Lúc này, Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói. Uy áp thuộc về võ đạo tông sư ầm ầm tràn ra, ép cho mấy người đứng đầu các thế lực lớn không thở nổi.
Gương mặt mọi người tái nhợt, tuy trong lòng phẫn nộ nhưng không dám lên tiếng!
“Lâm Phong này là bề tôi mà phạm thượng! Chỉ ở thành phố Kim Lăng này thôi, hắn đã giết không dưới ba người! Người này cấu kết với sát thủ nước ngoài, khiến thân phận của nhà khoa học nước ta bị bại lộ, là tội ác tày trời! Không giết hắn, thì khó mà giữ vững luật pháp!”
Long Ngạo Thiên lạnh lẽo nói.
“Tổng chấp pháp đại nhân, ông…”
Adv
Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long không thể tin nổi mà nhìn Long Ngạo Thiên!
Cả hai người họ đều chắc chắn Lâm Phong và việc thân phận của Hoa Vân Phi bị bại lộ chẳng liên quan gì đến nhau, nếu không hôm qua Lâm Phong cũng sẽ không giết Mã Đông Phong, bảo vệ Hoa viện sĩ!
Nhưng bây giờ Long Ngạo Thiên lại khốn nạn lấy cái danh bán nước này vu oan cho Lâm Phong!
“Sao hả? Hai người có gì muốn nói ư?” Long Ngạo Thiên với gương mặt thản nhiên nhìn về phía họ.
Adv
Hai người tái mặt cúi đầu!
Đòn vừa nãy chắc chắn đã khiến Lâm Phong phải chết!
Hai người bọn họ dù không cam lòng thay Lâm Phong nhưng cũng tuyệt đối không dám đấu tranh với Long Ngạo Thiên!
“Ha ha… Long Ngạo Thiên không hổ danh là người cực kì yêu nước! Hành động như thế khiến tôi cực kì bội phục!”
Đao Ma bỗng nhiên nở nụ cười.
Long Ngạo Thiên nhìn Đao Ma, hai mắt nheo lại, không nói gì cả.
Bất kể thế nào, hiện tại Đao Ma xuất hiện coi như là giúp ông ta! Nếu không có Đao Ma hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong, mình cũng không có cơ hội đánh ra toàn lực như thế, giết chết Lâm Phong!
Nhưng đúng lúc này, giữa đám sương bụi hình nấm còn chưa tan hết đột nhiên truyền ra tiếng bước chân.
Gì vậy?
Lẽ nào…
Mọi người giật mình, đều đưa mắt nhìn qua.
Họ thấy Lâm Phong chậm rãi đi ra, quần áo trắng như tuyết, tao nhã tuyệt trần, thậm chí tóc cũng không bị rối loạn chút nào!
Nhìn thấy vậy, mọi người đều hít một hơi khí lạnh!
Một đòn kinh người vừa nãy rõ ràng đã đánh trúng cậu Lâm, vậy mà cậu ấy chẳng làm sao ư?
“Sao… sao lại thế?”
Ánh mắt Long Ngạo Thiên đờ ra!
Vừa nãy là một đòn dốc hết sức của ông ta, dù là một ngọn núi nhỏ cũng bị san phẳng!
Đao Ma nhìn Lâm Phong, ánh mắt nghiêm túc.
Không ổn!
Trực giác nhạy bén của một sát thủ nói cho anh ta biết bây giờ lập tức phải rời đi, lập tức tránh xa ra!
Lâm Phong này thật đáng sợ!
“Xẹt!”
Đao Ma không hề do dự, ngồi xổm xuống, mượn lực bắn ra ngoài, bay về phía chân trời.
“Giờ muốn chạy thì muộn rồi!”
Lâm Phong quay đầu nhìn về phía Đao Ma, đưa tay ra nói:
“Nổ!”
“Không…”
Đao Ma phát ra một âm thanh hoảng loạn, cơ thể của anh ta bị thiên địa lực đáng sợ bao vậy lại.
