Vào lúc này là khoảng giữa giờ thân hắc y vệ Thanh Uy được thị vệ trong cung báo cáo còn hai khắc nữa xe ngựa chở hoàng thượng và hoàng hậu sẽ đến nơi.
Thanh Uy vội vã chạy đi thông báo cho tam vương gia , còn Thanh Phong thì gõ cửa sương phòng chủ nhân báo cáo..cốc..cốc..cốc, Thanh Phong lên tiếng gọi : chủ nhân! Hoàng thượng và hoàng hậu sắp tới rồi , thỉnh chủ nhân và phu nhân ra sãnh đường nghênh đón ạ .
Trương Dạ Yến rất hay thức giấc khi có tiếng động , nên khi tiếng gõ cửa vang lên nàng đã tĩnh dậy, sau đó lại nghe ca ca Thanh Phong nói Dạ Yến quay sang phu quân lay người phu quân ,và lên tiếng gọi : phu quân chàng mau thức dậy đi , hoàng thượng và hoàng hậu sắp tới phủ rồi.
Tước Thiên đang ngủ say, nhưng khi nghe nương tử gọi , hắn liền mở to mắt nhìn nàng, hắn châu mày nhìn nàng nói : sao nàng không ngủ thêm đi dậy làm gì? Hay là nàng đói bụng? Để ta đi bảo nhà bếp làm đồ ăn cho nàng nha ?.
Dạ Yến nhìn phu quân lo lắng cho mình, nàng nở nụ cười tươi nói : thiếp không có đói , chỉ là hòang huynh sắp đến tới cửa phủ rồi kìa, chàng mau ra nghênh đón đi , đừng nên chậm trễ.
Tước Thiên nghe nương tử nói hắn giật mình , chân liền bước vội xuống giường, đi nhanh vào trong rửa mặt ,chỉnh sửa lại mái tóc cùng y phục, lúc này cũng nhanh bước đi ra , trước khi rời khỏi phòng hắn không quên dặn dò nương tử phải nằm yên trên giường nghỉ ngơi có đói thì gọi Thúy Nhi cùng Tiểu An mang món ăn vào cho nàng, Dạ Yến nhìn hắn đầu liền gật gù liên tục, thấy nàng đồng ý hắn mới an lòng rời đi.
Tại cửa lớn phủ đại tướng quân , hai hàng binh lính đứng ngay ngắn, nghiêm trang chính giữa là hai vị , nhị vương gia Tước Thiên , cùng tam vương gia Kỳ Lôi , hai hàng bên trong là nữ hầu.
Chiếc xe ngựa màu vàng chạy vào trong sân của thủ phủ rồi dừng lại, một thái giám liền đem đến cái bục thang để xác vào xe ngựa, thái giám giọng nhỏ nhẹ lên tiếng : cung thỉnh hoàng thượng cùng hoàng hậu rời xe , lời vừa xong thân ảnh nam nhân vóc dáng cao lớn , ngũ quan sắc nét, trên người mặc y phục trắng , càng tôn lên vẽ đẹp hút hồn người của nam nhân này.
Thái giám liền nói : hoàng thượng xin hãy nắm tay nô tài , nô tài đở người xuống ạ , nói xong thái giám đưa bàn tay đở lấy bàn tay hoàng thượng dìu người nhẹ nhàng xuống ngựa.
Vua Vĩnh Phúc hắn vừa xuống xe ngựa, liền quay vào nói với nữ nhân còn trên xe : nương tử chậm chậm để ta bế nàng xuống, vừa xong lời Vĩnh Phúc đưa hai cánh tay ôm bế cả người hoàng hậu Uyễn Ngọc vào lòng liền xoay người đi vào đại sảnh của phủ tướng quân, cả đám người đứng nhìn hai người họ mà ngẫn ngơ , chỉ có hai vương gia là không có bị bất ngờ, chuyện này họ thấy thường xuyên nên không bị kinh động.
Vào bên trong Vĩnh Phúc ngồi vào ghế trạm ngọc và được trạm khắc hình rồng rất tinh xảo, được đem từ trong cung ra , nó còn được lót thêm nệm dầy ngồi thật em ái , Vĩnh Phúc vẫn ôm chắc nương tử trong lòng, làm nàng ngại ngùng không dám ngẫn mặt nhìn người chung quanh luôn.
Tước Thiên cùng Kỳ Lôi bước lên hai tay ôm quyền quỳ xuống hành lễ : chúng tiểu đệ tham kiến hoàng huynh và hoàng tẩu , Vĩnh Phúc liền nói: hai đệ đứng lên đi , chúng ta là huynh đệ trong nhà không cần phải như vậy , từ nay về sau ta ra lệnh miễn hành lễ cho hai đệ cùng phu nhân của hai đệ , các đệ nhớ chưa, hai người đồng thanh đáp: xin đa tạ hoàng huynh !
