- Ta đã chạm một lần, hai lần, ba lần…
Trầm Côn lẩm nhẩm tính. Đúng là hắn đã chạm vào ba lần, về vấn đề này thì hắn là người sờ vào nhiều nhất.
- Một lần chạm vào Xã Tắc Sơn Hà đồ sẽ gặp phải tâm ma cường đại!
Đột nhiên trong lúc đó Huyền Tâm từ trên lầu đi xuống. Trải qua quá trình chữa trị lâu như vậy, thương thế của nàng đã tốt hơn. Nàng oán độc nhìn Trầm Côn nói:
- Chạm vào ba lần, ngươi phải đối mặt với ba lần tâm ma. Hơn nữa ngươi không phải muốn dẫn Bạch Khởi đi sao? Bạch Khởi, lại còn có Tiêu Khinh Hoàng, lại thêm hai tâm ma nữa. Như vậy ngươi nhất định phải đối mặt với năm cái tâm ma!
- ^%$%%##!
Trên trán Trầm Côn toát mồ hôi lạnh. Năm tâm ma…Tuy hắn không biết tâm ma là vật gì, nhưng dùng đầu gối cũng biết chắc chắn đó sẽ là đối thủ rất cường đại!
Năm…
Huyền Tâm lại khinh miệt nhìn những người khác.
- Còn mấy người các ngươi, mỗi người cũng chạm vào một lần, sẽ phải đối mặt với một cái tâm ma…Tuy nhiên ta có thể cho các ngươi một cơ hội!
- Cơ hội gì?
Người hỏi đầu tiên không ngờ lại là Hoàng Kim thần tộc.
- Hắn!
Huyền Tâm chỉ tay vào Trầm Côn.
- Người này dám giả mạo phật môn gạt ta, lại còn muốn mang Bạch Khởi đi. Ai trong số các ngươi có thể giết hắn ta sẽ thả hắn ra khỏi Xã Tắc Sơn Hà Đồ!
Nàng vừa dứt lời tất cả mọi người đều như hổ rình mồi nhìn Trầm Côn.
Mồ hôi lạnh của Trầm Côn chảy ròng ròng…Ca Thư Ứng Long, Tố Tâm, Cửu Diện Thần Thú, Ưng Diện thiếu niên, Hoàng Kim thần tộc, còn có năm tâm ma…
- $#$%%#, bần tăng cho dù có chia thành hai nửa cũng không thể thắng được bọn họ nhiều người như vậy!
- Ngươi sợ?
Ưng Diện thiếu niên đột nhiên hỏi.
- Sợ sao?
Trầm Côn cười lạnh nói.
- Liều mạng thôi!
- Ha ha, không hổ là đại ca của ta. Ba năm không gặp, phong thái của đại ca vẫn như trước!
Ưng Diện thiếu niên cười ngạo nghễ, đồng thời trên cánh tay huyễn hóa ra một đại ưng, bay về phía Ca Thư Ứng Long.
- Ta sẽ giúp ngươi giết Ca Thư Ứng Long. Nhưng ta cũng chỉ có thể giúp ngươi giết một mình Ca Thư Ứng Long mà thôi!
- Đại ca?
Trầm Côn đột nhiên cảm thấy cách xưng hô này có chút quen tai bèn tập trung suy nghĩ, vui mừng nhìn Ưng Diện thiếu niên.
- Ngươi là…
Ưng Diện thiếu niên khoát tay áo ý bảo hắn mang theo mặt nạ che mặt, không muốn bại lộ thân phận, chỉ cần tự mình biết là được rồi, không cần nói tên.
Trầm Côn mỉm cười! Trầm gia có Ưng Dương Cửu Thiên. Năm đó Trầm Niệm liều chết hộ tống Trầm Ưng tới Nam Lâm coi như cũng không uống phí công sức!
Trầm Ưng đã đến! Ba năm sau Trầm Ưng thậm chí còn thực lực chống lại cường giả trong truyền thuyết! Bớt đi một kình địch như Ca Thư Ứng Long, Trầm Côn bèn đánh giá những người khác một chút.
- Còn có Tố Tâm, Cửu Diện Thần Thú, Hoàng Kim thần tộc, năm tâm ma.
