'Bạch Nhật Hy' không thể ngờ, mọi thứ tình cảm, tín nhiệm bản thân dành cho họ lại trở thành cái cớ cho họ khinh bỉ phỉ nhổ cô. Bọn họ nói cô ghê tởm khi yêu thích cùng lúc sáu người nam nhân, họ nói cô lẳng lơ khi mỗi ngày lại tìm một người trong sáu người họ qua lại, họ nói cô tham lam khi người cô chọn là họ những người có thực quyền.
Bọn họ chửi rủa cô, khinh bỉ cô chỉ vì sự yêu mến cùng sự chân thành của cô dành cho họ, nhưng khi đối với ‘Minh Nguyệt’ cô ta thổ lộ rằng bản thân thực yêu sáu người họ cũng như cách cô từng thổ lộ với bọn họ. Thay vì như ‘Bạch Nhật Hy’ cô bị khinh bỉ, chán ghét, thì sáu người bọn họ vui vẻ chấp nhận và hết lòng tận tâm chăm sóc cho cô ta.
‘Bạch Nhật Hy’ không thể nào hiểu nỗi, cô với cô ta đều như nhau nhưng tại sao lại nhận được sự đối đãi khác xa nhau đến vậy. Một lần cô cãi nhau với ‘Minh Nguyệt’ cô ta và rồi sáu người họ biết được lần lượt chèn ép gây khó dễ cho cô vì cho rằng cô độc ác ức hiếp đoá hoa thanh thuần kia của họ. ‘Bạch Nhật Hy’ không thể nào hiểu nổi vì sao bản thân lại bị phân biệt đối xử đến vậy, lại một lần nữa cô ta ‘Minh Nguyệt’ khiêu khích giới hạn chịu đựng của cô, hai người xảy ra tranh cãi và rồi cô ta đưa tay ra đẩy cô xuống cầu thang vì né tránh cô đã trượt chân ngã người về phía dưới cầu thang, cô chỉ muốn tìm một điểm tựa chứ không hề cố ý kéo cô ta xuống.Vậy mà, sau khi cô xuất viện liền hàng loạt bi kịch ập đến.
Tần học trưởng cùng bạn học Nam Cung trở nên lạnh lẽo đối với cô, vị Cơ thiếu tướng và Nhiếp tổng trở nên độc ác với cô, còn vị Cố tổng cùng vị bác sĩ Mộ Dung triệt để trở thành ác ma, thành một bóng ma tâm lý đối với cô.
Bọn họ bắt nhốt cô ở trong căn phòng tối, ngoài chiếc giường lớn cùng một tolet thì chẳng còn gì, họ bắt đầu đối xử tàn nhẫn với cô, đánh đập tra tấn, cưỡng bức cô.
Không sao cả, cô có thể chịu được, nhưng rồi bọn họ tàn nhẫn ác độc đến mức chính tay họ giết chết con cô ngay từ trong bụng mẹ và đó cũng chính là con của họ.
Biết cô mang thai, bọn họ không muốn đứa bé ra đời, không muốn con của họ có một người mẹ ti tiện là đồ chơi để phát tiết nên đã nhẫn tâm làm cho đứa bé biến mất trước khi thấy ánh nắng mặt trời. Khi đã biết cô mang thai được hai tháng, bọn họ đã lên kế hoạch cùng nhau làm thế nào để có thể bỏ cái thai trong bụng ‘Bạch Nhật Hy’ cô một cách thầm lặng và rồi họ chọn cách hành hạ đánh đập cô, còn cô vì muốn bảo vệ đứa bé đã cố gắng che chắn phần bụng của chính mình, nhưng rồi một trong số họ tàn nhẫn một cước đá thật mạnh vào vùng bụng cô và rồi… đứa bé không còn nữa, cô nằm trên vũng máu không ngừng rên rỉ đau đớn. Nhưng vì đề phòng cô lại mang thai, họ đã hành sự kỹ càng cẩn thận hơn và sau một năm cô lại mang thai.
Lần thứ hai mang thai, cô muốn giấu bọn họ để sinh đứa bé ra nhưng chạy trời không khỏi nắng, bọn họ biết được cô một lần nữa mang thai. Để bỏ đi cái thai, họ không lựa chọn cách thô bạo như lần đầu nữa, lần này họ chọn cách hành hạ cô trên giường, sáu người thay phiên nhau làm chuyện đó với cô cho đến khi cô xuất huyết và… mất đi đứa bé một lần nữa.
Sau lần đó, cô dường như là tuyệt thực, lúc nào cũng thống khổ gào khóc không ngừng nhưng họ chẳng hề nghe thấy khoá chặt cô phía sau căn phòng tăm tối mà chẳng hề quan tâm, và rồi lần này cô cảm thấy tâm thực đau, ngực trái thắt chặt lại như ai đó dùng tay bóp chặt đến mức muốn bóp nát trái tim cô. ‘Bạch Nhật Hy’ sắp không thể chịu đựng được nữa, cô bắt đầu hô hấp dồn dập, khó khăn hít thở và rồi hơi thở của cô bắt đầu đứt quãng rồi thưa dần, sau đó chỉ là vài hơi thở yếu ớt trước khi cô đóng chặt mắt lại.
