không cách nào tra được nơi phát ra, rất được hải tặc, thương nhân đen, hoặc những phần tử ngoài vòng pháp luật thích.
Sơ Tranh đẩy phòng vệ sinh cô tạm thời tránh nguy hiểm ra.
Bên ngoài vẫn là những người kia, ôm đầu run lẩy bẩy, cũng không thấy có người muốn chạy.
Đỉnh đầu vang lên tiếng ong ong, bên ngoài trừ tiếng thét chói tai còn có tiếng chửi rủa.
50 vạn tinh tế tệ, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít.
Một gia đình ba người bình thường, một năm tiêu hao đại khái là khoảng từ 5 vạn đến 6 vạn tinh tế tệ.
Đối với người bình thường mà nói là rất nhiều.
Đối với những người sinh sống trong thành phố, thì tuyệt không nhiều, một chút tiền tiêu vặt mà thôi.
"Cô... cô muốn rời khỏi đây? Bên ngoài rất nguy hiểm."
Có người thấy Sơ Tranh đi ra bên ngoài, rụt rè nhắc nhở cô.
"Hiện tại không đi đều sẽ chết." Sơ Tranh cũng không quay đầu lại nói, giọng điệu lạnh như băng, không nghe ra bất kỳ cảm xúc gì.
Nơi này cuối cùng sẽ thất thủ, đám hải tặc kia biến nơi này thành cứ điểm, phần lớn người đều chết hết, không chết thì sẽ biến thành đối tượng nô dịch của đám hải tặc này, nữ dễ nhìn một chút càng thảm hại hơn.
Trước đó nói, người nơi này ngư long hỗn tạp, người chống cự bên ngoài bây giờ, chính là lực lượng gốc của tinh cầu này.
Nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được đám hải tặc với thiết bị hiện đại mới mẻ hơn.
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Tôi không muốn chết ở chỗ này."
"A..."
"Chạy mau!"
Sơ Tranh tỉnh lại từ trong vòng hỗn loạn này, cô đứng ở một con phố khác, bốn phía tràn ngập đồ vật khoa huyễn mà chỉ có trong tinh tế mới có thể trông thấy.
Mà lúc này, đỉnh đầu đang có đủ các loại "pháo hoa" nổ tung.
Có thứ gì đó từ phía trên nện xuống kiến trúc bốn phía, đám người dồn dập gặp nạn.
"Chạy đi —— "
Có người đang rống.
Bóng tối đen nghịt áp xuống.
Lúc này Sơ Tranh mới giống như khống chế được thân thể mình, nhanh chóng phân biệt ra được vị trí an toàn, né tránh về phía bên kia.
Ầm ầm ——
Mặt đất lay động, kiến trúc sụp đổ.
Bên tai không ngừng vang lên âm thanh ù ù, giống như toàn bộ mặt đất đều đang sụp đổ.
Tia sáng trước mắt Sơ Tranh tối xuống.
Vật thể lo lớn có cánh, xẹt qua bức tường trước mặt, bức tường bằng kim loại, loé lên tia lửa chói mắt.
Cả tòa kiến trúc đều lung lay.
Sơ Tranh hoài nghi nơi này sẽ sập.
Nhưng mà tòa nhà chỉ lắc một lúc, rồi dần dần ổn định lại.
Sơ Tranh vạch ra một khe hở ở trước mặt, có thể nhìn thấy chiến cơ và tàu chiến không ngừng lướt qua trên bầu trời.
Sơ Tranh: "..."
Đây là tinh tế?
Nơi này khoa học kỹ thuật hoàn toàn vượt qua trình độ bình thường.
Sơ Tranh thở ra một hơi, chuyển ánh mắt đến nơi cô đứng.
Đây cũng là một cửa hàng, lúc này trừ cô, bên trong còn một số người.
Ai cũng mặt trắng như tờ giấy, hoảng sợ ôm đầu, chôn lấy đầu, giống như làm thế là có thể né tránh được trận tai họa này.
Không biết bên ngoài còn muốn đánh bao lâu, trước tiên cô cần phải tiếp thu ký ức đã.
Bằng không thì ở vào tình thế như vậy, sẽ rất luống cuống.
-
Đây là thời đại Tinh Tế, nguyên chủ họ Văn.
