Đêm khuya, Khanh Khả Ngôn trở về phòng một mình, rốt cuộc cũng chịu nhận điện thoại của người đại diện.
Người đại diện chịu trách nhiệm dẫn dắt anh là một tay lão làng trong nghề, xét về thủ đoạn hay quan hệ đều hơn người đại diện của Bùi Như Niệm. Thế nhưng người đại diện lão làng này cũng không dám nóng nảy trước mặt Khanh Khả Ngôn, dù sao thì giá trị con người rành rành ra đó, không có công ty và người đại diện thì anh vẫn có thể hô mưa gọi gió như thế.
Người đại diện chẳng qua là kẻ làm thuê cho anh, dĩ nhiên phải thuận theo ý muốn của ông chủ, phải khiêm tốn hỏi anh khi nào quay xong.
Khanh Khả Ngôn đáp: "Trưa mốt."
Người đại diện: "Hiểu rồi. Tôi sẽ gửi lịch trình vào email của anh, nhớ check đấy."
"Được." Sau khi Khanh Khả Ngôn hết hợp đồng thì quyết định tự lập đế chế riêng, bây giờ cả công ty đều trông chờ anh phát lương. Vì vậy, tổng giám đốc Ngôn không thể nào chỉ treo mình trong một chương trình suốt ròng bốn tháng được, anh còn phải nhín thời gian ra để tham gia các hoạt động khác.
Người đại diện báo cáo xong công việc lại nhiều chuyện hỏi một câu: "Sếp Ngôn, ekip quản lý mà anh đang hợp tác dường như có ý định lôi anh vào hiệu ứng sao tác, có cần báo cho bộ phận quan hệ công chúng xử lý không?"
Khanh Khả Ngôn "ừ" một tiếng.
Người đại diện cầm một cái điện thoại khác, đang định đánh thức bộ phận PR ngay trong đêm, gửi thông báo giải khai ràng buộc "Khâm Phục CP".
Điện thoại đó còn chưa kịp bấm thì lại nghe được Khanh Khả Ngôn nói tiếp:
"Bảo bên kia cùng phối hợp xào*."
* xào: đồng nghĩa với sao tác, thuận theo sao tác giúp tăng hiệu ứng.
Người đại diện:???
Ông chủ à, anh điên rồi sao?
Anh ta thân là một người đại diện thâm niên, đã vùng vẫy trong ngành giải trí này hơn mười năm, còn chưa thấy đỉnh lưu lượng nào vội vàng muốn để người khác đeo bám hút máu như vậy đấy.
Người đại diện khó tin nên xác nhận lại một lần nữa với Khanh Khả Ngôn và nhận được câu trả lời khẳng định.
Không sai, đỉnh lưu nhà mình muốn để cho người khác đeo bám hút máu!
"Tôi hiểu rồi..." Người đại diện xoa xoa vùng ấn đường, gian nan mà nói: "Tôi sẽ phối hợp với bên phía cô Bùi."
Khanh Khả Ngôn thong thả vứt lại một câu "đã làm phiền rồi" và dứt khoát kết thúc cuộc gọi. Sau đó, anh lấy hộp sô-cô-là mà Bùi Như Niệm tặng lúc ban ngày ra và bóc những phần còn dư lại.
Anh không biết những món quà này là Bùi Như Niệm đã chuẩn bị xong từ lâu hay là mới tạm thời mua được.
Khi mở ra đến hộp có ghi số hai mươi mốt, Khanh Khả Ngôn đưa ra được kết luận:
Những món quà này là cô chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội tặng chúng nó cho mình.
Hai mươi mốt tuổi, hai người kết giao được nửa năm ngắn ngủi, món quà của năm này là cái đồng hồ thuộc nhãn hiệu ít người biết.
Trong một cuộc hẹn nào đó, Bùi Như Niệm nhìn trúng đồng hồ đôi thuộc nhãn hiệu này nên đã yêu cầu nhân viên bán hàng cho đeo thử. Chiếc đồng hồ nữ tinh xảo đeo lên cổ tay cô trông rất đẹp, Bùi Như Niệm cười dịu dàng và giơ cánh tay lên với Khanh Khả Ngôn, hỏi anh có thích hay không.