Bọn họ chửi rủa cô, khinh bỉ cô chỉ vì sự yêu mến cùng sự chân thành của cô dành cho họ, nhưng khi đối với ‘Minh Nguyệt’ cô ta thổ lộ rằng bản thân thực yêu sáu người họ cũng như cách cô từng thổ lộ với bọn họ. Thay vì như ‘Bạch Nhật Hy’ cô bị khinh bỉ, chán ghét, thì sáu người bọn họ vui vẻ chấp nhận và hết lòng tận tâm chăm sóc cho cô ta.
‘Bạch Nhật Hy’ không thể nào hiểu nỗi, cô với cô ta đều như nhau nhưng tại sao lại nhận được sự đối đãi khác xa nhau đến vậy. Một lần cô cãi nhau với ‘Minh Nguyệt’ cô ta và rồi sáu người họ biết được lần lượt chèn ép gây khó dễ cho cô vì cho rằng cô độc ác ức hiếp đoá hoa thanh thuần kia của họ. ‘Bạch Nhật Hy’ không thể nào hiểu nổi vì sao bản thân lại bị phân biệt đối xử đến vậy, lại một lần nữa cô ta ‘Minh Nguyệt’ khiêu khích giới hạn chịu đựng của cô, hai người xảy ra tranh cãi và rồi cô ta đưa tay ra đẩy cô xuống cầu thang vì né tránh cô đã trượt chân ngã người về phía dưới cầu thang, cô chỉ muốn tìm một điểm tựa chứ không hề cố ý kéo cô ta xuống.Vậy mà, sau khi cô xuất viện liền hàng loạt bi kịch ập đến.
Tần học trưởng cùng bạn học Nam Cung trở nên lạnh lẽo đối với cô, vị Cơ thiếu tướng và Nhiếp tổng trở nên độc ác với cô, còn vị Cố tổng cùng vị bác sĩ Mộ Dung triệt để trở thành ác ma, thành một bóng ma tâm lý đối với cô.
Bọn họ bắt nhốt cô ở trong căn phòng tối, ngoài chiếc giường lớn cùng một tolet thì chẳng còn gì, họ bắt đầu đối xử tàn nhẫn với cô, đánh đập tra tấn, cưỡng bức cô.
Không sao cả, cô có thể chịu được, nhưng rồi bọn họ tàn nhẫn ác độc đến mức chính tay họ giết chết con cô ngay từ trong bụng mẹ và đó cũng chính là con của họ.
Biết cô mang thai, bọn họ không muốn đứa bé ra đời, không muốn con của họ có một người mẹ ti tiện là đồ chơi để phát tiết nên đã nhẫn tâm làm cho đứa bé biến mất trước khi thấy ánh nắng mặt trời. Khi đã biết cô mang thai được hai tháng, bọn họ đã lên kế hoạch cùng nhau làm thế nào để có thể bỏ cái thai trong bụng ‘Bạch Nhật Hy’ cô một cách thầm lặng và rồi họ chọn cách hành hạ đánh đập cô, còn cô vì muốn bảo vệ đứa bé đã cố gắng che chắn phần bụng của chính mình, nhưng rồi một trong số họ tàn nhẫn một cước đá thật mạnh vào vùng bụng cô và rồi… đứa bé không còn nữa, cô nằm trên vũng máu không ngừng rên rỉ đau đớn. Nhưng vì đề phòng cô lại mang thai, họ đã hành sự kỹ càng cẩn thận hơn và sau một năm cô lại mang thai.
Lần thứ hai mang thai, cô muốn giấu bọn họ để sinh đứa bé ra nhưng chạy trời không khỏi nắng, bọn họ biết được cô một lần nữa mang thai. Để bỏ đi cái thai, họ không lựa chọn cách thô bạo như lần đầu nữa, lần này họ chọn cách hành hạ cô trên giường, sáu người thay phiên nhau làm chuyện đó với cô cho đến khi cô xuất huyết và… mất đi đứa bé một lần nữa.
Sau lần đó, cô dường như là tuyệt thực, lúc nào cũng thống khổ gào khóc không ngừng nhưng họ chẳng hề nghe thấy khoá chặt cô phía sau căn phòng tăm tối mà chẳng hề quan tâm, và rồi lần này cô cảm thấy tâm thực đau, ngực trái thắt chặt lại như ai đó dùng tay bóp chặt đến mức muốn bóp nát trái tim cô. ‘Bạch Nhật Hy’ sắp không thể chịu đựng được nữa, cô bắt đầu hô hấp dồn dập, khó khăn hít thở và rồi hơi thở của cô bắt đầu đứt quãng rồi thưa dần, sau đó chỉ là vài hơi thở yếu ớt trước khi cô đóng chặt mắt lại.
/71
|