Phong Lâm Thành, phân hội Tử Nguyên Thương Hội.Phong Lâm Thành giờ này quật khởi cực nhanh, trước đây không thể so sánh, Tử Nguyên Thương Hội là một trong hai đại thương hội ở Nam Vực, tự nhiên ở chỗ này bố trí thêm phâna hội, thậm chí có cường giả Đế Tôn Cảnh trấn giữ.
Nhất Khai 45 45 I 45 6 Võ giả qua lại ở Phong Lâm Thành và phụ cận Linh Hồ Thành đông đúc như nước chảy, mang đến cho thương hội lượng giao dịch cùng lợi ích thu được cực lớn, dĩ nhiên Tử Nguyên Thương Hội cực kỳ coi trọng nơi này.Phân hội quản lý 50 gian cửa hàng đa dạng, còn có một Phòng đấu giá quy mô không tầm thường.
Thời gian mấy năm nay, Tử Nguyên Thương Hội ở Phong Lâm Thành bên này kiếm lợi đầy bồn đầy bát.Dương Khai đi vào bên trong phân hội Tử Nguyên Thương Hội, ngắm nhìn trái phải, phát hiện số lượng võ giả trong đại sảnh này rất nhiều, đa số đều đang thấp giọng trò chuyện với nhau; cũng có một số như đang cưỡi ngựa xem hoa thưởng thức hàng hóa bày trên giá.
Đại sảnh rất lớn, kiến tạo cũng vô cùng khí phái, biểu hiện tài lực của Tử Nguyên Thương Hội không tầm thường.Ở một góc quầy, mấy thiếu nữ xinh đẹp đang nhỏ giọng đùa giỡn thấy Dương Khai đi vào, lập tức phái ra một người đi tới trước mặt Dương Khai, dịu dàng thi lễ: Nhất Khai 46 46 I 46 7 – Ra mắt đại nhân, không biết đại nhân có nhu cầu gì? Dương Khai vừa thấy liền biết nàng là thị nữ đã trải qua huấn luyện chuyên môn tiếp khách, thị nữ như vậy phần lớn thương hội đều có.Xem thiếu nữ kia, tuổi không lớn lắm, ước chừng hai tám xuân xanh, tướng mạo thanh tú, nụ cười ngọt ngào, lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu… rất dễ làm cho người ta sinh ra hảo cảm.
Dương Khai mỉm cười nói: – Có một chuyện làm ăn, muốn bàn với thương hội các vị! Thiếu nữ trong đôi mắt đẹp sáng ngời.Thị nữ các nàng vui lòng nghe nhất chính là loại lời nói này, bởi vì mỗi một chuyện làm ăn thành công các nàng đều có hưởng phần trăm, tuy rằng trích phần trăm con số không lớn, nhưng nếu là làm ăn lớn, một khi thành công, mấy năm tài nguyên tu luyện đều không cần rầu rỉ.
Nhất Khai 47 47 I 47 8 Trước đây thấy Dương Khai khí độ bất phàm, hiện tại càng thêm xác định điểm này.Trong lúc nhất thời, thiếu nữ có vẻ càng thêm nhiệt tình, cười tươi xinh đẹp nói: – Không biết đại nhân muốn bàn chuyện làm ăn gì, 10 triệu nguyên tinh trở xuống tiểu tỳ đều có thể làm chủ! – Nguyên tinh hạ phẩm ư? Dương Khai hỏi.
– Dạ! Thiếu nữ gật đầu.
Dương Khai mỉm cười nói: – Vậy gọi chủ sự của các vị ra đi! Thiếu nữ hơi sửng sốt, rất nhanh kịp phản ứng: vị đại nhân này muốn bàn chuyện làm ăn, đại khái không phải mình có thể làm chủ.10 triệu nguyên tinh hạ phẩm đối với nàng là một con số to lớn, nhưng đối với một số người khác thật ra cũng không tính là gì… Nhất là các vị Đế Tôn Nhất Khai 48 48 I 48 9 C ảnh kia.Xem ra, vị đại nhân trước mắt này muốn bàn chính là loại chuyện làm ăn này.
Vẻ mặt nghiêm túc, thiếu nữ nói: – Mời đại nhân theo ta vào phòng khách, nghỉ một lát! Dương Khai khẽ gật gật đầu, đi theo thiếu nữ.
