Chương 11.2: Chị đẹp như thế
Thời gian này hai kỳ thi tháng Vân Tưởng Tưởng đều đứng nhất, Vân Chí Bân vì thế mà rất hài lòng.
Chu Duy rất thích Vân Tưởng Tưởng, ông ấy phải làm hậu kỳ, không thể ở lại lâu, lúc đi còn nói với Vân Chí Bân rất nhiều lần rằng, nhất định phải để Vân Tưởng Tưởng đi con đường này.
Vân Tưởng Tưởng kính Chu Duy một cốc nước trái cây: “Chú Duy, cháu cũng rất thích quay phim, nếu như sau này có cơ hội, chú nhất định phải chọn người tài nhưng không được quên cháu đấy.”
“Ha ha ha, cháu yên tâm, nếu có kịch bản tốt, chú Chu sẽ giúp cháu.” Chu Duy bảo đảm.
Sau đó chính là ba người Ngụy San San, ở cạnh nhau lâu như vậy, mọi người đều có tình cảm với nhau, cho dù giao thông thuận lợi, tin tức phát triển, nhưng vẫn không nỡ, buổi tối Ngụy San San ở lại một đêm với Vân Tưởng Tưởng, ngày hôm sau là chủ nhật, cả nhà Vân Tưởng Tưởng đưa họ đến sân bay.
Sau khi đoàn phim “Yêu mến” rời đi, cuộc sống của Vân Tưởng Tưởng quay trở lại con đường học tập, điểm khác biệt là thứ bảy Vân Chí Bân sẽ đưa cả nhà ra ngoài chơi, sau kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán Vân Tưởng Tưởng chuận bị bước vào kỳ thi cuối kỳ.
Trước khi thi cuối kỳ, trong nhà có một tin lớn.
Đó là Tô Tú Linh 38 tuổi mang thai rồi!
Vân Tưởng Tưởng sắp 16 tuổi chuẩn bị có thêm một em trai hoặc một em gái nữa.
Việc này Vân Chí Bân buồn rầu hay là vui vẻ, vui vẻ là bởi 40 tuổi rồi lại làm bố, có thể nói già hay trẻ, đây đều là niềm vui của bất cứ người đàn ông nào. Buồn rầu là bởi tuổi của Tô Tú Linh đã lớn, đây là sản phụ cao tuổi đấy!
“Cha, đừng lo lắng, bác sĩ nói mẹ tuy cao tuổi, nhưng sức khỏe rất tốt, tâm thái cũng tốt, không ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa bé.” Dưới sự ảnh hưởng có ý lẫn vô ý của Vân Tưởng Tưởng, người trong nhà đã xem cô như một người trưởng thành, lời nói của cô dần trở nên có trọng lượng, “Đến lúc đó mẹ có thể chọn một bệnh viện tốt, chúng ta có thể sinh mổ, rồi chọn một bảo mẫu tốt để mẹ hồi phục nhanh chóng.”
Tô Tú Linh ngược lại chẳng buồn rầu tí nào cả, bà rất vui là đằng khác. Vừa nghĩ đến mình lại có thêm một đứa con xinh đẹp nữa, bà lại cảm thấy hạnh phúc.
Vân Tưởng Tưởng và Vân Lâm cách nhau 6 tuổi, là phạm vi cho phép trong kế hoạch sinh sản, chỉ có đứa trẻ trong bụng là quá thôi, chính sách 5 năm trước rất nghiêm ngặt, Vân Chí Bân làm nghề giáo tuyệt đốt không cho sinh, nhưng giờ khác rồi, Tô Tú Linh còn gì để buồn rầu chứ?
“Tiểu Lâm, con thích em trai hay em gái?” Tô Tú Linh không lo lắng đến bài xích của con gái, nhưng con trai còn nhỏ.
Vân Lâm chưa tròn 10 tuổi nghĩ nghĩ rồi trả lời: “Con thích em trai!”
Cậu có một chí gái xinh đẹp, nếu như có em gái, cha mẹ chắc chắn sẽ thiên vị.
Chị đẹp như thế, nên là độc nhất vô nhị.
Cậu mới không thích em gái khóc nhè đâu, cậu chỉ thích một em trai bám theo sau mình mà thôi, nếu như em trai không nghe lời, cậu sẽ đánh một trận.
Tâm tư của Tiểu Vân Lâm tất nhiên không ai biết cả, ngay cả Vân Tưởng Tưởng cũng không đoán được.
/2439
|