Mà Đại Diên nói Thiên Huyễn Lưu Ly không bị khắc ngũ hành, xem ra chuyện này là thật. Hào quang phát ra từ thân thể nàng kia không ngờ lại xuyên thủng thần thức phòng ngự trong đầu mình, tác động nhiều lên trên thần thức của mình, thần thức chi hỏa của mình lại có dấu hiệu bị áp chế một cách mơ hồ.
Cũng may Đại Diên cũng không phải cố ý nhằm vào Dương Khai, mà bản thân Dương Khai cũng không thể so sánh với người thường, chỉ là sau khi có chút kinh sợ, lập tức chặn lại quấy rối của thần quang Lưu Ly, thần thức chi hỏa phát ra ầm ầm, hướng về phía Đại Diên bao phủ lấy.
Thời khắc này, Đại Diên dường như bởi vì đau đớn mà vẻ mặt nhăn nhó, khiến bộ dạng vốn khiếm khuyết của nàng xem ra càng khó coi. Nhưng khiến Dương Khai cảm thấy kì lạ chính là, nàng dường như không chỉ là dáng vẻ khiếm khuyết, mà toàn thân cũng như trên mặt đều đầy những vết lõm, không phải là cô gái hấp dẫn mê người như những cô gái bình thường.
Trước đó nàng mặc áo lót màu đen, Dương Khai không nhìn thấy gì, nhưng đến khi nàng đi vào trong Âm Trì, áo lót bị ngâm trong ao nước, dính chặt vào thân, Dương Khai sau khi dùng thần thức bao phủ lấy Đại Diên, lập tức phát hiện ra điều này.
Cả người nàng, dường như ngoài hai tay lộ ra ngoài không có bị gì, các vị trí khác trên cơ thể đều như mặt của nàng, các vết lõm ở khắp nơi, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Xem ra nguy hại của Thiên Huyễn Lưu Ly kia không phải bình thường! Dương Khai lập tức hiểu rõ nàng sở dĩ trở thành như vậy, chắc chắn là có liên quan đến Thiên Huyễn Lưu Ly.
- Dương sư đệ Ngay khi Dương Khai đang có chút thất thần, Đại Diên nghiến chặt răng, run rẩy kêu lên một tiếng.
Dương Khai nghe vậy gật gật đầu, khẽ nói: - Bắt đầu đi!
Ngay sau đó, Đại Diên liền không chút nghĩ ngợi, mở rộng chỗ huyệt vị trước ngực mình, điên cuồng dẫn dắt nước Âm Trì vào cơ thể. Âm hàn kia sau khi xuyên xương tủy đi vào thân thể mềm mại của nàng khiến Đại Diên chịu không nổi lại run lên, nhưng nàng vẫn cắn chặt răng như vậy, môi thành màu đen, mắt đẹp nhìn Dương Khai chằm chằm.
Dương Khai không nói một lời, thần thức chi hỏa đồng thời tiến vào trong chỗ huyệt vị kia. Trong nháy mắt khắc lên vài bộ linh trận dùng để luyện linh đan lên trên cơ thể Đại Diên.
- Thần thức chi hỏa! Trong ánh mắt Đại Diên lộ ra chút kinh ngạc. Nàng vốn dĩ không nghĩ tới Dương Khai lại có thần thức chi hỏa. Dù sao dựa theo kế hoạch của nàng lúc đầu, Dương Khai lúc này cần dùng tay ấn vào ngực nàng, đem thánh nguyên của mình rót vào trong cơ thể nàng, lấy cơ thể nàng làm lò luyện, lấy các loại dược hiệu tích chứa trong nước Âm Trì làm nguyên liệu, lấy thủ pháp luyện đan để đuổi chất độc của Lưu Ly trong cơ thể.
Khi bàn luận các chi tiết trước đó, Dương Khai cũng không tiết lộ chuyện hắn có thần thức chi hỏa. Nhưng lúc này thấy được, Đại Diên không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng. Bởi vì nếu là như vậy, Dương Khai kia cũng không cần phải tiếp xúc thân mật gì với thân thể nàng.
Điều này khiến cho nàng đang khiếp sợ, đồng thời lại càng cảm thấy an lòng. Dù sao nói thế nào chăng nữa cũng là cô gái vẫn còn trinh nguyên, bị nam nhân khác chạm vào cơ thể, vẫn sẽ có chút không chịu nổi.
Ngay khi tâm tư nàng nhanh quay ngược trở lại, ở vị trí trung tâm huyệt vị mở rộng của nàng, một cục máu tròn khoảng ba tấc, đang xoay tròn nhanh trong nước Âm Trì. Mà dưới sự khống chế của thần thức chi hỏa của Dương Khai, các loại dược liệu dược hiệu đã được Đại Diên hòa vào trong nước Âm Trì kia hoàn toàn hòa vào nhau, cảm giác khó chịu từ ngực lan tràn ra, khiến Đại Diên hít thở nặng nề. Dường như có thứ gì chặn ở trong, lực lượng toàn thân đều không có cách nào vận chuyển ra ngoài.