Không lâu sau liền đi tới một gian phòng độc lập, thiếu nữ mời Dương Khai ngồi, lại dâng trà nước, lúc này mới nói: – Đại nhân vui lòng chờ, tiểu tỳ đi mời quản sự đại nhân! Dương Khai gật đầu, đang lúc thiếu nữ vừa ra tới cửa, bỗng nhiên Dương Khai nói: – Đúng rồi, Khang Tư Nhiên người này cô nương có nghe nói qua hay không? Nhất Khai 49 49 I 49 0 Khang chưởng quỹ là người bạn đầu tiên hắn kết giao ở Phong Lâm Thành; Dương Khai có thể thu được truyền thừa của Công Tôn Mộc, cũng là nhờ có Khang Tư Nhiên dẫn đường.
Chỉ là khi đó Phong Lâm Thành quá nhỏ, sau khi Khang Tư Nhiên tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh đã được Tử Nguyên Thương Hội điều đi, cũng không biết điều đến nơi nào.Đến nay đã hơn mười năm không gặp mặt.Giờ này Dương Khai trở về chốn cũ, tự nhiên cũng nhớ tới hắn, vốn chỉ thuận miệng hỏi thăm một chút, không nghĩ tới thiếu nữ kia kinh ngạc nói: – Đại nhân quen biết Khang quản sự ư? – A? Dương Khai ngạc nhiên.
Thiếu nữ mỉm cười nói: – Nếu đại nhân quen biết Khang quản sự, vậy tiểu tỳ sẽ mời Khang quản sự đến đây trao đổi với ngài? Dương Khai nhướn mày: – Khang Tư Nhiên ở đây à? Nhất Khai 50 50 Đúng vậy, Khang quản sự đang ở trong phân hội nơi này! Niềm vui bất ngờ như thế, Dương Khai cũng không nghĩ tới mình thuận miệng hỏi thăm, không ngờ có thể hỏi ra chuyện như vậy, vội vàng gật đầu nói: – Tốt quá! Mời hắn đến đây! – Dạ! Thiếu nữ đáp một tiếng, khom người lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại.
Trong gian phòng, Dương Khai thưởng thức nước trà, lẳng lặng chờ đợi.Thời gian không lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Dương Khai mỉm cười nói: – Mời vào! Cửa phòng đẩy ra, thân ảnh của Khang Tư Nhiên xuất hiện trong tầm mắt Dương Khai, bốn mắt nhìn nhau, Khang Tư Nhiên vô cùng kinh ngạc: Nhất Khai 51 51 1 2 – Dương… Dương huynh! – Nước từ trên núi chảy xuống có ngày gặp nhau! Lại gặp mặt Khang huynh! Dương Khai mỉm cười ôm quyền.
Khang Tư Nhiên vừa mừng vừa kinh ngạc, đóng cửa phòng nói: – Vừa rồi ta còn suy nghĩ, là vị quen cũ nào tới tìm ta, thì ra là Dương huynh, chúng ta hơn mười năm không gặp rồi chứ? – Đúng vậy! Khang huynh ngồi xuống nói chuyện! Lâu ngày gặp lại Dương Khai như thế, Khang Tư Nhiên hơi có chút kích động.Dù sao năm đó hắn có thể tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh, là nhờ Dương Khai tặng cho hắn một quả Đạo Nguyên đan, nếu không như thế, có lẽ hắn còn bị vây ở Hư Vương Cảnh đỉnh phong không thể tiến thêm, cũng không có tu vi và địa vị ngày hôm nay.Mà thời gian hơn mười năm, tu vi của Khang Tư Nhiên không ngờ cũng đạt tới Đạo Nhất Khai 52 52 2 3 Nguyên lưỡng tầng cảnh, xem ra thời gian hơn mười năm này hắn cũng quyết chí tự cường, chuyên cần tu luyện.
Ngồi xuống, Khang Tư Nhiên không khỏi có chút cảm khái.Nhớ lại hồi đó, hắn cùng Dương Khai hai người đều là Hư Vương Cảnh, từng cùng nhau vào sinh ra tử, giờ này gặp lại, phảng phất như cách một thế hệ.
– Khang huynh không phải được điều đi rồi sao? Sao giờ này lại trở về Phong Lâm Thành? Dương Khai tò mò hỏi.