- Bất Sắc, tiêu diệt Cửu Diện Thần Thú cho sư phụ!
- Ta tới giết ba tâm ma!
Bạch Khởi chủ động mở miệng chia sẻ đối thủ, hơn nữa vừa mới mở miệng đã nhận ba đối thủ, quả nhiên là rất tự tin vì đã vượt qua siêu thần giai.
Tiêu Khinh Hoàng cũng cười cười.
- Bạch Khởi đã muốn lựa chọn chủ nhân, ta cũng sẽ giúp một tay…Vị tiểu huynh đệ này không hoan nghênh ta sao?
Trầm Côn cầu còn không được nữa là!
- Tốt lắm, ta nhận một cái tâm ma!
Tiêu Khinh Hoàng cười nói. Hắn tuy rằng kém hơn so với Bạch Khởi, khi còn sống cũng chỉ là cường giả cấp Võ Hoàng, nhưng một đại tông sư nếu thật sự muốn đánh sẽ không kém hơn bất cứ kẻ nào!
- Hơn nữa…
Mắt nhìn Tố Tâm đã bị thương, rồi nói.
- Chiến lực Tố Tâm đã bị hao tổn, cũng giao nàng cho ta đi!
Phân công xong Trầm Côn đột nhiên phát hiện đối thủ của hắn cũng chỉ còn lại một tâm ma cùng Hoàng Kim thần tộc!
Cũng chỉ có hai đối thủ mà thôi…
- Vừa đúng lúc ta đang cần một thi thể của Hoàng Kim thần tộc…
Trầm Côn cười cười nhìn về phía Hoàng Kim thần tộc, đưa ngón tay ra ngoắc ngoắc.
- Lão huynh, cho mượn cái đầu dùng một lát đi!
Đại chiến bắt đầu rồi. Huyền Tâm không biết đang âm thầm động tay động chân cái gì, nàng quát nhẹ một tiếng, Xã Tắc Sơn Hà Đồ liền nhanh chóng xoay tròn.
Lục sắc cẩm đoạn xoay chuyển càng nhanh, dần dần cả thiên địa giống như biến thành lục sắc, sau đó cảnh vật đột nhiên biến đổi. Trầm Côn chỉ thấy mình đi tới một thảo nguyên xanh biếc, tươi tốt. Hoàng Kim thần tộc với hai cánh Phượng Hoàng đang đứng ở đối diện cũng có chút kinh ngạc đối với việc phong cảnh đột nhiên biến hóa.
- Đây chỉ là hình ảo ảnh do Xã Tắc Sơn Hà Đồ tạo ra…
Trầm Côn không biết tình hình những người khác ra sao, hắn chỉ âm thầm cảnh báo bản thân thảo nguyên này chỉ là ảo ảnh mà thôi. Nhưng mà ảo ảnh này thật giống như thật, hít vào không khí trong lành của buổi sáng, dẫm lên những cây cỏ mềm mại….
- #@$$$$!
Ảo ảnh này cũng quá chân thực!
- Tiểu huynh đệ!
Thanh âm Tiêu Khinh Hoàng truyền tới.
- Đây đúng là huyễn cảnh của Xã Tắc Sơn Hà Đồ, ở trong này cần phải cẩn thận, đối thủ của ngươi sẽ nhận được mức độ tăng cường lớn nhất, hơn nữa hoàn cảnh chung quanh sẽ biến đổi thành cảnh tượng thích hợp nhất cho đối thủ của ngươi…Đáng chết, đối thủ của ta xuất hiện, không có thời gian nói tỉ mỉ cho ngươi. Tóm lại ngươi cần phải đánh chết đối thủ bằng không ngươi vĩnh viễn bị vây ở bên trong huyễn cảnh…
Thanh âm của Tiêu Khinh Hoàng dừng lại, hiển nhiên đang bị đối thủ ngang tài ngang sức bám lấy. Sự chú ý của Trầm Côn quay về, tập trung lên người Hoàng Kim thần tộc ở phía đối diện….
Tại sao lại chỉ có một đối thủ là hắn? Không phải còn có một tâm ma sao?
Trầm Côn kinh ngạc phát hiện tâm ma mình phải đối phó không thấy xuất hiện…dường như đây là một cơ hội không tồi?
