Bếp lò thực sự dễ dựng, dù sao chỉ là lò mà thôi cũng không phải phiền toái như cất nhà ở. Huống chi có kinh nghiệm nhiều ngày làm bùn xây nhà như vậy, Allen đối với nghiệp vụ đã tương đương rất quen thuộc. Bởi vì đắp lò cũng cần bùn vì bớt việc cũng không có chính mình hòa bùn, nhà Eva ở phía trước đang xây cất kìa, vừa vặn bùn cũng đủ, đi lấy một thùng rất thuận tiện.
Việc nặng đắp lò này bốn người Liễu Thư giúp đỡ cũng không được bao nhiêu, một là Allen luyến tiếc để cho bạn lữ động thủ, hai cũng là giúp đỡ không bao nhiêu, may mà lại đi đào đất sét bắt đầu làm phôi bùn. Nhưng mà bởi vì lò mới đắp còn chưa thể dùng, chờ hong một ngày chí ít làm khô bùn, vì thế các cô làm phôi bùn hiện tại chỉ có thể tiếp tục cất giấu. Dù sao hiện tại không nóng, trong phòng cũng mát mẻ, để một hai ngày cũng không có chuyện lớn gì, phôi bùn cũng sẽ không vỡ ra, đã giải thích như vậy mới làm cho ba người Eva yên tâm, làm cho Liễu Thư dở khóc dở cười, cái này cũng quá khẩn trương rồi.
Eva còn phải trông giữ Lỗ Cách muốn nhào lên, nhìn các cô làm phôi bùn phần lớn đều muốn giúp một tay. Đứa nhỏ thú nhân trưởng chính là nhanh, nhưng mà Liễu Thư cảm thấy có phải phát dục quá nhanh hay không, vì sao đều cảm giác vượt chỉ tiêu nhỉ, đứa nhỏ cũng chưa tới nửa tuổi, bộ dạng thực cường tráng khỏe mạnh không nói, cái đầu kia tuyệt đối cỡ đứa nhỏ địa cầu một hai tuổi lớn, quả nhiên gien quyết định hết thảy sao?
Liễu Thư vẫn rất thích Lỗ Cách, ngẫm lại về sau mình cũng sẽ có tiểu hài tử thuộc về mình, thì cô lại có chút lo lắng. Nơi này tuy rằng là xã hội nguyên thuỷ, cũng càng phản ánh hết thảy, thực lực vi tôn, thực lực các thú nhân cũng là một loại địa vị tượng trưng. Cô nghĩ đến mình là một người địa cầu cũng không có huyết thống thú nhân, thật ra sinh con lai huyết thống trên người thú nhân chỉ chiếm một nửa có thể thực lực cũng sẽ suy giảm mạnh hay không. Nếu là giống cái thì hoàn hảo, căn bản không lo gả, mấu chốt nếu là thú nhân thì sao.
Lắc đầu, Liễu Thư thấy não mình mở rộng quá rồi, cho dù thực lực không tốt thì sẽ thế nào, đầu óc phát triển tốt cũng kém hơn ai, mấu chốt là hiện tại còn chưa có bóng dáng đứa nhỏ, nghĩ chi nhiều. Cô ửng đỏ mặt ngẩng đầu liếc mắt nhìn Allen còn nghiêm túc làm việc một cái, ài, thú nhân nhà cô...
Đúng lúc hình như Allen có cảm giác mà nhìn qua đây, một hàm răng trắng bóng lộ ra, Liễu Thư yên lặng quay đầu, đây là một tên ngốc, không thể yêu cầu xa vời, không tốt, không tốt.
Có lòng muốn đưa cho mấy người Eva làm một ít phôi bùn khác, nhưng mà mục tiêu của mọi người là muốn làm ra vật dụng hàng ngày trong phòng bếp rồi nói sau, ví dụ như bát đĩa khay gì đó. Cô ngẫm lại cảm thấy như vậy cũng tốt vì thế cũng làm những thứ này, dù sao đây đều là đơn giản luyện trước một chút cũng không tệ. Về sau chẳng những có thể bắt đầu làm cái chai này nọ, còn có thể dạy người khác nữa, đợi mọi chuyện chấm dứt, đồ gốm nhất định là báo cho tộc trưởng biết, không cần phải nói đến lúc đó lại là một lần toàn dân vận động, thật sự là rất đáng mừng.
