Mễ Lệ Toa vốn tưởng rằng hôn Lai Ân, hắn sẽ có chút biểu thị, kết quả khi nghe hắn trả lời , nàng tức xuýt chút nữa là thổ huyết, hướng tới cho hắn một cước ngay chỗ vết thương vừa băng bó, ô hô !!, hắn tội nghiệp kêu thảm một tiếng nói" Ngươi làm gì đá ta?"
Mễ Lệ Toa nổi giận đùng đùng trả lời," Đó là nụ hôn đầu đời của ngươi , cũng là nụ hôn đầu tiên của ta a, ngươi đúng là đồ đại ngu ngốc mà , bình thường như vậy đích thị sắc lang , không ngờ ngươi có sắc mà không có đảm."
Lai ân thần tình nhăn nhó, nói:"Ách, dù là nụ hôn đầu tiên a, thế nhưng ta chưa có chuẩn bị tâm lí, thật là quá lỗ mà."
Mễ Lệ Toa huy vũ quyền đầu, nghiến răng , nói:" Hôn cũng đã hôn rồi, cái gì mà chuẩn bị với không chuẩn bị, ngươi hay nhất là nhanh nói một chút, không ta sẽ nói cho lão sư, ngươi phi lễ ta."
" Lời này sao có thể, ta khi nào phi lễ ngươi, sáng sớm ngươi đã tìm tới ta phi lễ trước ba."
" Ngươi cứ thử xem , lão sư tin lời ta hay là tin ngươi nói ?" Mễ Lệ Toa cười hì hì trả lời .
Lai Ân suy nghĩ một chút, uể oải nói:" Dựa theo tính cách của vi sư, ta một điểm cơ hội cũng không có a."
Mễ Lệ Toa vuốt đầu Lai Ân như vuốt con mèo nhỏ đáng yêu, nói:"Cho nên, ngươi chính là nên ngoan ngoãn nói ra kế hoạch ba."
Lai Ân ho khan hai tiếng nói:" Kỳ thực rất đơn giản, lừa hắn nộp tiền, sau đó không giúp hắn nữa."
Mễ Lệ Toa trừng mắt nhìn, cho rằng hắn có ý tưởng gì hay, kết quả làm nàng rất thất vọng, nghi hoặc, nói:" Tựu đơn giản như vậy?"
" Chỉ đơn giản thế thôi."
" Nhưng ngươi đã kí hiệp ước a."
" Là ta kí , thế nhưng ta sẽ viết đối tên của ta , ta vốn tên là Khiếu Lai Ân, Lâm Đức Tư; Lôi Âu Nạp, giờ viết thành, Lai Ân; Lâm Đức Tư; Lôi Âu Nạp a."
"Xong rồi?"
"Xong rồi."
Mễ Lệ Toa vẻ mặt bất thiện, nói:"Ngươi dùng cái loại phương pháp này đi lừa hai ức kim tệ của đệ nhất đàm phán gia một đế quốc?"
"Đương nhiên rồi, chỉ dùng kế hoạch đơn giản như thế thôi, ha ha." Lai Ân đắc ý cười.
Ngươi điên à , đó là đó là một quốc gia a, ngươi không sợ người ta phái một đội quân tới thu thập ngươi sao?"
"Sợ cái gì? Ta ngày nào cũng nhận được tin tình báo của Sa Gia, Hắc Ám Thần Điện vong linh pháp sư toàn bộ đã rút lui, năm tên đại tế tự cũng chỉ để lại hai gã, bọn họ rõ ràng là muốn buông tha quân cờ Phong Lam này, Phong Lam sớm muộn cũng phải hoàn lại, ta chỉ nhân cơ hội này , bỏ đá xuống giếng , kiếm thêm chút tiện nghi thôi."
"Mấy tin tức này sao ngươi nghe được , mà ta lại không biết?" Mễ Lệ Toa kinh ngạc nhìn Lai Ân.
Lai Ân liền bày ra bộ dạng dương dương, nói:"Ngươi nhất định chưa bao giờ xem báo chí, oa ha ha."
Kỳ thực Lai Ân cũng không biết, Sa Gia mỗi ngày đưa tới tin tức tình báo khắp các quốc gia, tất cả đều là văn kiện cơ mật của Quang Minh thần điện, tin tức bên trong chỉ có số ít tài năng cao tầng của Quang Minh thần điện là biết, Mễ Lệ Toa thế nào có khả năng biết.