Thiếu một đối thủ là một chuyện tốt. Trầm Côn lập tức giơ hai tay lên cao, băng hỏa cửu trọng thiên đệ ngũ trọng, hàn băng tỏa xuất hiện bên người.
Đại thảo nguyên rộng lớn vô cùng, hàn băng tỏa cũng có được không gian rộng lớn để phát huy. Hàn băng tỏa kêu lên một tiếng thật dài, nhằm hướng Hoàng Kim thần tộc cuốn tới. Nơi tỏa liên đi qua, bãi cỏ biến thành băng nguyên, gió lạnh đến thấu xương.
- Đáng chết!
Hoàng Kim thần tộc còn đang kinh ngạc vì cảnh vật xung quanh biến hóa, khi hàn băng tỏa đi tới gần hắn mới kịp phản ứng. Lúc này đại thảo nguyên đã bị Trầm Côn đóng băng thành một băng nguyên hoang vu, hai chân của hắn cũng bị đóng băng đông cứng.
Hai cánh Phượng Hoàng vội vàng mở ra, Hoàng Kim thần tộc muốn sử dụng nó để bay lên không trung trốn tránh.
Ngay lúc tâm hắn vừa động, hỏa diễm từ Phượng Hoàng Sí (Cánh phượng hoàng ấy mà) trong nháy mắt mở ra, cảnh vật xung quanh đột nhiên biến đổi, hỏa diễm bốc lên hưng hực, không chỉ hòa tan băng nguyên mà ở vùng đất đó còn xuất hiện một ngọn núi đang bốc cháy rừng rực!
Đây là Phượng Hoàng dục hỏa trọng sinh có uy lực lớn nhất, hỏa diễm là hoàn cảnh thích hợp nhất để Hoàng Kim thần tộc phát huy hết bản lĩnh, do đó Xã Tắc Sơn Hà Đồ biến hóa ra hỏa diễm!
- Ha ha, Xã Tắc Sơn Hà Đồ quả nhiên thần kỳ!
Hoàng Kim thần tộc cười ha ha, cũng không tiếp tục tránh né, hai cánh giống như hai thanh hỏa diễm đại đao.
- Đinh đinh….vài tiếng, chặt đứt hàn băng tỏa của Trầm Côn.
- Ta vốn là Hỏa Phượng. Tại Hỏa Sơn này, ai có thể địch lại ta?
Hoàng Kim thần tộc cười cuồng ngạo.
- Hỏa Sơn sao?
Trầm Côn cũng cười. Xã Tắc Sơn Hà Đồ tạo ra hoàn cảnh thích hợp cho Phượng Hoàng. Chỉ là… bần tăng không chỉ có băng hệ chiêu thức, một nửa khác của bần tăng chính là hỏa!
- Băng hỏa cửu trọng thiên đệ lục trọng, Hỏa Thanh Long!
Trầm Côn đột nhiên triệt tiêu toàn bộ hàn khí, nhanh chóng xoay tròn tại chỗ. Hỏa Sơn hừng hực, hắn chuyển động càng lúc càng nhanh, dần dần biến thành một long quyển phong tràn ngập hỏa diễm sừng sững ở thiên địa.
Ngao.
Tiếng rồng ngâm vang lên, long quyển phong xuất ra vài đạo phong hỏa hóa thành Thanh Sắc Phi Long bay lên! Hỏa Thanh Long có thể hòa tan tất cả mọi thứ!
Một chiêu này là Trầm Côn vì tưởng niệm Thanh Long mà sáng chế. Nó không chỉ có uy thế của hỏa diễm mà còn có phong trợ hỏa, hỏa mượn uy thế của phong…Hỏa Thanh Long gào thét hướng về phía Hoàng Kim thần tộc, ưu thế Hỏa Sơn lại bị Trầm Côn hưởng ké.
- Hỏa?
Hoàng Kim thần tộc biến sắc, Phượng Hoàng hỏa diễm vội vàng mở ra, bay lên giữa không trung nghênh chiến Hỏa Thanh Long.
Hô!
Hô!
Hô!