“Đùng!”
Gương mặt mọi người tái nhợt, tuy trong lòng phẫn nộ nhưng không dám lên tiếng!
“Lâm Phong này là bề tôi mà phạm thượng! Chỉ ở thành phố Kim Lăng này thôi, hắn đã giết không dưới ba người! Người này cấu kết với sát thủ nước ngoài, khiến thân phận của nhà khoa học nước ta bị bại lộ, là tội ác tày trời! Không giết hắn, thì khó mà giữ vững luật pháp!”
Long Ngạo Thiên lạnh lẽo nói.
“Tổng chấp pháp đại nhân, ông…”
Adv
Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long không thể tin nổi mà nhìn Long Ngạo Thiên!
Cả hai người họ đều chắc chắn Lâm Phong và việc thân phận của Hoa Vân Phi bị bại lộ chẳng liên quan gì đến nhau, nếu không hôm qua Lâm Phong cũng sẽ không giết Mã Đông Phong, bảo vệ Hoa viện sĩ!
Nhưng bây giờ Long Ngạo Thiên lại khốn nạn lấy cái danh bán nước này vu oan cho Lâm Phong!
“Sao hả? Hai người có gì muốn nói ư?” Long Ngạo Thiên với gương mặt thản nhiên nhìn về phía họ.
Adv
Hai người tái mặt cúi đầu!
Đòn vừa nãy chắc chắn đã khiến Lâm Phong phải chết!
Hai người bọn họ dù không cam lòng thay Lâm Phong nhưng cũng tuyệt đối không dám đấu tranh với Long Ngạo Thiên!
“Ha ha… Long Ngạo Thiên không hổ danh là người cực kì yêu nước! Hành động như thế khiến tôi cực kì bội phục!”
Đao Ma bỗng nhiên nở nụ cười.
Long Ngạo Thiên nhìn Đao Ma, hai mắt nheo lại, không nói gì cả.
Bất kể thế nào, hiện tại Đao Ma xuất hiện coi như là giúp ông ta! Nếu không có Đao Ma hấp dẫn sự chú ý của Lâm Phong, mình cũng không có cơ hội đánh ra toàn lực như thế, giết chết Lâm Phong!
Nhưng đúng lúc này, giữa đám sương bụi hình nấm còn chưa tan hết đột nhiên truyền ra tiếng bước chân.
Gì vậy?
Lẽ nào…
Mọi người giật mình, đều đưa mắt nhìn qua.
Họ thấy Lâm Phong chậm rãi đi ra, quần áo trắng như tuyết, tao nhã tuyệt trần, thậm chí tóc cũng không bị rối loạn chút nào!
Nhìn thấy vậy, mọi người đều hít một hơi khí lạnh!
Một đòn kinh người vừa nãy rõ ràng đã đánh trúng cậu Lâm, vậy mà cậu ấy chẳng làm sao ư?
“Sao… sao lại thế?”
Ánh mắt Long Ngạo Thiên đờ ra!
Vừa nãy là một đòn dốc hết sức của ông ta, dù là một ngọn núi nhỏ cũng bị san phẳng!
Đao Ma nhìn Lâm Phong, ánh mắt nghiêm túc.
Không ổn!
Trực giác nhạy bén của một sát thủ nói cho anh ta biết bây giờ lập tức phải rời đi, lập tức tránh xa ra!
Lâm Phong này thật đáng sợ!
“Xẹt!”
Đao Ma không hề do dự, ngồi xổm xuống, mượn lực bắn ra ngoài, bay về phía chân trời.
“Giờ muốn chạy thì muộn rồi!”
Lâm Phong quay đầu nhìn về phía Đao Ma, đưa tay ra nói:
“Nổ!”
“Không…”
Đao Ma phát ra một âm thanh hoảng loạn, cơ thể của anh ta bị thiên địa lực đáng sợ bao vậy lại.
“Đùng!”
/531
|