Vương Phi Lạnh Lùng Của Bổn Vương

Chương 8

/21


“Vương gia điều này……….” Tiểu Ngọc đối với việc Đoan Mộc Hân muốn hầu hạ người khác cảm thấy ngoài giật mình còn có tức giận, muốn lên tiếng nhắc nhở Đoan Mộc Hân việc này rất mất thân phận, nhưng mới nói được một nửa, đã bị Đoan Mộc Hân cắt đứt.

“Lời ta nói không lặp lại lần thứ hai!” Đoan Mộc Hân nghiêm mặt lại, lạnh lùng nhìn Tiểu Ngọc đang đứng cách bọn họ không xa.

Lần đầu tiên nhìn thấy Đoan Mộc Hân tức giận, Tiểu Ngọc sững sờ gật đầu một cái, sau đó liền xoay người đi ra khỏi phòng.

“Có thể buông tay rồi.” Sư Lạc Li lạnh lùng nói xong, liền dùng sức đẩy tay của Đoan Mộc Hân ra, nhưng bởi vì chăn bị đối phương túm trong tay, vì vậy khi Sư Lạc Li dùng hết sức đẩy Đoan Mộc Hân ra, chiếc chăn che kín thân thể cũng theo đấy mà rơi, kết quả là, da thịt trắng nõn của Sư Lạc Li lần nữa phơi bày trước mặt Đoan Mộc Hân.

“Li nhi, ta không nghĩ tới nghĩ tới ngươi cứ như vậy mà muốn bổn vương………” Đoan Mộc Hân vốn định trêu chọc Sư Lạc Li, ai ngờ một chiếc gối lại hướng hắn bay tới, trực tiếp đập vào trán của hắn, vốn dĩ tốc độ như vậy đối với hắn mà nói, muốn tránh là chuyện rất đơn giản, nhưng hắn ngàn vạn lần không ngờ được đối phương sẽ đánh lén hắn, “ Đau, ngươi ra tay thật độc ác……”

“Ngươi không phải nói là muốn vào cung sao, còn không nhanh lên.” Trong nháy mắt Sư Lạc Li đã chạy đến chỗ y phục mà Tiểu Ngọc để lại, vội vàng mặc vào người.



“Ta nhớ hình như ngươi biết võ công?” Đoan Mộc Hân xoa chiếc trán ửng đỏ, vừa đứng lên vừa nói, mà phần ngực bị lộ ra của người kia khiến Sư Lạc Li quay mặt sang nơi khác



“Mặc quần áo vào.” Sư Lạc Li tiện tay cầm quần áo hướng mặt Đoan Mộc Hân mà ném.

“Là xấu hổ sao?” Đoan Mộc Hân đứng lên, nhìn Sư Lạc Li quay lưng về phía hắn tà mị nói.

“Vương gia, người có thời gian nói những câu này, còn không mau chuẩn bị một chút.” Sư Lạc Li điều chỉnh trạng thái tốt xong, mới quay đầu lạnh lùng nhìn Đoan Mộc Hân, trong mắt xuất hiện một tia khinh bỉ.

“Vậy ngươi mau tới đây giúp bổn vương thay quần áo.” Đoan Mộc Hân một tay cầm y phục mà Sư Lạc Li vừa ném cho hắn, mà đổi thành một cái tay là cắm vào lưu trong biển lui về phía sau một dãy, liền đem làm phiền hắn tầm mắt lưu hải nhất cũng mang đi (có ai hiểu câu này không giải nghĩa cho mình với), tướng mạo tuấn mỹ kia tựa như không thuộc về con người mà phải thuộc về thần tiên, nếu như lúc này đứng trước mặt hắn là một cô gái bình thường, chắc chắn sẽ si mê đến thần hồn điên đảo nhưng Sư Lạc Li lại không phải là cô gái bình thường, cho nên nàng vẫn rất tỉnh táo nói một câu.

“Ta gọi Tiểu Ngọc đến đây.”

“A…” Đoan Mộc Hân khẽ nhếch khóe miệng, quay lại về phía giường, nhìn thân ảnh Sư Lạc Li đã rời khỏi gian phòng, trong lòng vừa cao hứng vừa mất mát, cao hứng là vì hắn đã chọn một người hoàn toàn không có ý muốn là người của hắn, hắn không cần phải lo lắng sau này nàng sẽ chiếm đoạt vị trí của nữ nhân mà hắn yêu, nhưng mất mát chính là, lại có người không bị tướng mạo của hắn hấp dẫn.(anh này tự kỉ quá = =”)

“Vương gia, người……..” Tiểu Ngọc thấy nụ cười mê người của Đoan Mộc Hân , nhất thời liền đứng sững sờ tại chỗ, mới nói được nửa câu đã ngừng lại.

“Mau giúp ta thay quần áo.” Đoan Mộc Hân liếc nhẹ Tiểu Ngọc đang trở thành tảng đá, lãnh đạm cười nói, đây mới là phản ứng nên có…..

“Dạ, nô tỳ đến.” Lúc Đoan Mộc Hân lên tiếng, Tiểu Ngọc cuối cùng phản ứng kịp, tiếp theo tiến lên nhặt y phục rơi trên mặt đất, rồi thuần thục thay quần áo giúp Đoan Mộc Hân.

/21

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status