Khanh Khả Ngôn đảo mắt nhìn qua bảng giá, vượt xa phạm vi chi trả của anh nên đã đáp lại một cách lập lờ, định đợi đến lễ tình nhân năm sau sẽ mua tặng cho cô.
Bùi Như Niệm còn tưởng rằng anh không thích nên đã lặng lẽ tháo đồng hồ xuống, còn cười nói mình bình thường không thích đeo đồng hồ.
Nhưng không ai ngờ, chưa đợi được đến lễ tình nhân thì hai người bọn họ đã chia tay rồi.
Sau này khi Khanh Khả Ngôn đã kiếm được tiền thù lao, anh đến cửa hàng kia thì phát hiện cửa hàng đã đóng cửa. Anh đã tìm khắp trên internet vẫn không tìm được loại đồng hồ đôi có kiểu dáng giống như vậy.
Nào ngờ, Bùi Như Niệm đã lén mua nó rồi. Cô thích đồng hồ đó như vậy nhưng lại không được bạn trai đồng tình, tâm trạng sẽ ít nhiều cảm thấy mất mát chứ?
Khanh Khả Ngôn rũ mắt, chuyên tâm đeo cái đồng hồ đó lên cổ tay mình.
Ánh mắt của Bùi Như Niệm thật chuẩn, cái đồng hồ nam này rất thích hợp với anh.
Hồi tưởng lại, đoạn thời gian mà hai người qua lại kia, chung quy luôn là Bùi Như Niệm nhún nhường trước.
Khó trách sao cô không đủ lòng tin để đi đến sau cùng với anh.
- --
Ngày ghi hình hôm sau, Bùi Như Niệm tỉnh dậy từ sớm và thay quần áo, trang điểm trước khi nhân viên đoàn đến.
Rửa mặt xong, Bùi Như Niệm đi ra khỏi phòng ngủ.
Khanh Khả Ngôn cũng đã dậy và đang dọn dẹp cái bàn bị bọn họ làm cho bừa bộn tối qua, vứt những lon rượu trái cây rỗng vào thùng rác.
Bùi Như Niệm nhìn thấy anh thì giật mình mất vài giây, còn tưởng là mình chưa tỉnh ngủ.
Sau vài giây mới phản ứng lại, đây không phải là mơ, sự thật là cô và Khanh Khả Ngôn đang ở chung với nhau trong show thực tế.
"Chào buổi sáng." Bùi Như Niệm nơm nớp lo sợ chào anh.
"Buổi sáng tốt lành, bà xã." Giọng điệu Khanh Khả Ngôn tự nhiên trầm tĩnh, giống như hai người đã kết hôn thật vậy.
"..." Cái này còn thái quá hơn cả nằm mơ! Bùi Như Niệm bị hù sợ tới mức như hổ xù lông, cả người cứng ngắc.
Khanh Khả Ngôn nhận thấy cô không thoải mái, bèn chỉ chỉ vào máy quay được đặt cố định ở phòng khách, nghiêm túc lừa gạt ngốc bạch ngọt* lần đầu tham gia quay show thực tế này: "Đã bắt đầu ghi hình rồi, chúng ta phải vào vai vợ chồng."
* ngốc bạch ngọt: những cô gái đơn thuần, đôi khi ngốc nghếch nhưng cho người ta cảm giác đáng yêu, ấm áp.
"Ơ? Vừa mới rời giường đã quay liền rồi sao?" Bùi Như Niệm cuống quýt sửa sang lại trang điểm và đầu tóc, sau đó vẫy chào với ống kính.
Khóe môi Khanh Khả Ngôn không kiềm chế nổi mà nhếch lên.
Vợ mình đáng yêu quá làm sao bây giờ?
Tám giờ, lúc ekip chương trình đến, Bùi Như Niệm hóa thân thành cô đầu bếp để chuẩn bị bữa sáng.
