Hô!
Tiếng xé gió như thiên địa sụp đổ, trong nháy mắt sau đó phong bạo đã còn cách Mộ Hàn hai ba mươi mét, cát bay đá chạy.
Tốc độ cực nhanh giống như lưu tinh, chỉ qua một hô hấp phong bạo này đã di chuyển hơn mười dặm rồi bỗng nhiên biến mất khỏi tầm mắt.
Trong phong bạo to lớn có vô số bóng đen lớn nhỏ thét lên.
Chúng đều là vong linh đi theo phong bạo.
Ti, ti...
Mặc dù phong bạo đã đi xa nhưng mà âm thanh bén nhọn của nó vẫn còn vang vọng, gần nửa phút sau mới hoàn toàn biến mất.
- A...
Cho đến lúc này Mộ Hàn mới thở dài một hơi, thu liễm thần sắc cả kinh, hắn ló đầu ra khỏi phong bạo nhìn ra ngoài một lúc.
- Không gian phong bạo quả nhiên danh bất hư truyền.
Trong nội tâm Mộ Hàn than nhẹ, đây là trong Vong Linh Ma Cốc, mặc dù hắn có tâm thần Linh Trì Cảnh cũng chỉ có thể cảm ứng được động tĩnh trong phạm vi mấy ngàn mét, dùng tốc độ của không gian phong bạo đoán chừng khi phát hiện nó thì nó đã tới trước mặt, chẳng thể nào phản ứng kịp.
Một khi bị cuốn vào không gian phong bạo thì cho dù Lâm Ngọc Bạch tu vị Linh Trì thất trọng thiên cũng bị đám vong linh kia xé nát ngay lập tức.
Khi không gian phong bạo lúc nãy đảo qua thì Mộ Hàn cảm ứng được bên trong có rất nhiều vong linh.
Những vong linh này do lực lượng linh hồn ngưng tụ mà thành, nhưng mà hình thể của chúng chẳng khác gì nhân loại. Con nhỏ thì như quả cầu, con lớn có thể so sánh với sân bóng rỗ. Có những vong linh hình thể khổng lồ thì khí tức linh hồn cực mạnh, tương đương với Công Tôn Long cùng Hắc Ma thần thú, có lẽ là đạt tới Linh Trì Cảnh đỉnh phong, mà yếu nhất bằng tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Nhiều vong linh chen chúc như vậy, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh, Linh Trì Cảnh có thể ngăn cản được sao?
Trong hoàn cảnh này đệ tử ngoại sơn Cổ Diệp còn đi vào trong đây kiếm dược thảo hoàn thành nhiệm vụ đúng là khó tưởng tượng. Nếu như hắn không có chỗ dựa hoặc là vận khí tốt nghịch thiên, hắn chẳng thể nào có được cái gì trong Vong Linh Ma Cốc hoặc tránh thoát không gian phong bạo.
- Muốn tu luyện ở chỗ này phải có năng lực dò xét không gian phong bạo ở phạm vi xa.
Trong tâm niệm Mộ Hàn cảm ứng Tử Hư Thần Cung rung động lắc lư kịch liệt, tâm thần như nước sôi trào. Phạm vi bao trùm càng rộng. Từ phạm vi ba ngàn mét tăng lên năm ngàn mét, phạm vi từ ba mươi dặm đến phạm vi năm mươi dặm. Trong chốc lát phạm vi tâm thàn Mộ Hàn bao trùm đã trăm dặm.
Dùng phương pháp bình thường tâm thần khó có thể kháng cự được lực lượng linh hồn chung quanh áp bách.
Nhưng mà mượn nhờ lực lượng tuyệt phẩm tâm cung nên tâm thần của Mộ Hàn khuếch trướng gấp mười lần, điều này hiển nhiên không phải cực hạn hiện tại của Mộ Hàn. Chỉ là phương pháp này sẽ không ngừng tiêu hao lớn lượng lực lượng tinh thần, hơn nữa phạm vi bao trùm càng lớn thì tốc độ tiêu hao lực lượng tinh thần càng nhanh chóng hơn.
