Á Lâm bên kia bất luận tra hỏi thế nào, Y Lỗ vẫn thầm thì một mình không có hiểu.
Á Lâm bất đắc dĩ kêu Lai Ân, nói:" Chuyện gì xảy ra, Y Lỗ hình như điên rồi."
Lai Ân tiến lên nhìn thoáng qua, nói:" Không có việc gì, sợ hãi quá độ, nhớ kỹ khi còn bé ta đem một con ma thú cũng biến thành cái dạng này, sau mấy ngày nữa thì tốt rồi."
" Có lẽ là chúng ta chờ không được vài ngày, Băng Sương Chi Cung ở bên ngoài một ngày tựa thêm một ngày nguy hiểm."
"Cái đó không sao, ta giúp các ngươi đối phó hắn."
Lai Ân đứng trước mặt Y Lỗ, ho khan vài tiếng.
Á Lâm đang chờ xem Lai Ân muốn nói cái gì, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, lấy đà vọt tới trước mặt Y Lỗ cho hắn ăn một cái tát, sau đó quyền đấm cước đá liên tục , biến Y Lỗ thành cái đầu heo.
Á Lâm mồ hôi trên trán chảy thành ròng.
Nhãn thần Y Lỗ rốt cục cũng có tia cảm ứng, thấy Lai Ân, đột nhiên ôm cổ hắn, khóc ròng nói:" Đại nhân, ta van cầu ngươi a, đừng để ta quay về nơi đó, ta không bao giờ muốn muốn đi a, nơi nào cũng biến thái, con rắn nhỏ một thước mà đem con ma thú hơn - ba mươi thước nuốt, quả núi nhỏ như vậy mà Độc Phong ( ong độc ) phi thành đàn, chỉ một lát có thể đem ngươi biến thành hai nửa a. Ta chịu không nổi, nếu còn như vậy ta tựu sẽ hỏng mất."
“Được, nếu không muốn trở về cũng không sao, bọn người Tinh Linh Tộc tới tìm ngươi a, ngươi xem có bạn tới rồi kìa."
Y Lỗ nháy con mắt quay đầu thấy Á Lâm, nói:" Công..."
Á Lâm gấp giọng cắt đứt lời nói của Y Lỗ, dò hỏi:" Băng Sương Chi Cung đâu?"
Y Lỗ do dự, bất luận nói như thế nào, đó cũng là vật bảo đảm cái mạng nhỏ của mình a.
Lai Ân bên cạnh chen vào một câu," Điện hạ, Ngưu đầu tịch mịch đã tám ngàn năm, đột nhiên có bạn tới, kết quả người kia mới rời đi vài ngày, hắn đã rất buồn chán, không bằng để Y Lỗ trở lại thêm vài ngày ba. Cư như cũ đi."
Y Lỗ nghe được, vội vàng nói:" Đừng, nghìn vạn lần không thể, ta nói, thứ đồ đó ta để tại Phong Lam đế đô, trên xà nhà của đế vương điện."
" Hắc, giấu ở địa phương không tệ lắm, chỗ kia ai cũng không thể đi lên, ân, có kiến thức." Lai Ân vỗ vỗ vai Y Lỗ.
Y Lỗ vẻ mặt đau khổ, không thể tránh được, đứng dưới hiên nhà người thì phải cúi đầu , cái mạng nhỏ của mình có giữ được hay không còn phải xem thái độ của người ta thế nào a.
Á Lâm trầm tư chốc lát, nói:" Nếu không có tìm được thứ đồ đó, ngươi cứ chờ bị tống vào Minh Giới đi, Đan Ni Nhĩ cùng Đan Ni Tư sẽ trông chừng ngươi, không nên hy vọng chạy trốn."
Y Lỗ vội vã gật đầu, nói:" Sẽ không, sẽ không đâu, ta dù cho ngu dốt cũng không muốn quay lại Minh Thần chi sâm một giây đồng hồ nào nữa."
Lúc này, Phỉ Lợi Khắc Tư nâng lên một bao tải đầy, nói:" Ha ha, Lai Ân, lúc nào rảnh rỗi nói truyện sau nha, ta về trước đây, chỗ bùn đất này có thể kiếm được một số tiền lớn a."
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, hưng phấn đến cả tiền tù lao cũng không muốn lấy, lảo đảo bay lên.