VJ còn chưa ăn sáng, nghe được mùi đồ ăn thì bụng đã đói kêu cồn cào. Thế nên anh ta đã dứt khoát mở livestream, để cho đông đảo công chúng cùng thèm thuồng.
Thương thay cho rất nhiều người vừa mới rời giường còn đang đói, mở điện thoại lên liền chứng kiến được một nồi cháo hải sản thơm ngào ngạt, đói khát đến nước miếng chảy tràn thành sông.
[A a a, tôi cũng muốn ăn cháo hải sản!]
[Tôi thèm muốn chết rồi.]
[Vợ ơi, người ta đói...]
[Gọi bậy cái gì đó? Niệm Niệm là vợ của tôi! Bà xã ơi mau tới cho anh húp cháo với!]
[Tỉnh đê, Niệm Niệm bây giờ là vợ của sếp Ngôn. Mấy người nhìn sếp Ngôn kia kìa, ăn thật ngon!]
[Sếp Ngôn anh ăn ít lại hai chén đi, chừa cho em với!!!]
[Khanh Khả Ngôn: Vợ tôi nấu ăn ngon nhất trần gian... Mấy người không có vợ thì nhịn đói đi!]
[Tôi có cảm giác bị thay thế, tôi bắt đầu không vui rồi!]
Sau bữa sáng, host của chương trình tuyên bố nhiệm vụ hôm nay. Ba tổ khách mời của "Hôn nhân mô phỏng" sẽ đồng thời hoàn thành danh sách tân hôn trong vòng hai ngày tới.
Danh sách bao gồm bốn nội dung:
1. Hẹn hò.
2. Bữa tối dưới ánh nến.
3. Chụp ảnh cưới.
4. Chọn thành viên gia đình mới.
Ba mục đầu tiên tính ra vẫn bình thường, nhưng mục thứ tư đã dẫn tới sự bàn tán xôn xao trên mạng.
Dựa theo kế hoạch thì hôm qua ba tổ khách mời "Hôn nhân mô phỏng" là vừa mới kết hôn.
Hay lắm, mới kết hôn xong hôm sau liền nghênh đón "thành viên gia đình mới", những con lừa trong đội ngũ sản xuất đều giỏi giang như nhau!
Ekip chương trình vội giải thích: Thành viên mới là vật nuôi chứ không phải em bé.
Dù sao thì ba CP đều là giả, sao có thể sinh con?
"Hôn nhân mô phỏng" mang tính tự do cao, chỉ vạch ra phương hướng tổng quát chứ không có yêu cầu cụ thể.
Địa điểm và cách thức hẹn hò đều do khách mời tự quyết định.
"Khanh... Khả Ngôn." Bùi Như Niệm gọi tên anh trước ống kính, vẫn là kiểu mất tự nhiên như trước đó.
"Ừ."
"Chúng ta hoàn thành mục thứ nhất trước đi, muốn hẹn hò ở đâu?"
Khanh Khả Ngôn đã có chuẩn bị trước nên lập tức đưa ra đề nghị: "Ở học viện Điện ảnh có một thánh địa hẹn hò, đi tới đó được không?"
"..." Bùi Như Niệm cố gắng kiểm soát biểu cảm, chậm chạp gật đầu: "Được, cũng được."
... Được cái rắm!
Ngày trước, mỗi ngày Bùi Như Niệm đều ngồi xổm chờ đợi ở thánh địa hẹn hò, ngu ngơ mơ tưởng một ngày nào đó có thể nắm tay Khanh Khả Ngôn tới đây để ngắm trăng ngắm sao, sau đó ôm ôm hôn hôn này nọ.
Nhưng mà mãi cho đến khi chia tay, nguyện vọng ấy vẫn không thực hiện được và đã mãi mãi trở thành tâm nguyện khó quên trong lòng cô.
Bây giờ trở lại chốn cũ, chẳng nhẽ không sợ tức cảnh sinh tình mà hồi tưởng lại quá khứ nước mắt nước mũi của năm đó hay sao?
Tâm trạng Bùi Như Niệm lấp đầy tuyệt vọng.
