Lâm Phong nhíu mày, thần thức quét qua, phát hiện ngoài cửa có ba người đang đứng, một trong số đó là Phùng Hải của thương hội Bách Vân.
Lâm Phong đi tới mở cửa.
“Cậu Lâm, đã lâu không gặp.” Phùng Hải cười nói.
Lâm Phong biết mục đích Phùng Hải tới đây, đúng lúc mình cũng cần dùng ông ta, vì thế anh nói:
“Một mình ông vào đây, hai người họ canh chừng bên ngoài đi!”
“Không thành vấn đề.”
Adv
…
Hai người đi vào phòng khách.
Phùng Hải liếc nhìn thấy Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến cùng với Trần Thiên Hủ đang hôn mê nằm ở phòng bên cạnh.
Ông ta nheo mắt lại.
Adv
Căn cứ vào phán đoán của của ông ta, Trần Y Nặc hẳn là đã bị lão quái vật kia đem đi abcxyz rồi, còn Trẩn Thiên Hủ đã chết mới đúng!
Chẳng lẽ ông ta nhầm?
Trong lòng rất nghi hoặc nhưng ngoài mặt ông ta vẫn cười nói:
“Cậu Lâm, mấy vị này là?”
“Đây là vợ tôi, con gái, còn nằm trong kia là anh vợ! Tối hôm qua anh ta bị người khác đánh thê thảm quá, bây giờ còn chưa tỉnh lại.” Lâm Phong bình thản đáp lời.
“Anh nói gì đấy.”
Trần Y Nặc tức giận nhéo hông Lâm Phong một cái.
Lâm Phong vội vàng thu hơi thở của mình lại, nếu không linh khí của anh sẽ tự bảo vệ cơ thể, có thể khiến tay Trần Y Nặc vỡ nát.
Ánh mắt Phùng Hải hơi thay đổi, cười nói:
“Ai dám đánh anh vợ của cậu Lâm chứ!”
“Chính là lão quái vật mà ông bảo hôm qua, chỉ là ông ta bị tôi giết chết rồi.” Lâm Phong thản nhiên đáp.
Phùng Hải hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu cười nói:
“Cậu Lâm, cậu biết nói đùa quá.”
“Ông nghĩ tôi sẽ đùa giỡn với ông à?” Lâm Phong giương mắt nhìn qua.
Phùng Hải nhìn vẻ mặt cực kì thành thật của Lâm Phong, không khỏi cau mày lại.
Tuy rằng ông ta không biết lão quái vật kia mạnh tới thế nào, nhưng theo giọng điệu của người phụ trách bên tổng bộ thì ít nhất lão quái vật cũng là cường giả Tiên Thiên Cảnh!
Võ giả Tiên Thiên Cảnh là khái niệm gì?
Võ giả bước chân vào Tiên Thiên Cảnh, nội lực trong cơ thể không chỉ hoàn toàn chuyển hóa thành thiên địa lực, mà thiên địa lực này còn có thể tụ lại một chỗ, hình thành võ cơ trong đan điền.
Nội lực của võ giả Tiên Thiên Cảnh có sự biến hóa, một chưởng nhẹ nhàng thôi đã đủ để đánh nát một ngọn núi nhỏ, uy lực không thua một quả bom hạng nặng!
Nhân vật như thế đã vượt quá phạm vi võ giả, gần như thành thần tiên!
Cho nên khi Lâm Phong nói mình đã giết chết lão quái vật, trong lòng ông ta tuyệt đối không thấy tin tưởng gì cả. Không ngờ Lâm Phong cũng là một người thích nói khoác!
Trong lòng Phùng Hải không khỏi cảm thấy hơi khinh thường, lạnh nhạt nói:
“Nhưng cậu Lâm, theo tôi được biết, sáng nay lão quái vật kia mới tiêu diệt nhà họ Giang!”
“Nhà họ Giang là do tôi diệt.” Lâm Phong bình tĩnh đáp.
Phùng Hải nghe thế thì không biết nói gì.
Không khác nhau mấy nhỉ!
Lão quái vật là do cậu giết, nhà họ Giang cũng là cậu diệt.
Cậu tuyệt quá, sao không lên trời luôn đi?
Phùng Hải không nói gì thêm mà lấy điện thoại gọi điện.
Ông ta định tìm vài bằng chứng nhà họ Giang bị lão quái vật kia tiêu diệt, sau đó nói cho Lâm Phong biết ở trước mặt mình không cần giả vờ như thế, không cần thiết.
