Ông ta quá mạnh!
Cho dù đối mặt với sự vây đánh của hai người chấp pháp thì ông ta vẫn không rơi vào thế yếu, thậm chí còn có phần chiếm thế thượng phong!
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Mặt mày mấy võ giả còn sót lại giữa sân đều tái nhợt đi!
Thế này cũng mạnh quá đi mất!
Adv
Chỉ bằng một người một kiếm mà có thể ngăn chặn được đòn đánh của hai vị chấp pháp, quả đúng là chưa từng nghe, chưa từng thấy bao giờ!
“Thập tự đoạn không trảm!”
Lúc này, người mặc áo choàng đen đột nhiên quát lên một tiếng, thanh kiếm dài trong tay nhanh chóng chém ngang chém dọc, một luồng kiếm khí hình chữ thập có thể nhìn thấy bằng mắt thường lập tức đánh trúng Vân Trung Thiên!
Rất rõ ràng, ông ta cũng biết điểm yếu của Vân Trung Thiên, nên định lấy Vân Trung Thiên làm điểm đột phá!
Adv
“Phụt!”
Vân Trung Thiên không tránh kịp, bị kiếm khí đánh trúng.
Mặc dù ông ấy đã dùng thiên địa lực để bảo vệ cơ thể, nhưng mà vẫn bị đánh bay ra ngoài, miệng hộc ra một ngụm máu lớn.
Diệp Thiên Long thấy vậy thì sắc mặt thay đổi hẳn, lúc này mới biết rõ rằng cho dù mình và Vân Trung Thiên có liều mạng thì cũng không thể là đối thủ của người mặc áo đen trước mặt được!
Ông ta vừa dốc toàn lực ngăn cản người mặc áo choàng đen, vừa hét lớn với Diệp Phàm:
“Diệp Phàm, Vương Nhạc Hiên, hai người mau dẫn Hoa viện sĩ rời khỏi đây đi! Tuyệt đối không được để Hoa viện sĩ gặp chuyện!”
“Ba!”
Giọng nói Diệp Phàm run lên, không muốn bỏ ba lại.
“Chạy ngay đi! Con đang liều lĩnh gì vậy hả! Quên bình thường ba dạy con thế nào rồi à?”
Diệp Thiên Long nói lớn tiếng.
“Phụt!”
Lúc này, người mặc áo choàng đen nắm lấy cơ hội, đâm một kiếm trúng đùi Diệp Thiên Long.
Diệp Thiên Long hít sâu một hơi, trên đùi chảy đầu máu tươi.
“Hôm nay, đừng kẻ nào hòng rời đi! Chết hết đi cho tao!”
Người mặc áo choàng đen không tấn công Diệp Thiên Long nữa, mà vung một nhát kiếm về phía Diệp Phàm.
“Ầm!”
Vân Trung Thiên kìm nén cơn đau đớn kịch liệt, lao tới ngăn cản kiếm khí, rồi lại bay ra ngoài một lần nữa, ông ấy phải lùi liên tục mấy chục bước mới ổn định được cơ thể!
“Lão Vân!”
Cơ thể Diệp Phàm không khỏi run lên.
Vân Lão là cường giả Tiên Thiên cảnh, thế mà lại bị một nhát kiếm nhẹ của người mặc áo choàng đen đẩy ra xa mười mét!
“Tiểu Phàm, đừng liều! Nghe lời ba cậu nói, mau dẫn theo Hoa viện sĩ rời khỏi đây đi!”
“Tôi vừa mới liên lạc với ngài tổng chấp pháp, nhưng không liên lạc được, chắc chắn ngài ấy cũng gặp chuyện rồi!”
“Nhớ lấy, đến khách sạn Kim Lăng tìm Lâm Phong!”
“Bây giờ có lẽ ở thành phố Kim Lăng này chỉ còn mình cậu ta mới có thể ngăn chặn người mặc áo đen này thôi! Nhất định phải mau chóng đi tìm Lâm Phong đó!”
Vân Trung Thiên lau máu tươi bên khóe miệng đi, nhanh chóng hét lớn.
Không chờ Diệp Phàm đáp lời, ông ấy lại xông tới giúp Diệp Thiên Long, nếu không thì một mình Diệp Thiên Long không thể nào chống đỡ nổi!