Ông trời, bây giờ con rút lui còn kịp không?
Người đại diện chịu trách nhiệm dẫn dắt anh là một tay lão làng trong nghề, xét về thủ đoạn hay quan hệ đều hơn người đại diện của Bùi Như Niệm. Thế nhưng người đại diện lão làng này cũng không dám nóng nảy trước mặt Khanh Khả Ngôn, dù sao thì giá trị con người rành rành ra đó, không có công ty và người đại diện thì anh vẫn có thể hô mưa gọi gió như thế.
Người đại diện chẳng qua là kẻ làm thuê cho anh, dĩ nhiên phải thuận theo ý muốn của ông chủ, phải khiêm tốn hỏi anh khi nào quay xong.
Khanh Khả Ngôn đáp: "Trưa mốt."
Người đại diện: "Hiểu rồi. Tôi sẽ gửi lịch trình vào email của anh, nhớ check đấy."
"Được." Sau khi Khanh Khả Ngôn hết hợp đồng thì quyết định tự lập đế chế riêng, bây giờ cả công ty đều trông chờ anh phát lương. Vì vậy, tổng giám đốc Ngôn không thể nào chỉ treo mình trong một chương trình suốt ròng bốn tháng được, anh còn phải nhín thời gian ra để tham gia các hoạt động khác.
Người đại diện báo cáo xong công việc lại nhiều chuyện hỏi một câu: "Sếp Ngôn, ekip quản lý mà anh đang hợp tác dường như có ý định lôi anh vào hiệu ứng sao tác, có cần báo cho bộ phận quan hệ công chúng xử lý không?"
Khanh Khả Ngôn "ừ" một tiếng.
Người đại diện cầm một cái điện thoại khác, đang định đánh thức bộ phận PR ngay trong đêm, gửi thông báo giải khai ràng buộc "Khâm Phục CP".
Điện thoại đó còn chưa kịp bấm thì lại nghe được Khanh Khả Ngôn nói tiếp:
"Bảo bên kia cùng phối hợp xào*."
* xào: đồng nghĩa với sao tác, thuận theo sao tác giúp tăng hiệu ứng.
Người đại diện:???
Ông chủ à, anh điên rồi sao?
Anh ta thân là một người đại diện thâm niên, đã vùng vẫy trong ngành giải trí này hơn mười năm, còn chưa thấy đỉnh lưu lượng nào vội vàng muốn để người khác đeo bám hút máu như vậy đấy.
Người đại diện khó tin nên xác nhận lại một lần nữa với Khanh Khả Ngôn và nhận được câu trả lời khẳng định.
Không sai, đỉnh lưu nhà mình muốn để cho người khác đeo bám hút máu!
"Tôi hiểu rồi..." Người đại diện xoa xoa vùng ấn đường, gian nan mà nói: "Tôi sẽ phối hợp với bên phía cô Bùi."
Khanh Khả Ngôn thong thả vứt lại một câu "đã làm phiền rồi" và dứt khoát kết thúc cuộc gọi. Sau đó, anh lấy hộp sô-cô-là mà Bùi Như Niệm tặng lúc ban ngày ra và bóc những phần còn dư lại.
Anh không biết những món quà này là Bùi Như Niệm đã chuẩn bị xong từ lâu hay là mới tạm thời mua được.
Khi mở ra đến hộp có ghi số hai mươi mốt, Khanh Khả Ngôn đưa ra được kết luận:
Những món quà này là cô chuẩn bị từ lâu nhưng vẫn chưa có cơ hội tặng chúng nó cho mình.
Hai mươi mốt tuổi, hai người kết giao được nửa năm ngắn ngủi, món quà của năm này là cái đồng hồ thuộc nhãn hiệu ít người biết.
Trong một cuộc hẹn nào đó, Bùi Như Niệm nhìn trúng đồng hồ đôi thuộc nhãn hiệu này nên đã yêu cầu nhân viên bán hàng cho đeo thử. Chiếc đồng hồ nữ tinh xảo đeo lên cổ tay cô trông rất đẹp, Bùi Như Niệm cười dịu dàng và giơ cánh tay lên với Khanh Khả Ngôn, hỏi anh có thích hay không.
