[ Lời của tác giả : Mình thấy các truyện khác chương đầu thường là giới thiệu nhân vật , nhưng theo mình không nên bởi các độc giả có thể không nhớ hết được tên các nhân
vật , chính vì vậy , mình quyết định viết tới đâu , mình giới thiệu tới đó . Thôi , vào truyện nha mọi người ]
- Chào mẹ , con đi học ạ ! __Khánh Ngọc vừa đóng cửa vừa nói vọng vào trong
[ GTNV : Khánh Ngọc - Trần Khánh Ngọc ( 16 tuổi ) , sinh ra trong một gia đình bình thường . Ngọc không xinh đẹp , quyến rũ nhưng lại sở hữu 1 khuôn mặt cực baby .
Là một cô gái khá cá tính , thấy ai gặp khó khăn thì lao ngay vào giúp đỡ ( nói cách khác là lo chuyện bao đồng ) , vân vân , mây mây ... ( Mọi tính cách khác của cô sẽ được giới
thiệu sau nha ) . À , suýt quên chi tiết quan trọng , cô là 1 Tứ Diệp Thảo ( nói chính xác hơn cô là 1 Tiểu Bàng Giải ) ]
- Ừ , con đi đi . À mà khi về , con ghé qua cửa hàng đồ chơi lấy cho mẹ cây súng nước mà mẹ đặt mua cho em Hoàng nhé ! __Mẹ Ngọc nói với theo
-Vâng ạ __ Ngọc nói rồi chạy một mạch tới trạm xe buýt .
( Từ giờ , mình gọi Ngọc là cô nha )
5 tiết học diễn ra vô cùng suôn sẻ
Sau khi ghé qua cửa hàng đồ chơi lấy đồ ( Súng đó , mà công nhận nhìn giống thiệt nha ) . Vừa mân mê chiếc súng vừa đá qua đá lại cái lon nước ngọt , lỡ chân , cô đá mạnh
khiến lon nước ngọt bay đi đâu mất . Đang hồi hộp không biết ai sẽ phải chịu thành quả do cô làm ra thì ..cô nhìn thấy 1 đám học sinh ( Lưu manh giả danh tri thức thì có )
đang xúm lại làm gì đó rất mờ ám , không kìm nén nổi sự tò mò , cô đánh liều tới xem thử và rồi ...
- Mày muốn chết à , sao nói chuyện với bọn tao mà mày không bỏ khẩu trang ra ? Khinh bọn tao hả ??__ Một tên hung hãn nói .
- Sorry , I don't understand __ Tên bịt mặt nói
( Tạm dịch : Xin lỗi , tôi không hiểu )
- Còn bày đặt Tiếng Anh , mày tưởng bọn tao không hiểu sao . __Một tên khác nói
- Nó nói gì vậy anh ??__Tên có vết sẹo trên mặt hỏi
-À ...Ừm ... Ý nó bảo anh em mình là c-hó đó .__Tên lúc nãy nói ( Đúng là ngu còn bày đặt bảo thủ )
- Thằng này láo , anh em đâu , đánh nó đi __ Tên có vết sẹo nói
Không để tên đó nói lần nữa , cả bọn xông vào đang dơ nắm đấm lên thì ...
-DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI __Cô hét lên làm cả bọn giật mình .
Quay sang nhìn cô , một tên nhếch mép , khinh bỉ nói :
- Cô em thì làm được gì cơ chứ , muốn làm anh hùng ...à không mỹ nhân cứu anh hùng à ?
-Mày là cái thá gì mà ra lệnh cho bọn tao __Một tên nói tiếp
- Vâng , em chẳng là cái thá gì , em cũng chẳng làm được gì , nhưng cái này thì có thể chứ ? __Cô vừa nói vừa đưa khẩu súng lên
- Em gái à ..cái..cái đó ...không chơi được đâu __Tên có vết sẹo ở mặt nói .