" Cái kia, Lai Ân, nhớ kỹ lúc nào có thời gian cũng triệu hoán ta, ở trên đại lục tương đối thoải mái, lấn sau nhớ trả thù lao cho ta a."
Phía sau Lai Ân cùng Á Lâm một thanh âm lanh lảnh vang lên.
Lai Ân quay đầu, bị dọa nhảy dựng, ở trước mặt hắn là một hình ảnh không đồng nhất.
Một con thỏ cao năm mươi ly, hai chân sau chấm đất, bước đi như chim cánh cụt, mà chân trước cầm lấy một cái đuôi vác trên bả vai, cái đuôi là của một con vật cao mười thước, dài hơn ba mươi thước, trên trán có một chiếc sừng, thân thể giống như trâu, nhưng trong miệng lại gắn đầy răng nanh giống như răng rắn mối.
Y Lỗ trong đầu lại lần nữa trống rỗng, cái loại hình ảnh to lớn này, khiến cho bản thân muốn sụp đổ.
Loại ma thú to lớn này chính là một con trâu rừng mười một cấp, toàn thân lực phòng ngự kinh người, để đối phó với nó, ít nhất cũng phải ba bốn mười chiến sĩ mười hai cấp liên thủ mới được.
Hiện tại hình ảnh quỷ dị này lại bất đồng, một con thỏ còn không cao đến năm mươi ly đang dắt đuôi con dã ngưu đi tới Hắc Sắc Tuyền Qua vừa xuất hiện.
Địa hệ dã ngưu còn sống, kêu cũng không giám ,chỉ nằm úp sấp tùy ý để A Á Lôi Đức kéo đi.
Y Lỗ trong tâm một lần nữa như vỡ nát.
Lai Ân lại từ không gian giới chỉ móc ra Phong Ấn Chi Thư, nói:" Đợi đã, mười một cấp ma thú đừng lãng phí a, cho ta mượn tạm con mồi của ngươi một chút."
A Á Lôi Đức phân nửa thân thể đã đi vào Hắc Sắc Tuyền Qua, lại phải quay lại, nói:" Ngươi định làm gì ?"
" Lăn qua lăn lại lăn qua lăn lại."
Lai Ân đem mười con dị biến ma thú cùng Tiểu Bạch kêu ra, ra lệnh một tiếng, mười một con ma thú như ác hổ vồ mồi xông lên hướng tới Dã ngưu không quản nó có phản kháng hay không quyền đấm cước đá túi bụi.
Dã ngưu vốn định phản kháng, A Á Lôi Đức trùng mắt, nói:" Ngươi dám động ta sẽ đem ngươi nướng chín."
Dã ngưu lại nằm úp sấp chịu đòn, trong ngực nghẹn khuất không cách nào phát tiết, đường đường là mười một cấp ma thú cư nhiên để cửu cấp ngược đãi. Mà không thể hoàn thủ.
Giằng co nửa giờ.
Lai Ân lúc này mới đem đám ma thú thu trở về nghỉ ngơi.
Á Lâm cảm giác trái tim sau đợt này đã được rèn đúc rất cường đại rồi, lúc đầu còn tưởng rằng người của Dã Lang thành toàn ngồi lê đôi mách , nói khoác, nàng trăm lần không tin, hiện tại tận mắt nhìn thấy, không tin cũng không được a.
A Á Lôi Đức kéo dã ngưu vào Hắc Sắc Tuyền Qua, tất cả lại khôi phục lại an tĩnh.
Á Lâm thật lâu sau trong lòng vẫn vô pháp bình tĩnh, nàng rốt cục đã tin, vị Trì An đội trưởng trước mắt này thế lực phía sau tuyệt đối không đơn giản.
Tùy tiện triệu hoán sinh mệnh Minh Thần sâm, trong tay mười con dị biến ma thú, hơn nữa nhìn qua đều là đỉnh cấp dị biến ma thú, những cái này cũng không phải là thường nhân có thể sở hữu a.
Lai Ân mắt nhìn toàn bộ sự việc đã xong xuôi, bàn tay hướng đến trước mặt Á Lâm nhấc lên, nói:" Thù lao cho ta đâu, ngươi bảo chỉ cần tìm người thôi, nhưng ta lại giúp ngươi hỏi ra vị trí của Băng Sương Chi Cung, ngươi không thể không trả tiền ba."
