“Người này là tổng chấp pháp tỉnh Giang Nam, ngài Long! Người còn lại là chấp pháp Diệp của thành phố Dương Châu.”
Vân Trung Thiên giới thiệu.
Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.
Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?
Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!
Adv
Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!
Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!
Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!
Adv
Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?
Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!
Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!
Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?
Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!
Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:
“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”
“Ừm!”
Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!
Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.
“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”
Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.
Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:
“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”
“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”
Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!
Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!
Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!
Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!
Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.
Mà chính vào lúc này.
“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”
Bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân vội vã.
Thành Phong quay đầu lại nhìn, phát hiện người tới lại là những người đứng đầu của các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng!
Tần Vô Đạo của Tần gia, Lý Như Hải của Lý gia, Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang, Đàm Thiên Hồng của Tam Khẩu Đường, Long Hạo của Long Môn Đường, vân vân…..
Đều là những nhân vật vô cùng quan trọng của thành phố Kim Lăng!
Vân Trung Thiên giới thiệu.
Thành Phong nghe vậy thì sững người ngay tại chỗ, tuy nhiên trong lòng lại dậy sóng.
Tổng chấp pháp của tỉnh Giang Nam là khái niệm gì chứ?
Đó là cấp trên trực tiếp của lão Vân!
Adv
Là người đứng đầu trong giới võ đạo của tỉnh Giang Nam!
Chỉ cần giậm chân một cái thôi cũng có thể khiến những nhân vật lớn của cả tỉnh Giang Nam đều phải run rẩy!
Có thể nói, vừa nói ra ba từ tổng chấp pháp thì sẽ không có thế gia võ đạo nào ở tỉnh Giang Nam dám không phục!
Adv
Ông ta khó mà tin nổi nhân vật lớn như vậy sẽ lại tới tìm mình?
Hơn nữa từ trong lời nói của lão Vân, không khó để biết rằng nhân vật lớn muốn bảo vệ mình kia chính là tổng chấp pháp Long!
Một lúc sau, Thành Phong như bị một miếng bánh lớn đập trúng, vui mừng đến mức sắp ngất đi!
Có nhân vật lớn như vậy bảo vệ, thì Lâm Phong nhỏ nhoi kia là cái thá gì?
Thậm chí, nói không chừng bản thân ông ta còn có thể nhân cơ hội này mà làm nhục Lâm Phong nặng nề, để trút bỏ thù hận trong lòng!
Nghĩ tới đây, Thành Phong vội vàng bước tới trước, kích động nói:
“Thành Phong của Phong Vân Bang, kính chào ngài Long, kính chào chấp pháp Diệp!”
“Ừm!”
Long Ngạo Thiên khẽ gật đầu, không hề khách sáo mà ngồi vào ghế chủ!
Còn hai người Vân Trung Thiên và Diệp Thiên Long đứng ở bên cạnh Long Ngạo Thiên, không có ngồi xuống.
“Còn không mau rót trả cho mấy ngài đây!”
Thành Phong nói với nữ giúp việc bên cạnh.
Rõ ràng đây là lần đầu nữ giúp việc nhìn thấy bang chủ nhà mình lễ độ cung kính như vậy, nên vội vàng gật đầu, rót trà cho ba người Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên vừa uống trà vừa lãnh đạm nói:
“Mặc dù ông làm việc sai trái, nhưng thái độ cũng xem như không tệ. Yên tâm đi, hôm nay có tôi ở đây, Lâm Phong chắc chắn không dám đụng đến ông!”
“Cảm ơn ngài Long! Cảm ơn ngài Long! Ngài Long quả đúng là sáng suốt oai hùng!”
Thành Phong kích động mà quỳ xuống đất, đầu rạp xuống đất thể hiện sự tôn kính!
Ông ta rất khôn ngoan, từ mấy câu nói vừa rồi liền phát hiện ra Long Ngạo Thiên dường như thích người khác nịnh bợ, cho nên lập tức hạ thấp bản thân đến cực điểm!
Nếu có thể có được sự tán thưởng của Long Ngạo Thiên, sau này Phong Vân Bang sẽ có tiền đồ vô hạn!
Cơ hội này, ông ta nhất định phải nắm cho thật chắc!
Trong lòng Thành Phong hứng phấn nghĩ.
Mà chính vào lúc này.
“Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc~”
Bên ngoài lại truyền đến tiếng bước chân vội vã.
Thành Phong quay đầu lại nhìn, phát hiện người tới lại là những người đứng đầu của các thế lực lớn trong thành phố Kim Lăng!
Tần Vô Đạo của Tần gia, Lý Như Hải của Lý gia, Đế Thích Thiên của Tạc Thiên Bang, Đàm Thiên Hồng của Tam Khẩu Đường, Long Hạo của Long Môn Đường, vân vân…..
Đều là những nhân vật vô cùng quan trọng của thành phố Kim Lăng!
/531
|