Nghi thức khế ước của Đạt Nhĩ và Laura là ở sau một ngày Liễu Thư và Allen chính thức chuyển nhà xong. Cho tới nay cô đều rất tò mò khế ước rốt cuộc là một loại phương pháp ký kết thế nào, nhưng mà sau khi thấy rồi, hết thảy cũng nhận được giải thích mới nhất.
Một ngày này trong bộ lạc đặc biệt náo nhiệt, sáng sớm Allen đã sớm rời giường, bởi vì thời điểm một ngày trước Đạt Nhĩ đi tới mời Allen hỗ trợ. Thời điểm khế ước thú nhân cần mấy huynh đệ thân thiết ở bên cạnh, cảm thấy giống như là phù rể. Đám 'Phù rể' này sẽ giúp Đạt Nhĩ săn bắn, bởi vì hôm nay toàn bộ người trong bộ lạc sẽ tụ tập cùng một chỗ, phần lớn thức ăn đều do chú rể Đạt Nhĩ chuẩn bị.
Một mình tự nhiên là không ứng phó hết được, cho nên mới có 'Phù rể' xuất hiện. Đương nhiên cái này không phải toàn bộ tác dụng của phù rể, cái khác còn ở phía sau. Giống cái là quý giá mà rất thưa thớt, một thú nhân muốn được lấy giống cái mình yêu thích về nhà thì cũng không dễ dàng.
Liễu Thư Kathy và Alice Eva đều làm bạn gả, cả một ngày đều đợi ở bên cạnh Laura. Liễu Thư đặc biệt cao hứng được Laura mời, như vậy là khoảng cách vây xem có thể càng gần, nghĩ thôi cũng hưng trí bừng bừng. Cho nên Allen khởi hành, thì cô cũng không nhàn rỗi, thay đổi bộ quần áo mới rồi chạy đi tìm mấy người Kathy để cùng đi.
Các cậu tặng lễ vật gì cho Laura vậy? Bốn người tập hợp cùng một chỗ, Liễu Thư bắt đầu hỏi.
Mình tặng một bộ chậu chén. Alice xóc xóc đồ gì đó phình lên trong túi, cười nói: Laura và Đạt Nhĩ khế ước, về sau sẽ cùng nhau sinh sống, mình đưa mấy thứ cần dùng.
Hì hì, tặng phẩm nhỏ của mình, chỉ là hiện tại không thể nhìn, đợi lát nữa các cậu có thể thấy được. Kathy dáng vẻ thần thần bí bí, những người khác nhìn lại, trong tay cô nàng ôm một gói to, nói vậy chính là lễ vật. Thấy cậu ấy muốn giữ lại tạo kinh ngạc, nên cười đùa một phen cũng chưa nhắc lại.
Eva ôm Lỗ Cách, hôm nay Oman cũng là phù rể: Mình làm đôi hài mới, Laura nhất định sẽ thích. Eva thực khéo tay, nhất là làm quần áo giầy, Liễu Thư cảm thấy không bằng, có đôi khi đều nhờ làm chút vật nhỏ, lần này phát huy đặc biệt của cô ấy cũng không ngoài ý muốn.
Tiểu Thư, của cậu là cái gì? Ba ánh mắt đều chăm chú nhìn lại đây, nhìn từ trên xuống dưới, nhưng không có nhìn thấy cái gì đáng nghi ở trên người cô, nhất thời thất vọng.
Cho bọn mình nhìn xem nào. Có lẽ là não tàn rất trực giác, Kathy cảm thấy Liễu Thư đưa lễ vật nhất định không đơn giản, trong lòng tò mò giống như mèo cào, nhưng mà Liễu Thư vẫn không nói.
Liếc mắt nhìn mấy người, Liễu Thư thoải mái nói: Cứ gấp như vậy làm gì, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, được rồi được rồi, đi nhanh đi.
Người ta không nói, các cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể oán hận trừng mắt liếc một, cước bộ nhanh hơn theo đi. Quên đi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, xem khi đó cậu ấy giấu thế nào.
