Tam thái tử bất chợt lên tiếng:
- Sở dĩ hôm nay ta mời đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư quả thật có việc. Bạn của ta muốn gặp đại tiểu thư.
Niên Niên nhíu mày, cốt truyện không hề giống như vậy. Phải chăng đây chỉ là tình cờ xảy ra không đáng để ý tới. Đột nhiên nghĩ đến Trầm, hắn là ai, cô không biết, hắn là người như thế nào, cô lại càng không biết. Chỉ là lần gặp đầu tiên mới thấy hắn dáng vẻ thật thà, nhưng phải chăng đó chỉ là lớp ngụy trang, phía sau là một con người thâm sâu khó lường?
Niên Niên mãi nghĩ nên không chú ý tới Vũ Lâm Ngọc đang đứng kế bên. Nàng ta cười trên mặt,nhưng tay trong áo lại đang xiết chặt chiếc khăn thêu hình hoa cẩm tú. Vũ Hoa Chi mà nàng gặp gỡ ngày hôm đó khác hoàn toàn với Vũ Hoa Chi nàng biết. Ả ta nhu nhược ngốc nghếch, bẩn thỉu không ai thèm dòm ngó. Nay ả lại được chú ý, nếu là tên người làm thì không nói làm chi, nhưng lại là hảo hữu của tam điện hạ, không là tướng quân thì cũng là tể tướng, không là con nhà gia thế thì cũng là thương nhân, không là trung lưu thì cũng là thượng lưu. Khi nào lại có chỗ tốt cho con nhỏ chết tiệt kia chứ?
Niên Niên liền kính cẩn hỏi:
- Tiểu nữ quanh năm ở trong nhà, không nhớ rằng mình cũng có bạn.
Huỳnh Diệp cười vẻ thân thiện:
- Ngươi không biết hảo hữu của ta, nhưng hắn lại biết đến ngươi. Thôi thôi, không nói nhiều nữa, mời đại tiểu thư đi theo ta.
Niên Niên đi theo tam thái tử, liền nhìn thấy một căn phòng được trang trí mộc mạc giản dị. Đột nhiên Huỳnh Diệp đứng lại, làm động tác cúi người, tay đưa ra rồi nói:
- Mời đại tiểu thư vào trong, đừng lo,bạn tốt của ta không ăn thịt tiểu cô nương hiền lành đâu.
Niên Niên vốn dĩ cũng không sợ, chỉ có điều thắc mắc: chắc gì hắn đã ăn được ta.
- -----------------------------------------------------------------------------------------------
mẩu truyện nhỏ
Tác giả: -Trầm ơi, ngươi nói ít quá, coi chừng tiểu cô nương trong lòng không thích ngươi đâu.Trầm: -Ta có ngoại hình tốt, hảo hảo soái ca, dĩ nhiên nàng sẽ thích ta thôi.
Tác giả: - Nhưng ngươi cứ như tảng băng, không sợ lạnh chết nàng sao??
Trầm: -Không sao, trái tim ta rất ấm áp, ta sẽ ôm nàng,sưởi ấm cho nàng, cho nàng mọi thứ mà ta có.
Tác giả: Hự hự, ngươi lại cho ta ăn mấy thứ cẩu lương này, thật quá đáng, hic TT~TT
Trầm: Ngươi chỉ là ganh tị với nàng vì không có một nam nhân tốt như ta, ngươi mau mau viết đến đoạn ta và lão bà tương lai cưới nhau, động phòng hoa chúc càng tốt.
Niên Niên: Ngươi không mau mau về nhà mà còn ở đây ăn hiếp tác giả hả?
Tác giả: Hic, phải phải, xem coi lão công tốt của con bắt nạt bà mẹ già đây, hicc
Niên Niên: Ngày nào hai chúng ta chả tình cảm trước tác giả, nghẹn một chút cũng không sao đâu, còn giờ mau mau về nhà, ta hầm canh gà cho chàng rồi.
Trầm: Lão bà là nhất.
Tác giả:.....( khó có thể nói thành lời)
=============================================
Spoil nhiêu đó thôi, sắp xuất hiện thêm một anh nam phụ si tình vì nữ chính đây. Ta cũng rất mong chờ xem con nhà ai mà lại đi thích tiểu Niên Niên nhà ta đây.