Bởi vậy đối với Mộ Hàn mà nói cảm ứng động tĩnh trong phương viên trăm dặm là đủ rồi. Có khu vực giảm xóc như vậy đầy đủ Mộ Hàn tránh né không gian phong bạo.
Trọng yếu nhất là trong Vong Linh Ma Cốc có được lực lượng linh hồn sung túc, khu tu luyện thì lực lượng tinh thần của Mộ Hàn sẽ được bổ sung bất cứ lúc nào.
Sau một khắc Mộ Hàn đã đi thẳng lên phía trước.
Thời điểm tâm thần cảm ứng phạm vi trăm dặm, Mộ Hàn cũng đồng thời vận hành Thái Hư Động Thần Quyết cùng Anh Lôi Đan Quyết, lực lượng linh hồn bốn phía lập tức bị hấp dẫn, giống như nam châm chạm vào vụn sắt, chung quanh người Mộ Hàn sinh ra chấn động mạnh mẽ.
Sau khi vận hành hai chủng công pháp này tới cực hạn, thân hình của Mộ Hàn hóa thành lỗ đen cực lớn, hắn cắn nuốt từng đám lớn lực lượng tinh thần chung quanh. Những lực lượng linh hồn này dưới tác dụng của Thái Hư Động Thần Quyết bắt đầu khiến chân nguyên lột xác, một phần nhỏ bổ sung lực lượng tinh thần tiêu hao.
Vong Linh Ma Cốc không có ngày đêm, thời gian trôi qua thật nhanh.
Mộ Hàn vừa tu luyện vừa đi về phía trước, chậm rãi xâm nhập vào trong Vong Linh Ma Cốc. Lâu thì mấy tiếng đồng hồ, ngắn thì vài phút, Mộ Hàn lần lượt cảm ứng được các loại không gian phong bạo điên cuồng, nhưng mà có khoảng cách trăm dặm là phạm vi giảm xốc nên hắn nhanh chóng tìm được nơi an toàn.
Đương nhiên Mộ Hàn cũng không phải chưa gặp qua nguy hiểm.
Từng có một lần có ba cơn không gian phong bạo đồng thời thổi qua, Mộ Hàn vừa mới bắt đầu tránh né phong bạo chính diện thì bên cạnh có hai không gian phong bạo đánh úp lại. Bỗng nhiên chúng khép lại, bỗng nhiên chia lìa, quỹ tích tiến lên biến hóa thất thường. Cuối cùng Mộ Hàn thừa dịp hai đạo phong bạo chia lìa xuyên qua khe hở của chúng, hiểm lại càng hiểm né qua được. Tình huống như vậy Mộ Hàn tao ngộ nhiều lần.
Tu luyện trong nguy hiểm thì hồi báo của Mộ Hàn càng cao.
Trong bất tri bất giác tu vị của Mộ Hàn đã đat tới Vạn Lưu lục trọng thiên đỉnh phong. Đồng thời luyện hóa lực lượng linh hồn, Mộ Hàn không ngừng hấp thu chín lôi điện chi lực của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo. Chúng đều bị Anh Lôi Đan Quyết cô đọng thành từng đạo anh lôi, số lượng anh lôi tăng lên thật nhiều.
Căn cứ tốc độ cô động anh lôi ban đầu ở Thiên Lôi Tuyệt Vực mà nhìn, Mộ Hàn cảm giác mình tiến vào Vong Linh Ma Cốc đã hơn hai tháng.
Vèo!
Cát đá trước mặt không ngừng phập phồng, Mộ Hàn thân như lưu quang xuyên qua khu vực hoang vắng.
Trong nháy mắt gian Mộ Hàn đi thêm trăm dặm và dừng bước.
Hô!
Không bao lâu tiêng rít gào điếc tai từ ngoài xa truyền tới, vang vọng thiên địa. Tiếng rít gào này chẳng khác gì tiếng còi xe lửa ở kiếp trước, một cơn không gian phong bạo hiện ra trong mắt Mộ Hàn. Không gian phong bạo này phạm vi mười dặm, mà chiều dài của nó lại tới mấy trăm dặm, nó gào thét cuốn qua nơi này.