Tinh cầu nơi nguyên chủ sống, là một cái tinh cầu rất xa xôi bên trong tinh hệ, bị người tinh hệ coi như bãi rác, hỗn tạp đủ loại người.
Người sống ở nơi này, đại bộ phận đều không có thân phận, tục xưng hộ khẩu đen.
Bọn họ không có tiền, không có học thức, không có thân phận, nhân viên ba không điển hình.
Nguyên chủ đi theo ông nội, lớn lên ở đây.
Câu chuyện chuyển biến khi cái tinh cầu này, đột nhiên gặp tập kích.
Muốn rời khỏi nơi này, chỉ có thể lên thuyền đen của tinh cầu.
Nhưng loại thuyền đen này, không phải ai cũng có thể lên được.
Hoặc là có tiền, hoặc là trong tay có lợi thế khác.
Không biết ông nội của nguyên chủ lấy đâu ra một cái thân phận chip, bảo cô ấy mang theo thân phận chip lên thuyền, rời khỏi nơi này.
Nguyên chủ trong lúc hỗn loạn, thất lạc khỏi ông nội, sau đó gặp hàng xóm của mình - Tạ Uyển Uyển.
Trước kia hai người chơi khá thân, lúc đầu nguyên chủ dựa theo lời ông nội căn dặn, không có ý định nói cho Tạ Uyển Uyển biết chuyện thân phận chip.
Nhưng bọn họ lại đang đi về phía thuyền đen, Tạ Uyển Uyển moi ra được tin tức từ chỗ cô ấy.
Sau đó Tạ Uyển Uyển liền lập kế cướp đi thân phận chip của cô ấy.
Tạ Uyển Uyển cầm thân phận chip của nguyên chủ, leo lên thuyền đen.
Trên đường gặp gỡ một đám hải tặc vũ trụ, không nghĩ tới lại được quân đội cứu.
Tạ Uyển Uyển ở trong quân đội quen biết một người đàn ông tên là Hạ Diệp, dựa vào Hạ Diệp, Tạ Uyển Uyển một đường đến đế quốc chủ tinh, lại đo ra có tinh thần lực, được học viện Đế Quốc nhận vào.
Tạ Uyển Uyển ở học viện xuôi gió xuôi nước, một đường trở thành nữ thần.
Sau lại bởi vì cái thân phận chip kia, được Văn gia nhận về, trở thành thiên kim thất lạc nhiều năm của Văn gia.
Tạ Uyển Uyển cùng Hạ Diệp đính hôn, cùng nhau kiến công lập nghiệp, trở thành truyền kỳ của tinh tế.
Nguyên chủ liền xui xẻo.
Bị cướp đi thân phận chip, cô ấy bị hải tặc tập kích tinh cầu bắt lấy.
Bởi vì tướng mạo khá xinh đẹp, liền bị những hải tặc này độc chiếm, nhốt trong lồng giam tối đen, chỉ có khi những hải tặc kia cần, mới được thả ra, có thời gian thở dốc trong chốc lát, nhưng sau đó lại là địa ngục.
Về sau...
Nguyên chủ ở biên giới tinh hệ xa xôi, nghe thấy câu chuyện truyền kỳ của Tạ Uyển Uyển và Hạ Diệp.
Khi giãy dụa, bị một hải tặc thất thủ đánh chết.
-
Sơ Tranh cảm thấy cái thiết lập này tuyệt không chặt chẽ tí nào.
Thân phận chip là cái gì?
Người của thời đại Tinh Tế, hẳn là từ khi sinh ra đã có, sao có thể nói bị người khác thay thế là thay thế chứ?
【 Tiểu tỷ tỷ, thế giới này thân phận chip cần phải kích hoạt. 】 Vương Giả rất tri kỷ giải thích: 【 Bình thường người ở Tinh Tế, từ lúc người mẹ mang thai sẽ xin chip. 】
【 Sau khi đứa bé sinh ra, mới có thể nhận lấy thân phận chip, dùng gen của đứa bé tiến hành kích hoạt, điền tin tức cơ bản của chủ nhân chip. Nhưng mà chip trong tay nguyên chủ chưa được kích hoạt, nói cách khác, ai kích hoạt chip, người đó chính là chủ nhân của chip. 】
【 Nhưng mỗi một cái chip đều có mã hóa, từ mã hóa có thể tra được ghi chép xin. Cho nên Tạ Uyển Uyển có được chip đã từng được Văn gia ghi chép qua, nên mới có thể được Văn gia nhận về. 】
"Được thôi, mi nói rất có lý, dù sao cũng nằm trong biên chế của mi."