Một cái là hỏa phong từ thảo nguyên, một cái là Hỏa Thanh Long, hai ngọn hỏa diễm đại biểu lực lượng cực hạn của Nhân Gian Giới ở giữa không trung không ngừng va chạm, chỉ thấy hỏa diễm tràn ngập không trung, chợt có thân ảnh Hỏa Thanh Long hiện lên, lại có Hỏa Phượng Hoàng đang né tránh…còn Trầm Côn đang đứng trên đỉnh Hỏa Sơn ngắm nhìn Long Phượng chi tranh.
Lúc này Hoàng Kim thần tộc bị Hỏa Thanh Long đánh cho rơi xuống hạ phong. Nếu hắn bay lên từ phía sau lưng đánh lén, trong vòng mấy chiêu có thể giải quyết trận chiến.
Chỉ là càng nghĩ lại càng thấy ý nghĩ này quá mạo hiểm…. Tâm ma còn chưa có xuất hiện! Nếu như mình đánh lén Hoàng Kim thần tộc, tâm ma đột nhiên hiện ra ở sau lưng đánh lén mình thì làm sao?
%$$#$$$!
Trầm Côn càng nghĩ càng đau đầu. Hắn không sợ đối thủ ở ngoài sáng, chỉ sợ dạng đối thủ như tâm ma, khai chiến một lúc rồi mà không thấy chút bóng dáng đâu cả. Nguồn: http://truyenyy.com
Tâm ma cuối cùng là cái dạng gì đây? Lại qua mấy phút đồng hồ nữa, Trầm Côn chậm chạp không có động thủ. Uy thế của Hỏa Thanh Long bắt đầu giảm dần, Hoàng Kim thần tộc nhân cơ hội đó bắt đầu tăng cường thế công đem mấy chục Hỏa Thanh Long tiêu diệt.
Không thể đợi được! Trầm Côn cắn chặt răng, một mặt âm thầm phòng bị tâm ma đánh lén, một mặt triển khai hai cánh, nhanh chóng bay tới phía sau lưng Hoàng Kim thần tộc.
- Hàn băng tỏa!
Băng hỏa cửu trọng thiên đệ ngũ trọng được xuất ra, ngàn vạn tỏa liên biến ảo ngưng kết thành một tiểu tỏa liên sắc bén. Trầm Côn ra sức ném tỏa liên vào bả vai trái của Hoàng Kim thần tộc.
Phốc!
Tỏa liên xuyên thấu thân thể, đi ra trước ngực Hoàng Kim thần tộc, sau đó đột nhiên quay đầu hướng về phía vai phải hắn, hung hăng đâm vào…
Một tiếng "Phốc" trầm đục vang lên, xương bả vai của Hoàng Kim thần tộc bị xuyên thủng, toàn thân mất đi lực lượng, đau đớn kêu thảm một tiếng, vô lực dựa vào hàn băng tỏa.
Hô…
Trầm Côn thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không dám thả lỏng.
- Giết chết Hoàng Kim thần tộc là chuyện nằm trong dự liệu, nhưng mấu chốt vẫn nằm ở tâm ma kia. Tâm ma kia vì cái gì còn chưa có xuất hiện?
Hắn là đứa ngốc sao? Không biết rằng cùng Hoàng Kim thần tộc liên thủ mới có thể xử lý mình một cách nhanh nhất sao? Hay là hắn tâm tư thâm trầm, định dùng Hoàng Kim thần tộc tiêu hao lực lượng của mình, sau đó mới ngư ông đắc lợi?
Đầu óc Trầm Côn tính toán thật nhanh, đồng thời nhìn chung quanh một chút…Sau khi Hoàng Kim thần tộc bị khóa chết, Hỏa Sơn cũng đã biến mất, cảnh vật chung quanh lại biến thành đại thảo nguyên xanh tươi, bầu trời rộng lớn màu xanh ngắt, đất đai bao la không có người ở…
Đúng lúc này…
- Ngươi muốn giết ta?
Hoàng Kim thần tộc bị hàn băng tỏa khóa lại đột nhiên ngẩng đầu lên, bi phẫn hô lớn.
- Ta là thê tử của ngươi mà ngươi lại muốn giết ta?
Trầm Côn vừa cúi đầu nhìn…
Bị hàn băng tỏa khóa chết không phải là Hoàng Kim thần tộc mà là A La!