Trong nháy mắt không gian phong bạo đã biến mất trong ánh mắt Mộ Hàn. Cát đá bị phong bạo cuốn đã rơi xuống đất, rất nhanh khu vực này khôi phục bình tĩnh lần nữa.
Thời gian không gian phong bạo trôi qua quá nhanh, cơ hồ không có cảm giác gì, đã hơn hai tháng rồi. Mộ Hàn cảm khái một tiếng, trên mặt hiện ra nụ cười cổ quái.
- Hai tháng không có quay về Linh Vũ Thánh thành, những người kia nói không chừng cho rằng ta đã chết trong ‘ Vong Linh Ma Cốc ’.
Như vậy cũng tốt có thể ở chỗ này an tâm tu luyện một thời gian ngắn, dù sao phong chủ Khai Dương Phong tuyên bố nhiệm vụ này không có định ra kỳ hạn, dù ở một hai năm...
- Ồ? Vong linh?
Đột nhiên con mắt Mộ Hàn sáng ngời, trong miệng của hắn kinh hỉ kêu to. Đúng lúc này hắn cảm ứng được phía trước có hai đạo khí tức linh hồn cường đại, cường độ không kém gì Linh Trì Nhị trọng thiên, hơn nữa từ tính chất khí tức cũng không kém gì những vong linh cảm ứng trong không gian phong bạo.
Mộ Hàn lập tức tựu tỉnh ngộ lại, lại gặp được hai vong linh lạc đàn.
Tiến vào Vong Linh Ma Cốc thời gian dài như vậy, Mộ Hàn gặp qua vô số vong linh và không gian phong bạo, nhưng loại vong linh lạc đàn này mới phát hiện lần đầu. Mộ Hàn đè nén kích động trong lòng, cơ hồ không chần chờ chút nào đã thân hóa lưu ảnh lao qua bên trái.
Tiếng xé gió như thiên địa sụp đổ, trong nháy mắt sau đó phong bạo đã còn cách Mộ Hàn hai ba mươi mét, cát bay đá chạy.
Tốc độ cực nhanh giống như lưu tinh, chỉ qua một hô hấp phong bạo này đã di chuyển hơn mười dặm rồi bỗng nhiên biến mất khỏi tầm mắt.
Trong phong bạo to lớn có vô số bóng đen lớn nhỏ thét lên.
Chúng đều là vong linh đi theo phong bạo.
Ti, ti...
Mặc dù phong bạo đã đi xa nhưng mà âm thanh bén nhọn của nó vẫn còn vang vọng, gần nửa phút sau mới hoàn toàn biến mất.
- A...
Cho đến lúc này Mộ Hàn mới thở dài một hơi, thu liễm thần sắc cả kinh, hắn ló đầu ra khỏi phong bạo nhìn ra ngoài một lúc.
- Không gian phong bạo quả nhiên danh bất hư truyền.
Trong nội tâm Mộ Hàn than nhẹ, đây là trong Vong Linh Ma Cốc, mặc dù hắn có tâm thần Linh Trì Cảnh cũng chỉ có thể cảm ứng được động tĩnh trong phạm vi mấy ngàn mét, dùng tốc độ của không gian phong bạo đoán chừng khi phát hiện nó thì nó đã tới trước mặt, chẳng thể nào phản ứng kịp.
Một khi bị cuốn vào không gian phong bạo thì cho dù Lâm Ngọc Bạch tu vị Linh Trì thất trọng thiên cũng bị đám vong linh kia xé nát ngay lập tức.
Khi không gian phong bạo lúc nãy đảo qua thì Mộ Hàn cảm ứng được bên trong có rất nhiều vong linh.
