Đi qua hết con đường nhỏ hai bên được rải lên vô số những viên đá bé xíu trắng muốt, cuối cùng cũng tới nơi. Hàn Vu Thủy nâng mắt đánh giá chung quanh, nơi diễn ra yến tiệc chính là khoảng sân trống giữa tiểu hoa viên trong Thọ Khang cung. Diện tích tuy không lớn nhưng được bài trí tinh xảo gọn gàng,tạo cảm giác thư thái, an bình lại dễ chịu mà không mất uy nghiêm. Chung quanh trồng nhiều gốc mai thật lớn còn có thảm cỏ mượt mà tạo thành một hàng rào bao quanh. Bên trong là các gốc Mẫu Đơn được quây thành từng luống riêng biệt. Diêu Hoàng, Ngụy Tử, Triệu Phấn, Nhị Kiều, Hỏa Liên Kim Đan, Dạ Quang Bạch, Ngự Y Hoàng, Đậu Lục,Bạch Tuyết Tháp, Mỹ Nhân Túy Tửu, Thanh Long Ngọa, Tử Nhị Kiều... Liếc sơ qua đã có hơn mười giống,toàn bộ đều là những giống quý hiếm. Trong đó Ngự Y Hoàng và Ngụy Tử là hai luống có diện tích lớn nhất. Cũng là hai giống Mẫu Đơn được Tề Thái Hậu đặc biệt yêu thích.
Hàn Vu Thủy tuy rằng bình thường khi rảnh rỗi cũng sẽ cắm hoa, tỉa cành. Nhưng lại không phải là người có thể chăm sóc hoa, không phải vì không am hiểu mà là không có đủ kiên nhẫn. Cho nên trong sân viện của nàng ngoại trừ anh đào ra cũng không trồng thêm hoa cỏ gì khác.
Thái Hậu giá lâm! Lăng Vân công chúa tới! Thủy Mặc quận chúa tới!
Thanh âm chói tai của thái giám thông truyền không báo trước vang lên bên tai có chút khó chịu. Hàn Vu Thủy hơi nhíu mày,nhịn xuống chán ghét tiếp tục duy trì dáng vẻ tĩnh lặng, rũ mắt đi phía sau Tề Thái Hậu và Mộ Khinh Vân.
Bước vào tới nơi liếc mắt đã thấy trong sân nhỏ đã ngập tràn màu sắc. Khoảng sân không lớn lắm nên chỉ đặt vài bàn trà nhỏ dọc theo hai bên đường. Chính giữa là vị trí dành cho Thái Hậu, thấp hơn một chút là Diêu Quý Phi. Sau đó theo thứ tự là Huệ Phi, Thục Phi, dưới nữa là Nhu Phi, Trang Phi,Tịch Chiêu Nghi, Khương Chiêu Nghi và Mai Quý Tần. Phía đối diện, Mộ Khinh Vân ngồi tại vị trí đầu tiên, sau đó là hai vị trí bỏ trống. Hàn Vu Thủy ngồi ở vị trí tiếp theo, bên cạnh là chất nữ của Tề Thái Hậu, Tề gia tam tiểu thư - Tề Ngọc Dung không biết đã tới từ khi nào.
Tham kiến Thái Hậu.
Đợi cho Tề Thái Hậu an vị, Diêu Quý Phi dẫn đầu các phi tần hành lễ. Hàn Vu Thủy cũng theo đám người quỳ xuống trong lòng thầm nghĩ. Diêu Quý phi này trước kia ở trong phủ cũng chỉ là một thứ nữ được ghi tạc dưới danh nghĩa của đại phu nhân,quan hệ cùng chính chủ khá hòa hợp. Dung mạo tầm thường nhưng lại có một giọng nói mềm mại như nước chảy. Khi cất tiếng hát lại như thiên âm từ thiên cung vọng về được Tiên Hoàng ban hôn cho Thái tử làm trắc phi. Sau này Tân Đế đăng cơ liền được sắc phong Quý phi, ban thưởng Chiêu Hoa Cung. Qua không bao lâu, Hoàng Hậu nương nương tạ thế, nàng liền nắm giữ Phượng ấn trở thành người đứng đầu lục cung, cũng coi như hết thảy đều thuận lợi.
Đều đứng lên đi.