Trầm Côn lẩm nhẩm tính. Đúng là hắn đã chạm vào ba lần, về vấn đề này thì hắn là người sờ vào nhiều nhất.
- Một lần chạm vào Xã Tắc Sơn Hà đồ sẽ gặp phải tâm ma cường đại!
Đột nhiên trong lúc đó Huyền Tâm từ trên lầu đi xuống. Trải qua quá trình chữa trị lâu như vậy, thương thế của nàng đã tốt hơn. Nàng oán độc nhìn Trầm Côn nói:
- Chạm vào ba lần, ngươi phải đối mặt với ba lần tâm ma. Hơn nữa ngươi không phải muốn dẫn Bạch Khởi đi sao? Bạch Khởi, lại còn có Tiêu Khinh Hoàng, lại thêm hai tâm ma nữa. Như vậy ngươi nhất định phải đối mặt với năm cái tâm ma!
- ^%$%%##!
Trên trán Trầm Côn toát mồ hôi lạnh. Năm tâm ma…Tuy hắn không biết tâm ma là vật gì, nhưng dùng đầu gối cũng biết chắc chắn đó sẽ là đối thủ rất cường đại!
Năm…
Huyền Tâm lại khinh miệt nhìn những người khác.
- Còn mấy người các ngươi, mỗi người cũng chạm vào một lần, sẽ phải đối mặt với một cái tâm ma…Tuy nhiên ta có thể cho các ngươi một cơ hội!
- Cơ hội gì?
Người hỏi đầu tiên không ngờ lại là Hoàng Kim thần tộc.
- Hắn!
Huyền Tâm chỉ tay vào Trầm Côn.
- Người này dám giả mạo phật môn gạt ta, lại còn muốn mang Bạch Khởi đi. Ai trong số các ngươi có thể giết hắn ta sẽ thả hắn ra khỏi Xã Tắc Sơn Hà Đồ!
Nàng vừa dứt lời tất cả mọi người đều như hổ rình mồi nhìn Trầm Côn.
Mồ hôi lạnh của Trầm Côn chảy ròng ròng…Ca Thư Ứng Long, Tố Tâm, Cửu Diện Thần Thú, Ưng Diện thiếu niên, Hoàng Kim thần tộc, còn có năm tâm ma…
- $#$%%#, bần tăng cho dù có chia thành hai nửa cũng không thể thắng được bọn họ nhiều người như vậy!
- Ngươi sợ?
Ưng Diện thiếu niên đột nhiên hỏi.
- Sợ sao?
Trầm Côn cười lạnh nói.
- Liều mạng thôi!
- Ha ha, không hổ là đại ca của ta. Ba năm không gặp, phong thái của đại ca vẫn như trước!
Ưng Diện thiếu niên cười ngạo nghễ, đồng thời trên cánh tay huyễn hóa ra một đại ưng, bay về phía Ca Thư Ứng Long.
- Ta sẽ giúp ngươi giết Ca Thư Ứng Long. Nhưng ta cũng chỉ có thể giúp ngươi giết một mình Ca Thư Ứng Long mà thôi!
- Đại ca?
Trầm Côn đột nhiên cảm thấy cách xưng hô này có chút quen tai bèn tập trung suy nghĩ, vui mừng nhìn Ưng Diện thiếu niên.
- Ngươi là…
Ưng Diện thiếu niên khoát tay áo ý bảo hắn mang theo mặt nạ che mặt, không muốn bại lộ thân phận, chỉ cần tự mình biết là được rồi, không cần nói tên.
Trầm Côn mỉm cười! Trầm gia có Ưng Dương Cửu Thiên. Năm đó Trầm Niệm liều chết hộ tống Trầm Ưng tới Nam Lâm coi như cũng không uống phí công sức!
Trầm Ưng đã đến! Ba năm sau Trầm Ưng thậm chí còn thực lực chống lại cường giả trong truyền thuyết! Bớt đi một kình địch như Ca Thư Ứng Long, Trầm Côn bèn đánh giá những người khác một chút.
- Còn có Tố Tâm, Cửu Diện Thần Thú, Hoàng Kim thần tộc, năm tâm ma.
