Thế nhân đầu biết Hấp Huyết đại pháp cực kì lợi hại, có thể hút máu người khác để thăng cấp cảnh giới võ đạo, nhưng loại công pháp này cũng rất tiêu cực.
Đó là nó sẽ ăn mòn mạch máu, làm hao tổn sức sống. Phải biết rằng năm nay lão ta mới hơn năm mươi tuổi mà thôi!
Nhưng vì tu luyện công pháp này, giờ nhìn lại có người bảo một trăm tuổi cũng không quá!
May mà lão ta có cao nhân chỉ điềm, chỉ cần chia cơ thể ra thành hai phần âm dương là có thể bài trừ ảnh hưởng tiêu cực này!
Hiện tại lão ta đã có Cực Âm Thạch, chỉ còn thiếu khối Cực Dương Thạch!
Có nó rồi, dùng Âm Dương Cực Thạch để rèn luyện cơ thể thì lão ta có thể đột phá lên Địa Cảnh trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ!
Đúng lúc này, một bóng dáng thon thả cao ráo đi ra.
Huyết Thủ Nhân Đồ căng thẳng, khi phát hiện người tới là Lâm Phong mới thở phào một hơi, nở nụ cười xót xa:
“Thằng nhóc cậu, lá gan cũng lớn lắm! Dám đuổi theo tôi tới tậ nơi này! Không phải cậu cho rằng thân phận của đạo môn nhà cậu thật sự khiến tôi phải kiêng dè đấy chứ?”
Lâm Phong nhìn qua Huyết Thủ Nhân Đồ, hỏi:
“Ông vừa nói chuyện với ai? Cực Dương Thạch ở nơi nào?”
“Nói như vậy nghĩa là cậu đã nghe hết chuyện ban nãy?”
Huyết Thu Nhân Đồ nheo mắt lại.
“Không sai!”
Lâm Phong gật đầu.
Huyết Thủ Nhân Đồ nghe vậy, gương mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, sát ý trên người không hề che giấu chút nào.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Thăng nhóc kia, tao vốn định tha cho mày một mạng, nhưng mày đã nghe thấy chuyện không nên nghe, vậy thì hôm nay tao chỉ có thể giết mày!”
Nói xong, Huyết Thủ Nhân Đồ đạp một chân xuống đất, cả người mượn lực lao ra, tốc độ nhanh như sét đánh.
Tay phải của lão chộp thẳng tới cổ của Lâm Phong!
Nhìn sức mạnh này, nếu bắt được cổ của Lâm Phong, chỉ sợ đầu cũng bay đi luôn.
Nhưng đúng lúc này Lâm Phong lại phất tay với lão ta.
Không đợi lão ta kịp phản ứng, bụng đã truyền tới cảm giác như bị vật gì đó đấm mạnh vào.
“Rầm!”
Cả người Huyết Thủ Nhân Đồ bay ra ngoài, nặng nề đập lên thân cây, miệng phun một búng máu to, thê thảm cực kì.
Nếu đám người Giang Thiên Hòa nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ thấy kinh hãi không gì sánh bằng!
Hiện tại Huyết Thủ Nhân Đồ đã xuống dốc tới mức này ư, lại bị người ta một chiêu đánh bại?
“Rốt... Rốt cuộc mày là ai?”
Huyết Thủ Nhân Đồ bò dậy từ trên mặt đất, lau máu tươi bên mép, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lâm Phong!
Nội lực phóng ra ngoài!
Không ngờ lại phóng được nội lực ra ngoài!
Đây là bản lĩnh mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có!
Nói cách khác, thanh niên trước mặt lão ta lại là một cao thủ Thiên Cảnh!
Giờ khắc này, Huyết Thủ Nhân Đồ cảm thấy rét run.
Lão ta dù có tự tin hay kiêu ngạo thế nào đi chăng nữa, đối mặt với một đại năng Thiên Cảnh cũng tuyệt đối không dám làm bừa.
“Cực Âm Thạc trên người ông đúng không?”
Lâm Phong bình tĩnh hỏi.
“Tiền... Tiền bối nói đùa, tôi không hiểu...”
“Rầm!”
Còn chưa nói xong, Huyết Thủ Nhân Đồ lại bị đánh bay ra ngoài.
Lúc này bay ra xa hơn, bị thương quá nặng, cơ thể lão ta đánh gãy mấy cây đại thụ trên cả đoạn đường.
