“Cậu Lâm, cậu lấy lệnh bài này đi! Đưa cho tôi cũng chẳng có tác dụng gì!”
Tăng Tam Thủy vội vàng từ chối.
“Không cần! Nếu người thần bí kia đã cố tình đưa lệnh bài này cho ông thì chắc chắn là người đó có ý đồ riêng! Tôi cầm cũng không tốt!”
Lâm Phong đứng dậy, suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Nếu như đã xuất hiện hai lệnh bài rồi, hẳn là lệnh bài thứ ba cũng sẽ xuất hiện sớm thôi, đến khi đó ông nhớ báo cho tôi biết, chúng ta cùng đi mở mộ ẩn của tiên nhân!”
Adv
Tăng Tam Thủy nghe vậy thì cười khổ một tiếng, nói:
“Bây giờ nhà họ Tăng chúng tôi đã trở thành mục tiêu tấn công rồi, có lẽ là không chống cự được cho đến khi lệnh bài thứ ba xuất hiện!”
Lâm Phong nhíu mày hỏi:
Adv
“Lúc trước người thần bí kia bảo ông làm những chuyện này, chẳng lẽ người đó không cho ông cách tự vệ nào sao?”
“Không có, sau khi người đó giúp tôi đột phá đến Hậu Thiên cảnh thì rời đi...”
Lâm Phong suy nghĩ một lát rồi viết một pháp chỉ cho Tăng Tam Thủy, nói:
“Nhớ lấy, pháp này chỉ có thể dùng được ba lần thôi, mục đích là để dọa người khác! Nhớ là không được dùng linh tinh ngu ngốc như Diệp Thiên Tâm! Kẻ đến lúc đó lại rước lấy họa sát thân.”
“Cảm ơn cậu Lâm!”
Vẻ mặt Tăng Tam Thủy cung kính.
Lúc này trong mắt lão ta, Lâm Phong đã là một cường giả siêu cấp cao thâm khó lường rồi.
Đúng lúc này, Diệp Thiên Tâm ở bên cạnh lại cười nịnh nọt, vẻ mặt hưng phấn:
“Cậu Lâm, viết lại cho tôi một cái đi, pháp chỉ kia của tôi chỉ còn một lần nữa thôi.”
“Cút!”
...
Đêm nay, chắc chắn cả giới võ đạo Vân Xuyên sẽ hoàn toàn mất ngủ!
Tin tức về một thanh niên bí ẩn xuất hiện trong nhà họ Tăng đã lan truyền khắp tất cả khu vực Vân Xuyên chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
Nhà họ Trần, nhà họ Lý, nhà họ Thượng Quan, nhà họ Đỗ...
Đông đảo võ giả đều đang tranh nhau bàn luận.
Nghiên cứu thảo luận xem rốt cuộc cái thuật sử dụng miệng kia là của bàng môn tả đạo nào?
Dùng một bãi nước bọt xử lý một võ giả Tiên Thiên cảnh bậc một, thế này thật đúng là quá nằm ngoài sức tưởng tượng.
Mà trong lúc mọi người đang thảo luận sôi nổi về chuyện này, nhân vật chính Lâm Phong đã đi từ Vân Xuyên quay về Kim Lăng.
...
Khách sạn Kim Lăng.
Sau khi Lâm Phong quay về thì đã là khoảng ba giờ sáng.
Anh dùng thần thức quét qua căn phòng tổng thống mà Trần Y Nặc và những người khác đang ở, phát hiện ra tất cả mọi người đều đang ngủ, nên anh cũng tìm đại một căn phòng rồi đi vào.
“Không ngờ rằng đêm nay lại xảy ra nhiều chuyện như thế!”
Lâm Phong khoanh chân ngồi trên giường, nói một mình.
Vốn dĩ anh đến Vân Xuyên vào ban đêm là để cứu Diệp Thiên Tâm, cuối cùng không những phát hiện ra lão già đó không chết, mà sau đó còn tìm ra được một ngôi mộ ẩn của tiên nhân!
“Rốt cuộc cái người bí ẩn kia là ai? Đóng vai trò gì trong chuyện này chứ?”
“Và cả lão già bây giờ đang ở đang ở đâu? Cha mẹ... cha mẹ đang ở đâu?”
Tự hỏi không ra được kết quả, Lâm Phong quyết định không thèm nghĩ nữa!