Á Lâm nhẹ nhàng cười, tự không gian giới chỉ xuất ra một cái bao bố, nói:" Tất cả đều ở bên trong, ngươi kiểm tra đi."
Lai Ân tiếp nhận bao bố, mở ra xem, phát hiện bên trong phân biệt dày đặc các túi tiền màu sắc khác nhau, một cái bình nhỏ trong suốt bên trong là màu xanh biếc, cùng với một khối kim chúc dẹt to bằng nắm tay.
Lai Ân nhất nhất kiểm tra xong, sau đó thoả mãn nói:" Không sai, đều là hàng thật."
Á Lâm nghi hoặc nhìn Lai Ân, nói:" Lai Ân đội trưởng, mười một cấp tinh hạch có thể phân biệt, thế nhưng sinh mệnh chi tuyền nước suối cùng mảnh nhỏ thần ma Thì Kỳ binh khí trên đại lục hầu như có rất ít lộ diện, ngài làm thế nào phân biệt được?"
" Cái này có gì mà khó?" Lai Ân bẻ ngón tay, nói:" Lão sư ta cũng đã miêu tả qua hương vị nước suối, bởi vì hắn đã đi qua Tinh Linh sâm lâm. Còn mảnh nhỏ Thần ma binh khí lão sư ta đào qua hơn mười cổ di tích, dù thế nào cũng có thể kiếm được một hai miếng ba."
Á Lâm chợt gật đầu.
" Chúng ta giao dịch xong, như vậy tái kiến, sau này có cơ hội kiếm tiền nhớ kỹ gọi ta thì tốt rồi."
" Chờ một chút." Á Lâm gọi Lai Ân lại, có chút xấu hổ mở miệng nói:" Lai Ân đội trưởng, trong tay ngài có mai Băng Sương chi thạch có thể không giao dịch cùng ta?"
"Tặng ngươi ba, đối với ta cũng vô dụng." Lai Ân không chút nghĩ ngợi lấy ra Băng Sương chi thạch đặt vào trong tay Á Lâm.
" Không nên." Đan Ni Nhĩ cùng Đan Ni Tư đồng thời mở miệng ngăn cản.
Á Lâm bất đắc dĩ kêu Lai Ân, nói:" Chuyện gì xảy ra, Y Lỗ hình như điên rồi."
Lai Ân tiến lên nhìn thoáng qua, nói:" Không có việc gì, sợ hãi quá độ, nhớ kỹ khi còn bé ta đem một con ma thú cũng biến thành cái dạng này, sau mấy ngày nữa thì tốt rồi."
" Có lẽ là chúng ta chờ không được vài ngày, Băng Sương Chi Cung ở bên ngoài một ngày tựa thêm một ngày nguy hiểm."
"Cái đó không sao, ta giúp các ngươi đối phó hắn."
Lai Ân đứng trước mặt Y Lỗ, ho khan vài tiếng.
Á Lâm đang chờ xem Lai Ân muốn nói cái gì, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng, lấy đà vọt tới trước mặt Y Lỗ cho hắn ăn một cái tát, sau đó quyền đấm cước đá liên tục , biến Y Lỗ thành cái đầu heo.
Á Lâm mồ hôi trên trán chảy thành ròng.
Nhãn thần Y Lỗ rốt cục cũng có tia cảm ứng, thấy Lai Ân, đột nhiên ôm cổ hắn, khóc ròng nói:" Đại nhân, ta van cầu ngươi a, đừng để ta quay về nơi đó, ta không bao giờ muốn muốn đi a, nơi nào cũng biến thái, con rắn nhỏ một thước mà đem con ma thú hơn - ba mươi thước nuốt, quả núi nhỏ như vậy mà Độc Phong ( ong độc ) phi thành đàn, chỉ một lát có thể đem ngươi biến thành hai nửa a. Ta chịu không nổi, nếu còn như vậy ta tựu sẽ hỏng mất."
“Được, nếu không muốn trở về cũng không sao, bọn người Tinh Linh Tộc tới tìm ngươi a, ngươi xem có bạn tới rồi kìa."
Y Lỗ nháy con mắt quay đầu thấy Á Lâm, nói:" Công..."
Á Lâm gấp giọng cắt đứt lời nói của Y Lỗ, dò hỏi:" Băng Sương Chi Cung đâu?"
