Trước nay Tài đã đi săn nhiều lần, nhưng chưa bao giờ hắn rơi vào tình thế bị động như thế này.
Mọi thứ đều cực kỳ hỗn loạn. Hắn không biết mình đang làm gì, nên làm gì, đối phương đang tính toán điều gì và nếu đối phương cũng có kế hoạch sẵn sàng thì mình phải ứng phó như thế nào.
Tóm lại là hắn đang phó thác cuộc đời mình cho số trời.
Sau một lúc yên tĩnh, tiếng bước chân lại vang lên, nhưng chúng không tiến vào cửa mà cứ vòng đi vòng lại bên ngoài.
Tài không hiểu điều gì đang xảy ra. Thằng cha kia đang tản bộ theo hình vòng tròn vào lúc hai giờ sáng à?
Lẽ ra hắn không nên đặt mình vào tình huống mù tịt như thế này. Từ khi gặp Emily Hà, hắn không nghĩ được gì nên hồn, thêm nữa tâm lý chủ quan cho rằng mình đã là cao thủ rồi thì giết ai chẳng được đã khiến hắn liều lĩnh quá mức cần thiết.
Hắn có thể liệt kê ra vô số sai lầm trong cuộc tập kích lần này, nhưng bây giờ không phải là lúc để tự trách bản thân.
Nghĩ đi. Hắn thầm nhủ. Hãy tập trung vào.
Tài căng sức ra nghĩ, sau một lúc suy nghĩ trong đầu hắn lại hiện ra hình bóng của Emily Hà.
Đúng là số trời đã định không thể nào trốn thoát.
May cho hắn, tuy cái đầu đã hóa thành một đống bùn nhầy không hơn không kém nhưng những kỹ năng đã rèn đi rèn lại đến mức trở thành thành bản năng vẫn còn đó chứ chưa mất đi đâu cả.
Hắn cảm nhận được hơi gió cực khẽ thổi qua tai. Đầu hắn chưa kịp phân tích tình huống cơ thể đã nghiêng sang một bên tránh đi trường tai kiếp.
Một thanh trường kiếm lưỡi dài chừng một mét bổ theo chiều dọc suýt nữa đã chẻ người hắn ra làm hai.
Tài lăn một vòng tránh thoát. Hắn thốt nhiên nhận ra rằng hắn đã rơi vào bẫy của đối phương. Bọn chúng mới là người đi săn chứ không phải hắn. Hắn không chỉ là con mồi mà còn là con mồi đang trong trạng thái dễ tổn thương nhất.
Trước khi vào đây hắn đã kiểm tra các phòng rất kỹ để đảm bảo rằng bên trong không có người nấp sẵn. Thậm chí hắn còn lật từng thi thể lên xem xét dấu hiệu của sự sống. Vậy mà vẫn để lọt tên này. Làm thế nào để gã có thể bí mật tiến đến sát ngay sau lưng hắn? Khả năng duy nhất là trong khu tập kết này còn có một cánh cửa phụ nữa mà hắn không biết. Tên đứng ngoài cửa làm nhiệm vụ đánh lạc hướng để tên bên trong làm nhiệm vụ hạ thủ.
Lại thêm một đường kiếm nữa bổ xuống. Tài tránh được nó là nhờ may mắn và quyết đoán. Nếu hắn chần chừ thêm nửa giây thì giờ này đã chết rồi.
Mồ hôi trên người Tài toát ra như tắm. Hắn nhận ra một điều rất kỳ lạ. Rõ ràng căn phòng tối om, hắn chỉ có thể quan sát đối phương một cách lờ mờ mà đối phương vẫn nhìn thấy vị trí chính xác của hắn để liên tục tấn công.
Trong thời khắc ấy, trí óc của hắn chợt lóe sáng.
Kính nhìn đêm! Chúng được trang bị kính nhìn đêm. Cái bọn nhà giàu này đúng là ở một đẳng cấp khác hẳn.
Yêu cầu cấp bách lúc này là phải bật được cái bóng đèn lên để Tài cũng nhìn thấy đối phương. Nếu không thì hắn không thể trốn tránh được mãi.
Tài biết rõ vị trí của tất cả các công tắc trong khu nhà này. Hắn cũng có thể mò mẫm đến chỗ bật công tắc. Nhưng đúng lúc hắn định phi ra chỗ công tắc gần nhất thì lại có hơi gió thứ hai bay đến.
Hắn lại nghiêng mình tránh đi. Con dao cắm phập vào tường. Hắn quay người lại, phóng bừa một dao. Trượt.
Hẳn nhiên hắn không thể ném một dao ăn may và cầu mong nó sẽ trúng đích, chưa kể hắn còn đang dùng tay phải.