Khang Tư Nhiên cười nói: – Phong Lâm Thành, trước kia không thể so sánh, tổng hội bên kia tự nhiên vẫn luôn chú ý nhiều một chút nơi này, mà Khang mỗ tuy rằng tu vi không tính là cao, nhưng dù gì cũng kinh doanh hơn nửa đời người ở nơi này, rất quen thuộc với tình huống ở Phong Lâm Thành bên này… vì thế được phái trở lại đây! Nhất Khai 53 53 3 4 Phong Lâm Thành hiện tại chính là một địa phương tốt, tổng hội bên kia vẫn luôn muốn phái người có tài đi qua bên này, nếu không phải Khang Tư Nhiên có một chút ưu thế địa lợi, thì với tu vi của hắn, miếng bánh thơm ngon này căn bản không tới phiên hắn.
Bất quá cho dù như vậy, phỏng chừng thêm một đoạn thời gian hắn cũng phải bị điều đi, bởi vì phân hội đã đứng vững gót chân, cũng từ từ quen thuộc đối với Phong Lâm Thành, cũng không cần hắn chỉ dẫn gì nữa… đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tu vi cao hơn, quan hệ mạnh hơn đến thay thế vị trí của hắn.
– Thì ra là thế, đây chính là chuyện tốt! Dương Khai khẽ gật đầu, cũng không biết nội tình bên trong thương hội luôn lục đục với nhau.
Khang Tư Nhiên ung dung cười, không có giải thích gì thêm.Chuyện nội bộ trong thương hội dù sao cũng là chuyện nhà, giữa hắn và Dương Khai mặc dù quan hệ không tệ, nhưng cũng không cần nói ra chuyện đó.
Nhất Khai 54 54 4 5 “Cốc Cốc Cốc…”
Ngoài cửa bỗng nhiên truyền vào tiếng gõ cửa.Tiếng gõ cửa mới vừa dứt tiếng, cũng không đợi Dương Khai và Khang Tư Nhiên đáp lại, không ngờ cửa phòng đã bị mở ra, ngay sau đó, một thanh niên mặc áo gấm cười híp mắt đi vào.Vừa thấy người này, sắc mặt Khang Tư Nhiên trong nháy mắt sa sầm xuống, cau mày nói: – Cốc Hồng ngươi làm gì vậy, không thấy ta đang bàn chuyện làm ăn với khách sao? Cốc Hồng này cũng quá càn rỡ đi, không được đồng ý đã đi vào phòng; cũng may mà ngồi chỗ này là Dương Khai, nếu là người khác, Khang Tư Nhiên thật không biết phải giải thích thế nào với người ta.Làm không xong sẽ khiến người ta nghĩ rằng Tử Nguyên Thương Hội không bảo đảm biện pháp giữ bí mật, dẫn tới chuyện làm ăn thất bại như chơi.
Nhất Khai 55 55 5 6 Nghe Khang Tư Nhiên trách cứ, Cốc Hồng lại không thèm quan tâm đến lý lẽ, chỉ mỉm cười nhìn Dương Khai nói: – Chào bằng hữu, tại hạ là quản sự Cốc Hồng của phân hội Tử Nguyên Thương Hội, không biết bằng hữu xưng hô như thế nào! Dương Khai liếc nhìn Khang Tư Nhiên một cái, lại quay nhìn Cốc Hồng, trong mắt lóe sáng, mỉm cười, nhưng không nói một lời.