Ba nữ nhân một sân khấu, bốn người mà nói còn thêm một đứa nhỏ nữa cũng không phải náo nhiệt bình thường. Lỗ Cách rất nhu thuận, đứa nhỏ thú nhân đều là trân quý, nhưng cũng sẽ không nuông chiều, đương nhiên giống cái là ngoại lệ. Tiểu thú nhân thù mời tận tình nhào nặn ngược đi, da dày thịt béo phải luyện thành từ bé. Cho nên đặt Lỗ Cách tới một trên một tấm da thú, Eva ném món đồ chơi đi qua thì coi như xong, món đồ chơi cũng không phải gì khác, chính là một cái xương thú to. Khi nhìn đến món đồ chơi này, Liễu Thư cũng toát mồ hôi, đây rốt cuộc là coi đứa nhỏ thành người mà nuôi dưỡng hay là làm thú mà nuôi dưỡng vậy. Món đồ chơi thế nhưng chính là xương cốt to lớn, đây là cẩu đi, còn chuẩn bị một cái mài răng nữa, cái đó thật cạn lời. Nhưng mà cô nghe được tiểu thú nhân từ sau khi sinh thẳng đến khi năm tuổi bên người đều phải phải có một cái xương thú, không vì cái gì khác, vì để cho nó mài răng mà thôi. Rất tốt, thú nhân thời ấu tể răng cũng trưởng thành nhanh hơn người khác, nhỏ như vậy thì đã mài răng, mài đến năm tuổi đổi răng một lần, mới từ bỏ.
Bên này nhìn Lỗ Cách ôm cục xương to của mình mà mài răng, Liễu Thư vừa co rút khóe miệng vừa nói chuyện phiếm cùng nhóm bạn thân: Eva, nhà của cậu cũng sắp xong rồi đi, Kathy cũng sắp. Đúng rồi, Alice, cậu và Kathy, hai cậu ai chuẩn bị khế ước trước hả? Hiện tại Kathy và Alice đều là thân đợi gả, Liễu Thư tự nhiên quan tâm nhiều một chút.
Nói lên cái này mặt Kathy có chút hồng, thật sự là rất hiếm có, nhưng mà Alice chỉ là cười nhẹ: Kathy trước, nhà ở của mình sẽ chậm hơn một chút.
Kỳ thực hai nhà các cô đều không kém nhau bao nhiêu, cũng biết Alice nhường cho mình, Kathy rất ngượng ngùng: Cảm ơn cậu, Alice cậu chờ mình mấy ngày nay sẽ chuẩn bị một lễ vật thật tốt cho cậu. Nói xong chỉ chỉ đất sét bên cạnh nói: Làm cái này cho cậu, Tiểu Thư cậu giúp mình vẽ mấy tấm hoa văn
Việc nặng đắp lò này bốn người Liễu Thư giúp đỡ cũng không được bao nhiêu, một là Allen luyến tiếc để cho bạn lữ động thủ, hai cũng là giúp đỡ không bao nhiêu, may mà lại đi đào đất sét bắt đầu làm phôi bùn. Nhưng mà bởi vì lò mới đắp còn chưa thể dùng, chờ hong một ngày chí ít làm khô bùn, vì thế các cô làm phôi bùn hiện tại chỉ có thể tiếp tục cất giấu. Dù sao hiện tại không nóng, trong phòng cũng mát mẻ, để một hai ngày cũng không có chuyện lớn gì, phôi bùn cũng sẽ không vỡ ra, đã giải thích như vậy mới làm cho ba người Eva yên tâm, làm cho Liễu Thư dở khóc dở cười, cái này cũng quá khẩn trương rồi.
Eva còn phải trông giữ Lỗ Cách muốn nhào lên, nhìn các cô làm phôi bùn phần lớn đều muốn giúp một tay. Đứa nhỏ thú nhân trưởng chính là nhanh, nhưng mà Liễu Thư cảm thấy có phải phát dục quá nhanh hay không, vì sao đều cảm giác vượt chỉ tiêu nhỉ, đứa nhỏ cũng chưa tới nửa tuổi, bộ dạng thực cường tráng khỏe mạnh không nói, cái đầu kia tuyệt đối cỡ đứa nhỏ địa cầu một hai tuổi lớn, quả nhiên gien quyết định hết thảy sao?
Liễu Thư vẫn rất thích Lỗ Cách, ngẫm lại về sau mình cũng sẽ có tiểu hài tử thuộc về mình, thì cô lại có chút lo lắng. Nơi này tuy rằng là xã hội nguyên thuỷ, cũng càng phản ánh hết thảy, thực lực vi tôn, thực lực các thú nhân cũng là một loại địa vị tượng trưng. Cô nghĩ đến mình là một người địa cầu cũng không có huyết thống thú nhân, thật ra sinh con lai huyết thống trên người thú nhân chỉ chiếm một nửa có thể thực lực cũng sẽ suy giảm mạnh hay không. Nếu là giống cái thì hoàn hảo, căn bản không lo gả, mấu chốt nếu là thú nhân thì sao.