Y Lỗ do dự, bất luận nói như thế nào, đó cũng là vật bảo đảm cái mạng nhỏ của mình a.
Lai Ân bên cạnh chen vào một câu," Điện hạ, Ngưu đầu tịch mịch đã tám ngàn năm, đột nhiên có bạn tới, kết quả người kia mới rời đi vài ngày, hắn đã rất buồn chán, không bằng để Y Lỗ trở lại thêm vài ngày ba. Cư như cũ đi."
Y Lỗ nghe được, vội vàng nói:" Đừng, nghìn vạn lần không thể, ta nói, thứ đồ đó ta để tại Phong Lam đế đô, trên xà nhà của đế vương điện."
" Hắc, giấu ở địa phương không tệ lắm, chỗ kia ai cũng không thể đi lên, ân, có kiến thức." Lai Ân vỗ vỗ vai Y Lỗ.
Y Lỗ vẻ mặt đau khổ, không thể tránh được, đứng dưới hiên nhà người thì phải cúi đầu , cái mạng nhỏ của mình có giữ được hay không còn phải xem thái độ của người ta thế nào a.
Á Lâm trầm tư chốc lát, nói:" Nếu không có tìm được thứ đồ đó, ngươi cứ chờ bị tống vào Minh Giới đi, Đan Ni Nhĩ cùng Đan Ni Tư sẽ trông chừng ngươi, không nên hy vọng chạy trốn."
Y Lỗ vội vã gật đầu, nói:" Sẽ không, sẽ không đâu, ta dù cho ngu dốt cũng không muốn quay lại Minh Thần chi sâm một giây đồng hồ nào nữa."
Lúc này, Phỉ Lợi Khắc Tư nâng lên một bao tải đầy, nói:" Ha ha, Lai Ân, lúc nào rảnh rỗi nói truyện sau nha, ta về trước đây, chỗ bùn đất này có thể kiếm được một số tiền lớn a."
Phỉ Lợi Khắc Tư nói xong, hưng phấn đến cả tiền tù lao cũng không muốn lấy, lảo đảo bay lên.
" Cái kia, Lai Ân, nhớ kỹ lúc nào có thời gian cũng triệu hoán ta, ở trên đại lục tương đối thoải mái, lấn sau nhớ trả thù lao cho ta a."
Phía sau Lai Ân cùng Á Lâm một thanh âm lanh lảnh vang lên.
Lai Ân quay đầu, bị dọa nhảy dựng, ở trước mặt hắn là một hình ảnh không đồng nhất.
Một con thỏ cao năm mươi ly, hai chân sau chấm đất, bước đi như chim cánh cụt, mà chân trước cầm lấy một cái đuôi vác trên bả vai, cái đuôi là của một con vật cao mười thước, dài hơn ba mươi thước, trên trán có một chiếc sừng, thân thể giống như trâu, nhưng trong miệng lại gắn đầy răng nanh giống như răng rắn mối.
Y Lỗ trong đầu lại lần nữa trống rỗng, cái loại hình ảnh to lớn này, khiến cho bản thân muốn sụp đổ.
Loại ma thú to lớn này chính là một con trâu rừng mười một cấp, toàn thân lực phòng ngự kinh người, để đối phó với nó, ít nhất cũng phải ba bốn mười chiến sĩ mười hai cấp liên thủ mới được.
Hiện tại hình ảnh quỷ dị này lại bất đồng, một con thỏ còn không cao đến năm mươi ly đang dắt đuôi con dã ngưu đi tới Hắc Sắc Tuyền Qua vừa xuất hiện.
Địa hệ dã ngưu còn sống, kêu cũng không giám ,chỉ nằm úp sấp tùy ý để A Á Lôi Đức kéo đi.
Y Lỗ trong tâm một lần nữa như vỡ nát.
Lai Ân lại từ không gian giới chỉ móc ra Phong Ấn Chi Thư, nói:" Đợi đã, mười một cấp ma thú đừng lãng phí a, cho ta mượn tạm con mồi của ngươi một chút."
A Á Lôi Đức phân nửa thân thể đã đi vào Hắc Sắc Tuyền Qua, lại phải quay lại, nói:" Ngươi định làm gì ?"
" Lăn qua lăn lại lăn qua lăn lại."