Cốc Hồng không nhận được đáp lại, sắc mặt ngượng ngùng, nhưng vẫn nói tiếp: – Quấy rầy bằng hữu rồi, xin hãy tha lỗi! Chỉ là Khang quản sự năng lực không đủ, Cốc mỗ e sợ nếu có chuyện làm ăn lớn giao trên tay Khang quản sự sẽ lầm lỡ đại sự, cho nên mới không mời tự tới… thứ lỗi thứ lỗi! Dương Khai híp mắt nói: – Khang quản sự năng lực không đủ ư, căn cứ vào đâu nói vậy? Nhất Khai 56 56 6 7 C ốc Hồng cười nói: – Thời gian một năm mới thương lượng thành công ba mối làm ăn… đây không phải là năng lực không đủ là gì? Khang Tư Nhiên sắc mặt tái xanh, lạnh lùng nói: – Nếu không có người ngang ngược nhúng tay ngăn cản, Khang mỗ cũng có thể thương lượng nhiều thêm mấy chuyện làm ăn! Cốc Hồng nói: – Khang quản sự không cần tức giận! Cốc mỗ nhúng tay vào chuyện làm ăn của Khang quản sự cũng là muốn tốt cho Khang quản sự mà thôi! Ít ngày nữa Khang quản sự sẽ được điều đi khỏi chỗ này, đến lúc đó các loại thủ tục giao hàng hiện nay cũng rất là phiền toái, không bằng lúc này giao cho Cốc mỗ xử lý thì tốt hơn! Khang Tư Nhiên hừ một tiếng nói: – Vậy có phải Khang mỗ phải cám ơn ngươi hay không? Cốc Hồng cười nói: – Đều là người trong thương hội, nói làm gì cám ơn với không cám ơn! Hắn xoay chuyển ánh mắt, nhìn Dương Khai nói: Nhất Khai 57 57 7 8 – Vị bằng hữu này, nếu thực sự có chuyện làm ăn, Cốc mỗ nguyện ý ra sức! Không nói gạt bằng hữu, Khang quản sự quả thật sắp bị điều đi, nếu bằng hữu có chuyện làm ăn gì, không bằng thương lượng với Cốc mỗ, bảo đảm bằng hữu sẽ hài lòng! Dương Khai quay đầu nhìn Khang Tư Nhiên nói: – Lại phải điều đi ư? Khang Tư Nhiên thở dài một tiếng.Năm đó điều đi khỏi Phong Lâm Thành, là ý nguyện của hắn, Phong Lâm Thành quá nhỏ quá nghèo nàn, tiếp tục lưu lại cũng không có tiền trình tốt… nhưng hiện tại thì khác, Phong Lâm Thành chính là một miếng bánh thơm ngon, ai cũng muốn gặm một miếng… hắn sao nguyện ý bị điều đi? Chỉ là trứng không thể chọi đá mà thôi! Dương Khai gật gật đầu: – Lòng tốt của Cốc quản sự tại hạ tâm lĩnh! Tuy nhiên ta với Khang quản sự là chỗ quen biết cũ, có giao tình vào Nhất Khai 58 58 8 9 sinh ra tử, cho nên chuyện làm ăn này ta muốn thương lượng với Khang quản sự thôi! – Như vậy à… Cốc Hồng ngẩn ra, mỉm cười nói: – Nếu như thế, Cốc mỗ sẽ không làm phiền… xin cáo lui! Dương Khai nói lời này, hắn hiểu rõ, mối làm ăn này đại khái là không giành được, hắn cũng dứt khoát không lãng phí thời gian, sảng khoái lui ra ngoài.Bên trong gian phòng trang nhã rất nhanh chỉ còn lại hai người Dương Khai, Khang Tư Nhiên.
Dương Khai nói: – Khang huynh là không muốn rời Phong Lâm Thành thì phải? Khang Tư Nhiên gật gật đầu nói: – Nam Vực mặc dù có mấy phân hội có thể sánh với Phong Lâm Thành, nhưng cũng không phải ta có thể vào… lần này nếu như bị điều đi, muốn trở về lại rất khó! Nhất Khai 59 59 9 0 – Hiểu rồi! Dương Khai gật gật đầu.
Khang Tư Nhiên cười nói: – Âu cũng là số mệnh! Không nói chuyện của ta nữa… lần này, Dương huynh đến đây là muốn giao dịch thứ gì với thương hội? Dương Khai sắc mặt nghiêm lại, nói: – Không Linh Tinh và Không Linh Ngọc! Khang Tư Nhiên vuốt chòm râu trên càm, nói: – Hai loại vật này là tài liệu chính luyện chế nhẫn không gian, ngược lại cũng không tính là khó tìm.Phân hội bên này có tích trữ một ít… không biết Dương huynh cần bao nhiêu? – Phân hội các người có bao nhiêu? Dương Khai hỏi ngược lại.Khang Tư Nhiên nói: – Để ta xem lại! 0 0 0 1 Khi nói chuyện, liền lấy ra một khối ngọc giản tra duyệt, một lát sau ngẩng đầu lên nói: – Có không sai biệt lắm giá trị 30 triệu nguyên tinh trung phẩm! Nếu Dương huynh muốn, ta có thể làm chủ giảm cho huynh 9 %… Đây là cực hạn của ta! – Lấy toàn bộ!
