Vương Gia Xấu Xa Cưng Chìu Thê Tử Bỏ Trốn: Nương Tử, Nàng Phải Biết Nghe Lời

Chương 166 - Chương 100.1

/283


Lần trước Ngư Ngư xuyên không là trong lúc nàng đang ngủ ngon, chính mình cũng không biết tại sao lại chạy đến cổ đại.

Cho nên nàng không hề nghĩ tới, xuyên không cũng có thể có bạn bè như vậy.

Trong khoảnh khắc túm lấy Hách Liên Dạ ấy, nàng cảm thấy chính mình giống như bị người ta xem như một cái túi cực lớn kéo mạnh một cái, sau đó vung mạnh dùng sức ném tới một nơi xa.

Nhưng mặc dù cái quăng này rất ác lại không hề đau chút nào.

Ngư Ngư vẫn chưa biết làm sao phản ứng lại, theo phản xạ mở mắt ra, phát hiện khuôn mặt yêu nghiệt của Hách Liên Dạ gần ngay trong gang tấc, yên tâm thở nhẹ một hơi, rồi lại từ từ nhắm mắt lại, muốn bình ổn trái tim đang đập dồn dập của mình.

Không đúng…

Vừa mới nhắm mắt lại đột nhiên mở mắt ra.

Thì ra trước mắt nàng không nhìn nhầm…

Trước mắt nàng vẫn là khuôn mặt ưu nghiệt đó, nhưng không hiểu lúc này y cao hứng cái gì mà mắt phượng mày ngài miệng phong độ xuất chúng cười tới mức tỏa sáng rực rỡ như thiêu đốt trái tim người khác, đẹp mê người, khiến cho người ta hận không thể chìm đắm vào trong nụ cười khuynh thành của y, từ đó si mê không muốn tỉnh lại.

Dáng vẻ này, đột nhiên khiến Ngư Ngư nhớ tới lần đầu tiên hôm về Trình gia, một tên yêu nghiệt nào đó ngồi trên xà ngang trong thư phòng Trình gia, còn cười cười nhìn nàng chằm chằm, bị nàng hỏi, yêu nghiệt kia trả lời, “Nhìn nương tử của ta đến ngây người, không được sao?”

Mặt Ngư Ngư có chút nóng lên, hắng giọng, “Anh nhìn cái gì?”

Yêu nghiệt nào đó lại trả lời không giống như lần trước, lúc này lại không có chút khách khí ôm chặt cánh tay Ngư Ngư, “Nhìn tiểu nha đầu nào đó động tâm với ta.” Trong giọng nói tràn đầy hạnh phúc.

“… Anh đang nói Hà Nghiêm à?” Ngư Ngư vô cùng thành thật hỏi y.

Đi cùng với bọn họ còn có Hà Nghiêm: (┬_┬)

Hách Liên Dạ cũng không trêu tức nàng cố ý nói sang chuyện khác, chỉ bật cười búng nhẹ mũi nàng một cái, “Còn không chịu thừa nhận? Nếu không phải động tâm với ta, vậy sao có thể khi vừa thấy ta sắp biến mất lại không màng đến chuyện gì mà theo ta rời đi?”

“…” Lúc này Ngư Ngư mới phát hiện, lúc ấy dường như nàng quên mất cả ý nghĩ về nhà, thậm chí ngay cả anh họ đại nhân cũng không nhớ đến… Lúc ấy trong đầu nàng chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chính là không thể nhìn Hách Liên Dạ cứ như vậy mà biến mất trong cuộc đời nàng.

Ngư Ngư trầm mặc một lúc mới cẩn thận suy đoán, “Chắc là vì sắp đến giờ ăn tối thôi?”

“Nhưng trên người bổn vương không có đồ ăn,” người nào đó cực kỳ bình tĩnh mà cười hỏi, “Hay là bữa tối nàng muốn ăn là ta?”

“Không được, nơi này không có tủ lạnh,” Ngư Ngư nhíu chặt lông mày, “Một vương gia to như vậy, ăn một lần không thể ăn hết được.”

Hách Liên Dạ bị đáp án

/283

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status