Nhưng theo từng bộ từng bộ linh trận Dương Khai khắc họa, dưới tác dụng của linh trận, sau khi dung hòa xung đột của các loại dược hiệu trong nước ao kia, một luồng sáng kì quái phát tán ra, từ nơi ngực Đại Diên bị ép ra, hòa vào trong Âm Trì.
Nhưng thứ dường như tế ty này lại chưa tiêu tán, mà như con cá bơi lội trong ao nước mà không bị bất kì trở ngại nào.
Rất nhanh, lại có một luồng gì đó giống như thế bị ép ra, theo thời gian, càng ngày càng nhiều tế ty trào ra từ cơ thể Đại Diên, khiến cho cả Âm Trì đều đầy thứ phát ra tia sáng cổ quái này.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Đại Diên bông nhiên cảm giác cảm giác khó chịu nơi ngực mình lập tức biến mất, thánh nguyên bị tắc cũng đồng thời vận chuyển được. Âm hàn vốn dĩ có chút khó ngăn cản cũng không còn tạo thành chút uy hiếp gì với nàng nữa.
Đại Diên vui mừng quá đỗi, không nghĩ gì cả, vội vàng thả ra thần niệm, kiểm tra thân mình.
Tại chỗ đã mở rộng huyệt vị làm trung tâm thân thể cũng không có thêm chất độc lưu ly nữa, hơn nữa trên bề mặt thân thể cuối cùng cũng khôi phục lại trạng thái bình thường, trắng hồng, nhẵn mịn, không còn những vết lõm đầy vẻ khó coi như trước.
Nhưng bởi vì ngâm mình trong nước Âm Trì nên vẫn còn có chút bầm tím, các bộ phận khác của cơ thể hình thành sự đối lập khác biệt hoàn toàn.
Trong mắt Đại Diên bỗng tạo lên một lớp sương mù, tinh thần chấn động, suýt nữa khiến Âm Trì rót vào trong cơ thể.
- Giữ vững tinh thần của mình, đừng nghĩ những thứ khác, chờ sau khi mọi việc hoàn tất, nàng có thể kiểm tra lại! Tiếng âm trầm của Dương Khai bỗng nhiên vang lên bên tai, đem nàng thức tỉnh khỏi vui mừng, ngẩng đầu thoáng nhìn Dương Khai đang ngồi khoanh chân trước mặt, đang thúc đẩy thần thức chi hỏa rót vào trong cơ thể mình, dung hòa dược hiệu. Đại Diên phát hiện thần sắc của hắn bình tĩnh, không lộ ra bất kì biểu hiện khó chịu gì, lập tức gật gật đầu, lại mở ra một chỗ huyệt vị khác của mình, dẫn động nước Âm Trì rót vào cơ thể.
Dương Khai lập tức lại phối hợp lại, không chút chần chừ.
Dưới bao phủ của thần thức của hắn, tuy rằng có thể thấy rõ từng vị trí trên thân thể Đại Diên, như đem nàng lột sạch trước mắt. Nhưng thời khắc này liên hệ đến tính mạng, Dương Khai căn bản sẽ không nghĩ đến việc khác, thần sắc cẩn thận tỉ mỉ, toàn lực thúc đẩy dược hiệu trong Âm Trì.
Trong Âm Trì này, sớm đã được Đại Diên đưa vào lượng lớn dược liệu. Cho nên muốn hóa giải độc của Lưu Ly cũng không khó, khó khăn chính là khống chế dung hòa dược hiệu và khả năng chịu đựng của bản thân Đại Diên.
Việc phía trước thì vẫn ổn, bản thân Đại Diên dù sao cũng là luyện đan sư, khi Dương Khai ở bên cạnh vận dùng thần thức chi hỏa, nàng chỉ cần hơi phối hợp một chút, liền có thể kích phát dược hiệu.
Nhưng việc sau đó không phải Dương Khai có thể hỗ trợ, hoàn dựa vào ý chí bản thân Đại Diên.
Độc của Lưu Ly đã xâm nhập vào sâu trong thân thể nàng. Mỗi lần khu trừ, thứ bị khu trừ không chỉ có độc tố, còn có một chút căn nguyên sinh mệnh của bản thân nàng. Một lần hai lần vẫn sẽ không xuất hiện vấn đề, nhưng nhiều lần, có thể sẽ không qua được ải này.
Sự thật cũng đúng là như vậy. mỗi một lần khu trừ, ít nhất cũng phải hao phí thời gian một tuần hương, mà sau nửa ngày, việc khu trừ độc tiến hành chưa tới một phần năm. Nhưng thời khắc này Đại Diên đã lung lay sắp đổ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Cũng may Đại Diên cũng chuẩn bị rất đầy đủ. Đến lúc này, lấy ra một chút đan dược từ trong nhẫn không gian của mình, đưa vào miệng, lúc này mới khiến sắc mặt khôi phục một chút màu máu.