Mễ Lệ Toa nhìn bộ dáng dương dương đắc ý của Lai Ân, dùng sức véo cái lỗ tai hắn, nghiến răng nói:"Về sau còn để ta trông thấy bộ dạng ngươi đắc ý như thế ,ta liền đem ngươi băm cho chuột ăn."
"Ngươi không ngờ lại uy hiếp ta ba, ta sẽ trở lại quy củ mà , ta không muốn đem làm mồi cho chuột ngay cả nghĩ cũng không có, ngươi tha ta đi mà." Lai Ân làm ra bộ dạng đáng thương.
Mễ Lệ Toa phốc xích!! một tiếng cười , buông tay nói:"Ngươi chính là không có can đảm của một sắc lang."
"Đúng vậy, nụ hôn đầu tiên còn bị người cướp đi a..."
"Ngươi còn dám nói, xem ra là ngươi nhất định muốn chết." Mễ Lệ Toa dương nanh múa vuốt uy hiếp.
Lai Ân liền rụt đầu , ngậm miệng .
Sa Gia sớm chờ ở bên ngoài đã nửa ngày, thấy hai người kia gây lộn nửa ngày , không nhịn được nói :"Đội trưởng, A Lâm điện hạ muốn gặp ngài."
Chẳng phải ta đã nói không muốn gặp sao?
Lai ân khi nghe cái tên Á Lâm, liền nhớ tới một sự kiện, đầu ong ong giống như có hàng trăm con ếch đang đồng thanh kêu lên vậy.
"Thế nhưng đội trưởng, ngài nên ngĩ lại ba, nếu là không gặp, nàng nói muốn đem dã lang thành rối loạn tận trời a."
"Hồ đồ, mà dù sao ta cũng đâu phải thành chủ."
Sa Gia nhún nhún vai, nói:" Nhưng ngài là Trị An đội trưởng a, nếu bọn họ đem Dã Lang thành làm ra cái dạng gì, ngài trên đường phố nhất định là ăn không ít hoa quả cùng trứng thối nha!"
Lai Ân sờ sờ cằm, nói:"Ân, nói cũng đúng. Thôi , để bọn họ vào."
Sa Gia xoay người đi ra ngoài, không đến một hồi công phu, mang theo  Lâm đi đến, lần này phía sau còn mang thêm hai người hầu.
Á Lâm chính mặc một thân nam trang y phục.
Mễ Lệ Toa chính là đang dùng ánh mắt đố kị nhìn chằm chằm nàng.
Lai Ân nhãn thần lóe lên nhìn Á Lâm, nói:"Điện hạ, ngài tìm ta có chuyện gì không ?"
Á lâm nhẹ nhàng cười," Gọi ta là Á Lâm là được rồi."
" uhm, Á Lâm, có chuyện gì không ?"
"Ta hy vọng ngươi giúp ta thu hồi Băng Sương chi cung."
" Đi Phong Lam?"
"Đúng vậy , Thủy tinh linh là cung thủ tốt nhất , nhưng làm sát thủ thì không rành cái loại lẻn vào trong cung, chúng ta cũng bất lực."
" Nhưng mà giao dịch giữa chúng ta đã kết thúc rồi mà." Lai Ân kiên trì trả lời.
Á Lâm trong mắt hiện lên một tia đau thương, yếu ớt, nói:"Lẽ nào chúng ta lúc đó chính là giao dịch ngươi đã quên chuyện vừa rồi sao?"
"Ta..." Lai Ân há miệng thở dốc , vừa muốn trả lời.
Mễ Lệ Toa đột nhiên véo lỗ tai Lai Ân, tức giận nói:" Ngươi, ngươi tên hỗn đản này, ngươi cư nhiên thích nam nhân, ta, ta xem thường ngươi." < ta cũng vậy >.
Lai Ân giãy dụa, giải thích, nói:"Buông tay, buông tay a, ta không có thích nam nhân a."
" Biểu tình của Á Lâm đã nói lên tất cả, ngươi nói đi, ngươi đã làm gì có lỗi mà phải xin lỗi người ta? "Mễ Lệ Toa nhe hàm răng trắng bóc, chuẩn bị kề vào lỗ tai nhỏ của Lai Ân.
"Nghe ta giải thích, nghe ta giải thích..."
Lai Ân đem chuyện vừa xảy ra ơ ngoài thành hết thảy kể ra một lượt.