Khanh Khả Ngôn đảo mắt nhìn qua bảng giá, vượt xa phạm vi chi trả của anh nên đã đáp lại một cách lập lờ, định đợi đến lễ tình nhân năm sau sẽ mua tặng cho cô.
Bùi Như Niệm còn tưởng rằng anh không thích nên đã lặng lẽ tháo đồng hồ xuống, còn cười nói mình bình thường không thích đeo đồng hồ.
Nhưng không ai ngờ, chưa đợi được đến lễ tình nhân thì hai người bọn họ đã chia tay rồi.
Sau này khi Khanh Khả Ngôn đã kiếm được tiền thù lao, anh đến cửa hàng kia thì phát hiện cửa hàng đã đóng cửa. Anh đã tìm khắp trên internet vẫn không tìm được loại đồng hồ đôi có kiểu dáng giống như vậy.
Nào ngờ, Bùi Như Niệm đã lén mua nó rồi. Cô thích đồng hồ đó như vậy nhưng lại không được bạn trai đồng tình, tâm trạng sẽ ít nhiều cảm thấy mất mát chứ?
Khanh Khả Ngôn rũ mắt, chuyên tâm đeo cái đồng hồ đó lên cổ tay mình.
Ánh mắt của Bùi Như Niệm thật chuẩn, cái đồng hồ nam này rất thích hợp với anh.
Hồi tưởng lại, đoạn thời gian mà hai người qua lại kia, chung quy luôn là Bùi Như Niệm nhún nhường trước.
Khó trách sao cô không đủ lòng tin để đi đến sau cùng với anh.
- --
Ngày ghi hình hôm sau, Bùi Như Niệm tỉnh dậy từ sớm và thay quần áo, trang điểm trước khi nhân viên đoàn đến.
Rửa mặt xong, Bùi Như Niệm đi ra khỏi phòng ngủ.
Khanh Khả Ngôn cũng đã dậy và đang dọn dẹp cái bàn bị bọn họ làm cho bừa bộn tối qua, vứt những lon rượu trái cây rỗng vào thùng rác.
Bùi Như Niệm nhìn thấy anh thì giật mình mất vài giây, còn tưởng là mình chưa tỉnh ngủ.
Sau vài giây mới phản ứng lại, đây không phải là mơ, sự thật là cô và Khanh Khả Ngôn đang ở chung với nhau trong show thực tế.
"Chào buổi sáng." Bùi Như Niệm nơm nớp lo sợ chào anh.
"Buổi sáng tốt lành, bà xã." Giọng điệu Khanh Khả Ngôn tự nhiên trầm tĩnh, giống như hai người đã kết hôn thật vậy.
"..." Cái này còn thái quá hơn cả nằm mơ! Bùi Như Niệm bị hù sợ tới mức như hổ xù lông, cả người cứng ngắc.
Khanh Khả Ngôn nhận thấy cô không thoải mái, bèn chỉ chỉ vào máy quay được đặt cố định ở phòng khách, nghiêm túc lừa gạt ngốc bạch ngọt* lần đầu tham gia quay show thực tế này: "Đã bắt đầu ghi hình rồi, chúng ta phải vào vai vợ chồng."
* ngốc bạch ngọt: những cô gái đơn thuần, đôi khi ngốc nghếch nhưng cho người ta cảm giác đáng yêu, ấm áp.
"Ơ? Vừa mới rời giường đã quay liền rồi sao?" Bùi Như Niệm cuống quýt sửa sang lại trang điểm và đầu tóc, sau đó vẫy chào với ống kính.
Khóe môi Khanh Khả Ngôn không kiềm chế nổi mà nhếch lên.
Vợ mình đáng yêu quá làm sao bây giờ?
Tám giờ, lúc ekip chương trình đến, Bùi Như Niệm hóa thân thành cô đầu bếp để chuẩn bị bữa sáng.