Thời điểm đến nhà Laura thì nơi đó rất náo nhiệt, có mấy vị a sao trong bộ lạc còn có giống cái trẻ tuổi khác, bạn gả cũng không chỉ có bốn người Liễu Thư, còn có giống cái đợi gả trẻ tuổi khác. Ví dụ như giống cái Mia lần thu thập đó còn bị ngọc trai kẹp lấy, lại nói còn có thiếu nữ lớn lên rất sôi nổi đã từng cho Liễu Thư sáu con thú nhiều lông. Cô còn quyết định đợi nhóm tiểu thú lớn lên trưởng thành rồi sẽ đưa tặng một con.
Laura chúc phúc cậu. Mỗi người vừa tới đều nói một câu chúc phúc, đưa lễ vật của mình lên. Đưa lễ vật đều là mở ra trước mặt mọi người, Alice là một bộ bồn chén, cái này đương nhiên là dùng cọc gỗ để khắc, nói vậy cũng là tìm Ngải Đạt hỗ trợ, nhưng nhất định cũng sẽ tốn sức không ít, Laura vui vui vẻ vẻ nhận lấy.
Sau khi nhận giày mới của Eva, lúc này Laura liền thay ngay, Eva vui đến ôm Lỗ Cách cười thấy răng không thấy mắt. Sau đó chính là Kathy, chỉ thấy cô nàng thật cẩn thận mở ra gói to mình mang đến, bộ dáng vật bên trong giống như là dễ vỡ, mà sự thật chứng minh đây thật là 'vật dễ vỡ'.
Lấy từ trong gói to da thú ra là một đôi con rối nặn bằng bùn, tuy rằng tay nghề so ra thì kém hơn công nghệ tinh phẩm, nhưng mà thực sự không tệ. Tượng bùn nho nhỏ cũng làm ra ngũ quan chân dung nhân vật, có thể thấy được phí không ít tâm tư. Laura đầu tiên nhìn thấy thì mừng rỡ không thôi, đưa tay thật cẩn thận cầm lấy đôi tượng bùn đó, trân trọng.
Đôi tượng bùn nặn chính là Đạt Nhĩ và Laura, nhìn xem đôi con rối nhỏ là thú nhân và giống cái, ngay cả chênh lệch thể trạng giữa hai người Đạt Nhĩ cũng nhìn ra. Thú nhân cao lớn uy mãnh, giống cái nhỏ nhắn gầy yếu. Không thể không nói Kathy nắm bắt trọng điểm rất tốt. Người khác đều chú ý cái này, nhưng mà Liễu Thư thì khác.
Cô sờ sờ đất vụn bị rơi rụng Kathy lấy đến để làm tượng bùn, tượng bùn này bị phơi nắng khô, nhưng vẫn còn lại một ít bùn đất. Vuốt vân vê ở trong tay, trong mắt Liễu Thư như có vẻ đăm chiêu, nhưng hiện tại cũng không tốt để hỏi. Hôm nay là ngày lành của Laura, tất cả hết thảy đều phải đặt cô ấy lên trước, cái khác thì sau này đi, dù sao có rất nhiều thời gian, không vội nhất thời.
Ha ha, thật đẹp phải không? Mình chính là mất thật nhiều công phu đấy, làm thật nhiều cái cũng không hài lòng, nhìn xem, tay của mình đều nặn đỏ lên. Nói xong vươn móng vuốt của mình ra, vừa thấy thật đúng có chút sưng đỏ. Laura cảm động không thôi, lôi kéo Kathy chính là nói một trận lời nói ngọt ngào thân mật, mọi người nhìn mà cười không thôi.
Nha, mình nói này, thì ra mấy ngày nay cậu đều là làm cái này đi, trách không thấy người đâu cả. Alice cười tổn hại bạn tốt.