Mễ Lệ Toa bán tín bán nghi buông tay ra, nhìn Á Lâm nói:"Ngươi là công chúa?"
"Đúng vậy." Á Lâm cười khẽ, liền lấy tay kéo cái mũ trùm đầu ra, theo đó mái tóc dài màu nâu nhu thuận rủ lên trán rồi bung ra thướt tha trên bờ vai, lộ ra khuôn mặt mềm mại đầy nữ tính. < mình tả cũng ko tồi nha .>
Mễ Lệ Toa mặt đỏ hồng thầm nghĩ : trời ạ, mĩ nhân a.
Lai Ân xoa cái lỗ tai, nói:"Ngươi tin tưởng ta rồi chứ? Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi, ta thấy ngươi mới là người thích nữ nhân a."
Mễ Lệ Toa cấp cho Lai Ân một cước, nói:"Ta tin, bất quá ta lại càng tin tưởng ngươi là một tên đại hoa tâm, đại la bặc < cây cải củ lớn , chắc ngôn ngữ TQ >, ngươi tên hỗn đản này, nói đi, ngươi có đúng hay không biết người ta là đại mỹ nữ, cố ý tặng người ta lễ vật, một khối Băng Sương chi thạch a, giá của nó đa ức kim tệ a, ngươi thực đã làm chuyện đó."
" Thế nhưng ta tặng cho ngươi lễ vật cũng không nhỏ a." Lai ân vô tội nháy con mắt, nói: "Ta lừa Phong Lam hai ức kim tệ, đủ chi dùng cho năm mươi vạn nhân quân trong vòng một tháng a, lão ba ngươi và Phong Lam hoàng đế có cừu oán, ta kiếm nơi hắn hai ức kim tệ, không khiến hắn đau lòng , cũng gián tiếp thay lão ba ngươi bớt đi một tia hận ý ba."
"Ngươi không phải khoe mẽ ba."
Mễ Lệ Toa trong lòng một trận ngọt ngào, bất luận thật hay giả, Lai Ân nói như vậy nàng rất hài lòng.
Á Lâm chỉ cười cười, tại Tinh Linh Tộc cũng có một vài người rất nhiều tình lữ, nếu bản thân tiếp nhận lễ vật của Lai Ân rồi, tự nhiên sẽ không ước thúc hắn, huống chi gả cho một vị cường giả chính thị bản thân cũng mãn nguyện.
Mễ Lệ Toa cười xong thấy Á Lâm, lại quay qua hỏi Lai Ân:"Người nọ công chúa cũng nhận lễ vật của ngươi, ngươi cư nhiên còn nói giao dịch, ngươi còn có lương tâm không?"
"Ta có a, ta có a, đối với ngươi không biết lương tâm tại nơi nào a."
Lai Ân nhân tiện cấp cho Mễ Lệ Toa một hồi xúc động.
Á Lâm bên cạnh ngăn cản Mễ Lệ Toa, ôn nhu cười,"Không cần, nếu trong lòng Lai Ân có ta là được rồi."
Lai Ân thấy bộ dạng ôn nhu của Á Lâm, nhớ tới bản thân vừa nói nặng lời như vậy với nàng, người ta cư nhiên đều như thế ôn nhu, không khỏi tự trách bản thân , thầm nhủ từ giờ phải liệt Á Lâm vào loại bạn gái ôn nhu cần được bảo hộ, thế cho nên trước khi Ám tinh linh cấu kết với Hắc Ám Thần Điện hắn phải nhanh chóng cưới Á Lâm.
Lai ân tức giận , liên quan giới đại quân tiêu giệt ba tòa thành của Hắc Ám Thần Điện thiếu chút nữa khiến tinh linh bị họa diệt tộc.
Bất quá hiện tại thì...
Lai Ân nghe được lời Á Lâm vừa nói, lập tức nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:" Thế nào lại không giúp đây, nhưng muốn đi cũng phải chuẩn bị một chút, chúng ta đi tiền tuyến, bọn người lão sư không biết đang ở nơi nào, nên cùng nhau công phá phong Lam đế đô, đột nhập hoàng cung cũng không phải muốn là có thể làm ?"
"Ta xem trong cung không còn người nào nữa cũng không chừng."
"Kỳ thực cũng không phải không có khả năng." Lai Ân sờ sờ đầu:" Chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ nhanh chóng xuất phát.”
Á Lâm ôn nhu gật đầu.