- Bất Sắc, tiêu diệt Cửu Diện Thần Thú cho sư phụ!
- Ta tới giết ba tâm ma!
Bạch Khởi chủ động mở miệng chia sẻ đối thủ, hơn nữa vừa mới mở miệng đã nhận ba đối thủ, quả nhiên là rất tự tin vì đã vượt qua siêu thần giai.
Tiêu Khinh Hoàng cũng cười cười.
- Bạch Khởi đã muốn lựa chọn chủ nhân, ta cũng sẽ giúp một tay…Vị tiểu huynh đệ này không hoan nghênh ta sao?
Trầm Côn cầu còn không được nữa là!
- Tốt lắm, ta nhận một cái tâm ma!
Tiêu Khinh Hoàng cười nói. Hắn tuy rằng kém hơn so với Bạch Khởi, khi còn sống cũng chỉ là cường giả cấp Võ Hoàng, nhưng một đại tông sư nếu thật sự muốn đánh sẽ không kém hơn bất cứ kẻ nào!
- Hơn nữa…
Mắt nhìn Tố Tâm đã bị thương, rồi nói.
- Chiến lực Tố Tâm đã bị hao tổn, cũng giao nàng cho ta đi!
Phân công xong Trầm Côn đột nhiên phát hiện đối thủ của hắn cũng chỉ còn lại một tâm ma cùng Hoàng Kim thần tộc!
Cũng chỉ có hai đối thủ mà thôi…
- Vừa đúng lúc ta đang cần một thi thể của Hoàng Kim thần tộc…
Trầm Côn cười cười nhìn về phía Hoàng Kim thần tộc, đưa ngón tay ra ngoắc ngoắc.
- Lão huynh, cho mượn cái đầu dùng một lát đi!
Đại chiến bắt đầu rồi. Huyền Tâm không biết đang âm thầm động tay động chân cái gì, nàng quát nhẹ một tiếng, Xã Tắc Sơn Hà Đồ liền nhanh chóng xoay tròn.
Lục sắc cẩm đoạn xoay chuyển càng nhanh, dần dần cả thiên địa giống như biến thành lục sắc, sau đó cảnh vật đột nhiên biến đổi. Trầm Côn chỉ thấy mình đi tới một thảo nguyên xanh biếc, tươi tốt. Hoàng Kim thần tộc với hai cánh Phượng Hoàng đang đứng ở đối diện cũng có chút kinh ngạc đối với việc phong cảnh đột nhiên biến hóa.
- Đây chỉ là hình ảo ảnh do Xã Tắc Sơn Hà Đồ tạo ra…
Trầm Côn không biết tình hình những người khác ra sao, hắn chỉ âm thầm cảnh báo bản thân thảo nguyên này chỉ là ảo ảnh mà thôi. Nhưng mà ảo ảnh này thật giống như thật, hít vào không khí trong lành của buổi sáng, dẫm lên những cây cỏ mềm mại….
- #@$$$$!
Ảo ảnh này cũng quá chân thực!
- Tiểu huynh đệ!
Thanh âm Tiêu Khinh Hoàng truyền tới.
- Đây đúng là huyễn cảnh của Xã Tắc Sơn Hà Đồ, ở trong này cần phải cẩn thận, đối thủ của ngươi sẽ nhận được mức độ tăng cường lớn nhất, hơn nữa hoàn cảnh chung quanh sẽ biến đổi thành cảnh tượng thích hợp nhất cho đối thủ của ngươi…Đáng chết, đối thủ của ta xuất hiện, không có thời gian nói tỉ mỉ cho ngươi. Tóm lại ngươi cần phải đánh chết đối thủ bằng không ngươi vĩnh viễn bị vây ở bên trong huyễn cảnh…
Thanh âm của Tiêu Khinh Hoàng dừng lại, hiển nhiên đang bị đối thủ ngang tài ngang sức bám lấy. Sự chú ý của Trầm Côn quay về, tập trung lên người Hoàng Kim thần tộc ở phía đối diện….
Tại sao lại chỉ có một đối thủ là hắn? Không phải còn có một tâm ma sao?
Trầm Côn kinh ngạc phát hiện tâm ma mình phải đối phó không thấy xuất hiện…dường như đây là một cơ hội không tồi?