-Vậy thì ....GO AWAY __Cô hét lên
Không để câu nói đó của cô lặp lại lần 2 , cả bọn chạy tán loạn ( Con trai gì mà hèn thế không biết )
Nhìn họ chạy như ma đuổi khiến cô không nhịn được mà phì cười .
- Anh có sao không ? __ Cô quay lại nhìn người vừa được cô cứu .
- I don't understand __ Người đó nói
- Where are you from ? _ Mặc dù Tiếng Anh của cô không tốt cho lắm nhưng những câu đơn giản thế này cô có thể nói và hiểu được ( Tại trường cô học Tiếng Trung )
- I'm from China. __Hắn nói
- Vậy anh có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không ? __Cô nói bằng Tiếng Trung (Biết sao không , thần tượng của cô ở Trung nên cô đã cố gắng học Tiếng Trung để
sau này , nếu có cơ hội , cô được sang đó , cô có thể giao tiếp với thần tượng )
- Cậu biết Tiếng Trung à ? May quá ,mà cái này là thế nào ? __Hắn nói rồi chỉ chỉ tay vào khẩu súng .
- Là thế này ...__Cô nói nửa chừng rồi chìa khẩu súng vào đầu hắn .
- Tại sao cô phải làm vậy ?__Hắn bình tĩnh hỏi
- Tôi ..tôi muốn ...Trêu anh ...Hahaha , đây là đồ giả mà __Cô vừa nói vừa cười toe toét
-Cái gì ...Cô thật là __Hắn tức giận nói .
- Tôi xin lỗi , à mà hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy ?? __Cô thắc mắc.
_______________________Hết chương 1 _________________________________________________________________________________________
{Muốn biết chuyện gì đã xảy ra và người bịt mặt đó là ai , mời các bạn đón xem ..à nhầm đón đọc chương 2 .Các bạn cho mình xin ít nhận xét để mình biết truyện mình viết dở hay không , nếu các bạn không ủng hộ thì hic...hic.. mình phải dừng truyện ở đây vậy }
vật , chính vì vậy , mình quyết định viết tới đâu , mình giới thiệu tới đó . Thôi , vào truyện nha mọi người ]
- Chào mẹ , con đi học ạ ! __Khánh Ngọc vừa đóng cửa vừa nói vọng vào trong
[ GTNV : Khánh Ngọc - Trần Khánh Ngọc ( 16 tuổi ) , sinh ra trong một gia đình bình thường . Ngọc không xinh đẹp , quyến rũ nhưng lại sở hữu 1 khuôn mặt cực baby .
Là một cô gái khá cá tính , thấy ai gặp khó khăn thì lao ngay vào giúp đỡ ( nói cách khác là lo chuyện bao đồng ) , vân vân , mây mây ... ( Mọi tính cách khác của cô sẽ được giới
thiệu sau nha ) . À , suýt quên chi tiết quan trọng , cô là 1 Tứ Diệp Thảo ( nói chính xác hơn cô là 1 Tiểu Bàng Giải ) ]
- Ừ , con đi đi . À mà khi về , con ghé qua cửa hàng đồ chơi lấy cho mẹ cây súng nước mà mẹ đặt mua cho em Hoàng nhé ! __Mẹ Ngọc nói với theo
-Vâng ạ __ Ngọc nói rồi chạy một mạch tới trạm xe buýt .
( Từ giờ , mình gọi Ngọc là cô nha )
5 tiết học diễn ra vô cùng suôn sẻ
Sau khi ghé qua cửa hàng đồ chơi lấy đồ ( Súng đó , mà công nhận nhìn giống thiệt nha ) . Vừa mân mê chiếc súng vừa đá qua đá lại cái lon nước ngọt , lỡ chân , cô đá mạnh
khiến lon nước ngọt bay đi đâu mất . Đang hồi hộp không biết ai sẽ phải chịu thành quả do cô làm ra thì ..cô nhìn thấy 1 đám học sinh ( Lưu manh giả danh tri thức thì có )
đang xúm lại làm gì đó rất mờ ám , không kìm nén nổi sự tò mò , cô đánh liều tới xem thử và rồi ...