Tình thế càng lúc càng tệ hại. Đối phương hiện có ít nhất hai người, cộng thêm một thằng ngoài cửa nữa. Vẫn còn thằng thứ tư chưa lộ diện.
Từ nãy đến giờ chúng chém trượt cũng nhiều mà chưa một lần tỏ vẻ bất ngờ hoặc kinh ngạc. Hẳn nhiên chúng đều là những tên sát thủ giàu kinh nghiệm, hơn nữa còn chuẩn bị rất kỹ cho cuộc chạm trán lần này.
Cú chém thứ ba rơi xuống đầu hắn, cắt đi vài cọng tóc. Lúc Tài định lùi về chân tường thì một cánh tay to lớn đã bất thần siết chặt cổ hắn từ phía sau làm cho hắn gần như tắc thở. Hóa ra tên thứ tư đã chờ sẵn ở đúng vị trí này từ vài phút trước, chỉ chờ Tài nhảy vào là lập tức ra tay.
Giác quan thứ sáu nói cho Tài biết rằng một con dao đang hướng thẳng đến bụng hắn, tuy không nghe thấy tiếng gió nhưng hắn cảm nhận được cái chết đã ở ngay trước mắt.
Đúng lúc ấy đèn bật sáng.
Daniel hiện ra chỗ công tắc điện như thiên thần hộ mệnh. Nó đã cứu hắn một mạng.
Trong phút chốc tất cả đều hiện ra dưới ánh đèn. Tài nhìn thấy hai kẻ đang âm mưu giết hắn và cả con dao mà hắn đã cảm nhận bằng giác quan thứ sáu.
Ánh sáng điện được kính nhìn đêm khuyếch đại khiến cho những kẻ đang tấn công Tài bị chói mắt. Con dao đang lao đến cũng vì thế mà chậm lại. Khoảng cách giữa hai bên rất gần. Tài liền chớp thời cơ phóng con dao đi bằng lực cổ tay. Đây là kỹ năng đặc thù mà hắn tập rất lâu mới thành thạo. Tuy độ chính xác và uy lực thấp đi nhiều so với khi sử dụng bằng tay trái nhưng nhờ khoảng cách gần mà các yếu tố đó không còn đóng vai trò trọng yếu nữa.
Dao cắm vào yết hầu của kẻ tấn công, gã lùi lại vài bước rồi mới quỵ xuống, cơ thể giãy giụa không ngớt.
Mọi thứ đều cực kỳ hỗn loạn. Hắn không biết mình đang làm gì, nên làm gì, đối phương đang tính toán điều gì và nếu đối phương cũng có kế hoạch sẵn sàng thì mình phải ứng phó như thế nào.
Tóm lại là hắn đang phó thác cuộc đời mình cho số trời.
Sau một lúc yên tĩnh, tiếng bước chân lại vang lên, nhưng chúng không tiến vào cửa mà cứ vòng đi vòng lại bên ngoài.
Tài không hiểu điều gì đang xảy ra. Thằng cha kia đang tản bộ theo hình vòng tròn vào lúc hai giờ sáng à?
Lẽ ra hắn không nên đặt mình vào tình huống mù tịt như thế này. Từ khi gặp Emily Hà, hắn không nghĩ được gì nên hồn, thêm nữa tâm lý chủ quan cho rằng mình đã là cao thủ rồi thì giết ai chẳng được đã khiến hắn liều lĩnh quá mức cần thiết.
Hắn có thể liệt kê ra vô số sai lầm trong cuộc tập kích lần này, nhưng bây giờ không phải là lúc để tự trách bản thân.
Nghĩ đi. Hắn thầm nhủ. Hãy tập trung vào.
Tài căng sức ra nghĩ, sau một lúc suy nghĩ trong đầu hắn lại hiện ra hình bóng của Emily Hà.
Đúng là số trời đã định không thể nào trốn thoát.
May cho hắn, tuy cái đầu đã hóa thành một đống bùn nhầy không hơn không kém nhưng những kỹ năng đã rèn đi rèn lại đến mức trở thành thành bản năng vẫn còn đó chứ chưa mất đi đâu cả.
Hắn cảm nhận được hơi gió cực khẽ thổi qua tai. Đầu hắn chưa kịp phân tích tình huống cơ thể đã nghiêng sang một bên tránh đi trường tai kiếp.
Một thanh trường kiếm lưỡi dài chừng một mét bổ theo chiều dọc suýt nữa đã chẻ người hắn ra làm hai.
Tài lăn một vòng tránh thoát. Hắn thốt nhiên nhận ra rằng hắn đã rơi vào bẫy của đối phương. Bọn chúng mới là người đi săn chứ không phải hắn. Hắn không chỉ là con mồi mà còn là con mồi đang trong trạng thái dễ tổn thương nhất.