Những vong linh này do lực lượng linh hồn ngưng tụ mà thành, nhưng mà hình thể của chúng chẳng khác gì nhân loại. Con nhỏ thì như quả cầu, con lớn có thể so sánh với sân bóng rỗ. Có những vong linh hình thể khổng lồ thì khí tức linh hồn cực mạnh, tương đương với Công Tôn Long cùng Hắc Ma thần thú, có lẽ là đạt tới Linh Trì Cảnh đỉnh phong, mà yếu nhất bằng tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Nhiều vong linh chen chúc như vậy, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh, Linh Trì Cảnh có thể ngăn cản được sao?
Trong hoàn cảnh này đệ tử ngoại sơn Cổ Diệp còn đi vào trong đây kiếm dược thảo hoàn thành nhiệm vụ đúng là khó tưởng tượng. Nếu như hắn không có chỗ dựa hoặc là vận khí tốt nghịch thiên, hắn chẳng thể nào có được cái gì trong Vong Linh Ma Cốc hoặc tránh thoát không gian phong bạo.
- Muốn tu luyện ở chỗ này phải có năng lực dò xét không gian phong bạo ở phạm vi xa.
Trong tâm niệm Mộ Hàn cảm ứng Tử Hư Thần Cung rung động lắc lư kịch liệt, tâm thần như nước sôi trào. Phạm vi bao trùm càng rộng. Từ phạm vi ba ngàn mét tăng lên năm ngàn mét, phạm vi từ ba mươi dặm đến phạm vi năm mươi dặm. Trong chốc lát phạm vi tâm thàn Mộ Hàn bao trùm đã trăm dặm.
Dùng phương pháp bình thường tâm thần khó có thể kháng cự được lực lượng linh hồn chung quanh áp bách.
Nhưng mà mượn nhờ lực lượng tuyệt phẩm tâm cung nên tâm thần của Mộ Hàn khuếch trướng gấp mười lần, điều này hiển nhiên không phải cực hạn hiện tại của Mộ Hàn. Chỉ là phương pháp này sẽ không ngừng tiêu hao lớn lượng lực lượng tinh thần, hơn nữa phạm vi bao trùm càng lớn thì tốc độ tiêu hao lực lượng tinh thần càng nhanh chóng hơn.
Bởi vậy đối với Mộ Hàn mà nói cảm ứng động tĩnh trong phương viên trăm dặm là đủ rồi. Có khu vực giảm xóc như vậy đầy đủ Mộ Hàn tránh né không gian phong bạo.
Trọng yếu nhất là trong Vong Linh Ma Cốc có được lực lượng linh hồn sung túc, khu tu luyện thì lực lượng tinh thần của Mộ Hàn sẽ được bổ sung bất cứ lúc nào.
Sau một khắc Mộ Hàn đã đi thẳng lên phía trước.
Thời điểm tâm thần cảm ứng phạm vi trăm dặm, Mộ Hàn cũng đồng thời vận hành Thái Hư Động Thần Quyết cùng Anh Lôi Đan Quyết, lực lượng linh hồn bốn phía lập tức bị hấp dẫn, giống như nam châm chạm vào vụn sắt, chung quanh người Mộ Hàn sinh ra chấn động mạnh mẽ.
Sau khi vận hành hai chủng công pháp này tới cực hạn, thân hình của Mộ Hàn hóa thành lỗ đen cực lớn, hắn cắn nuốt từng đám lớn lực lượng tinh thần chung quanh. Những lực lượng linh hồn này dưới tác dụng của Thái Hư Động Thần Quyết bắt đầu khiến chân nguyên lột xác, một phần nhỏ bổ sung lực lượng tinh thần tiêu hao.
Vong Linh Ma Cốc không có ngày đêm, thời gian trôi qua thật nhanh.
Mộ Hàn vừa tu luyện vừa đi về phía trước, chậm rãi xâm nhập vào trong Vong Linh Ma Cốc. Lâu thì mấy tiếng đồng hồ, ngắn thì vài phút, Mộ Hàn lần lượt cảm ứng được các loại không gian phong bạo điên cuồng, nhưng mà có khoảng cách trăm dặm là phạm vi giảm xốc nên hắn nhanh chóng tìm được nơi an toàn.