Tề Thái Hậu mỉm cười nhìn chúng phi tần trước mắt,vô cùng hài lòng. Trừ Diêu Quý Phi kia thì tất cả đều là danh môn khuê tú chân chính muốn tài có tài muốn sắc có sắc. Lại nhìn tới Tề Ngọc Dung đang đoan chính ngồi ở phía kia. Càng nhìn càng thấy tự hào, ngoại chất nữ này của bà lại càng kinh diễm hơn người. Dung mạo tựa thiên tiên, tính tình dịu dàng lương thiện lại là đích nữ Tề gia, viên minh châu trong tay bà. Là một nhân tuyển vô cùng thích hợp cho vị trí Hoàng Hậu vốn đang bỏ trống bấy lâu. Chỉ tiếc...đứa trẻ kia giống như đầu gỗ, dầu muối không vào, bà có khuyên nhủ thế nào cũng không nghe. Cũng may, Ngọc Dung còn hai năm nữa mới cập kê nếu không chẳng phải là người làm cô cô như bà lại lỡ dở nhân duyên của cháu gái mình.
Quyết định tạm thời đem chuyện này gác qua một bên, Tề Thái Hậu bất động thanh sắc liếc qua Hàn Vu Thủy một cái rồi hòa nhã cất lời.
Hôm nay cũng không có việc gì quan trọng, chẳng qua là vừa đúng dịp Mẫu Đơn nở rộ nên muốn cùng mọi người thưởng thức. Cấp bậc lễ nghi gì đó cứ bỏ qua, không cần quá câu nệ, mọi người cùng nhau thoải mái là được.
Tạ ơn Thái Hậu.
Có Diêu Quý Phi dẫn đầu, chúng phi tần cùng nhau hành lễ tạ ơn, thanh âm thanh thúy vang cả một góc vườn. Tề Thái Hậu mỉm cười từ ái, đưa một ánh mắt cho lão ma ma đứng hầu bên cạnh. Chỉ thấy lão ma ma kia hiểu ý, khẽ cúi đầu nhận mệnh, lại dùng ánh mắt ra hiệu. Chốc lát sau, hơn mười cung nữ dung mạo thanh tú,xiêm y thướt tha,tay bưng khay nhỏ đựng rượu và điểm tâm quy củ dâng lên từng bàn. Hàn Vu Thủy nhàn nhạt liếc các nàng một cái rồi chuyển tầm mắt sang rượu và điểm tâm trên bàn.
Chén ngọc bích trong suốt nạm vàng dưới ánh mặt trời giống như đang phát sáng. Bên trong chứa một thứ chất lỏng màu vàng óng ánh tỏa hương thơm nhè nhẹ. Nhấp thử một ngụm, vị cay nồng làm đầu lưỡi tê tê, trôi qua cổ họng lại là hương vị thanh mát ngọt mà không gắt vô cùng mê người quả thực là thượng phẩm. Đặt chén rượu xuống, Hàn Vu Thủy chuyển ánh mắt sang mâm điểm tâm nhỏ, màu sắc trang nhã mà không nhàm chán,tạo hình lại tinh xảo đẹp mắt. Từng nhụy hoa, đường vân trên cành lá đều vô cùng sắc nét sống động như thật. Đẹp đến mức khiến người ta luyến tiếc không nỡ ăn. Hàn Vu Thủy không thể không thừa nhận Tề Thái Hậu thực sự rất biết hưởng thụ. Một bàn điểm tâm này quả thực đủ trân quý, cho dù người ngồi tại đây không có ai nhìn thiếu những thứ quý giá cũng nhịn không được nhìn nhiều thêm một lát.
Đợi cho nhóm cung nữ rót rượu xong cho các bàn, Diêu Quý Phi chủ động đứng lên thay mọi người kính rượu Thái Hậu. Sau đó lại là một nhóm thái giám khiêng ra hơn mười bồn hoa các loài đặt thành một góc ngay chính giữa lối đi. Cái gọi là Mẫu Đơn yến, bất quá cũng chính là uống rượu ngắm hoa. Nhàm chán thì có thể làm thơ đối chữ hoặc vẽ tranh sau đó đem ra so sánh xem tác phẩm của ai xuất sắc hơn. Chỉ là mấy cái thi tài đó là dành cho các tiểu cô nương mới lớn. Còn ngồi đây lại toàn các nữ nhân cao quý nhất nhì Nam Vũ quốc, làm vậy có vẻ hơi mất thân phận. Nhưng cũng không thể chỉ ngồi uống rượu ngắm hoa nói chuyện phiếm,như vậy thì rất không thú vị. Cho nên giữa lúc mọi người bắt đầu cảm thấy hơi nhạt nhẽo, Mai Quý Tần lại rất đúng lúc mở miệng.
