Thời khắc mấu chốt, Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, vỗ một chưởng lên mấy con sói.
“Rầm!”
Sói bị đánh bay hơn ba mươi mét, nặng nề đập xuống đất, khiến nền xi măng cũng nứt ra mấy cái rãnh.
Nhưng nó lại như không bị thương, lại đứng dậy.
Nhìn thấy vậy, trái tim Diệp Phàm nặng trĩu!
Adv
Một chưởng vừa rồi anh ta đã muốn đánh chết nó, dùng tới tám phần lực, coi như là mãnh hổ cũng bị vỗ nát! Nhưng con sói này lại không sứt mẻ gì?
“Grào!”
Có lẽ là vì Diệp Phàm ra tay nên chín con sói nổi giận gầm lên, lập tức quay đầu vọt tới chỗ Diệp Phàm.
Adv
Vẻ mặt Diệp Phàm thay đổi, khó mà giữ được bình tĩnh nữa!
“Không muốn chết thì mau rời khỏi đây!” Anh ta quát lên một tiếng, chủ động nghênh chiến, đánh nhau với chín con sói.
Một cuộc đại chiến xảy ra!
Đám người vây xem thấy vậy cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.
Cả nhân viên bảo vệ cũng chạy!
Bọn họ cầm tiền lương, không thể liều mạng với đám thú biến dị này được, không đáng!
“Vũ Tình, chúng ta cũng mau rời khỏi đây đi!”
Ba cô bạn thân run rẩy nói.
Vương Vũ Tình do dự chốc lát, lắc đầu nói:
“Tớ ở lại chỗ này chờ anh ấy… Anh ấy đã cứu tớ, sao tớ bỏ mặc anh ấy mà chạy một mình được!”
“Vũ Tình, cậu điên rồi à? Rõ ràng chín con sói đã biến dị! Bây giờ chúng ta cần rút lui, sau đó báo cảnh sát!”
Một cô bạn thân kích động nói.
“Á Thanh, tớ mãi mới động lòng với một người đàn ông, tớ sẽ không đi đâu! Các cậu mau đi đi.” Vẻ mặt Vương Vũ Tình rất kiên quyết!
Ba cô bạn thân nghe vậy, cắn răng không khuyên nữa, đều rời khỏi hiện trường, chạy khỏi vườn bách thú.
Rất nhanh, những người ở hiện trường chỉ còn lại Diệp Phàm và Vương Vũ Tình cùng với chín con thi lang biến dị!
Diệp Phàm biết Vương Vũ Tình không đi, nhưng lúc này anh ta cũng không lo nổi cho người phụ nữ ngốc nghếch này.
Bởi vì anh ta đã rơi vào một trận chiến cam go, dường như nguy hiểm rình rập khắp mọi nơi!
Chín con thi lang kia giống như thép tinh luyện, quyền thuật của anh ta đánh lên người chúng, phát ra tiếng vang ầm ầm, không chỉ khó gây ra được chút tổn hại gì cho chúng, thậm chí tay chân của bản thân đều bị phản ngược lại đau âm ỉ!
“Thiên Cảnh!!!”
“Chí ít cũng phải võ giả Hậu Thiên Cảnh dùng tới sức mạnh trời đất mới có thể giải quyết được chín con sói biến dị này!”
Diệp Phàm vẻ mặt ngưng trọng.
Anh ta không ngờ rằng mình sẽ gặp phải mối nguy lớn như vậy ở một nơi như thành phố Kim Lăng!
Xem ra phải dùng chiêu đó thôi!
“Bát Cực Quyền!!”
Diệp Phàm lạnh lùng hét lên một tiếng, cả người nhảy vọt lên, hung hãn săn đuổi một trong số những con thi lang.
Đây là một trong những võ học đỉnh cao của Diệp gia ở đô thành bọn họ!
Nó được một vị tông sư võ đạo sáng tạo ra, có thể dung hợp toàn bộ lực đạo bên trong cơ thể của bản thân vào trong một nắm đấm và bộc phát ra với sức mạnh vô cùng kinh người!
Có thể nói, cho dù là một cường giả bậc một Hậu Thiên đối mặt với nắm đấm này của anh ta cũng phải tạm thời né tránh.