Lắc đầu, Liễu Thư thấy não mình mở rộng quá rồi, cho dù thực lực không tốt thì sẽ thế nào, đầu óc phát triển tốt cũng kém hơn ai, mấu chốt là hiện tại còn chưa có bóng dáng đứa nhỏ, nghĩ chi nhiều. Cô ửng đỏ mặt ngẩng đầu liếc mắt nhìn Allen còn nghiêm túc làm việc một cái, ài, thú nhân nhà cô...
Đúng lúc hình như Allen có cảm giác mà nhìn qua đây, một hàm răng trắng bóng lộ ra, Liễu Thư yên lặng quay đầu, đây là một tên ngốc, không thể yêu cầu xa vời, không tốt, không tốt.
Có lòng muốn đưa cho mấy người Eva làm một ít phôi bùn khác, nhưng mà mục tiêu của mọi người là muốn làm ra vật dụng hàng ngày trong phòng bếp rồi nói sau, ví dụ như bát đĩa khay gì đó. Cô ngẫm lại cảm thấy như vậy cũng tốt vì thế cũng làm những thứ này, dù sao đây đều là đơn giản luyện trước một chút cũng không tệ. Về sau chẳng những có thể bắt đầu làm cái chai này nọ, còn có thể dạy người khác nữa, đợi mọi chuyện chấm dứt, đồ gốm nhất định là báo cho tộc trưởng biết, không cần phải nói đến lúc đó lại là một lần toàn dân vận động, thật sự là rất đáng mừng.
Ba nữ nhân một sân khấu, bốn người mà nói còn thêm một đứa nhỏ nữa cũng không phải náo nhiệt bình thường. Lỗ Cách rất nhu thuận, đứa nhỏ thú nhân đều là trân quý, nhưng cũng sẽ không nuông chiều, đương nhiên giống cái là ngoại lệ. Tiểu thú nhân thù mời tận tình nhào nặn ngược đi, da dày thịt béo phải luyện thành từ bé. Cho nên đặt Lỗ Cách tới một trên một tấm da thú, Eva ném món đồ chơi đi qua thì coi như xong, món đồ chơi cũng không phải gì khác, chính là một cái xương thú to. Khi nhìn đến món đồ chơi này, Liễu Thư cũng toát mồ hôi, đây rốt cuộc là coi đứa nhỏ thành người mà nuôi dưỡng hay là làm thú mà nuôi dưỡng vậy. Món đồ chơi thế nhưng chính là xương cốt to lớn, đây là cẩu đi, còn chuẩn bị một cái mài răng nữa, cái đó thật cạn lời. Nhưng mà cô nghe được tiểu thú nhân từ sau khi sinh thẳng đến khi năm tuổi bên người đều phải phải có một cái xương thú, không vì cái gì khác, vì để cho nó mài răng mà thôi. Rất tốt, thú nhân thời ấu tể răng cũng trưởng thành nhanh hơn người khác, nhỏ như vậy thì đã mài răng, mài đến năm tuổi đổi răng một lần, mới từ bỏ.
Bên này nhìn Lỗ Cách ôm cục xương to của mình mà mài răng, Liễu Thư vừa co rút khóe miệng vừa nói chuyện phiếm cùng nhóm bạn thân: Eva, nhà của cậu cũng sắp xong rồi đi, Kathy cũng sắp. Đúng rồi, Alice, cậu và Kathy, hai cậu ai chuẩn bị khế ước trước hả? Hiện tại Kathy và Alice đều là thân đợi gả, Liễu Thư tự nhiên quan tâm nhiều một chút.
Nói lên cái này mặt Kathy có chút hồng, thật sự là rất hiếm có, nhưng mà Alice chỉ là cười nhẹ: Kathy trước, nhà ở của mình sẽ chậm hơn một chút.
Kỳ thực hai nhà các cô đều không kém nhau bao nhiêu, cũng biết Alice nhường cho mình, Kathy rất ngượng ngùng: Cảm ơn cậu, Alice cậu chờ mình mấy ngày nay sẽ chuẩn bị một lễ vật thật tốt cho cậu. Nói xong chỉ chỉ đất sét bên cạnh nói: Làm cái này cho cậu, Tiểu Thư cậu giúp mình vẽ mấy tấm hoa văn
/215
|