Lai Ân đem mười con dị biến ma thú cùng Tiểu Bạch kêu ra, ra lệnh một tiếng, mười một con ma thú như ác hổ vồ mồi xông lên hướng tới Dã ngưu không quản nó có phản kháng hay không quyền đấm cước đá túi bụi.
Dã ngưu vốn định phản kháng, A Á Lôi Đức trùng mắt, nói:" Ngươi dám động ta sẽ đem ngươi nướng chín."
Dã ngưu lại nằm úp sấp chịu đòn, trong ngực nghẹn khuất không cách nào phát tiết, đường đường là mười một cấp ma thú cư nhiên để cửu cấp ngược đãi. Mà không thể hoàn thủ.
Giằng co nửa giờ.
Lai Ân lúc này mới đem đám ma thú thu trở về nghỉ ngơi.
Á Lâm cảm giác trái tim sau đợt này đã được rèn đúc rất cường đại rồi, lúc đầu còn tưởng rằng người của Dã Lang thành toàn ngồi lê đôi mách , nói khoác, nàng trăm lần không tin, hiện tại tận mắt nhìn thấy, không tin cũng không được a.
A Á Lôi Đức kéo dã ngưu vào Hắc Sắc Tuyền Qua, tất cả lại khôi phục lại an tĩnh.
Á Lâm thật lâu sau trong lòng vẫn vô pháp bình tĩnh, nàng rốt cục đã tin, vị Trì An đội trưởng trước mắt này thế lực phía sau tuyệt đối không đơn giản.
Tùy tiện triệu hoán sinh mệnh Minh Thần sâm, trong tay mười con dị biến ma thú, hơn nữa nhìn qua đều là đỉnh cấp dị biến ma thú, những cái này cũng không phải là thường nhân có thể sở hữu a.
Lai Ân mắt nhìn toàn bộ sự việc đã xong xuôi, bàn tay hướng đến trước mặt Á Lâm nhấc lên, nói:" Thù lao cho ta đâu, ngươi bảo chỉ cần tìm người thôi, nhưng ta lại giúp ngươi hỏi ra vị trí của Băng Sương Chi Cung, ngươi không thể không trả tiền ba."
Á Lâm nhẹ nhàng cười, tự không gian giới chỉ xuất ra một cái bao bố, nói:" Tất cả đều ở bên trong, ngươi kiểm tra đi."
Lai Ân tiếp nhận bao bố, mở ra xem, phát hiện bên trong phân biệt dày đặc các túi tiền màu sắc khác nhau, một cái bình nhỏ trong suốt bên trong là màu xanh biếc, cùng với một khối kim chúc dẹt to bằng nắm tay.
Lai Ân nhất nhất kiểm tra xong, sau đó thoả mãn nói:" Không sai, đều là hàng thật."
Á Lâm nghi hoặc nhìn Lai Ân, nói:" Lai Ân đội trưởng, mười một cấp tinh hạch có thể phân biệt, thế nhưng sinh mệnh chi tuyền nước suối cùng mảnh nhỏ thần ma Thì Kỳ binh khí trên đại lục hầu như có rất ít lộ diện, ngài làm thế nào phân biệt được?"
" Cái này có gì mà khó?" Lai Ân bẻ ngón tay, nói:" Lão sư ta cũng đã miêu tả qua hương vị nước suối, bởi vì hắn đã đi qua Tinh Linh sâm lâm. Còn mảnh nhỏ Thần ma binh khí lão sư ta đào qua hơn mười cổ di tích, dù thế nào cũng có thể kiếm được một hai miếng ba."
Á Lâm chợt gật đầu.
" Chúng ta giao dịch xong, như vậy tái kiến, sau này có cơ hội kiếm tiền nhớ kỹ gọi ta thì tốt rồi."
" Chờ một chút." Á Lâm gọi Lai Ân lại, có chút xấu hổ mở miệng nói:" Lai Ân đội trưởng, trong tay ngài có mai Băng Sương chi thạch có thể không giao dịch cùng ta?"
"Tặng ngươi ba, đối với ta cũng vô dụng." Lai Ân không chút nghĩ ngợi lấy ra Băng Sương chi thạch đặt vào trong tay Á Lâm.
" Không nên." Đan Ni Nhĩ cùng Đan Ni Tư đồng thời mở miệng ngăn cản.
/225
|