Tước Thiên nhìn hoàng huynh nói nhỏ : hoàng tẩu có đói bụng chưa? Đệ gọi người dọn lên, lúc này ngoài cửa một bóng dáng nữ nhân xinh đẹp, trên người mặc y phục tím nhạt , càng tôn lên nước da trắng hồng của nàng, mái tóc đen mượt được xõa dài bay phấp phới khi có một cơn gió vô tình thổi qua , nàng bước vào trước Vĩnh Phúc cuối đầu hành lễ với hắn , liền nói : thần thiếp Trương Dạ Yến tham kiến hoàng thượng cùng hoàng hậu, chúc người phúc thể khinh an.
Tước Thiên đang lúc nhìn lên trên, nên khi nương tử đi vào hắn không thấy, nhưng khi nàng nói chuyện hắn giật mình quay lại, nhìn nàng làm hắn ngẫn ngơ , hắn lầm thầm nương tử của ta nàng thật đẹp chân hắn liền bước đến kế bên, hai cánh tay ôm lấy cả người nàng vào trong lòng mình.
Vĩnh Phúc lần đầu gặp được phu nhân của nhị đệ, nhưng hắn không ngờ nàng ấy lại xinh đẹp đến vậy, hèn chi lão nhị nhà hắn mới yêu say đắm như vậy.
Vĩnh Phúc cười tươi nhìn Dạ Yến nói : đây là vương phi của nhị đệ đây sao? Bây giờ ta mới được gặp mặt đó, ta nghe vương đệ nói nàng đang mang thai đúng không? Dạ Yến đỏ mặt gật đầu, Vĩnh Phúc cười tươi lại nói, xin chúc mừng phu thê của nhị đệ, năm hôm nữa là ngày tốt, làm lễ thành thân cho hai người luôn, ta đứng làm chủ cho hai người.
Tước Thiên nghe xong mừng rỡ cuối đầu tạ ơn hoàng huynh, hắn liền quay sang nương tử hôn lên môi nàng trước mặt mọi người, Dạ Yến ngại ngùng đỏ hết cả mặt. Kỳ Lôi lên tiếng chúc mừng,rồi nói : xin mời hoàng huynh và hoàng tẩu cùng mọi người vào dùng cơm, lúc này Tước Thiên mới chịu buông tha cho môi nương tử, hắn cuối người xuống bế lên cả người nàng đi vào phòng ăn , Vĩnh Phúc cũng ôm nương tử đi vào bên trong.
Thanh Uy vội vã chạy đi thông báo cho tam vương gia , còn Thanh Phong thì gõ cửa sương phòng chủ nhân báo cáo..cốc..cốc..cốc, Thanh Phong lên tiếng gọi : chủ nhân! Hoàng thượng và hoàng hậu sắp tới rồi , thỉnh chủ nhân và phu nhân ra sãnh đường nghênh đón ạ .
Trương Dạ Yến rất hay thức giấc khi có tiếng động , nên khi tiếng gõ cửa vang lên nàng đã tĩnh dậy, sau đó lại nghe ca ca Thanh Phong nói Dạ Yến quay sang phu quân lay người phu quân ,và lên tiếng gọi : phu quân chàng mau thức dậy đi , hoàng thượng và hoàng hậu sắp tới phủ rồi.
Tước Thiên đang ngủ say, nhưng khi nghe nương tử gọi , hắn liền mở to mắt nhìn nàng, hắn châu mày nhìn nàng nói : sao nàng không ngủ thêm đi dậy làm gì? Hay là nàng đói bụng? Để ta đi bảo nhà bếp làm đồ ăn cho nàng nha ?.
Dạ Yến nhìn phu quân lo lắng cho mình, nàng nở nụ cười tươi nói : thiếp không có đói , chỉ là hòang huynh sắp đến tới cửa phủ rồi kìa, chàng mau ra nghênh đón đi , đừng nên chậm trễ.
Tước Thiên nghe nương tử nói hắn giật mình , chân liền bước vội xuống giường, đi nhanh vào trong rửa mặt ,chỉnh sửa lại mái tóc cùng y phục, lúc này cũng nhanh bước đi ra , trước khi rời khỏi phòng hắn không quên dặn dò nương tử phải nằm yên trên giường nghỉ ngơi có đói thì gọi Thúy Nhi cùng Tiểu An mang món ăn vào cho nàng, Dạ Yến nhìn hắn đầu liền gật gù liên tục, thấy nàng đồng ý hắn mới an lòng rời đi.
Tại cửa lớn phủ đại tướng quân , hai hàng binh lính đứng ngay ngắn, nghiêm trang chính giữa là hai vị , nhị vương gia Tước Thiên , cùng tam vương gia Kỳ Lôi , hai hàng bên trong là nữ hầu.