Ai ai, đừng nói mình, cậu cũng mỗi ngày không thấy người đâu à, nói đi đi đâu chơi với Ngải Đạt hả? Không chút do dự phá đài bạn tốt, từ lúc giống cái thu thập thì bọn họ càng dễ dàng ra vào bộ lạc, không cần lại phải thật cẩn
Một ngày này trong bộ lạc đặc biệt náo nhiệt, sáng sớm Allen đã sớm rời giường, bởi vì thời điểm một ngày trước Đạt Nhĩ đi tới mời Allen hỗ trợ. Thời điểm khế ước thú nhân cần mấy huynh đệ thân thiết ở bên cạnh, cảm thấy giống như là phù rể. Đám 'Phù rể' này sẽ giúp Đạt Nhĩ săn bắn, bởi vì hôm nay toàn bộ người trong bộ lạc sẽ tụ tập cùng một chỗ, phần lớn thức ăn đều do chú rể Đạt Nhĩ chuẩn bị.
Một mình tự nhiên là không ứng phó hết được, cho nên mới có 'Phù rể' xuất hiện. Đương nhiên cái này không phải toàn bộ tác dụng của phù rể, cái khác còn ở phía sau. Giống cái là quý giá mà rất thưa thớt, một thú nhân muốn được lấy giống cái mình yêu thích về nhà thì cũng không dễ dàng.
Liễu Thư Kathy và Alice Eva đều làm bạn gả, cả một ngày đều đợi ở bên cạnh Laura. Liễu Thư đặc biệt cao hứng được Laura mời, như vậy là khoảng cách vây xem có thể càng gần, nghĩ thôi cũng hưng trí bừng bừng. Cho nên Allen khởi hành, thì cô cũng không nhàn rỗi, thay đổi bộ quần áo mới rồi chạy đi tìm mấy người Kathy để cùng đi.
Các cậu tặng lễ vật gì cho Laura vậy? Bốn người tập hợp cùng một chỗ, Liễu Thư bắt đầu hỏi.
Mình tặng một bộ chậu chén. Alice xóc xóc đồ gì đó phình lên trong túi, cười nói: Laura và Đạt Nhĩ khế ước, về sau sẽ cùng nhau sinh sống, mình đưa mấy thứ cần dùng.
Hì hì, tặng phẩm nhỏ của mình, chỉ là hiện tại không thể nhìn, đợi lát nữa các cậu có thể thấy được. Kathy dáng vẻ thần thần bí bí, những người khác nhìn lại, trong tay cô nàng ôm một gói to, nói vậy chính là lễ vật. Thấy cậu ấy muốn giữ lại tạo kinh ngạc, nên cười đùa một phen cũng chưa nhắc lại.
Eva ôm Lỗ Cách, hôm nay Oman cũng là phù rể: Mình làm đôi hài mới, Laura nhất định sẽ thích. Eva thực khéo tay, nhất là làm quần áo giầy, Liễu Thư cảm thấy không bằng, có đôi khi đều nhờ làm chút vật nhỏ, lần này phát huy đặc biệt của cô ấy cũng không ngoài ý muốn.
Tiểu Thư, của cậu là cái gì? Ba ánh mắt đều chăm chú nhìn lại đây, nhìn từ trên xuống dưới, nhưng không có nhìn thấy cái gì đáng nghi ở trên người cô, nhất thời thất vọng.
Cho bọn mình nhìn xem nào. Có lẽ là não tàn rất trực giác, Kathy cảm thấy Liễu Thư đưa lễ vật nhất định không đơn giản, trong lòng tò mò giống như mèo cào, nhưng mà Liễu Thư vẫn không nói.
Liếc mắt nhìn mấy người, Liễu Thư thoải mái nói: Cứ gấp như vậy làm gì, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, được rồi được rồi, đi nhanh đi.
Người ta không nói, các cô cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể oán hận trừng mắt liếc một, cước bộ nhanh hơn theo đi. Quên đi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết sao, xem khi đó cậu ấy giấu thế nào.