Mễ Lệ Toa mắt trắng dã liếc nhìn Lai Ân một cái.
Lai Ân thè lưỡi, giả mặt quỷ chạy mất.
Mễ Lệ Toa nổi giận đùng đùng trả lời," Đó là nụ hôn đầu đời của ngươi , cũng là nụ hôn đầu tiên của ta a, ngươi đúng là đồ đại ngu ngốc mà , bình thường như vậy đích thị sắc lang , không ngờ ngươi có sắc mà không có đảm."
Lai ân thần tình nhăn nhó, nói:"Ách, dù là nụ hôn đầu tiên a, thế nhưng ta chưa có chuẩn bị tâm lí, thật là quá lỗ mà."
Mễ Lệ Toa huy vũ quyền đầu, nghiến răng , nói:" Hôn cũng đã hôn rồi, cái gì mà chuẩn bị với không chuẩn bị, ngươi hay nhất là nhanh nói một chút, không ta sẽ nói cho lão sư, ngươi phi lễ ta."
" Lời này sao có thể, ta khi nào phi lễ ngươi, sáng sớm ngươi đã tìm tới ta phi lễ trước ba."
" Ngươi cứ thử xem , lão sư tin lời ta hay là tin ngươi nói ?" Mễ Lệ Toa cười hì hì trả lời .
Lai Ân suy nghĩ một chút, uể oải nói:" Dựa theo tính cách của vi sư, ta một điểm cơ hội cũng không có a."
Mễ Lệ Toa vuốt đầu Lai Ân như vuốt con mèo nhỏ đáng yêu, nói:"Cho nên, ngươi chính là nên ngoan ngoãn nói ra kế hoạch ba."
Lai Ân ho khan hai tiếng nói:" Kỳ thực rất đơn giản, lừa hắn nộp tiền, sau đó không giúp hắn nữa."
Mễ Lệ Toa trừng mắt nhìn, cho rằng hắn có ý tưởng gì hay, kết quả làm nàng rất thất vọng, nghi hoặc, nói:" Tựu đơn giản như vậy?"
" Chỉ đơn giản thế thôi."
" Nhưng ngươi đã kí hiệp ước a."
" Là ta kí , thế nhưng ta sẽ viết đối tên của ta , ta vốn tên là Khiếu Lai Ân, Lâm Đức Tư; Lôi Âu Nạp, giờ viết thành, Lai Ân; Lâm Đức Tư; Lôi Âu Nạp a."
"Xong rồi?"
"Xong rồi."
Mễ Lệ Toa vẻ mặt bất thiện, nói:"Ngươi dùng cái loại phương pháp này đi lừa hai ức kim tệ của đệ nhất đàm phán gia một đế quốc?"
"Đương nhiên rồi, chỉ dùng kế hoạch đơn giản như thế thôi, ha ha." Lai Ân đắc ý cười.
Ngươi điên à , đó là đó là một quốc gia a, ngươi không sợ người ta phái một đội quân tới thu thập ngươi sao?"
"Sợ cái gì? Ta ngày nào cũng nhận được tin tình báo của Sa Gia, Hắc Ám Thần Điện vong linh pháp sư toàn bộ đã rút lui, năm tên đại tế tự cũng chỉ để lại hai gã, bọn họ rõ ràng là muốn buông tha quân cờ Phong Lam này, Phong Lam sớm muộn cũng phải hoàn lại, ta chỉ nhân cơ hội này , bỏ đá xuống giếng , kiếm thêm chút tiện nghi thôi."
"Mấy tin tức này sao ngươi nghe được , mà ta lại không biết?" Mễ Lệ Toa kinh ngạc nhìn Lai Ân.
Lai Ân liền bày ra bộ dạng dương dương, nói:"Ngươi nhất định chưa bao giờ xem báo chí, oa ha ha."
Kỳ thực Lai Ân cũng không biết, Sa Gia mỗi ngày đưa tới tin tức tình báo khắp các quốc gia, tất cả đều là văn kiện cơ mật của Quang Minh thần điện, tin tức bên trong chỉ có số ít tài năng cao tầng của Quang Minh thần điện là biết, Mễ Lệ Toa thế nào có khả năng biết.
Mễ Lệ Toa nhìn bộ dáng dương dương đắc ý của Lai Ân, dùng sức véo cái lỗ tai hắn, nghiến răng nói:"Về sau còn để ta trông thấy bộ dạng ngươi đắc ý như thế ,ta liền đem ngươi băm cho chuột ăn."