Chiếc xe ngựa màu vàng chạy vào trong sân của thủ phủ rồi dừng lại, một thái giám liền đem đến cái bục thang để xác vào xe ngựa, thái giám giọng nhỏ nhẹ lên tiếng : cung thỉnh hoàng thượng cùng hoàng hậu rời xe , lời vừa xong thân ảnh nam nhân vóc dáng cao lớn , ngũ quan sắc nét, trên người mặc y phục trắng , càng tôn lên vẽ đẹp hút hồn người của nam nhân này.
Thái giám liền nói : hoàng thượng xin hãy nắm tay nô tài , nô tài đở người xuống ạ , nói xong thái giám đưa bàn tay đở lấy bàn tay hoàng thượng dìu người nhẹ nhàng xuống ngựa.
Vua Vĩnh Phúc hắn vừa xuống xe ngựa, liền quay vào nói với nữ nhân còn trên xe : nương tử chậm chậm để ta bế nàng xuống, vừa xong lời Vĩnh Phúc đưa hai cánh tay ôm bế cả người hoàng hậu Uyễn Ngọc vào lòng liền xoay người đi vào đại sảnh của phủ tướng quân, cả đám người đứng nhìn hai người họ mà ngẫn ngơ , chỉ có hai vương gia là không có bị bất ngờ, chuyện này họ thấy thường xuyên nên không bị kinh động.
Vào bên trong Vĩnh Phúc ngồi vào ghế trạm ngọc và được trạm khắc hình rồng rất tinh xảo, được đem từ trong cung ra , nó còn được lót thêm nệm dầy ngồi thật em ái , Vĩnh Phúc vẫn ôm chắc nương tử trong lòng, làm nàng ngại ngùng không dám ngẫn mặt nhìn người chung quanh luôn.
Tước Thiên cùng Kỳ Lôi bước lên hai tay ôm quyền quỳ xuống hành lễ : chúng tiểu đệ tham kiến hoàng huynh và hoàng tẩu , Vĩnh Phúc liền nói: hai đệ đứng lên đi , chúng ta là huynh đệ trong nhà không cần phải như vậy , từ nay về sau ta ra lệnh miễn hành lễ cho hai đệ cùng phu nhân của hai đệ , các đệ nhớ chưa, hai người đồng thanh đáp: xin đa tạ hoàng huynh !
Tước Thiên nhìn hoàng huynh nói nhỏ : hoàng tẩu có đói bụng chưa? Đệ gọi người dọn lên, lúc này ngoài cửa một bóng dáng nữ nhân xinh đẹp, trên người mặc y phục tím nhạt , càng tôn lên nước da trắng hồng của nàng, mái tóc đen mượt được xõa dài bay phấp phới khi có một cơn gió vô tình thổi qua , nàng bước vào trước Vĩnh Phúc cuối đầu hành lễ với hắn , liền nói : thần thiếp Trương Dạ Yến tham kiến hoàng thượng cùng hoàng hậu, chúc người phúc thể khinh an.
Tước Thiên đang lúc nhìn lên trên, nên khi nương tử đi vào hắn không thấy, nhưng khi nàng nói chuyện hắn giật mình quay lại, nhìn nàng làm hắn ngẫn ngơ , hắn lầm thầm nương tử của ta nàng thật đẹp chân hắn liền bước đến kế bên, hai cánh tay ôm lấy cả người nàng vào trong lòng mình.
Vĩnh Phúc lần đầu gặp được phu nhân của nhị đệ, nhưng hắn không ngờ nàng ấy lại xinh đẹp đến vậy, hèn chi lão nhị nhà hắn mới yêu say đắm như vậy.
Vĩnh Phúc cười tươi nhìn Dạ Yến nói : đây là vương phi của nhị đệ đây sao? Bây giờ ta mới được gặp mặt đó, ta nghe vương đệ nói nàng đang mang thai đúng không? Dạ Yến đỏ mặt gật đầu, Vĩnh Phúc cười tươi lại nói, xin chúc mừng phu thê của nhị đệ, năm hôm nữa là ngày tốt, làm lễ thành thân cho hai người luôn, ta đứng làm chủ cho hai người.
Tước Thiên nghe xong mừng rỡ cuối đầu tạ ơn hoàng huynh, hắn liền quay sang nương tử hôn lên môi nàng trước mặt mọi người, Dạ Yến ngại ngùng đỏ hết cả mặt. Kỳ Lôi lên tiếng chúc mừng,rồi nói : xin mời hoàng huynh và hoàng tẩu cùng mọi người vào dùng cơm, lúc này Tước Thiên mới chịu buông tha cho môi nương tử, hắn cuối người xuống bế lên cả người nàng đi vào phòng ăn , Vĩnh Phúc cũng ôm nương tử đi vào bên trong.
/116
|