Tăng Tam Thủy vội vàng từ chối.
“Không cần! Nếu người thần bí kia đã cố tình đưa lệnh bài này cho ông thì chắc chắn là người đó có ý đồ riêng! Tôi cầm cũng không tốt!”
Lâm Phong đứng dậy, suy nghĩ một lúc rồi nói:
“Nếu như đã xuất hiện hai lệnh bài rồi, hẳn là lệnh bài thứ ba cũng sẽ xuất hiện sớm thôi, đến khi đó ông nhớ báo cho tôi biết, chúng ta cùng đi mở mộ ẩn của tiên nhân!”
Adv
Tăng Tam Thủy nghe vậy thì cười khổ một tiếng, nói:
“Bây giờ nhà họ Tăng chúng tôi đã trở thành mục tiêu tấn công rồi, có lẽ là không chống cự được cho đến khi lệnh bài thứ ba xuất hiện!”
Lâm Phong nhíu mày hỏi:
Adv
“Lúc trước người thần bí kia bảo ông làm những chuyện này, chẳng lẽ người đó không cho ông cách tự vệ nào sao?”
“Không có, sau khi người đó giúp tôi đột phá đến Hậu Thiên cảnh thì rời đi...”
Lâm Phong suy nghĩ một lát rồi viết một pháp chỉ cho Tăng Tam Thủy, nói:
“Nhớ lấy, pháp này chỉ có thể dùng được ba lần thôi, mục đích là để dọa người khác! Nhớ là không được dùng linh tinh ngu ngốc như Diệp Thiên Tâm! Kẻ đến lúc đó lại rước lấy họa sát thân.”
“Cảm ơn cậu Lâm!”
Vẻ mặt Tăng Tam Thủy cung kính.
Lúc này trong mắt lão ta, Lâm Phong đã là một cường giả siêu cấp cao thâm khó lường rồi.
Đúng lúc này, Diệp Thiên Tâm ở bên cạnh lại cười nịnh nọt, vẻ mặt hưng phấn:
“Cậu Lâm, viết lại cho tôi một cái đi, pháp chỉ kia của tôi chỉ còn một lần nữa thôi.”
“Cút!”
...
Đêm nay, chắc chắn cả giới võ đạo Vân Xuyên sẽ hoàn toàn mất ngủ!
Tin tức về một thanh niên bí ẩn xuất hiện trong nhà họ Tăng đã lan truyền khắp tất cả khu vực Vân Xuyên chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
Nhà họ Trần, nhà họ Lý, nhà họ Thượng Quan, nhà họ Đỗ...
Đông đảo võ giả đều đang tranh nhau bàn luận.
Nghiên cứu thảo luận xem rốt cuộc cái thuật sử dụng miệng kia là của bàng môn tả đạo nào?
Dùng một bãi nước bọt xử lý một võ giả Tiên Thiên cảnh bậc một, thế này thật đúng là quá nằm ngoài sức tưởng tượng.
Mà trong lúc mọi người đang thảo luận sôi nổi về chuyện này, nhân vật chính Lâm Phong đã đi từ Vân Xuyên quay về Kim Lăng.
...
Khách sạn Kim Lăng.
Sau khi Lâm Phong quay về thì đã là khoảng ba giờ sáng.
Anh dùng thần thức quét qua căn phòng tổng thống mà Trần Y Nặc và những người khác đang ở, phát hiện ra tất cả mọi người đều đang ngủ, nên anh cũng tìm đại một căn phòng rồi đi vào.
“Không ngờ rằng đêm nay lại xảy ra nhiều chuyện như thế!”
Lâm Phong khoanh chân ngồi trên giường, nói một mình.
Vốn dĩ anh đến Vân Xuyên vào ban đêm là để cứu Diệp Thiên Tâm, cuối cùng không những phát hiện ra lão già đó không chết, mà sau đó còn tìm ra được một ngôi mộ ẩn của tiên nhân!
“Rốt cuộc cái người bí ẩn kia là ai? Đóng vai trò gì trong chuyện này chứ?”
“Và cả lão già bây giờ đang ở đang ở đâu? Cha mẹ... cha mẹ đang ở đâu?”
Tự hỏi không ra được kết quả, Lâm Phong quyết định không thèm nghĩ nữa!
/531
|