Vào thời khắc mấu chốt này, Công Tôn Long rốt cục đã kịp khôi phục lại.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Mấy chục đạo Cự Long cơ hồ đồng thời rơi trên Viên Tráo làm gây ra những tiếng nổ đì đùng đinh tai nhức óc , vô số bọt nước đen như mực bắn tung tóe đi khắp nơi, tràn ngập hư không.
- Đáng hận!
Thủy Linh kia nổi giận vô cùng. Tức thì lại có mấy chục đạo U Minh Hồn Thủy ngưng tụ mà thành những con Thủy Long xù xì to lớn xông lên trời cao, rồi điên cuồng cùng rít gào bổ nhào xuống.
Nó tuy có U Minh Hồn Thủy dồi dào làm chỗ dựa, nhưng sau khi tổn thất một bộ phận Bản Nguyên lực lượng thì thực lực đã trở thành ngang nhau với lực lượng của Công Tôn Long, nên đã là khó có thể duy trì ưu thế có tính áp đảo đối với Công Tôn Long . Vì vậy, hai người lâm vào trong giao đấu giằng co kịch liệt. Trong lúc nhất thời, kiếm khí kích động, Thủy Long bay kín trời.
Có Công Tôn Long ngăn cản Thủy Linh, sự chú ý của Mộ Hàn lại lần nữa tập trung vào Mặc Tâm Thần Thủy .
Sau khi hấp thu lượng lớn U Minh Hồn Thủy, vòng xoáy kia trở nên càng lúc càng lớn, đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Mà cùng với thời gian trôi qua, chung quanh cũng có càng ngày càng nhiều U Minh Hồn Thủy bị kình lực hút mạnh mẽ lôi kéo vào trong vòng xoáy đó , rồi bị Mặc Tâm Thần Thủy nuốt chửng.
Cùng lúc đó, tâm thần của Mộ Hàn cơ hồ bị Thái Vi Tinh Bàn kiệt sức đã lặng lẽ khôi phục.
- Nhân loại, các ngươi cho là như vậy thì có thể thắng, nằm mơ!
Mắt thấy vòng xoáy kia có tốc độ khuếch trương càng lúc càng nhanh, trong bất tri bất giác đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Thủy Linh càng là hổn hển, đột nhiên từ bỏ dây dưa cùng Công Tôn Long . Thân hình to lớn đồ sộ "phịch" một tiếng rồi bỗng dưng bùng nổ thành vô số mảnh nhỏ, trong nháy mắt đã chìm vào đến bên trong U Minh Hồn Thủy .
Giống như mặt trời đang hừng hực thiêu đốt đột nhiên rơi vào một thùng xăng. U Minh Hồn Thủy vốn đang bốc lên không ngớt lại bắt đầu khởi động càng kịch liệt hơn. Những tiếng sóng triều ào ào kinh thiên động địa, mực nước cũng liên tiếp kéo lên. Chỉ trong thời gian chớp mắt liền không sai biệt lắm đã thành song song với đỉnh đài tế.
- Không tốt, đây là nó muốn đồng quy vu tận cùng chúng ta!
Tâm thần Mộ Hàn mặc dù ngay cả ba thành còn không kịp khôi phục, nhưng đối với loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất thì hắn có cảm ứng vượt thật xa Công Tôn Long. Trong lúc Công Tôn Long vẫn còn bị biến cố đột nhiên này mà kinh ngạc sững sờ thì Mộ Hàn đã đã nhận ra ý đồ thật sự của Thủy Linh. Chủ ý dứt khoát rõ ràng trải rộng khắp U Minh Hồn Thủy kia đã làm cho Mộ Hàn đều cảm thấy kinh hãi. Hiển nhiên, khi nhận thấy tình cảnh của mình càng ngày càng bất lợi thì Thủy Linh đã đau đớn bất chấp nhiều hơn nữa.