"Ngươi không ngờ lại uy hiếp ta ba, ta sẽ trở lại quy củ mà , ta không muốn đem làm mồi cho chuột ngay cả nghĩ cũng không có, ngươi tha ta đi mà." Lai Ân làm ra bộ dạng đáng thương.
Mễ Lệ Toa phốc xích!! một tiếng cười , buông tay nói:"Ngươi chính là không có can đảm của một sắc lang."
"Đúng vậy, nụ hôn đầu tiên còn bị người cướp đi a..."
"Ngươi còn dám nói, xem ra là ngươi nhất định muốn chết." Mễ Lệ Toa dương nanh múa vuốt uy hiếp.
Lai Ân liền rụt đầu , ngậm miệng .
Sa Gia sớm chờ ở bên ngoài đã nửa ngày, thấy hai người kia gây lộn nửa ngày , không nhịn được nói :"Đội trưởng, A Lâm điện hạ muốn gặp ngài."
Chẳng phải ta đã nói không muốn gặp sao?
Lai ân khi nghe cái tên Á Lâm, liền nhớ tới một sự kiện, đầu ong ong giống như có hàng trăm con ếch đang đồng thanh kêu lên vậy.
"Thế nhưng đội trưởng, ngài nên ngĩ lại ba, nếu là không gặp, nàng nói muốn đem dã lang thành rối loạn tận trời a."
"Hồ đồ, mà dù sao ta cũng đâu phải thành chủ."
Sa Gia nhún nhún vai, nói:" Nhưng ngài là Trị An đội trưởng a, nếu bọn họ đem Dã Lang thành làm ra cái dạng gì, ngài trên đường phố nhất định là ăn không ít hoa quả cùng trứng thối nha!"
Lai Ân sờ sờ cằm, nói:"Ân, nói cũng đúng. Thôi , để bọn họ vào."
Sa Gia xoay người đi ra ngoài, không đến một hồi công phu, mang theo  Lâm đi đến, lần này phía sau còn mang thêm hai người hầu.
Á Lâm chính mặc một thân nam trang y phục.
Mễ Lệ Toa chính là đang dùng ánh mắt đố kị nhìn chằm chằm nàng.
Lai Ân nhãn thần lóe lên nhìn Á Lâm, nói:"Điện hạ, ngài tìm ta có chuyện gì không ?"
Á lâm nhẹ nhàng cười," Gọi ta là Á Lâm là được rồi."
" uhm, Á Lâm, có chuyện gì không ?"
"Ta hy vọng ngươi giúp ta thu hồi Băng Sương chi cung."
" Đi Phong Lam?"
"Đúng vậy , Thủy tinh linh là cung thủ tốt nhất , nhưng làm sát thủ thì không rành cái loại lẻn vào trong cung, chúng ta cũng bất lực."
" Nhưng mà giao dịch giữa chúng ta đã kết thúc rồi mà." Lai Ân kiên trì trả lời.
Á Lâm trong mắt hiện lên một tia đau thương, yếu ớt, nói:"Lẽ nào chúng ta lúc đó chính là giao dịch ngươi đã quên chuyện vừa rồi sao?"
"Ta..." Lai Ân há miệng thở dốc , vừa muốn trả lời.
Mễ Lệ Toa đột nhiên véo lỗ tai Lai Ân, tức giận nói:" Ngươi, ngươi tên hỗn đản này, ngươi cư nhiên thích nam nhân, ta, ta xem thường ngươi." < ta cũng vậy >.
Lai Ân giãy dụa, giải thích, nói:"Buông tay, buông tay a, ta không có thích nam nhân a."
" Biểu tình của Á Lâm đã nói lên tất cả, ngươi nói đi, ngươi đã làm gì có lỗi mà phải xin lỗi người ta? "Mễ Lệ Toa nhe hàm răng trắng bóc, chuẩn bị kề vào lỗ tai nhỏ của Lai Ân.
"Nghe ta giải thích, nghe ta giải thích..."
Lai Ân đem chuyện vừa xảy ra ơ ngoài thành hết thảy kể ra một lượt.
Mễ Lệ Toa bán tín bán nghi buông tay ra, nhìn Á Lâm nói:"Ngươi là công chúa?"