Trước khi vào đây hắn đã kiểm tra các phòng rất kỹ để đảm bảo rằng bên trong không có người nấp sẵn. Thậm chí hắn còn lật từng thi thể lên xem xét dấu hiệu của sự sống. Vậy mà vẫn để lọt tên này. Làm thế nào để gã có thể bí mật tiến đến sát ngay sau lưng hắn? Khả năng duy nhất là trong khu tập kết này còn có một cánh cửa phụ nữa mà hắn không biết. Tên đứng ngoài cửa làm nhiệm vụ đánh lạc hướng để tên bên trong làm nhiệm vụ hạ thủ.
Lại thêm một đường kiếm nữa bổ xuống. Tài tránh được nó là nhờ may mắn và quyết đoán. Nếu hắn chần chừ thêm nửa giây thì giờ này đã chết rồi.
Mồ hôi trên người Tài toát ra như tắm. Hắn nhận ra một điều rất kỳ lạ. Rõ ràng căn phòng tối om, hắn chỉ có thể quan sát đối phương một cách lờ mờ mà đối phương vẫn nhìn thấy vị trí chính xác của hắn để liên tục tấn công.
Trong thời khắc ấy, trí óc của hắn chợt lóe sáng.
Kính nhìn đêm! Chúng được trang bị kính nhìn đêm. Cái bọn nhà giàu này đúng là ở một đẳng cấp khác hẳn.
Yêu cầu cấp bách lúc này là phải bật được cái bóng đèn lên để Tài cũng nhìn thấy đối phương. Nếu không thì hắn không thể trốn tránh được mãi.
Tài biết rõ vị trí của tất cả các công tắc trong khu nhà này. Hắn cũng có thể mò mẫm đến chỗ bật công tắc. Nhưng đúng lúc hắn định phi ra chỗ công tắc gần nhất thì lại có hơi gió thứ hai bay đến.
Hắn lại nghiêng mình tránh đi. Con dao cắm phập vào tường. Hắn quay người lại, phóng bừa một dao. Trượt.
Hẳn nhiên hắn không thể ném một dao ăn may và cầu mong nó sẽ trúng đích, chưa kể hắn còn đang dùng tay phải.
Tình thế càng lúc càng tệ hại. Đối phương hiện có ít nhất hai người, cộng thêm một thằng ngoài cửa nữa. Vẫn còn thằng thứ tư chưa lộ diện.
Từ nãy đến giờ chúng chém trượt cũng nhiều mà chưa một lần tỏ vẻ bất ngờ hoặc kinh ngạc. Hẳn nhiên chúng đều là những tên sát thủ giàu kinh nghiệm, hơn nữa còn chuẩn bị rất kỹ cho cuộc chạm trán lần này.
Cú chém thứ ba rơi xuống đầu hắn, cắt đi vài cọng tóc. Lúc Tài định lùi về chân tường thì một cánh tay to lớn đã bất thần siết chặt cổ hắn từ phía sau làm cho hắn gần như tắc thở. Hóa ra tên thứ tư đã chờ sẵn ở đúng vị trí này từ vài phút trước, chỉ chờ Tài nhảy vào là lập tức ra tay.
Giác quan thứ sáu nói cho Tài biết rằng một con dao đang hướng thẳng đến bụng hắn, tuy không nghe thấy tiếng gió nhưng hắn cảm nhận được cái chết đã ở ngay trước mắt.
Đúng lúc ấy đèn bật sáng.
Daniel hiện ra chỗ công tắc điện như thiên thần hộ mệnh. Nó đã cứu hắn một mạng.
Trong phút chốc tất cả đều hiện ra dưới ánh đèn. Tài nhìn thấy hai kẻ đang âm mưu giết hắn và cả con dao mà hắn đã cảm nhận bằng giác quan thứ sáu.
Ánh sáng điện được kính nhìn đêm khuyếch đại khiến cho những kẻ đang tấn công Tài bị chói mắt. Con dao đang lao đến cũng vì thế mà chậm lại. Khoảng cách giữa hai bên rất gần. Tài liền chớp thời cơ phóng con dao đi bằng lực cổ tay. Đây là kỹ năng đặc thù mà hắn tập rất lâu mới thành thạo. Tuy độ chính xác và uy lực thấp đi nhiều so với khi sử dụng bằng tay trái nhưng nhờ khoảng cách gần mà các yếu tố đó không còn đóng vai trò trọng yếu nữa.
Dao cắm vào yết hầu của kẻ tấn công, gã lùi lại vài bước rồi mới quỵ xuống, cơ thể giãy giụa không ngớt.
/164
|