Đương nhiên Mộ Hàn cũng không phải chưa gặp qua nguy hiểm.
Từng có một lần có ba cơn không gian phong bạo đồng thời thổi qua, Mộ Hàn vừa mới bắt đầu tránh né phong bạo chính diện thì bên cạnh có hai không gian phong bạo đánh úp lại. Bỗng nhiên chúng khép lại, bỗng nhiên chia lìa, quỹ tích tiến lên biến hóa thất thường. Cuối cùng Mộ Hàn thừa dịp hai đạo phong bạo chia lìa xuyên qua khe hở của chúng, hiểm lại càng hiểm né qua được. Tình huống như vậy Mộ Hàn tao ngộ nhiều lần.
Tu luyện trong nguy hiểm thì hồi báo của Mộ Hàn càng cao.
Trong bất tri bất giác tu vị của Mộ Hàn đã đat tới Vạn Lưu lục trọng thiên đỉnh phong. Đồng thời luyện hóa lực lượng linh hồn, Mộ Hàn không ngừng hấp thu chín lôi điện chi lực của Cửu Long Lôi Hỏa Tráo. Chúng đều bị Anh Lôi Đan Quyết cô đọng thành từng đạo anh lôi, số lượng anh lôi tăng lên thật nhiều.
Căn cứ tốc độ cô động anh lôi ban đầu ở Thiên Lôi Tuyệt Vực mà nhìn, Mộ Hàn cảm giác mình tiến vào Vong Linh Ma Cốc đã hơn hai tháng.
Vèo!
Cát đá trước mặt không ngừng phập phồng, Mộ Hàn thân như lưu quang xuyên qua khu vực hoang vắng.
Trong nháy mắt gian Mộ Hàn đi thêm trăm dặm và dừng bước.
Hô!
Không bao lâu tiêng rít gào điếc tai từ ngoài xa truyền tới, vang vọng thiên địa. Tiếng rít gào này chẳng khác gì tiếng còi xe lửa ở kiếp trước, một cơn không gian phong bạo hiện ra trong mắt Mộ Hàn. Không gian phong bạo này phạm vi mười dặm, mà chiều dài của nó lại tới mấy trăm dặm, nó gào thét cuốn qua nơi này.
Trong nháy mắt không gian phong bạo đã biến mất trong ánh mắt Mộ Hàn. Cát đá bị phong bạo cuốn đã rơi xuống đất, rất nhanh khu vực này khôi phục bình tĩnh lần nữa.
Thời gian không gian phong bạo trôi qua quá nhanh, cơ hồ không có cảm giác gì, đã hơn hai tháng rồi. Mộ Hàn cảm khái một tiếng, trên mặt hiện ra nụ cười cổ quái.
- Hai tháng không có quay về Linh Vũ Thánh thành, những người kia nói không chừng cho rằng ta đã chết trong ‘ Vong Linh Ma Cốc ’.
Như vậy cũng tốt có thể ở chỗ này an tâm tu luyện một thời gian ngắn, dù sao phong chủ Khai Dương Phong tuyên bố nhiệm vụ này không có định ra kỳ hạn, dù ở một hai năm...
- Ồ? Vong linh?
Đột nhiên con mắt Mộ Hàn sáng ngời, trong miệng của hắn kinh hỉ kêu to. Đúng lúc này hắn cảm ứng được phía trước có hai đạo khí tức linh hồn cường đại, cường độ không kém gì Linh Trì Nhị trọng thiên, hơn nữa từ tính chất khí tức cũng không kém gì những vong linh cảm ứng trong không gian phong bạo.
Mộ Hàn lập tức tựu tỉnh ngộ lại, lại gặp được hai vong linh lạc đàn.
Tiến vào Vong Linh Ma Cốc thời gian dài như vậy, Mộ Hàn gặp qua vô số vong linh và không gian phong bạo, nhưng loại vong linh lạc đàn này mới phát hiện lần đầu. Mộ Hàn đè nén kích động trong lòng, cơ hồ không chần chờ chút nào đã thân hóa lưu ảnh lao qua bên trái.
/1022
|