Thái Hậu nương nương,thứ cho thần thiếp nhiều lời, chỉ ngắm hoa như vậy không có thi tài rất không thú vị. Mà chúng ta ở đây coi như đều là những nữ nhân đã có gia đình cũng không thể lại tiếp tục thi thố gì đó. Huống hồ hôm nay vừa đúng dịp có hai cô nương như hoa như ngọc lại đang thanh xuân,ai cũng có thể coi là tài nữ. Chẳng bằng Thái Hậu cho phép để hai người họ so tài một chút giúp ngài vui vẻ.
Hàn Vu Thủy tuy rằng bình thường khi rảnh rỗi cũng sẽ cắm hoa, tỉa cành. Nhưng lại không phải là người có thể chăm sóc hoa, không phải vì không am hiểu mà là không có đủ kiên nhẫn. Cho nên trong sân viện của nàng ngoại trừ anh đào ra cũng không trồng thêm hoa cỏ gì khác.
Thái Hậu giá lâm! Lăng Vân công chúa tới! Thủy Mặc quận chúa tới!
Thanh âm chói tai của thái giám thông truyền không báo trước vang lên bên tai có chút khó chịu. Hàn Vu Thủy hơi nhíu mày,nhịn xuống chán ghét tiếp tục duy trì dáng vẻ tĩnh lặng, rũ mắt đi phía sau Tề Thái Hậu và Mộ Khinh Vân.
Bước vào tới nơi liếc mắt đã thấy trong sân nhỏ đã ngập tràn màu sắc. Khoảng sân không lớn lắm nên chỉ đặt vài bàn trà nhỏ dọc theo hai bên đường. Chính giữa là vị trí dành cho Thái Hậu, thấp hơn một chút là Diêu Quý Phi. Sau đó theo thứ tự là Huệ Phi, Thục Phi, dưới nữa là Nhu Phi, Trang Phi,Tịch Chiêu Nghi, Khương Chiêu Nghi và Mai Quý Tần. Phía đối diện, Mộ Khinh Vân ngồi tại vị trí đầu tiên, sau đó là hai vị trí bỏ trống. Hàn Vu Thủy ngồi ở vị trí tiếp theo, bên cạnh là chất nữ của Tề Thái Hậu, Tề gia tam tiểu thư - Tề Ngọc Dung không biết đã tới từ khi nào.
Tham kiến Thái Hậu.
Đợi cho Tề Thái Hậu an vị, Diêu Quý Phi dẫn đầu các phi tần hành lễ. Hàn Vu Thủy cũng theo đám người quỳ xuống trong lòng thầm nghĩ. Diêu Quý phi này trước kia ở trong phủ cũng chỉ là một thứ nữ được ghi tạc dưới danh nghĩa của đại phu nhân,quan hệ cùng chính chủ khá hòa hợp. Dung mạo tầm thường nhưng lại có một giọng nói mềm mại như nước chảy. Khi cất tiếng hát lại như thiên âm từ thiên cung vọng về được Tiên Hoàng ban hôn cho Thái tử làm trắc phi. Sau này Tân Đế đăng cơ liền được sắc phong Quý phi, ban thưởng Chiêu Hoa Cung. Qua không bao lâu, Hoàng Hậu nương nương tạ thế, nàng liền nắm giữ Phượng ấn trở thành người đứng đầu lục cung, cũng coi như hết thảy đều thuận lợi.
Đều đứng lên đi.
Tề Thái Hậu mỉm cười nhìn chúng phi tần trước mắt,vô cùng hài lòng. Trừ Diêu Quý Phi kia thì tất cả đều là danh môn khuê tú chân chính muốn tài có tài muốn sắc có sắc. Lại nhìn tới Tề Ngọc Dung đang đoan chính ngồi ở phía kia. Càng nhìn càng thấy tự hào, ngoại chất nữ này của bà lại càng kinh diễm hơn người. Dung mạo tựa thiên tiên, tính tình dịu dàng lương thiện lại là đích nữ Tề gia, viên minh châu trong tay bà. Là một nhân tuyển vô cùng thích hợp cho vị trí Hoàng Hậu vốn đang bỏ trống bấy lâu. Chỉ tiếc...đứa trẻ kia giống như đầu gỗ, dầu muối không vào, bà có khuyên nhủ thế nào cũng không nghe. Cũng may, Ngọc Dung còn hai năm nữa mới cập kê nếu không chẳng phải là người làm cô cô như bà lại lỡ dở nhân duyên của cháu gái mình.