Nhất Khai 45 45 I 45 6 Võ giả qua lại ở Phong Lâm Thành và phụ cận Linh Hồ Thành đông đúc như nước chảy, mang đến cho thương hội lượng giao dịch cùng lợi ích thu được cực lớn, dĩ nhiên Tử Nguyên Thương Hội cực kỳ coi trọng nơi này.Phân hội quản lý 50 gian cửa hàng đa dạng, còn có một Phòng đấu giá quy mô không tầm thường.
Thời gian mấy năm nay, Tử Nguyên Thương Hội ở Phong Lâm Thành bên này kiếm lợi đầy bồn đầy bát.Dương Khai đi vào bên trong phân hội Tử Nguyên Thương Hội, ngắm nhìn trái phải, phát hiện số lượng võ giả trong đại sảnh này rất nhiều, đa số đều đang thấp giọng trò chuyện với nhau; cũng có một số như đang cưỡi ngựa xem hoa thưởng thức hàng hóa bày trên giá.
Đại sảnh rất lớn, kiến tạo cũng vô cùng khí phái, biểu hiện tài lực của Tử Nguyên Thương Hội không tầm thường.Ở một góc quầy, mấy thiếu nữ xinh đẹp đang nhỏ giọng đùa giỡn thấy Dương Khai đi vào, lập tức phái ra một người đi tới trước mặt Dương Khai, dịu dàng thi lễ: Nhất Khai 46 46 I 46 7 – Ra mắt đại nhân, không biết đại nhân có nhu cầu gì? Dương Khai vừa thấy liền biết nàng là thị nữ đã trải qua huấn luyện chuyên môn tiếp khách, thị nữ như vậy phần lớn thương hội đều có.Xem thiếu nữ kia, tuổi không lớn lắm, ước chừng hai tám xuân xanh, tướng mạo thanh tú, nụ cười ngọt ngào, lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu… rất dễ làm cho người ta sinh ra hảo cảm.
Dương Khai mỉm cười nói: – Có một chuyện làm ăn, muốn bàn với thương hội các vị! Thiếu nữ trong đôi mắt đẹp sáng ngời.Thị nữ các nàng vui lòng nghe nhất chính là loại lời nói này, bởi vì mỗi một chuyện làm ăn thành công các nàng đều có hưởng phần trăm, tuy rằng trích phần trăm con số không lớn, nhưng nếu là làm ăn lớn, một khi thành công, mấy năm tài nguyên tu luyện đều không cần rầu rỉ.
Nhất Khai 47 47 I 47 8 Trước đây thấy Dương Khai khí độ bất phàm, hiện tại càng thêm xác định điểm này.Trong lúc nhất thời, thiếu nữ có vẻ càng thêm nhiệt tình, cười tươi xinh đẹp nói: – Không biết đại nhân muốn bàn chuyện làm ăn gì, 10 triệu nguyên tinh trở xuống tiểu tỳ đều có thể làm chủ! – Nguyên tinh hạ phẩm ư? Dương Khai hỏi.
– Dạ! Thiếu nữ gật đầu.
Dương Khai mỉm cười nói: – Vậy gọi chủ sự của các vị ra đi! Thiếu nữ hơi sửng sốt, rất nhanh kịp phản ứng: vị đại nhân này muốn bàn chuyện làm ăn, đại khái không phải mình có thể làm chủ.10 triệu nguyên tinh hạ phẩm đối với nàng là một con số to lớn, nhưng đối với một số người khác thật ra cũng không tính là gì… Nhất là các vị Đế Tôn Nhất Khai 48 48 I 48 9 C ảnh kia.Xem ra, vị đại nhân trước mắt này muốn bàn chính là loại chuyện làm ăn này.
Vẻ mặt nghiêm túc, thiếu nữ nói: – Mời đại nhân theo ta vào phòng khách, nghỉ một lát! Dương Khai khẽ gật gật đầu, đi theo thiếu nữ.