Thấy vậy, Dương Khai cũng hơi chậm động tác trên tay, cho nàng chút thời gian để luyện hóa dược liệu. Nhưng hai người Dương Khai và Đại Diên cũng không dám lãng phí quá nhiều thời gian, dù sao luôn ngâm mình trong Âm Trì cũng khiến Đại Diên tiêu hao rất lớn. Cho nên sau khi hơi nghỉ ngơi một chút, hai người lại tiếp tục công việc lúc trước.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút, chất độc trong người Đại Diên từng chút từng chút bị trừ bỏ. Nhưng sắc mặt Dương Khai lại càng trở nên nghiêm túc.
Hắn không nhìn ra Đại Diên rốt cuộc có thể qua cửa ải này hay không. Bởi vì cho tới bây giờ, căn nguyên sinh mệnh của Đại Diên đã bắt đầu miễn cưỡng duy trì cơ năng thân thể để phối hợp với hắn trừ độc. Nhưng làm như vậy cũng không phải cách lâu dài, một khi không kiên trì được nữa, nàng chắc chắn sẽ chết.
Cho dù có thể tiếp tục kiên trì, sau việc này Đại Diên cũng phải tĩnh dưỡng thời gian rất lâu mới được.
Nhưng việc đã đến nước này, đã không còn đường rút lui. Bất luận là Dương Khai hay Đại Diên, đều phải kiên trì làm xong việc này.
Dường như là cảm nhận được ánh mắt của Dương Khai, Đại Diên đang khổ cực chống đỡ bỗng nhiên mở mắt, cố gắng nở ra một nụ cười trông còn khó coi hơn là khóc: - Ta có thể, Dương sư đệ không cần e ngại, cứ tiến hành làm!
Dương Khai thần sắc thản nhiên, sau khi cảm nhận được quyết tâm của nàng, khẽ vuốt cằm, cũng không nói thêm gì, thần thức chi hỏa một lần nữa ầm ầm phát ra, một linh trận được khắc vào trong thân thể không chút đề phòng của Đại Diên, khiến nước Âm Trì cùng dược hiệu trong đó tẩy rửa thân thể nàng.
Đại Diên lại một lần nữa hét lên thảm thiết, nghe cực kỳ thê lương. Dường như đang chịu hành hạ không chút nhân đạo gì đó.
Lại là một ngày trôi qua, hơn nửa người Đại Diên đã hồi phục bình thường. Dưới thần niệm dò xét của Dương Khai, nàng quả thật có những nét cơ bản mà một cô gái có, làn da trắng nõn như tuyết, vô cùng mịn màng, dáng người hấp dẫn. Thậm chí ngay cả gương mặt nàng cũng không còn vẻ khó coi như trước đây. Nàng của thời khắc này ngoài sắc mặt nhợt nhạt, không còn những dấu vết của trước kia. Rõ ràng chính là một dung nhan tuyệt sắc thế gian, đủ để cho bất cứ nam nhân nào đều trở nên xao động.
Dáng vẻ sau khi phối hợp chịu đủ hành hạ và tàn phá, rõ ràng cực kỳ yếu đuối.
Dương Khai đã sớm có dự liệu đối với việc này, cho nên cũng không lộ vẻ bất ngờ, chỉ chuyên chú làm việc của mình.
Mỗi một khắc, Dương Khai chầm chậm thu lại thần thức chi hỏa của mình, bỗng nhiên nói giọng nói như tiếng sấm khẽ quát: - Còn không nhanh nuốt nấm Huyết Chi!
Đại Diên dường như đã không còn nhiều ý thức, đôi mắt ảm đạm không sáng, đôi mắt vô thần. Trước đó cũng chỉ là phối hợp động tác với Dương Khai một cách máy móc, trong lòng chỉ còn nắm giữ một tia chống đỡ nàng cũng không bỏ qua.
Bị tiếng quát của Dương Khai gọi, đôi mắt thất thần lập tức khôi phục một tia sáng, vội vàng lấy ra một hộp gỗ đựng nấm Huyết Chi kia từ nhẫn không gian của mình. Sau khi mở ra liền nuốt luôn nấm Huyết Chi kia, ngay sau đó lại lấy bình ngọc Dương Khai trước đó đã đưa cho nàng, uống hết dung dịch thuốc trong bình vào trong miệng.
Thứ thuốc tốt này vào bụng, Đại Diên cuối cùng cũng tỉnh lại một chút. Sắc mặt tái nhợt nhanh chóng tăng thành ửng đỏ một cách không bình thường, máu trong thân lưu chuyển với tốc độ nhanh. Sinh cơ khổng lồ tích chứa trong Nấm Huyết Chi phát tán đến các nơi trong cơ thể nàng, bổ sung căn nguyên sinh mệnh mà nàng đã bị mất đi.
Dương Khai không đợi nàng luyện hóa hoàn toàn dược hiệu của nấm Huyết Chi, một lần nữa đưa thần thức chi hