“Ha ha ha!” Đậu Đậu không nhịn được, thật sự không nhịn được.
Hóa ra Thượng Vân Tiêu biến mất lúc cô đăng ký, chính là đi tìm đạo sĩ bắt yêu khoa chữa bệnh hỏi phương pháp trị liệu bệnh không có con không cương lên được à? Còn tận tình khuyên Lão Cửu nhà cô đừng từ bỏ chữa trị?
Ha ha ha, không được, cô phải cười một lúc.
Thượng Vân Tiêu thật sự là người thật thà nhất ở Cục bắt yêu...
Đậu Đậu cười điên, Tiểu Đoan cũng cười đến co rút cả người. Thượng Vân Tiêu không hiểu, “Rốt cuộc mấy người đang cười cái gì thế?”
Tiểu Đoan khoát tay, “Không có gì, thật sự không có gì.”
Thượng Vân Tiêu trừng Tiểu Đoan một cái, “Tiểu Đoan! Cậu ta bị tàn tật đã rất đáng thương, cậu là đạo sĩ bắt yêu không giúp cậu ta được thì cũng thôi đi, còn cười nhạo cậu ta nữa? Cậu còn có chút đạo đức nào không hả?”
‘Sở Minh Hiên’ nhất thời cảm thấy không muốn yêu, “Tôi cám ơn anh!”
“Không cần cám ơn đâu, không cần cám ơn.” Thượng Vân Tiêu được thương mà sợ, “Đây đều là chuyện tôi nên làm. Có điều tôi cảm thấy cậu đừng giấu bệnh sợ thầy nữa, bị bệnh rồi, dù sao cũng phải đi khám bác sĩ! Nhược Nam rất lợi hại, cậu để cô ấy khám xem, có khi qua mấy ngày là sẽ khỏi.”
Đậu Đậu lập tức cảnh giác, “Nhược Nam? Nam hay nữ?”
“Nữ...”
Thượng Vân Tiêu không hiểu tại sao Đậu Đậu lại hỏi như vậy, còn tưởng là cô không tin thực lực của Cục bắt yêu, lập tức lải nhải giới thiệu rõ ràng thân phận lai lịch của Nhược Nam.
Trương Nhược Nam, nữ, đạo sĩ bắt yêu hệ chữa bệnh duy nhất trong Cục bắt yêu. Nghe nói đã phẫu thuật cho không ít đạo sĩ bắt yêu trong Cục, người cũng như tên, giống y đàn ông.
Nhưng, giống y như đàn ông không có nghĩa là đàn ông.
Đậu Đậu cau mày, nhìn về phía ‘Sở Minh Hiên’, thầm nghĩ, nếu hắn dám đi khám, cô sẽ cho hắn biết mặt!
Cho dù cơ thể này không phải là của hắn, nhưng cho người phụ nữ khác nhìn, cô vẫn sẽ rất tức giận!
‘Sở Minh Hiên’ mặc dù không nhìn thấy sát khí trong mắt vợ, nhưng hắn vẫn dứt khoát cự tuyệt, “Không muốn, cho dù muốn khám cũng phải tìm đạo sĩ bắt yêu nam khám. Còn nữa, tôi sẽ không ở tầng cao! Tôi ở phòng cạnh phòng cô ấy!”
Thượng Vân Tiêu hoàn toàn không hiểu, “Cậu đến Cục bắt yêu không phải là vì chữa bệnh à?”
“Đúng là vì chữa bệnh, nhưng làm sao tôi biết mấy người có chữa khỏi được không? Ngộ nhỡ mấy người coi tôi là chuột bạch thì làm thế nào? Tôi không dám cược đâu, cho nên… Tôi phải ở phòng cạnh phòng em họ tôi!”
Lần này Thượng Vân Tiêu càng không hiểu, “Nhược Nam có chữa khỏi được không, liên quan gì đến việc cậu ở phòng cạnh phòng em họ cậu?”
“Đương nhiên là liên quan! Tôi… tôi chỉ quen em họ của tôi!”
Sau đó ‘Sở Minh Hiên’ đột nhiên nghĩ ra, hắn lập tức bắt lấy cánh tay Đậu Đậu ‘yếu ớt’ nói, “Em họ, em phải bảo vệ anh!”
Đậu Đậu, “...”
Mẹ kiếp, đột nhiên không muốn quen hắn là thế nào.
Nhưng hành động này của ‘Sở Minh Hiên’ lại thuyết phục được Thượng Vân Tiêu.
Anh ta cảm thấy Sở Minh Hiên rất đáng thương, đàn ông không cương lên được vốn dĩ đã thảm rồi, bây giờ lại đến nơi không biết có thể chữa khỏi được hay không để chữa trị, trong lòng có chút thấp thỏm yếu đuối cũng là có thể lý giải được.
Vì vậy anh ta vung tay lên, “Được, vậy cậu ở phòng cạnh phòng em họ cậu đi.”
‘Sở Minh Hiên’ nhìn anh ta viết vào sổ đăng ký phòng, Kim Đậu Đậu phòng 233, Sở Minh Hiên phòng 234, lúc này mới thở phào, cảm thấy yên tâm.
Dù sao bất kể dùng cách gì, hắn đều phải ở bên cạnh vợ nửa bước không rời, trông coi vợ như vậy là đúng rồi.
Còn về vừa rồi có mất mặt hay không, khụ, không quan tâm, dù sao vợ không nhận ra, không nhận ra, vậy người mất mặt cũng không phải là hắn, là Sở Minh Hiên mà!
