Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 111 - Chương 16

/215


Editor: ChieuNinh

Cái này không tốt, cái kia, cô vẫn là cầm lại để chơi đùa đi. Dù rất muốn, nhưng tiết tháo vẫn còn, không thể tùy ý lấy đồ của người khác, rất không tốt.

Nhưng mà tiểu giống cái rất cố chấp, ôm tiểu ấu tể thú nhiều lông trực tiếp nhét bọn nó vào trong lòng Liễu Thư, sau đó vỗ vỗ tay cười nói: Dù sao mấy vật nhỏ này lại không có bao nhiêu thịt có thể ăn, tặng cho cậu đi, để ngắm nhìn, tôi không cần chơi. Nói xong liền vẫy vẫy tay vui vui vẻ vẻ ... chạy đi rồi.

Ôm tiểu ấu tể trong lòng, Liễu Thư hơi chút không nói gì, cái gì mà vỗ tay tán thưởng chơi đùa, cô cũng không phải muốn đùa có được không, thật sự là lên tiếng giải thích thế nào cũng không rõ ràng. Đảo mắt nhìn những người khác chung quanh, quả nhiên đều là dáng vẻ ngươi muốn chơi thì chơi đi, cô co rút khóe miệng, cuối cùng cái gì cũng chưa nói. Quên đi giải thích cũng sẽ trở thành che giấu, coi như nàng thích chơi đi 囧!

Đếm số lượng thì có sáu con tiểu ấu tể, một cục mao lông nho nhỏ, giống như biết mình bị bắt thành thức ăn, hiện tại tất cả cuộn vào nhau mà run rẩy, xem còn rất chọc người ta trìu mến. Cô dành ra một chỗ trong cái sọt của mình rồi cẩn thận bỏ mấy vật nhỏ thật đi vào, bộ dáng đó càng thêm chứng minh chuyện thực sự cô rất muốn chơi với mấy ấu tể này, lại làm cho cô đổ mồ hôi một phen.

Chỗ tốt của sọt làm cho tất cả mọi người khen không dứt miệng, vác ở trên lưng cũng không cố hết sức. Nhất là thời điểm cảm giác được đồ bên trong càng ngày càng nhiều, một loại cảm giác thỏa mãn nhàn nhạt mà đến, các cô thích ý không thôi. Những cái sọt này đều là dựa theo bản thân cao lớn nhỏ của mỗi người mà bện, các thú nhân cũng một người vác trên lưng một cái, chẳng qua thể tích có thể to hơn nhiều.

Sau đó chuyện thu thập cứ như vậy không ấm không nóng mà tiến hành, đợi mắt thấy thời gian không kém lắm thì các thú nhân thương lượng một chút rồi chuẩn bị đi trở về. Mọi người thấy coi như là thắng lợi trở về thì đều gật gật đầu đồng ý, đi ngược lại con đường đi đến. Chưa từng trải qua công việc đi một ngày đường phí thể lực như vậy, đều mệt không thôi nhưng cảm xúc mỗi người cũng tăng vọt, thật sâu cảm thấy mình làm cống hiến cho bộ lạc.

'Xoạch '

Nha, đây là cái gì? Kathy sóng vai Liễu Thư mà đi cười cười nói nói đột nhiên thân mình cứng đờ, sau đó thì cô nàng sờ lên đầu mình thì nhìn thấy cô cầm trên tay ra một cái vỏ trắng trắng.

'Phốc xuy...' Liễu Thư không nhịn được mà cười một tràng, người khác nghe được động tĩnh ngẩn người sau đó đều cười lên.

Kathy hổn hển: Này này này... con chim này cũng rất xấu rồi, làm sao có thể để trứng rơi xuống. Còn rơi trên đầu cô.

Kathy khóc không ra nước mắt bĩu môi ném vụn vỏ trứng chim trên mình đầu xuống dưới, chỉ là trứng đã vỡ nát, làm cho cả đầu đều là dịch trứng, một cỗ mùi tanh có lau cũng lau không xong.