Quyết định tạm thời đem chuyện này gác qua một bên, Tề Thái Hậu bất động thanh sắc liếc qua Hàn Vu Thủy một cái rồi hòa nhã cất lời.
Hôm nay cũng không có việc gì quan trọng, chẳng qua là vừa đúng dịp Mẫu Đơn nở rộ nên muốn cùng mọi người thưởng thức. Cấp bậc lễ nghi gì đó cứ bỏ qua, không cần quá câu nệ, mọi người cùng nhau thoải mái là được.
Tạ ơn Thái Hậu.
Có Diêu Quý Phi dẫn đầu, chúng phi tần cùng nhau hành lễ tạ ơn, thanh âm thanh thúy vang cả một góc vườn. Tề Thái Hậu mỉm cười từ ái, đưa một ánh mắt cho lão ma ma đứng hầu bên cạnh. Chỉ thấy lão ma ma kia hiểu ý, khẽ cúi đầu nhận mệnh, lại dùng ánh mắt ra hiệu. Chốc lát sau, hơn mười cung nữ dung mạo thanh tú,xiêm y thướt tha,tay bưng khay nhỏ đựng rượu và điểm tâm quy củ dâng lên từng bàn. Hàn Vu Thủy nhàn nhạt liếc các nàng một cái rồi chuyển tầm mắt sang rượu và điểm tâm trên bàn.
Chén ngọc bích trong suốt nạm vàng dưới ánh mặt trời giống như đang phát sáng. Bên trong chứa một thứ chất lỏng màu vàng óng ánh tỏa hương thơm nhè nhẹ. Nhấp thử một ngụm, vị cay nồng làm đầu lưỡi tê tê, trôi qua cổ họng lại là hương vị thanh mát ngọt mà không gắt vô cùng mê người quả thực là thượng phẩm. Đặt chén rượu xuống, Hàn Vu Thủy chuyển ánh mắt sang mâm điểm tâm nhỏ, màu sắc trang nhã mà không nhàm chán,tạo hình lại tinh xảo đẹp mắt. Từng nhụy hoa, đường vân trên cành lá đều vô cùng sắc nét sống động như thật. Đẹp đến mức khiến người ta luyến tiếc không nỡ ăn. Hàn Vu Thủy không thể không thừa nhận Tề Thái Hậu thực sự rất biết hưởng thụ. Một bàn điểm tâm này quả thực đủ trân quý, cho dù người ngồi tại đây không có ai nhìn thiếu những thứ quý giá cũng nhịn không được nhìn nhiều thêm một lát.
Đợi cho nhóm cung nữ rót rượu xong cho các bàn, Diêu Quý Phi chủ động đứng lên thay mọi người kính rượu Thái Hậu. Sau đó lại là một nhóm thái giám khiêng ra hơn mười bồn hoa các loài đặt thành một góc ngay chính giữa lối đi. Cái gọi là Mẫu Đơn yến, bất quá cũng chính là uống rượu ngắm hoa. Nhàm chán thì có thể làm thơ đối chữ hoặc vẽ tranh sau đó đem ra so sánh xem tác phẩm của ai xuất sắc hơn. Chỉ là mấy cái thi tài đó là dành cho các tiểu cô nương mới lớn. Còn ngồi đây lại toàn các nữ nhân cao quý nhất nhì Nam Vũ quốc, làm vậy có vẻ hơi mất thân phận. Nhưng cũng không thể chỉ ngồi uống rượu ngắm hoa nói chuyện phiếm,như vậy thì rất không thú vị. Cho nên giữa lúc mọi người bắt đầu cảm thấy hơi nhạt nhẽo, Mai Quý Tần lại rất đúng lúc mở miệng.
Thái Hậu nương nương,thứ cho thần thiếp nhiều lời, chỉ ngắm hoa như vậy không có thi tài rất không thú vị. Mà chúng ta ở đây coi như đều là những nữ nhân đã có gia đình cũng không thể lại tiếp tục thi thố gì đó. Huống hồ hôm nay vừa đúng dịp có hai cô nương như hoa như ngọc lại đang thanh xuân,ai cũng có thể coi là tài nữ. Chẳng bằng Thái Hậu cho phép để hai người họ so tài một chút giúp ngài vui vẻ.
/49
|