Hóa ra Thượng Vân Tiêu biến mất lúc cô đăng ký, chính là đi tìm đạo sĩ bắt yêu khoa chữa bệnh hỏi phương pháp trị liệu bệnh không có con không cương lên được à? Còn tận tình khuyên Lão Cửu nhà cô đừng từ bỏ chữa trị?
Ha ha ha, không được, cô phải cười một lúc.
Thượng Vân Tiêu thật sự là người thật thà nhất ở Cục bắt yêu...
Đậu Đậu cười điên, Tiểu Đoan cũng cười đến co rút cả người. Thượng Vân Tiêu không hiểu, “Rốt cuộc mấy người đang cười cái gì thế?”
Tiểu Đoan khoát tay, “Không có gì, thật sự không có gì.”
Thượng Vân Tiêu trừng Tiểu Đoan một cái, “Tiểu Đoan! Cậu ta bị tàn tật đã rất đáng thương, cậu là đạo sĩ bắt yêu không giúp cậu ta được thì cũng thôi đi, còn cười nhạo cậu ta nữa? Cậu còn có chút đạo đức nào không hả?”
‘Sở Minh Hiên’ nhất thời cảm thấy không muốn yêu, “Tôi cám ơn anh!”
“Không cần cám ơn đâu, không cần cám ơn.” Thượng Vân Tiêu được thương mà sợ, “Đây đều là chuyện tôi nên làm. Có điều tôi cảm thấy cậu đừng giấu bệnh sợ thầy nữa, bị bệnh rồi, dù sao cũng phải đi khám bác sĩ! Nhược Nam rất lợi hại, cậu để cô ấy khám xem, có khi qua mấy ngày là sẽ khỏi.”
Đậu Đậu lập tức cảnh giác, “Nhược Nam? Nam hay nữ?”
“Nữ...”
Thượng Vân Tiêu không hiểu tại sao Đậu Đậu lại hỏi như vậy, còn tưởng là cô không tin thực lực của Cục bắt yêu, lập tức lải nhải giới thiệu rõ ràng thân phận lai lịch của Nhược Nam.
Trương Nhược Nam, nữ, đạo sĩ bắt yêu hệ chữa bệnh duy nhất trong Cục bắt yêu. Nghe nói đã phẫu thuật cho không ít đạo sĩ bắt yêu trong Cục, người cũng như tên, giống y đàn ông.
Nhưng, giống y như đàn ông không có nghĩa là đàn ông.
Đậu Đậu cau mày, nhìn về phía ‘Sở Minh Hiên’, thầm nghĩ, nếu hắn dám đi khám, cô sẽ cho hắn biết mặt!
Cho dù cơ thể này không phải là của hắn, nhưng cho người phụ nữ khác nhìn, cô vẫn sẽ rất tức giận!
‘Sở Minh Hiên’ mặc dù không nhìn thấy sát khí trong mắt vợ, nhưng hắn vẫn dứt khoát cự tuyệt, “Không muốn, cho dù muốn khám cũng phải tìm đạo sĩ bắt yêu nam khám. Còn nữa, tôi sẽ không ở tầng cao! Tôi ở phòng cạnh phòng cô ấy!”
Thượng Vân Tiêu hoàn toàn không hiểu, “Cậu đến Cục bắt yêu không phải là vì chữa bệnh à?”
“Đúng là vì chữa bệnh, nhưng làm sao tôi biết mấy người có chữa khỏi được không? Ngộ nhỡ mấy người coi tôi là chuột bạch thì làm thế nào? Tôi không dám cược đâu, cho nên… Tôi phải ở phòng cạnh phòng em họ tôi!”
Lần này Thượng Vân Tiêu càng không hiểu, “Nhược Nam có chữa khỏi được không, liên quan gì đến việc cậu ở phòng cạnh phòng em họ cậu?”
“Đương nhiên là liên quan! Tôi… tôi chỉ quen em họ của tôi!”
Sau đó ‘Sở Minh Hiên’ đột nhiên nghĩ ra, hắn lập tức bắt lấy cánh tay Đậu Đậu ‘yếu ớt’ nói, “Em họ, em phải bảo vệ anh!”
Đậu Đậu, “...”
Mẹ kiếp, đột nhiên không muốn quen hắn là thế nào.
Nhưng hành động này của ‘Sở Minh Hiên’ lại thuyết phục được Thượng Vân Tiêu.
Anh ta cảm thấy Sở Minh Hiên rất đáng thương, đàn ông không cương lên được vốn dĩ đã thảm rồi, bây giờ lại đến nơi không biết có thể chữa khỏi được hay không để chữa trị, trong lòng có chút thấp thỏm yếu đuối cũng là có thể lý giải được.
Vì vậy anh ta vung tay lên, “Được, vậy cậu ở phòng cạnh phòng em họ cậu đi.”
‘Sở Minh Hiên’ nhìn anh ta viết vào sổ đăng ký phòng, Kim Đậu Đậu phòng 233, Sở Minh Hiên phòng 234, lúc này mới thở phào, cảm thấy yên tâm.
Dù sao bất kể dùng cách gì, hắn đều phải ở bên cạnh vợ nửa bước không rời, trông coi vợ như vậy là đúng rồi.
Còn về vừa rồi có mất mặt hay không, khụ, không quan tâm, dù sao vợ không nhận ra, không nhận ra, vậy người mất mặt cũng không phải là hắn, là Sở Minh Hiên mà!
/871
|