Không lâu sau liền đi tới một gian phòng độc lập, thiếu nữ mời Dương Khai ngồi, lại dâng trà nước, lúc này mới nói: – Đại nhân vui lòng chờ, tiểu tỳ đi mời quản sự đại nhân! Dương Khai gật đầu, đang lúc thiếu nữ vừa ra tới cửa, bỗng nhiên Dương Khai nói: – Đúng rồi, Khang Tư Nhiên người này cô nương có nghe nói qua hay không? Nhất Khai 49 49 I 49 0 Khang chưởng quỹ là người bạn đầu tiên hắn kết giao ở Phong Lâm Thành; Dương Khai có thể thu được truyền thừa của Công Tôn Mộc, cũng là nhờ có Khang Tư Nhiên dẫn đường.
Chỉ là khi đó Phong Lâm Thành quá nhỏ, sau khi Khang Tư Nhiên tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh đã được Tử Nguyên Thương Hội điều đi, cũng không biết điều đến nơi nào.Đến nay đã hơn mười năm không gặp mặt.Giờ này Dương Khai trở về chốn cũ, tự nhiên cũng nhớ tới hắn, vốn chỉ thuận miệng hỏi thăm một chút, không nghĩ tới thiếu nữ kia kinh ngạc nói: – Đại nhân quen biết Khang quản sự ư? – A? Dương Khai ngạc nhiên.
Thiếu nữ mỉm cười nói: – Nếu đại nhân quen biết Khang quản sự, vậy tiểu tỳ sẽ mời Khang quản sự đến đây trao đổi với ngài? Dương Khai nhướn mày: – Khang Tư Nhiên ở đây à? Nhất Khai 50 50 Đúng vậy, Khang quản sự đang ở trong phân hội nơi này! Niềm vui bất ngờ như thế, Dương Khai cũng không nghĩ tới mình thuận miệng hỏi thăm, không ngờ có thể hỏi ra chuyện như vậy, vội vàng gật đầu nói: – Tốt quá! Mời hắn đến đây! – Dạ! Thiếu nữ đáp một tiếng, khom người lui ra ngoài, đóng cửa phòng lại.
Trong gian phòng, Dương Khai thưởng thức nước trà, lẳng lặng chờ đợi.Thời gian không lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Dương Khai mỉm cười nói: – Mời vào! Cửa phòng đẩy ra, thân ảnh của Khang Tư Nhiên xuất hiện trong tầm mắt Dương Khai, bốn mắt nhìn nhau, Khang Tư Nhiên vô cùng kinh ngạc: Nhất Khai 51 51 1 2 – Dương… Dương huynh! – Nước từ trên núi chảy xuống có ngày gặp nhau! Lại gặp mặt Khang huynh! Dương Khai mỉm cười ôm quyền.
Khang Tư Nhiên vừa mừng vừa kinh ngạc, đóng cửa phòng nói: – Vừa rồi ta còn suy nghĩ, là vị quen cũ nào tới tìm ta, thì ra là Dương huynh, chúng ta hơn mười năm không gặp rồi chứ? – Đúng vậy! Khang huynh ngồi xuống nói chuyện! Lâu ngày gặp lại Dương Khai như thế, Khang Tư Nhiên hơi có chút kích động.Dù sao năm đó hắn có thể tấn thăng Đạo Nguyên Cảnh, là nhờ Dương Khai tặng cho hắn một quả Đạo Nguyên đan, nếu không như thế, có lẽ hắn còn bị vây ở Hư Vương Cảnh đỉnh phong không thể tiến thêm, cũng không có tu vi và địa vị ngày hôm nay.Mà thời gian hơn mười năm, tu vi của Khang Tư Nhiên không ngờ cũng đạt tới Đạo Nhất Khai 52 52 2 3 Nguyên lưỡng tầng cảnh, xem ra thời gian hơn mười năm này hắn cũng quyết chí tự cường, chuyên cần tu luyện.
Ngồi xuống, Khang Tư Nhiên không khỏi có chút cảm khái.Nhớ lại hồi đó, hắn cùng Dương Khai hai người đều là Hư Vương Cảnh, từng cùng nhau vào sinh ra tử, giờ này gặp lại, phảng phất như cách một thế hệ.
– Khang huynh không phải được điều đi rồi sao? Sao giờ này lại trở về Phong Lâm Thành? Dương Khai tò mò hỏi.