(Trầm: Lão bà là của ta a, người đừng giành)
- Sở dĩ hôm nay ta mời đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư quả thật có việc. Bạn của ta muốn gặp đại tiểu thư.
Niên Niên nhíu mày, cốt truyện không hề giống như vậy. Phải chăng đây chỉ là tình cờ xảy ra không đáng để ý tới. Đột nhiên nghĩ đến Trầm, hắn là ai, cô không biết, hắn là người như thế nào, cô lại càng không biết. Chỉ là lần gặp đầu tiên mới thấy hắn dáng vẻ thật thà, nhưng phải chăng đó chỉ là lớp ngụy trang, phía sau là một con người thâm sâu khó lường?
Niên Niên mãi nghĩ nên không chú ý tới Vũ Lâm Ngọc đang đứng kế bên. Nàng ta cười trên mặt,nhưng tay trong áo lại đang xiết chặt chiếc khăn thêu hình hoa cẩm tú. Vũ Hoa Chi mà nàng gặp gỡ ngày hôm đó khác hoàn toàn với Vũ Hoa Chi nàng biết. Ả ta nhu nhược ngốc nghếch, bẩn thỉu không ai thèm dòm ngó. Nay ả lại được chú ý, nếu là tên người làm thì không nói làm chi, nhưng lại là hảo hữu của tam điện hạ, không là tướng quân thì cũng là tể tướng, không là con nhà gia thế thì cũng là thương nhân, không là trung lưu thì cũng là thượng lưu. Khi nào lại có chỗ tốt cho con nhỏ chết tiệt kia chứ?
Niên Niên liền kính cẩn hỏi:
- Tiểu nữ quanh năm ở trong nhà, không nhớ rằng mình cũng có bạn.
Huỳnh Diệp cười vẻ thân thiện:
- Ngươi không biết hảo hữu của ta, nhưng hắn lại biết đến ngươi. Thôi thôi, không nói nhiều nữa, mời đại tiểu thư đi theo ta.
Niên Niên đi theo tam thái tử, liền nhìn thấy một căn phòng được trang trí mộc mạc giản dị. Đột nhiên Huỳnh Diệp đứng lại, làm động tác cúi người, tay đưa ra rồi nói:
- Mời đại tiểu thư vào trong, đừng lo,bạn tốt của ta không ăn thịt tiểu cô nương hiền lành đâu.
Niên Niên vốn dĩ cũng không sợ, chỉ có điều thắc mắc: chắc gì hắn đã ăn được ta.
- -----------------------------------------------------------------------------------------------
mẩu truyện nhỏ
Tác giả: -Trầm ơi, ngươi nói ít quá, coi chừng tiểu cô nương trong lòng không thích ngươi đâu.Trầm: -Ta có ngoại hình tốt, hảo hảo soái ca, dĩ nhiên nàng sẽ thích ta thôi.
Tác giả: - Nhưng ngươi cứ như tảng băng, không sợ lạnh chết nàng sao??
Trầm: -Không sao, trái tim ta rất ấm áp, ta sẽ ôm nàng,sưởi ấm cho nàng, cho nàng mọi thứ mà ta có.
Tác giả: Hự hự, ngươi lại cho ta ăn mấy thứ cẩu lương này, thật quá đáng, hic TT~TT
Trầm: Ngươi chỉ là ganh tị với nàng vì không có một nam nhân tốt như ta, ngươi mau mau viết đến đoạn ta và lão bà tương lai cưới nhau, động phòng hoa chúc càng tốt.
Niên Niên: Ngươi không mau mau về nhà mà còn ở đây ăn hiếp tác giả hả?
Tác giả: Hic, phải phải, xem coi lão công tốt của con bắt nạt bà mẹ già đây, hicc
Niên Niên: Ngày nào hai chúng ta chả tình cảm trước tác giả, nghẹn một chút cũng không sao đâu, còn giờ mau mau về nhà, ta hầm canh gà cho chàng rồi.
Trầm: Lão bà là nhất.
Tác giả:.....( khó có thể nói thành lời)
=============================================
Spoil nhiêu đó thôi, sắp xuất hiện thêm một anh nam phụ si tình vì nữ chính đây. Ta cũng rất mong chờ xem con nhà ai mà lại đi thích tiểu Niên Niên nhà ta đây.
(Trầm: Lão bà là của ta a, người đừng giành)
/35
|