Thiếu một đối thủ là một chuyện tốt. Trầm Côn lập tức giơ hai tay lên cao, băng hỏa cửu trọng thiên đệ ngũ trọng, hàn băng tỏa xuất hiện bên người.
Đại thảo nguyên rộng lớn vô cùng, hàn băng tỏa cũng có được không gian rộng lớn để phát huy. Hàn băng tỏa kêu lên một tiếng thật dài, nhằm hướng Hoàng Kim thần tộc cuốn tới. Nơi tỏa liên đi qua, bãi cỏ biến thành băng nguyên, gió lạnh đến thấu xương.
- Đáng chết!
Hoàng Kim thần tộc còn đang kinh ngạc vì cảnh vật xung quanh biến hóa, khi hàn băng tỏa đi tới gần hắn mới kịp phản ứng. Lúc này đại thảo nguyên đã bị Trầm Côn đóng băng thành một băng nguyên hoang vu, hai chân của hắn cũng bị đóng băng đông cứng.
Hai cánh Phượng Hoàng vội vàng mở ra, Hoàng Kim thần tộc muốn sử dụng nó để bay lên không trung trốn tránh.
Ngay lúc tâm hắn vừa động, hỏa diễm từ Phượng Hoàng Sí (Cánh phượng hoàng ấy mà) trong nháy mắt mở ra, cảnh vật xung quanh đột nhiên biến đổi, hỏa diễm bốc lên hưng hực, không chỉ hòa tan băng nguyên mà ở vùng đất đó còn xuất hiện một ngọn núi đang bốc cháy rừng rực!
Đây là Phượng Hoàng dục hỏa trọng sinh có uy lực lớn nhất, hỏa diễm là hoàn cảnh thích hợp nhất để Hoàng Kim thần tộc phát huy hết bản lĩnh, do đó Xã Tắc Sơn Hà Đồ biến hóa ra hỏa diễm!
- Ha ha, Xã Tắc Sơn Hà Đồ quả nhiên thần kỳ!
Hoàng Kim thần tộc cười ha ha, cũng không tiếp tục tránh né, hai cánh giống như hai thanh hỏa diễm đại đao.
- Đinh đinh….vài tiếng, chặt đứt hàn băng tỏa của Trầm Côn.
- Ta vốn là Hỏa Phượng. Tại Hỏa Sơn này, ai có thể địch lại ta?
Hoàng Kim thần tộc cười cuồng ngạo.
- Hỏa Sơn sao?
Trầm Côn cũng cười. Xã Tắc Sơn Hà Đồ tạo ra hoàn cảnh thích hợp cho Phượng Hoàng. Chỉ là… bần tăng không chỉ có băng hệ chiêu thức, một nửa khác của bần tăng chính là hỏa!
- Băng hỏa cửu trọng thiên đệ lục trọng, Hỏa Thanh Long!
Trầm Côn đột nhiên triệt tiêu toàn bộ hàn khí, nhanh chóng xoay tròn tại chỗ. Hỏa Sơn hừng hực, hắn chuyển động càng lúc càng nhanh, dần dần biến thành một long quyển phong tràn ngập hỏa diễm sừng sững ở thiên địa.
Ngao.
Tiếng rồng ngâm vang lên, long quyển phong xuất ra vài đạo phong hỏa hóa thành Thanh Sắc Phi Long bay lên! Hỏa Thanh Long có thể hòa tan tất cả mọi thứ!
Một chiêu này là Trầm Côn vì tưởng niệm Thanh Long mà sáng chế. Nó không chỉ có uy thế của hỏa diễm mà còn có phong trợ hỏa, hỏa mượn uy thế của phong…Hỏa Thanh Long gào thét hướng về phía Hoàng Kim thần tộc, ưu thế Hỏa Sơn lại bị Trầm Côn hưởng ké.
- Hỏa?
Hoàng Kim thần tộc biến sắc, Phượng Hoàng hỏa diễm vội vàng mở ra, bay lên giữa không trung nghênh chiến Hỏa Thanh Long.
Hô!
Hô!
Hô!