Trước lau, trở về tẩy sạch thì tốt rồi. Cô ngừng cười đi qua giúp Kathy lau dịch trứng trên đầu, cũng nguy hiểm thật, hai người bọn cô sóng vai đi còn kém chút khoảng cách như vậy, phải nói quả nhiên nhân phẩm, được chứ.

Biết mình có tức giận thế nào nữa cũng chẳng có ích gì, chỉ có thể làm như vậy, nhưng mà Kathy vẫn là nghẹn một bụng tức giận, oán hận đến tổ chim trên cây. Abby ánh mắt tốt, thấy tình huống không đúng thì đã vội vã chạy tới, cũng không ghét bỏ cầm quần áo của mình đều giúp lau sạch sẽ dịch trứng trên người cô, còn một bên dỗ: Đừng nóng giận, anh đi lấy cái tổ này xuống được không?

Cô đang lo làm thế nào để phát tiết một chút, Abby vừa nói như vậy như nói vào trong tâm khảm cô, còn rất nghiêm túc gật gật đầu theo: Được, anh lấy xuống đây.

Abby tuân lệnh cũng không chối từ, xem xét tổ chim trên cây rồi cũng không có hóa thú, một đôi cánh tay kiến ôm lấy thân cây, hai chân dùng sức đạp một cái, cọ cọ cọ hai ba cái thì bò đi lên. Nhìn tốc độ đó thú nhân và giống cái ở phía dưới đều trực tiếp trầm trồ khen ngợi, Liễu Thư cũng nghiêm túc nhìn, nhìn thấy Abby ngay cả tổ trứng chim đều lấy xuống hết, lại thấy dáng vẻ đắc ý của Kathy một, không khỏi bật cười.

Cậu muốn làm trứng chim ăn thế nào? Với Liễu Thư, Kathy muốn tổ trứng này đơn giản chính là muốn ăn.

Mình không ăn. Không nghĩ tới Kathy cũng là lắc đầu: Trứng chim không thể ăn, thật tanh.

Gì? Liễu Thư không nói gì, trứng chim đúng thật là tanh, nhưng mà dịch trứng được không, nếu như làm chín ăn rất ngon nha.

Tiểu Thư, em cũng muốn sao, tôi cũng đi lấy một tổ cho em chơi được không? Thấy Liễu Thư để bụng với trứng chim như vậy, làm bạn lữ tốt tương lai, Allen cũng rất khéo hiểu lòng người tiến lên nói.

Chơi? Cái tình huống gì?

Được, anh lấy cho tôi một chút. Đột nhiên nghĩ đến có lẽ thời điểm Allen bọn họ ăn trứng chim chưa bao giờ làm chín qua bọn nó, đây rốt cuộc cái hiểu lầm là thế nào, bỏ qua một món thức ăn rồi.

Allen hành động cũng rất là nhanh, bên này nói xong bên kia đã xem xét đến tổ chim trên một thân cây rồi trèo lên trên. Liễu Thư nhìn chằm chằm, nghĩ nghĩ lại vội nói: Allen không cần lấy hết, một tổ lấy vài cái là được, chừa lại chút. Cô còn làm không được đuổi tận giết tuyệt, huống chi đây cũng là có lợi cho liên tục phát triển về sau.

Cậu cần nhiều trứng chim như vậy làm cái gì, ăn hả, không thể ăn đâu. Đối với thứ gì từng nếm qua không thể ăn, ký ức của Kathy hãy còn mới mẻ, thiện ý khuyên can nói.

Liễu Thư bất đắc dĩ bật cười, liền hỏi: Thời điểm các cậu ăn thì ăn sống à?

Ăn sống? Kathy cũng thông minh, một chút thì hiểu: Trứng còn có thể ăn chín? Không thể trách bọn họ, bên ngoài trứng mặt còn có tầng vỏ trứng, bọn họ biết bên trong là dịch trứng, là nước, ai biết còn có thể đổi lại một cách ăn là làm chín, đây tuyệt đối là một loại hiểu lầm thực bất đắc dĩ nha.

Ăn chín thế nào? Giống cái lúc trước đưa mấy con tiểu ấu tể thú nhiều




/215

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status