Điều này đích xác có chút ngoài dự liệu của Mộ Hàn. Hắn không nghĩ tới tính cách của Thủy Linh này lại kiên cường khí khái như thế, không ngờ thà làm ngọc vỡ, không là ngói lành. Điều đó khiến cho kế hoạch của hắn từ từ từng bước xâm chiếm U Minh Hồn Thủy trở thành bọt nước.
- Cái gì?
Công Tôn Long ngẩn ra. Nhưng ngay sau đó sắc mặt của lão đã đại biến. Đúng lúc này, U Minh Hồn Thủy kia không ngờ đã dâng lên đến tận đỉnh của Vong Linh Thánh Điện. Tiếp theo, sóng nước điên cuồng mãnh liệt mang theo khí tức khủng bố làm cho tâm thần hắn đều hơi bị kinh hãi. Chúng từ trên cao bổ xuống để vây kín khắp chung quanh mà ép đến.
Trong tích tắc này, từ dưới đáy lòng Công Tôn Long không nhịn được nổi lên một cảm giác nhỏ bé khó có thể kháng cự. Phảng phất chính mình đã hóa thành một con kiến đứng dưới chân núi nhìn quả núi đồ sộ nguy nga to lớn đang sụp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong chớp mắt, lại là một tiếng chấn động lan ra.
Mộ Hàn và Công Tôn Long dưới chân đài tế thật giống như không thể chịu nổi áp lực từ bốn phía bổ nhào mà đến. Áp lực đó chỉ trong nháy mắt liền đã nổ tung ra làm cho thân hình hai người không tự chủ được rơi về phía dưới.
- Nộ Kiếm Phong Bạo!
Công Tôn Long râu tóc dựng thẳng, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú dữ dội. Thân hình khôi ngô vạm vỡ như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng nhằm thẳng hướng trời cao. Trường kiếm trong tay phát ra những tiếng vù vù chối tai. Mà thân kiếm thì như linh xà phun nọc độc đang rung động kịch liệt. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, liền có vô số kiếm khí bắn nhanh ra từ thân kiếm , chúng ngưng tụ thành một cơn bão táp cực lớn, hướng về phía trước xoáy tít mù bay tới.
Kiếm khí bão táp này ngưng tụ tất cả chân nguyên trong cơ thể Công Tôn Long, uy lực dũng mãnh vô cùng. Tuy nhiên, so sánh với U Minh Hồn Thủy đang gào thét trút xuống thì lại có vẻ như đồ đệ gặp bậc thầy. Kiếm khí bão táp đang nhằm phía trời cao kia liền giống như một chiếc thuyền con đang phiêu bạt trong cơn sóng lớn chập chùng.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Chỉ trong khoảnh khắc, kiếm khí bão táp kia đã nát vụn, kình đạo hào hùng như thác nước trút xuống trên người Công Tôn Long. Chỉ kịp kêu thảm một tiếng, Công Tôn Long đã toàn thân nhuộm đầy máu tươi. Lão như tảng thiên thạch đang rơi về phía chân trời mà điên cuồng rớt thẳng về hướng cái đáy của tòa điện phủ có hình dáng như quả trùy nhọn này.
- Công Tôn tiền bối?
Mộ Hàn lấy làm kinh hãi. Hắn không nghĩ tới dưới thế công đồng quy vu tận của Thủy Linh thì một kích toàn lực của Công Tôn Long lại không có phát huy ra nổi bất cứ tác dụng nào.
Vào thời khắc này, tâm thần của Mộ Hàn đã không đủ để gắng sức lại gọi ra Thái Vi Tinh Bàn một lần nữa. Dưới lực lượng khủng bố đang đè ép xuống kia, Mộ Hàn mặc dù là có muốn ra tay cứu viện Công Tôn Long thì đều đã hơi có chút lực bất tòng tâm. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình của lão chìm đi xuống.
Nhưng mà, nhìn thấy tình trạng bi thảm của Công Tôn Long , trong mắt Mộ Hàn đã không nhịn được mà hiện lên một vẻ tàn nhẫn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong tiếng chấn động kịch liệt, từ mi tâm của Mộ Hàn đột nhiên lóe ra một đám mây tím tuyệt đẹp mà sáng lạn khiến cho cả thân hình hắn xem ra đều được bao phủ trong quầng sáng tím biếc dày đặc.