Đó là nó sẽ ăn mòn mạch máu, làm hao tổn sức sống. Phải biết rằng năm nay lão ta mới hơn năm mươi tuổi mà thôi!
Nhưng vì tu luyện công pháp này, giờ nhìn lại có người bảo một trăm tuổi cũng không quá!
May mà lão ta có cao nhân chỉ điềm, chỉ cần chia cơ thể ra thành hai phần âm dương là có thể bài trừ ảnh hưởng tiêu cực này!
Hiện tại lão ta đã có Cực Âm Thạch, chỉ còn thiếu khối Cực Dương Thạch!
Có nó rồi, dùng Âm Dương Cực Thạch để rèn luyện cơ thể thì lão ta có thể đột phá lên Địa Cảnh trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ!
Đúng lúc này, một bóng dáng thon thả cao ráo đi ra.
Huyết Thủ Nhân Đồ căng thẳng, khi phát hiện người tới là Lâm Phong mới thở phào một hơi, nở nụ cười xót xa:
“Thằng nhóc cậu, lá gan cũng lớn lắm! Dám đuổi theo tôi tới tậ nơi này! Không phải cậu cho rằng thân phận của đạo môn nhà cậu thật sự khiến tôi phải kiêng dè đấy chứ?”
Lâm Phong nhìn qua Huyết Thủ Nhân Đồ, hỏi:
“Ông vừa nói chuyện với ai? Cực Dương Thạch ở nơi nào?”
“Nói như vậy nghĩa là cậu đã nghe hết chuyện ban nãy?”
Huyết Thu Nhân Đồ nheo mắt lại.
“Không sai!”
Lâm Phong gật đầu.
Huyết Thủ Nhân Đồ nghe vậy, gương mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, sát ý trên người không hề che giấu chút nào.
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Thăng nhóc kia, tao vốn định tha cho mày một mạng, nhưng mày đã nghe thấy chuyện không nên nghe, vậy thì hôm nay tao chỉ có thể giết mày!”
Nói xong, Huyết Thủ Nhân Đồ đạp một chân xuống đất, cả người mượn lực lao ra, tốc độ nhanh như sét đánh.
Tay phải của lão chộp thẳng tới cổ của Lâm Phong!
Nhìn sức mạnh này, nếu bắt được cổ của Lâm Phong, chỉ sợ đầu cũng bay đi luôn.
Nhưng đúng lúc này Lâm Phong lại phất tay với lão ta.
Không đợi lão ta kịp phản ứng, bụng đã truyền tới cảm giác như bị vật gì đó đấm mạnh vào.
“Rầm!”
Cả người Huyết Thủ Nhân Đồ bay ra ngoài, nặng nề đập lên thân cây, miệng phun một búng máu to, thê thảm cực kì.
Nếu đám người Giang Thiên Hòa nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ thấy kinh hãi không gì sánh bằng!
Hiện tại Huyết Thủ Nhân Đồ đã xuống dốc tới mức này ư, lại bị người ta một chiêu đánh bại?
“Rốt... Rốt cuộc mày là ai?”
Huyết Thủ Nhân Đồ bò dậy từ trên mặt đất, lau máu tươi bên mép, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Lâm Phong!
Nội lực phóng ra ngoài!
Không ngờ lại phóng được nội lực ra ngoài!
Đây là bản lĩnh mà chỉ cao thủ Thiên Cảnh mới có!
Nói cách khác, thanh niên trước mặt lão ta lại là một cao thủ Thiên Cảnh!
Giờ khắc này, Huyết Thủ Nhân Đồ cảm thấy rét run.
Lão ta dù có tự tin hay kiêu ngạo thế nào đi chăng nữa, đối mặt với một đại năng Thiên Cảnh cũng tuyệt đối không dám làm bừa.
“Cực Âm Thạc trên người ông đúng không?”
Lâm Phong bình tĩnh hỏi.
“Tiền... Tiền bối nói đùa, tôi không hiểu...”
“Rầm!”
Còn chưa nói xong, Huyết Thủ Nhân Đồ lại bị đánh bay ra ngoài.
Lúc này bay ra xa hơn, bị thương quá nặng, cơ thể lão ta đánh gãy mấy cây đại thụ trên cả đoạn đường.
/531
|