"Đúng vậy." Á Lâm cười khẽ, liền lấy tay kéo cái mũ trùm đầu ra, theo đó mái tóc dài màu nâu nhu thuận rủ lên trán rồi bung ra thướt tha trên bờ vai, lộ ra khuôn mặt mềm mại đầy nữ tính. < mình tả cũng ko tồi nha .>
Mễ Lệ Toa mặt đỏ hồng thầm nghĩ : trời ạ, mĩ nhân a.
Lai Ân xoa cái lỗ tai, nói:"Ngươi tin tưởng ta rồi chứ? Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi, ta thấy ngươi mới là người thích nữ nhân a."
Mễ Lệ Toa cấp cho Lai Ân một cước, nói:"Ta tin, bất quá ta lại càng tin tưởng ngươi là một tên đại hoa tâm, đại la bặc < cây cải củ lớn , chắc ngôn ngữ TQ >, ngươi tên hỗn đản này, nói đi, ngươi có đúng hay không biết người ta là đại mỹ nữ, cố ý tặng người ta lễ vật, một khối Băng Sương chi thạch a, giá của nó đa ức kim tệ a, ngươi thực đã làm chuyện đó."
" Thế nhưng ta tặng cho ngươi lễ vật cũng không nhỏ a." Lai ân vô tội nháy con mắt, nói: "Ta lừa Phong Lam hai ức kim tệ, đủ chi dùng cho năm mươi vạn nhân quân trong vòng một tháng a, lão ba ngươi và Phong Lam hoàng đế có cừu oán, ta kiếm nơi hắn hai ức kim tệ, không khiến hắn đau lòng , cũng gián tiếp thay lão ba ngươi bớt đi một tia hận ý ba."
"Ngươi không phải khoe mẽ ba."
Mễ Lệ Toa trong lòng một trận ngọt ngào, bất luận thật hay giả, Lai Ân nói như vậy nàng rất hài lòng.
Á Lâm chỉ cười cười, tại Tinh Linh Tộc cũng có một vài người rất nhiều tình lữ, nếu bản thân tiếp nhận lễ vật của Lai Ân rồi, tự nhiên sẽ không ước thúc hắn, huống chi gả cho một vị cường giả chính thị bản thân cũng mãn nguyện.
Mễ Lệ Toa cười xong thấy Á Lâm, lại quay qua hỏi Lai Ân:"Người nọ công chúa cũng nhận lễ vật của ngươi, ngươi cư nhiên còn nói giao dịch, ngươi còn có lương tâm không?"
"Ta có a, ta có a, đối với ngươi không biết lương tâm tại nơi nào a."
Lai Ân nhân tiện cấp cho Mễ Lệ Toa một hồi xúc động.
Á Lâm bên cạnh ngăn cản Mễ Lệ Toa, ôn nhu cười,"Không cần, nếu trong lòng Lai Ân có ta là được rồi."
Lai Ân thấy bộ dạng ôn nhu của Á Lâm, nhớ tới bản thân vừa nói nặng lời như vậy với nàng, người ta cư nhiên đều như thế ôn nhu, không khỏi tự trách bản thân , thầm nhủ từ giờ phải liệt Á Lâm vào loại bạn gái ôn nhu cần được bảo hộ, thế cho nên trước khi Ám tinh linh cấu kết với Hắc Ám Thần Điện hắn phải nhanh chóng cưới Á Lâm.
Lai ân tức giận , liên quan giới đại quân tiêu giệt ba tòa thành của Hắc Ám Thần Điện thiếu chút nữa khiến tinh linh bị họa diệt tộc.
Bất quá hiện tại thì...
Lai Ân nghe được lời Á Lâm vừa nói, lập tức nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:" Thế nào lại không giúp đây, nhưng muốn đi cũng phải chuẩn bị một chút, chúng ta đi tiền tuyến, bọn người lão sư không biết đang ở nơi nào, nên cùng nhau công phá phong Lam đế đô, đột nhập hoàng cung cũng không phải muốn là có thể làm ?"
"Ta xem trong cung không còn người nào nữa cũng không chừng."
"Kỳ thực cũng không phải không có khả năng." Lai Ân sờ sờ đầu:" Chuẩn bị một chút, chúng ta sẽ nhanh chóng xuất phát.”
Á Lâm ôn nhu gật đầu.
Mễ Lệ Toa mắt trắng dã liếc nhìn Lai Ân một cái.
Lai Ân thè lưỡi, giả mặt quỷ chạy mất.
/225
|