Thời điểm đến nhà Laura thì nơi đó rất náo nhiệt, có mấy vị a sao trong bộ lạc còn có giống cái trẻ tuổi khác, bạn gả cũng không chỉ có bốn người Liễu Thư, còn có giống cái đợi gả trẻ tuổi khác. Ví dụ như giống cái Mia lần thu thập đó còn bị ngọc trai kẹp lấy, lại nói còn có thiếu nữ lớn lên rất sôi nổi đã từng cho Liễu Thư sáu con thú nhiều lông. Cô còn quyết định đợi nhóm tiểu thú lớn lên trưởng thành rồi sẽ đưa tặng một con.
Laura chúc phúc cậu. Mỗi người vừa tới đều nói một câu chúc phúc, đưa lễ vật của mình lên. Đưa lễ vật đều là mở ra trước mặt mọi người, Alice là một bộ bồn chén, cái này đương nhiên là dùng cọc gỗ để khắc, nói vậy cũng là tìm Ngải Đạt hỗ trợ, nhưng nhất định cũng sẽ tốn sức không ít, Laura vui vui vẻ vẻ nhận lấy.
Sau khi nhận giày mới của Eva, lúc này Laura liền thay ngay, Eva vui đến ôm Lỗ Cách cười thấy răng không thấy mắt. Sau đó chính là Kathy, chỉ thấy cô nàng thật cẩn thận mở ra gói to mình mang đến, bộ dáng vật bên trong giống như là dễ vỡ, mà sự thật chứng minh đây thật là 'vật dễ vỡ'.
Lấy từ trong gói to da thú ra là một đôi con rối nặn bằng bùn, tuy rằng tay nghề so ra thì kém hơn công nghệ tinh phẩm, nhưng mà thực sự không tệ. Tượng bùn nho nhỏ cũng làm ra ngũ quan chân dung nhân vật, có thể thấy được phí không ít tâm tư. Laura đầu tiên nhìn thấy thì mừng rỡ không thôi, đưa tay thật cẩn thận cầm lấy đôi tượng bùn đó, trân trọng.
Đôi tượng bùn nặn chính là Đạt Nhĩ và Laura, nhìn xem đôi con rối nhỏ là thú nhân và giống cái, ngay cả chênh lệch thể trạng giữa hai người Đạt Nhĩ cũng nhìn ra. Thú nhân cao lớn uy mãnh, giống cái nhỏ nhắn gầy yếu. Không thể không nói Kathy nắm bắt trọng điểm rất tốt. Người khác đều chú ý cái này, nhưng mà Liễu Thư thì khác.
Cô sờ sờ đất vụn bị rơi rụng Kathy lấy đến để làm tượng bùn, tượng bùn này bị phơi nắng khô, nhưng vẫn còn lại một ít bùn đất. Vuốt vân vê ở trong tay, trong mắt Liễu Thư như có vẻ đăm chiêu, nhưng hiện tại cũng không tốt để hỏi. Hôm nay là ngày lành của Laura, tất cả hết thảy đều phải đặt cô ấy lên trước, cái khác thì sau này đi, dù sao có rất nhiều thời gian, không vội nhất thời.
Ha ha, thật đẹp phải không? Mình chính là mất thật nhiều công phu đấy, làm thật nhiều cái cũng không hài lòng, nhìn xem, tay của mình đều nặn đỏ lên. Nói xong vươn móng vuốt của mình ra, vừa thấy thật đúng có chút sưng đỏ. Laura cảm động không thôi, lôi kéo Kathy chính là nói một trận lời nói ngọt ngào thân mật, mọi người nhìn mà cười không thôi.
Nha, mình nói này, thì ra mấy ngày nay cậu đều là làm cái này đi, trách không thấy người đâu cả. Alice cười tổn hại bạn tốt.
Ai ai, đừng nói mình, cậu cũng mỗi ngày không thấy người đâu à, nói đi đi đâu chơi với Ngải Đạt hả? Không chút do dự phá đài bạn tốt, từ lúc giống cái thu thập thì bọn họ càng dễ dàng ra vào bộ lạc, không cần lại phải thật cẩn
/215
|