Khang Tư Nhiên cười nói: – Phong Lâm Thành, trước kia không thể so sánh, tổng hội bên kia tự nhiên vẫn luôn chú ý nhiều một chút nơi này, mà Khang mỗ tuy rằng tu vi không tính là cao, nhưng dù gì cũng kinh doanh hơn nửa đời người ở nơi này, rất quen thuộc với tình huống ở Phong Lâm Thành bên này… vì thế được phái trở lại đây! Nhất Khai 53 53 3 4 Phong Lâm Thành hiện tại chính là một địa phương tốt, tổng hội bên kia vẫn luôn muốn phái người có tài đi qua bên này, nếu không phải Khang Tư Nhiên có một chút ưu thế địa lợi, thì với tu vi của hắn, miếng bánh thơm ngon này căn bản không tới phiên hắn.
Bất quá cho dù như vậy, phỏng chừng thêm một đoạn thời gian hắn cũng phải bị điều đi, bởi vì phân hội đã đứng vững gót chân, cũng từ từ quen thuộc đối với Phong Lâm Thành, cũng không cần hắn chỉ dẫn gì nữa… đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tu vi cao hơn, quan hệ mạnh hơn đến thay thế vị trí của hắn.
– Thì ra là thế, đây chính là chuyện tốt! Dương Khai khẽ gật đầu, cũng không biết nội tình bên trong thương hội luôn lục đục với nhau.
Khang Tư Nhiên ung dung cười, không có giải thích gì thêm.Chuyện nội bộ trong thương hội dù sao cũng là chuyện nhà, giữa hắn và Dương Khai mặc dù quan hệ không tệ, nhưng cũng không cần nói ra chuyện đó.
Nhất Khai 54 54 4 5 “Cốc Cốc Cốc…”
Ngoài cửa bỗng nhiên truyền vào tiếng gõ cửa.Tiếng gõ cửa mới vừa dứt tiếng, cũng không đợi Dương Khai và Khang Tư Nhiên đáp lại, không ngờ cửa phòng đã bị mở ra, ngay sau đó, một thanh niên mặc áo gấm cười híp mắt đi vào.Vừa thấy người này, sắc mặt Khang Tư Nhiên trong nháy mắt sa sầm xuống, cau mày nói: – Cốc Hồng ngươi làm gì vậy, không thấy ta đang bàn chuyện làm ăn với khách sao? Cốc Hồng này cũng quá càn rỡ đi, không được đồng ý đã đi vào phòng; cũng may mà ngồi chỗ này là Dương Khai, nếu là người khác, Khang Tư Nhiên thật không biết phải giải thích thế nào với người ta.Làm không xong sẽ khiến người ta nghĩ rằng Tử Nguyên Thương Hội không bảo đảm biện pháp giữ bí mật, dẫn tới chuyện làm ăn thất bại như chơi.
Nhất Khai 55 55 5 6 Nghe Khang Tư Nhiên trách cứ, Cốc Hồng lại không thèm quan tâm đến lý lẽ, chỉ mỉm cười nhìn Dương Khai nói: – Chào bằng hữu, tại hạ là quản sự Cốc Hồng của phân hội Tử Nguyên Thương Hội, không biết bằng hữu xưng hô như thế nào! Dương Khai liếc nhìn Khang Tư Nhiên một cái, lại quay nhìn Cốc Hồng, trong mắt lóe sáng, mỉm cười, nhưng không nói một lời.