【...】 Tim thật mệt mỏi quá.
Nói nửa ngày, cô chỉ nghe như đang nghe chuyện tiếu lâm.
Hiện tại kịch bản vừa vặn tiến hành đến khi chip của nguyên chủ bị cướp, nguyên chủ sắp bị hải tặc tập kích tinh cầu này bắt đi.
Lúc này Tạ Uyển Uyển cũng đã leo lên phi thuyền, đuổi theo chắc chắn là không đuổi kịp.
Cho dù đuổi kịp, Tạ Uyển Uyển cũng đã kích hoạt thân phận chip...
【 Tiểu tỷ tỷ, cô cần làm một cái thân phận chip trước. 】 Vương Giả nhắc nhở Sơ Tranh: 【 Về sau nhiệm vụ phát cho tinh tế tệ, cần dùng đến. 】
Ha ha.
Ta liền không làm.
Tức chết mi.
Xem mi làm sao phát nhiệm vụ.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô như vậy làm ta rất khó khăn đó. 】 Vương Giả tội nghiệp.
Sơ Tranh không để ý tới nó.
【 Ai. 】 Vương Giả thở dài, ngữ điệu có biến hóa rất nhỏ: 【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời trong vòng hai tiếng, tiêu hết 50 vạn tinh tế tệ. Tinh tế tệ đã chuyển đến thẻ tinh tế tạm thời, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】
Sơ Tranh: "..."
Mẹ!
Trong tinh tế ăn, mặc, ở, nghề nghiệp cơ hồ đều có thể dùng thân phận chip làm.
Nói cách khác, mặc kệ làm chuyện gì.
Có thân phận chip liền vạn sự đại cát, không có thân phận chip nửa bước cũng khó đi.
Nhưng cũng bởi vì không muốn để cho người tra được nơi tinh tế tệ phát ra, nên nghiên cứu ra thẻ tinh tế.
Loại thẻ này chuyên môn dùng để chứa đựng tinh tế tệ.
Không có mật mã.
Không cần nghiệm chứng.
Ai cầm thì chính là của người đó.
Thuộc về thứ đồ chơi cực không an toàn.
Nhưng mà nó không cách nào tra được nơi phát ra, rất được hải tặc, thương nhân đen, hoặc những phần tử ngoài vòng pháp luật thích.
Sơ Tranh đẩy phòng vệ sinh cô tạm thời tránh nguy hiểm ra.
Bên ngoài vẫn là những người kia, ôm đầu run lẩy bẩy, cũng không thấy có người muốn chạy.
Đỉnh đầu vang lên tiếng ong ong, bên ngoài trừ tiếng thét chói tai còn có tiếng chửi rủa.
50 vạn tinh tế tệ, nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít.
Một gia đình ba người bình thường, một năm tiêu hao đại khái là khoảng từ 5 vạn đến 6 vạn tinh tế tệ.
Đối với người bình thường mà nói là rất nhiều.
Đối với những người sinh sống trong thành phố, thì tuyệt không nhiều, một chút tiền tiêu vặt mà thôi.
"Cô... cô muốn rời khỏi đây? Bên ngoài rất nguy hiểm."
Có người thấy Sơ Tranh đi ra bên ngoài, rụt rè nhắc nhở cô.
"Hiện tại không đi đều sẽ chết." Sơ Tranh cũng không quay đầu lại nói, giọng điệu lạnh như băng, không nghe ra bất kỳ cảm xúc gì.
Nơi này cuối cùng sẽ thất thủ, đám hải tặc kia biến nơi này thành cứ điểm, phần lớn người đều chết hết, không chết thì sẽ biến thành đối tượng nô dịch của đám hải tặc này, nữ dễ nhìn một chút càng thảm hại hơn.
Trước đó nói, người nơi này ngư long hỗn tạp, người chống cự bên ngoài bây giờ, chính là lực lượng gốc của tinh cầu này.
Nhưng cuối cùng vẫn không chống lại được đám hải tặc với thiết bị hiện đại mới mẻ hơn.
/1983
|