Lâm Phong đi tới mở cửa.
“Cậu Lâm, đã lâu không gặp.” Phùng Hải cười nói.
Lâm Phong biết mục đích Phùng Hải tới đây, đúng lúc mình cũng cần dùng ông ta, vì thế anh nói:
“Một mình ông vào đây, hai người họ canh chừng bên ngoài đi!”
“Không thành vấn đề.”
Adv
…
Hai người đi vào phòng khách.
Phùng Hải liếc nhìn thấy Trần Y Nặc và Tiểu Luyến Luyến cùng với Trần Thiên Hủ đang hôn mê nằm ở phòng bên cạnh.
Ông ta nheo mắt lại.
Adv
Căn cứ vào phán đoán của của ông ta, Trần Y Nặc hẳn là đã bị lão quái vật kia đem đi abcxyz rồi, còn Trẩn Thiên Hủ đã chết mới đúng!
Chẳng lẽ ông ta nhầm?
Trong lòng rất nghi hoặc nhưng ngoài mặt ông ta vẫn cười nói:
“Cậu Lâm, mấy vị này là?”
“Đây là vợ tôi, con gái, còn nằm trong kia là anh vợ! Tối hôm qua anh ta bị người khác đánh thê thảm quá, bây giờ còn chưa tỉnh lại.” Lâm Phong bình thản đáp lời.
“Anh nói gì đấy.”
Trần Y Nặc tức giận nhéo hông Lâm Phong một cái.
Lâm Phong vội vàng thu hơi thở của mình lại, nếu không linh khí của anh sẽ tự bảo vệ cơ thể, có thể khiến tay Trần Y Nặc vỡ nát.
Ánh mắt Phùng Hải hơi thay đổi, cười nói:
“Ai dám đánh anh vợ của cậu Lâm chứ!”
“Chính là lão quái vật mà ông bảo hôm qua, chỉ là ông ta bị tôi giết chết rồi.” Lâm Phong thản nhiên đáp.
Phùng Hải hơi ngẩn ra, lập tức lắc đầu cười nói:
“Cậu Lâm, cậu biết nói đùa quá.”
“Ông nghĩ tôi sẽ đùa giỡn với ông à?” Lâm Phong giương mắt nhìn qua.
Phùng Hải nhìn vẻ mặt cực kì thành thật của Lâm Phong, không khỏi cau mày lại.
Tuy rằng ông ta không biết lão quái vật kia mạnh tới thế nào, nhưng theo giọng điệu của người phụ trách bên tổng bộ thì ít nhất lão quái vật cũng là cường giả Tiên Thiên Cảnh!
Võ giả Tiên Thiên Cảnh là khái niệm gì?
Võ giả bước chân vào Tiên Thiên Cảnh, nội lực trong cơ thể không chỉ hoàn toàn chuyển hóa thành thiên địa lực, mà thiên địa lực này còn có thể tụ lại một chỗ, hình thành võ cơ trong đan điền.
Nội lực của võ giả Tiên Thiên Cảnh có sự biến hóa, một chưởng nhẹ nhàng thôi đã đủ để đánh nát một ngọn núi nhỏ, uy lực không thua một quả bom hạng nặng!
Nhân vật như thế đã vượt quá phạm vi võ giả, gần như thành thần tiên!
Cho nên khi Lâm Phong nói mình đã giết chết lão quái vật, trong lòng ông ta tuyệt đối không thấy tin tưởng gì cả. Không ngờ Lâm Phong cũng là một người thích nói khoác!
Trong lòng Phùng Hải không khỏi cảm thấy hơi khinh thường, lạnh nhạt nói:
“Nhưng cậu Lâm, theo tôi được biết, sáng nay lão quái vật kia mới tiêu diệt nhà họ Giang!”
“Nhà họ Giang là do tôi diệt.” Lâm Phong bình tĩnh đáp.
Phùng Hải nghe thế thì không biết nói gì.
Không khác nhau mấy nhỉ!
Lão quái vật là do cậu giết, nhà họ Giang cũng là cậu diệt.
Cậu tuyệt quá, sao không lên trời luôn đi?
Phùng Hải không nói gì thêm mà lấy điện thoại gọi điện.
Ông ta định tìm vài bằng chứng nhà họ Giang bị lão quái vật kia tiêu diệt, sau đó nói cho Lâm Phong biết ở trước mặt mình không cần giả vờ như thế, không cần thiết.
/531
|