Ở trong Vong Linh Thánh Điện này, Công Tôn Long đã lâm vào tình trạng bị thương nặng, khí tức yếu ớt, đã hôn mê rồi. Nên Mộ Hàn không phải lo lắng bất luận kẻ nào phát hiện ra bí mật của mình, cho nên vào lúc thân thể của mình sắp sửa bị cỗ lực lượng kia đè nén bóp cho nổ tung thì hắn đã quyết định nhanh chóng hoàn toàn phóng ra Tử Hư Thần Cung của mình.
Với sức mạnh của Tử Hư Thần Cung, hẳn là có thể chống cự được sự công kích của cỗ lực lượng này .
- Vút!
Phảng phất ở trong đập chứa nước chứa đầy hồng thủy đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng thật lớn, U Minh Hồn Thủy kia lập tức lôi cuốn theo lực lượng mạnh mẽ mà ùa vào bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn. U Minh Hồn Thủy giống như những cơn sóng triều cuồn cuộn ào ào, ở bên trong Tâm Cung rộng lớn dường như đã phát điên mà ập đến tàn phá bừa bãi khắp nơi. Lực lượng do U Minh Hồn Thủy phát tán ra càng dường như đã phát điên mà tràn ngập lan ra, chúng cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào Tâm Cung của Mộ Hàn.
Nhưng mà thực lực chịu đựng hiện nay của Mộ Hàn là có hạn. Mặc dù đã có Tử Hư Thần Cung, nhưng muốn gánh chịu công kích mênh mông như thế đánh sâu vào thì cũng không phải một chuyện dễ dàng.
- Lực đạo thật là khủng khiếp, với tu vi Vạn Lưu Thất Trọng Thiên hiện nay của ta , nếu mà lấy cứng đối cứng, thì thân thể nhất định sẽ nát vụn!
Vào lúc Mộ Hàn trong lòng đang thán phục lực lượng đó, hắn chỉ cảm thấy trên đầu thật giống như đột nhiên xuất hiện ra một tảng đá lớn vạn quân ( một quân tương đương ba mươi cân), phút chốc đã nặng hơn vô số lần. Cảm giác mê muội như cơn thủy triều từng đạo từng đạo ào đến tập kích, đúng là tầng tầng lớp lớp, phảng phất vô cùng vô tận. Chỉ chốc lát sau đó, Mộ Hàn chỉ cảm thấy đau đầu như muốn nứt ra. Trong khi đó U Minh Hồn Thủy kia vẫn còn cuồn cuộn không ngừng tràn vào cùng với lực lượng hào hùng liên tục khuếch tán , khiến cho đầu của hắn đều giống như bị căng phồng sắp sửa bùng nổ.
Thân hình Mộ Hàn không tự chủ được bắt đầu chìm xuống phía dưới, nhưng trước sau lại gắt gao cắn rắng, sống chết kiên cường chống lại. Nếu mà không ngăn cản được công kích của U Minh Hồn Thủy, Mộ Hàn liền chỉ còn lại có một con đường cuối cùng có thể đi, đó chính là đóng cửa Tâm Cung, hoàn toàn bỏ qua thân thể. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Mộ Hàn tuyệt sẽ không đi theo con đường như vậy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cũng không biết đã qua bao nhiêu thời gian, thân thể Mộ Hàn rốt cục liên tiếp nện xuống đáy Vong Linh Thánh Điện. Mà ngay trong nháy mắt này, Mộ Hàn cảm giác bên trong Tâm Cung thật giống như có một đạo gông cùm xiềng xích một mực trói buộc chính mình đột nhiên đứt đoạn. Một loại cảm giác kỳ diệu khoan khoái đến cùng cực trào ra từ chỗ sâu thẳm trong linh hồn .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Mấy chục đạo Cự Long cơ hồ đồng thời rơi trên Viên Tráo làm gây ra những tiếng nổ đì đùng đinh tai nhức óc , vô số bọt nước đen như mực bắn tung tóe đi khắp nơi, tràn ngập hư không.