Một cái là hỏa phong từ thảo nguyên, một cái là Hỏa Thanh Long, hai ngọn hỏa diễm đại biểu lực lượng cực hạn của Nhân Gian Giới ở giữa không trung không ngừng va chạm, chỉ thấy hỏa diễm tràn ngập không trung, chợt có thân ảnh Hỏa Thanh Long hiện lên, lại có Hỏa Phượng Hoàng đang né tránh…còn Trầm Côn đang đứng trên đỉnh Hỏa Sơn ngắm nhìn Long Phượng chi tranh.
Lúc này Hoàng Kim thần tộc bị Hỏa Thanh Long đánh cho rơi xuống hạ phong. Nếu hắn bay lên từ phía sau lưng đánh lén, trong vòng mấy chiêu có thể giải quyết trận chiến.
Chỉ là càng nghĩ lại càng thấy ý nghĩ này quá mạo hiểm…. Tâm ma còn chưa có xuất hiện! Nếu như mình đánh lén Hoàng Kim thần tộc, tâm ma đột nhiên hiện ra ở sau lưng đánh lén mình thì làm sao?
%$$#$$$!
Trầm Côn càng nghĩ càng đau đầu. Hắn không sợ đối thủ ở ngoài sáng, chỉ sợ dạng đối thủ như tâm ma, khai chiến một lúc rồi mà không thấy chút bóng dáng đâu cả. Nguồn: http://truyenyy.com
Tâm ma cuối cùng là cái dạng gì đây? Lại qua mấy phút đồng hồ nữa, Trầm Côn chậm chạp không có động thủ. Uy thế của Hỏa Thanh Long bắt đầu giảm dần, Hoàng Kim thần tộc nhân cơ hội đó bắt đầu tăng cường thế công đem mấy chục Hỏa Thanh Long tiêu diệt.
Không thể đợi được! Trầm Côn cắn chặt răng, một mặt âm thầm phòng bị tâm ma đánh lén, một mặt triển khai hai cánh, nhanh chóng bay tới phía sau lưng Hoàng Kim thần tộc.
- Hàn băng tỏa!
Băng hỏa cửu trọng thiên đệ ngũ trọng được xuất ra, ngàn vạn tỏa liên biến ảo ngưng kết thành một tiểu tỏa liên sắc bén. Trầm Côn ra sức ném tỏa liên vào bả vai trái của Hoàng Kim thần tộc.
Phốc!
Tỏa liên xuyên thấu thân thể, đi ra trước ngực Hoàng Kim thần tộc, sau đó đột nhiên quay đầu hướng về phía vai phải hắn, hung hăng đâm vào…
Một tiếng "Phốc" trầm đục vang lên, xương bả vai của Hoàng Kim thần tộc bị xuyên thủng, toàn thân mất đi lực lượng, đau đớn kêu thảm một tiếng, vô lực dựa vào hàn băng tỏa.
Hô…
Trầm Côn thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không dám thả lỏng.
- Giết chết Hoàng Kim thần tộc là chuyện nằm trong dự liệu, nhưng mấu chốt vẫn nằm ở tâm ma kia. Tâm ma kia vì cái gì còn chưa có xuất hiện?
Hắn là đứa ngốc sao? Không biết rằng cùng Hoàng Kim thần tộc liên thủ mới có thể xử lý mình một cách nhanh nhất sao? Hay là hắn tâm tư thâm trầm, định dùng Hoàng Kim thần tộc tiêu hao lực lượng của mình, sau đó mới ngư ông đắc lợi?
Đầu óc Trầm Côn tính toán thật nhanh, đồng thời nhìn chung quanh một chút…Sau khi Hoàng Kim thần tộc bị khóa chết, Hỏa Sơn cũng đã biến mất, cảnh vật chung quanh lại biến thành đại thảo nguyên xanh tươi, bầu trời rộng lớn màu xanh ngắt, đất đai bao la không có người ở…
Đúng lúc này…
- Ngươi muốn giết ta?
Hoàng Kim thần tộc bị hàn băng tỏa khóa lại đột nhiên ngẩng đầu lên, bi phẫn hô lớn.
- Ta là thê tử của ngươi mà ngươi lại muốn giết ta?
Trầm Côn vừa cúi đầu nhìn…
Bị hàn băng tỏa khóa chết không phải là Hoàng Kim thần tộc mà là A La!
/405
|