Cho dù đối mặt với sự vây đánh của hai người chấp pháp thì ông ta vẫn không rơi vào thế yếu, thậm chí còn có phần chiếm thế thượng phong!
Nhìn thấy cảnh tượng này.
Mặt mày mấy võ giả còn sót lại giữa sân đều tái nhợt đi!
Thế này cũng mạnh quá đi mất!
Adv
Chỉ bằng một người một kiếm mà có thể ngăn chặn được đòn đánh của hai vị chấp pháp, quả đúng là chưa từng nghe, chưa từng thấy bao giờ!
“Thập tự đoạn không trảm!”
Lúc này, người mặc áo choàng đen đột nhiên quát lên một tiếng, thanh kiếm dài trong tay nhanh chóng chém ngang chém dọc, một luồng kiếm khí hình chữ thập có thể nhìn thấy bằng mắt thường lập tức đánh trúng Vân Trung Thiên!
Rất rõ ràng, ông ta cũng biết điểm yếu của Vân Trung Thiên, nên định lấy Vân Trung Thiên làm điểm đột phá!
Adv
“Phụt!”
Vân Trung Thiên không tránh kịp, bị kiếm khí đánh trúng.
Mặc dù ông ấy đã dùng thiên địa lực để bảo vệ cơ thể, nhưng mà vẫn bị đánh bay ra ngoài, miệng hộc ra một ngụm máu lớn.
Diệp Thiên Long thấy vậy thì sắc mặt thay đổi hẳn, lúc này mới biết rõ rằng cho dù mình và Vân Trung Thiên có liều mạng thì cũng không thể là đối thủ của người mặc áo đen trước mặt được!
Ông ta vừa dốc toàn lực ngăn cản người mặc áo choàng đen, vừa hét lớn với Diệp Phàm:
“Diệp Phàm, Vương Nhạc Hiên, hai người mau dẫn Hoa viện sĩ rời khỏi đây đi! Tuyệt đối không được để Hoa viện sĩ gặp chuyện!”
“Ba!”
Giọng nói Diệp Phàm run lên, không muốn bỏ ba lại.
“Chạy ngay đi! Con đang liều lĩnh gì vậy hả! Quên bình thường ba dạy con thế nào rồi à?”
Diệp Thiên Long nói lớn tiếng.
“Phụt!”
Lúc này, người mặc áo choàng đen nắm lấy cơ hội, đâm một kiếm trúng đùi Diệp Thiên Long.
Diệp Thiên Long hít sâu một hơi, trên đùi chảy đầu máu tươi.
“Hôm nay, đừng kẻ nào hòng rời đi! Chết hết đi cho tao!”
Người mặc áo choàng đen không tấn công Diệp Thiên Long nữa, mà vung một nhát kiếm về phía Diệp Phàm.
“Ầm!”
Vân Trung Thiên kìm nén cơn đau đớn kịch liệt, lao tới ngăn cản kiếm khí, rồi lại bay ra ngoài một lần nữa, ông ấy phải lùi liên tục mấy chục bước mới ổn định được cơ thể!
“Lão Vân!”
Cơ thể Diệp Phàm không khỏi run lên.
Vân Lão là cường giả Tiên Thiên cảnh, thế mà lại bị một nhát kiếm nhẹ của người mặc áo choàng đen đẩy ra xa mười mét!
“Tiểu Phàm, đừng liều! Nghe lời ba cậu nói, mau dẫn theo Hoa viện sĩ rời khỏi đây đi!”
“Tôi vừa mới liên lạc với ngài tổng chấp pháp, nhưng không liên lạc được, chắc chắn ngài ấy cũng gặp chuyện rồi!”
“Nhớ lấy, đến khách sạn Kim Lăng tìm Lâm Phong!”
“Bây giờ có lẽ ở thành phố Kim Lăng này chỉ còn mình cậu ta mới có thể ngăn chặn người mặc áo đen này thôi! Nhất định phải mau chóng đi tìm Lâm Phong đó!”
Vân Trung Thiên lau máu tươi bên khóe miệng đi, nhanh chóng hét lớn.
Không chờ Diệp Phàm đáp lời, ông ấy lại xông tới giúp Diệp Thiên Long, nếu không thì một mình Diệp Thiên Long không thể nào chống đỡ nổi!
/531
|