- Đáng hận!
Thủy Linh kia nổi giận vô cùng. Tức thì lại có mấy chục đạo U Minh Hồn Thủy ngưng tụ mà thành những con Thủy Long xù xì to lớn xông lên trời cao, rồi điên cuồng cùng rít gào bổ nhào xuống.
Nó tuy có U Minh Hồn Thủy dồi dào làm chỗ dựa, nhưng sau khi tổn thất một bộ phận Bản Nguyên lực lượng thì thực lực đã trở thành ngang nhau với lực lượng của Công Tôn Long, nên đã là khó có thể duy trì ưu thế có tính áp đảo đối với Công Tôn Long . Vì vậy, hai người lâm vào trong giao đấu giằng co kịch liệt. Trong lúc nhất thời, kiếm khí kích động, Thủy Long bay kín trời.
Có Công Tôn Long ngăn cản Thủy Linh, sự chú ý của Mộ Hàn lại lần nữa tập trung vào Mặc Tâm Thần Thủy .
Sau khi hấp thu lượng lớn U Minh Hồn Thủy, vòng xoáy kia trở nên càng lúc càng lớn, đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Mà cùng với thời gian trôi qua, chung quanh cũng có càng ngày càng nhiều U Minh Hồn Thủy bị kình lực hút mạnh mẽ lôi kéo vào trong vòng xoáy đó , rồi bị Mặc Tâm Thần Thủy nuốt chửng.
Cùng lúc đó, tâm thần của Mộ Hàn cơ hồ bị Thái Vi Tinh Bàn kiệt sức đã lặng lẽ khôi phục.
- Nhân loại, các ngươi cho là như vậy thì có thể thắng, nằm mơ!
Mắt thấy vòng xoáy kia có tốc độ khuếch trương càng lúc càng nhanh, trong bất tri bất giác đã đạt tới cả một vùng vài trăm thước. Thủy Linh càng là hổn hển, đột nhiên từ bỏ dây dưa cùng Công Tôn Long . Thân hình to lớn đồ sộ "phịch" một tiếng rồi bỗng dưng bùng nổ thành vô số mảnh nhỏ, trong nháy mắt đã chìm vào đến bên trong U Minh Hồn Thủy .
Giống như mặt trời đang hừng hực thiêu đốt đột nhiên rơi vào một thùng xăng. U Minh Hồn Thủy vốn đang bốc lên không ngớt lại bắt đầu khởi động càng kịch liệt hơn. Những tiếng sóng triều ào ào kinh thiên động địa, mực nước cũng liên tiếp kéo lên. Chỉ trong thời gian chớp mắt liền không sai biệt lắm đã thành song song với đỉnh đài tế.
- Không tốt, đây là nó muốn đồng quy vu tận cùng chúng ta!
Tâm thần Mộ Hàn mặc dù ngay cả ba thành còn không kịp khôi phục, nhưng đối với loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất thì hắn có cảm ứng vượt thật xa Công Tôn Long. Trong lúc Công Tôn Long vẫn còn bị biến cố đột nhiên này mà kinh ngạc sững sờ thì Mộ Hàn đã đã nhận ra ý đồ thật sự của Thủy Linh. Chủ ý dứt khoát rõ ràng trải rộng khắp U Minh Hồn Thủy kia đã làm cho Mộ Hàn đều cảm thấy kinh hãi. Hiển nhiên, khi nhận thấy tình cảnh của mình càng ngày càng bất lợi thì Thủy Linh đã đau đớn bất chấp nhiều hơn nữa.
Điều này đích xác có chút ngoài dự liệu của Mộ Hàn. Hắn không nghĩ tới tính cách của Thủy Linh này lại kiên cường khí khái như thế, không ngờ thà làm ngọc vỡ, không là ngói lành. Điều đó khiến cho kế hoạch của hắn từ từ từng bước xâm chiếm U Minh Hồn Thủy trở thành bọt nước.