VJ còn chưa ăn sáng, nghe được mùi đồ ăn thì bụng đã đói kêu cồn cào. Thế nên anh ta đã dứt khoát mở livestream, để cho đông đảo công chúng cùng thèm thuồng.
Thương thay cho rất nhiều người vừa mới rời giường còn đang đói, mở điện thoại lên liền chứng kiến được một nồi cháo hải sản thơm ngào ngạt, đói khát đến nước miếng chảy tràn thành sông.
[A a a, tôi cũng muốn ăn cháo hải sản!]
[Tôi thèm muốn chết rồi.]
[Vợ ơi, người ta đói...]
[Gọi bậy cái gì đó? Niệm Niệm là vợ của tôi! Bà xã ơi mau tới cho anh húp cháo với!]
[Tỉnh đê, Niệm Niệm bây giờ là vợ của sếp Ngôn. Mấy người nhìn sếp Ngôn kia kìa, ăn thật ngon!]
[Sếp Ngôn anh ăn ít lại hai chén đi, chừa cho em với!!!]
[Khanh Khả Ngôn: Vợ tôi nấu ăn ngon nhất trần gian... Mấy người không có vợ thì nhịn đói đi!]
[Tôi có cảm giác bị thay thế, tôi bắt đầu không vui rồi!]
Sau bữa sáng, host của chương trình tuyên bố nhiệm vụ hôm nay. Ba tổ khách mời của "Hôn nhân mô phỏng" sẽ đồng thời hoàn thành danh sách tân hôn trong vòng hai ngày tới.
Danh sách bao gồm bốn nội dung:
1. Hẹn hò.
2. Bữa tối dưới ánh nến.
3. Chụp ảnh cưới.
4. Chọn thành viên gia đình mới.
Ba mục đầu tiên tính ra vẫn bình thường, nhưng mục thứ tư đã dẫn tới sự bàn tán xôn xao trên mạng.
Dựa theo kế hoạch thì hôm qua ba tổ khách mời "Hôn nhân mô phỏng" là vừa mới kết hôn.
Hay lắm, mới kết hôn xong hôm sau liền nghênh đón "thành viên gia đình mới", những con lừa trong đội ngũ sản xuất đều giỏi giang như nhau!
Ekip chương trình vội giải thích: Thành viên mới là vật nuôi chứ không phải em bé.
Dù sao thì ba CP đều là giả, sao có thể sinh con?
"Hôn nhân mô phỏng" mang tính tự do cao, chỉ vạch ra phương hướng tổng quát chứ không có yêu cầu cụ thể.
Địa điểm và cách thức hẹn hò đều do khách mời tự quyết định.
"Khanh... Khả Ngôn." Bùi Như Niệm gọi tên anh trước ống kính, vẫn là kiểu mất tự nhiên như trước đó.
"Ừ."
"Chúng ta hoàn thành mục thứ nhất trước đi, muốn hẹn hò ở đâu?"
Khanh Khả Ngôn đã có chuẩn bị trước nên lập tức đưa ra đề nghị: "Ở học viện Điện ảnh có một thánh địa hẹn hò, đi tới đó được không?"
"..." Bùi Như Niệm cố gắng kiểm soát biểu cảm, chậm chạp gật đầu: "Được, cũng được."
... Được cái rắm!
Ngày trước, mỗi ngày Bùi Như Niệm đều ngồi xổm chờ đợi ở thánh địa hẹn hò, ngu ngơ mơ tưởng một ngày nào đó có thể nắm tay Khanh Khả Ngôn tới đây để ngắm trăng ngắm sao, sau đó ôm ôm hôn hôn này nọ.
Nhưng mà mãi cho đến khi chia tay, nguyện vọng ấy vẫn không thực hiện được và đã mãi mãi trở thành tâm nguyện khó quên trong lòng cô.
Bây giờ trở lại chốn cũ, chẳng nhẽ không sợ tức cảnh sinh tình mà hồi tưởng lại quá khứ nước mắt nước mũi của năm đó hay sao?
Tâm trạng Bùi Như Niệm lấp đầy tuyệt vọng.
Ông trời, bây giờ con rút lui còn kịp không?
/40
|