Cốc Hồng không nhận được đáp lại, sắc mặt ngượng ngùng, nhưng vẫn nói tiếp: – Quấy rầy bằng hữu rồi, xin hãy tha lỗi! Chỉ là Khang quản sự năng lực không đủ, Cốc mỗ e sợ nếu có chuyện làm ăn lớn giao trên tay Khang quản sự sẽ lầm lỡ đại sự, cho nên mới không mời tự tới… thứ lỗi thứ lỗi! Dương Khai híp mắt nói: – Khang quản sự năng lực không đủ ư, căn cứ vào đâu nói vậy? Nhất Khai 56 56 6 7 C ốc Hồng cười nói: – Thời gian một năm mới thương lượng thành công ba mối làm ăn… đây không phải là năng lực không đủ là gì? Khang Tư Nhiên sắc mặt tái xanh, lạnh lùng nói: – Nếu không có người ngang ngược nhúng tay ngăn cản, Khang mỗ cũng có thể thương lượng nhiều thêm mấy chuyện làm ăn! Cốc Hồng nói: – Khang quản sự không cần tức giận! Cốc mỗ nhúng tay vào chuyện làm ăn của Khang quản sự cũng là muốn tốt cho Khang quản sự mà thôi! Ít ngày nữa Khang quản sự sẽ được điều đi khỏi chỗ này, đến lúc đó các loại thủ tục giao hàng hiện nay cũng rất là phiền toái, không bằng lúc này giao cho Cốc mỗ xử lý thì tốt hơn! Khang Tư Nhiên hừ một tiếng nói: – Vậy có phải Khang mỗ phải cám ơn ngươi hay không? Cốc Hồng cười nói: – Đều là người trong thương hội, nói làm gì cám ơn với không cám ơn! Hắn xoay chuyển ánh mắt, nhìn Dương Khai nói: Nhất Khai 57 57 7 8 – Vị bằng hữu này, nếu thực sự có chuyện làm ăn, Cốc mỗ nguyện ý ra sức! Không nói gạt bằng hữu, Khang quản sự quả thật sắp bị điều đi, nếu bằng hữu có chuyện làm ăn gì, không bằng thương lượng với Cốc mỗ, bảo đảm bằng hữu sẽ hài lòng! Dương Khai quay đầu nhìn Khang Tư Nhiên nói: – Lại phải điều đi ư? Khang Tư Nhiên thở dài một tiếng.Năm đó điều đi khỏi Phong Lâm Thành, là ý nguyện của hắn, Phong Lâm Thành quá nhỏ quá nghèo nàn, tiếp tục lưu lại cũng không có tiền trình tốt… nhưng hiện tại thì khác, Phong Lâm Thành chính là một miếng bánh thơm ngon, ai cũng muốn gặm một miếng… hắn sao nguyện ý bị điều đi? Chỉ là trứng không thể chọi đá mà thôi! Dương Khai gật gật đầu: – Lòng tốt của Cốc quản sự tại hạ tâm lĩnh! Tuy nhiên ta với Khang quản sự là chỗ quen biết cũ, có giao tình vào Nhất Khai 58 58 8 9 sinh ra tử, cho nên chuyện làm ăn này ta muốn thương lượng với Khang quản sự thôi! – Như vậy à… Cốc Hồng ngẩn ra, mỉm cười nói: – Nếu như thế, Cốc mỗ sẽ không làm phiền… xin cáo lui! Dương Khai nói lời này, hắn hiểu rõ, mối làm ăn này đại khái là không giành được, hắn cũng dứt khoát không lãng phí thời gian, sảng khoái lui ra ngoài.Bên trong gian phòng trang nhã rất nhanh chỉ còn lại hai người Dương Khai, Khang Tư Nhiên.
Dương Khai nói: – Khang huynh là không muốn rời Phong Lâm Thành thì phải? Khang Tư Nhiên gật gật đầu nói: – Nam Vực mặc dù có mấy phân hội có thể sánh với Phong Lâm Thành, nhưng cũng không phải ta có thể vào… lần này nếu như bị điều đi, muốn trở về lại rất khó! Nhất Khai 59 59 9 0 – Hiểu rồi! Dương Khai gật gật đầu.
Khang Tư Nhiên cười nói: – Âu cũng là số mệnh! Không nói chuyện của ta nữa… lần này, Dương huynh đến đây là muốn giao dịch thứ gì với thương hội? Dương Khai sắc mặt nghiêm lại, nói: – Không Linh Tinh và Không Linh Ngọc! Khang Tư Nhiên vuốt chòm râu trên càm, nói: – Hai loại vật này là tài liệu chính luyện chế nhẫn không gian, ngược lại cũng không tính là khó tìm.Phân hội bên này có tích trữ một ít… không biết Dương huynh cần bao nhiêu? – Phân hội các người có bao nhiêu? Dương Khai hỏi ngược lại.Khang Tư Nhiên nói: – Để ta xem lại! 0 0 0 1 Khi nói chuyện, liền lấy ra một khối ngọc giản tra duyệt, một lát sau ngẩng đầu lên nói: – Có không sai biệt lắm giá trị 30 triệu nguyên tinh trung phẩm! Nếu Dương huynh muốn, ta có thể làm chủ giảm cho huynh 9 %… Đây là cực hạn của ta! – Lấy toàn bộ!
/2840
|