- Cái gì?
Công Tôn Long ngẩn ra. Nhưng ngay sau đó sắc mặt của lão đã đại biến. Đúng lúc này, U Minh Hồn Thủy kia không ngờ đã dâng lên đến tận đỉnh của Vong Linh Thánh Điện. Tiếp theo, sóng nước điên cuồng mãnh liệt mang theo khí tức khủng bố làm cho tâm thần hắn đều hơi bị kinh hãi. Chúng từ trên cao bổ xuống để vây kín khắp chung quanh mà ép đến.
Trong tích tắc này, từ dưới đáy lòng Công Tôn Long không nhịn được nổi lên một cảm giác nhỏ bé khó có thể kháng cự. Phảng phất chính mình đã hóa thành một con kiến đứng dưới chân núi nhìn quả núi đồ sộ nguy nga to lớn đang sụp xuống.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong chớp mắt, lại là một tiếng chấn động lan ra.
Mộ Hàn và Công Tôn Long dưới chân đài tế thật giống như không thể chịu nổi áp lực từ bốn phía bổ nhào mà đến. Áp lực đó chỉ trong nháy mắt liền đã nổ tung ra làm cho thân hình hai người không tự chủ được rơi về phía dưới.
- Nộ Kiếm Phong Bạo!
Công Tôn Long râu tóc dựng thẳng, từ trong miệng phát ra một tiếng gầm rú dữ dội. Thân hình khôi ngô vạm vỡ như viên đạn pháo bay ra khỏi nòng nhằm thẳng hướng trời cao. Trường kiếm trong tay phát ra những tiếng vù vù chối tai. Mà thân kiếm thì như linh xà phun nọc độc đang rung động kịch liệt. Trong lúc chớp lửa đá chạy cát bay, liền có vô số kiếm khí bắn nhanh ra từ thân kiếm , chúng ngưng tụ thành một cơn bão táp cực lớn, hướng về phía trước xoáy tít mù bay tới.
Kiếm khí bão táp này ngưng tụ tất cả chân nguyên trong cơ thể Công Tôn Long, uy lực dũng mãnh vô cùng. Tuy nhiên, so sánh với U Minh Hồn Thủy đang gào thét trút xuống thì lại có vẻ như đồ đệ gặp bậc thầy. Kiếm khí bão táp đang nhằm phía trời cao kia liền giống như một chiếc thuyền con đang phiêu bạt trong cơn sóng lớn chập chùng.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Chỉ trong khoảnh khắc, kiếm khí bão táp kia đã nát vụn, kình đạo hào hùng như thác nước trút xuống trên người Công Tôn Long. Chỉ kịp kêu thảm một tiếng, Công Tôn Long đã toàn thân nhuộm đầy máu tươi. Lão như tảng thiên thạch đang rơi về phía chân trời mà điên cuồng rớt thẳng về hướng cái đáy của tòa điện phủ có hình dáng như quả trùy nhọn này.
- Công Tôn tiền bối?
Mộ Hàn lấy làm kinh hãi. Hắn không nghĩ tới dưới thế công đồng quy vu tận của Thủy Linh thì một kích toàn lực của Công Tôn Long lại không có phát huy ra nổi bất cứ tác dụng nào.
Vào thời khắc này, tâm thần của Mộ Hàn đã không đủ để gắng sức lại gọi ra Thái Vi Tinh Bàn một lần nữa. Dưới lực lượng khủng bố đang đè ép xuống kia, Mộ Hàn mặc dù là có muốn ra tay cứu viện Công Tôn Long thì đều đã hơi có chút lực bất tòng tâm. Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân hình của lão chìm đi xuống.
Nhưng mà, nhìn thấy tình trạng bi thảm của Công Tôn Long , trong mắt Mộ Hàn đã không nhịn được mà hiện lên một vẻ tàn nhẫn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong tiếng chấn động kịch liệt, từ mi tâm của Mộ Hàn đột nhiên lóe ra một đám mây tím tuyệt đẹp mà sáng lạn khiến cho cả thân hình hắn xem ra đều được bao phủ trong quầng sáng tím biếc dày đặc.