- Mày muốn chết à , sao nói chuyện với bọn tao mà mày không bỏ khẩu trang ra ? Khinh bọn tao hả ??__ Một tên hung hãn nói .
- Sorry , I don't understand __ Tên bịt mặt nói
( Tạm dịch : Xin lỗi , tôi không hiểu )
- Còn bày đặt Tiếng Anh , mày tưởng bọn tao không hiểu sao . __Một tên khác nói
- Nó nói gì vậy anh ??__Tên có vết sẹo trên mặt hỏi
-À ...Ừm ... Ý nó bảo anh em mình là c-hó đó .__Tên lúc nãy nói ( Đúng là ngu còn bày đặt bảo thủ )
- Thằng này láo , anh em đâu , đánh nó đi __ Tên có vết sẹo nói
Không để tên đó nói lần nữa , cả bọn xông vào đang dơ nắm đấm lên thì ...
-DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI __Cô hét lên làm cả bọn giật mình .
Quay sang nhìn cô , một tên nhếch mép , khinh bỉ nói :
- Cô em thì làm được gì cơ chứ , muốn làm anh hùng ...à không mỹ nhân cứu anh hùng à ?
-Mày là cái thá gì mà ra lệnh cho bọn tao __Một tên nói tiếp
- Vâng , em chẳng là cái thá gì , em cũng chẳng làm được gì , nhưng cái này thì có thể chứ ? __Cô vừa nói vừa đưa khẩu súng lên
- Em gái à ..cái..cái đó ...không chơi được đâu __Tên có vết sẹo ở mặt nói .
-Vậy thì ....GO AWAY __Cô hét lên
Không để câu nói đó của cô lặp lại lần 2 , cả bọn chạy tán loạn ( Con trai gì mà hèn thế không biết )
Nhìn họ chạy như ma đuổi khiến cô không nhịn được mà phì cười .
- Anh có sao không ? __ Cô quay lại nhìn người vừa được cô cứu .
- I don't understand __ Người đó nói
- Where are you from ? _ Mặc dù Tiếng Anh của cô không tốt cho lắm nhưng những câu đơn giản thế này cô có thể nói và hiểu được ( Tại trường cô học Tiếng Trung )
- I'm from China. __Hắn nói
- Vậy anh có thể nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra không ? __Cô nói bằng Tiếng Trung (Biết sao không , thần tượng của cô ở Trung nên cô đã cố gắng học Tiếng Trung để
sau này , nếu có cơ hội , cô được sang đó , cô có thể giao tiếp với thần tượng )
- Cậu biết Tiếng Trung à ? May quá ,mà cái này là thế nào ? __Hắn nói rồi chỉ chỉ tay vào khẩu súng .
- Là thế này ...__Cô nói nửa chừng rồi chìa khẩu súng vào đầu hắn .
- Tại sao cô phải làm vậy ?__Hắn bình tĩnh hỏi
- Tôi ..tôi muốn ...Trêu anh ...Hahaha , đây là đồ giả mà __Cô vừa nói vừa cười toe toét
-Cái gì ...Cô thật là __Hắn tức giận nói .
- Tôi xin lỗi , à mà hồi nãy đã xảy ra chuyện gì vậy ?? __Cô thắc mắc.
_______________________Hết chương 1 _________________________________________________________________________________________
{Muốn biết chuyện gì đã xảy ra và người bịt mặt đó là ai , mời các bạn đón xem ..à nhầm đón đọc chương 2 .Các bạn cho mình xin ít nhận xét để mình biết truyện mình viết dở hay không , nếu các bạn không ủng hộ thì hic...hic.. mình phải dừng truyện ở đây vậy }
/6
|