“Rầm!”
Sói bị đánh bay hơn ba mươi mét, nặng nề đập xuống đất, khiến nền xi măng cũng nứt ra mấy cái rãnh.
Nhưng nó lại như không bị thương, lại đứng dậy.
Nhìn thấy vậy, trái tim Diệp Phàm nặng trĩu!
Adv
Một chưởng vừa rồi anh ta đã muốn đánh chết nó, dùng tới tám phần lực, coi như là mãnh hổ cũng bị vỗ nát! Nhưng con sói này lại không sứt mẻ gì?
“Grào!”
Có lẽ là vì Diệp Phàm ra tay nên chín con sói nổi giận gầm lên, lập tức quay đầu vọt tới chỗ Diệp Phàm.
Adv
Vẻ mặt Diệp Phàm thay đổi, khó mà giữ được bình tĩnh nữa!
“Không muốn chết thì mau rời khỏi đây!” Anh ta quát lên một tiếng, chủ động nghênh chiến, đánh nhau với chín con sói.
Một cuộc đại chiến xảy ra!
Đám người vây xem thấy vậy cũng không dám ở lại, vội vàng rời đi.
Cả nhân viên bảo vệ cũng chạy!
Bọn họ cầm tiền lương, không thể liều mạng với đám thú biến dị này được, không đáng!
“Vũ Tình, chúng ta cũng mau rời khỏi đây đi!”
Ba cô bạn thân run rẩy nói.
Vương Vũ Tình do dự chốc lát, lắc đầu nói:
“Tớ ở lại chỗ này chờ anh ấy… Anh ấy đã cứu tớ, sao tớ bỏ mặc anh ấy mà chạy một mình được!”
“Vũ Tình, cậu điên rồi à? Rõ ràng chín con sói đã biến dị! Bây giờ chúng ta cần rút lui, sau đó báo cảnh sát!”
Một cô bạn thân kích động nói.
“Á Thanh, tớ mãi mới động lòng với một người đàn ông, tớ sẽ không đi đâu! Các cậu mau đi đi.” Vẻ mặt Vương Vũ Tình rất kiên quyết!
Ba cô bạn thân nghe vậy, cắn răng không khuyên nữa, đều rời khỏi hiện trường, chạy khỏi vườn bách thú.
Rất nhanh, những người ở hiện trường chỉ còn lại Diệp Phàm và Vương Vũ Tình cùng với chín con thi lang biến dị!
Diệp Phàm biết Vương Vũ Tình không đi, nhưng lúc này anh ta cũng không lo nổi cho người phụ nữ ngốc nghếch này.
Bởi vì anh ta đã rơi vào một trận chiến cam go, dường như nguy hiểm rình rập khắp mọi nơi!
Chín con thi lang kia giống như thép tinh luyện, quyền thuật của anh ta đánh lên người chúng, phát ra tiếng vang ầm ầm, không chỉ khó gây ra được chút tổn hại gì cho chúng, thậm chí tay chân của bản thân đều bị phản ngược lại đau âm ỉ!
“Thiên Cảnh!!!”
“Chí ít cũng phải võ giả Hậu Thiên Cảnh dùng tới sức mạnh trời đất mới có thể giải quyết được chín con sói biến dị này!”
Diệp Phàm vẻ mặt ngưng trọng.
Anh ta không ngờ rằng mình sẽ gặp phải mối nguy lớn như vậy ở một nơi như thành phố Kim Lăng!
Xem ra phải dùng chiêu đó thôi!
“Bát Cực Quyền!!”
Diệp Phàm lạnh lùng hét lên một tiếng, cả người nhảy vọt lên, hung hãn săn đuổi một trong số những con thi lang.
Đây là một trong những võ học đỉnh cao của Diệp gia ở đô thành bọn họ!
Nó được một vị tông sư võ đạo sáng tạo ra, có thể dung hợp toàn bộ lực đạo bên trong cơ thể của bản thân vào trong một nắm đấm và bộc phát ra với sức mạnh vô cùng kinh người!
Có thể nói, cho dù là một cường giả bậc một Hậu Thiên đối mặt với nắm đấm này của anh ta cũng phải tạm thời né tránh.
/531
|