Ở trong Vong Linh Thánh Điện này, Công Tôn Long đã lâm vào tình trạng bị thương nặng, khí tức yếu ớt, đã hôn mê rồi. Nên Mộ Hàn không phải lo lắng bất luận kẻ nào phát hiện ra bí mật của mình, cho nên vào lúc thân thể của mình sắp sửa bị cỗ lực lượng kia đè nén bóp cho nổ tung thì hắn đã quyết định nhanh chóng hoàn toàn phóng ra Tử Hư Thần Cung của mình.
Với sức mạnh của Tử Hư Thần Cung, hẳn là có thể chống cự được sự công kích của cỗ lực lượng này .
- Vút!
Phảng phất ở trong đập chứa nước chứa đầy hồng thủy đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng thật lớn, U Minh Hồn Thủy kia lập tức lôi cuốn theo lực lượng mạnh mẽ mà ùa vào bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn. U Minh Hồn Thủy giống như những cơn sóng triều cuồn cuộn ào ào, ở bên trong Tâm Cung rộng lớn dường như đã phát điên mà ập đến tàn phá bừa bãi khắp nơi. Lực lượng do U Minh Hồn Thủy phát tán ra càng dường như đã phát điên mà tràn ngập lan ra, chúng cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào Tâm Cung của Mộ Hàn.
Nhưng mà thực lực chịu đựng hiện nay của Mộ Hàn là có hạn. Mặc dù đã có Tử Hư Thần Cung, nhưng muốn gánh chịu công kích mênh mông như thế đánh sâu vào thì cũng không phải một chuyện dễ dàng.
- Lực đạo thật là khủng khiếp, với tu vi Vạn Lưu Thất Trọng Thiên hiện nay của ta , nếu mà lấy cứng đối cứng, thì thân thể nhất định sẽ nát vụn!
Vào lúc Mộ Hàn trong lòng đang thán phục lực lượng đó, hắn chỉ cảm thấy trên đầu thật giống như đột nhiên xuất hiện ra một tảng đá lớn vạn quân ( một quân tương đương ba mươi cân), phút chốc đã nặng hơn vô số lần. Cảm giác mê muội như cơn thủy triều từng đạo từng đạo ào đến tập kích, đúng là tầng tầng lớp lớp, phảng phất vô cùng vô tận. Chỉ chốc lát sau đó, Mộ Hàn chỉ cảm thấy đau đầu như muốn nứt ra. Trong khi đó U Minh Hồn Thủy kia vẫn còn cuồn cuộn không ngừng tràn vào cùng với lực lượng hào hùng liên tục khuếch tán , khiến cho đầu của hắn đều giống như bị căng phồng sắp sửa bùng nổ.
Thân hình Mộ Hàn không tự chủ được bắt đầu chìm xuống phía dưới, nhưng trước sau lại gắt gao cắn rắng, sống chết kiên cường chống lại. Nếu mà không ngăn cản được công kích của U Minh Hồn Thủy, Mộ Hàn liền chỉ còn lại có một con đường cuối cùng có thể đi, đó chính là đóng cửa Tâm Cung, hoàn toàn bỏ qua thân thể. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ, Mộ Hàn tuyệt sẽ không đi theo con đường như vậy.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Cũng không biết đã qua bao nhiêu thời gian, thân thể Mộ Hàn rốt cục liên tiếp nện xuống đáy Vong Linh Thánh Điện. Mà ngay trong nháy mắt này, Mộ Hàn cảm giác bên trong Tâm Cung thật giống như có một đạo gông cùm xiềng xích một mực trói buộc chính mình đột nhiên đứt đoạn. Một loại cảm giác kỳ diệu khoan khoái đến cùng cực trào ra từ chỗ sâu thẳm trong linh hồn .
/1022
|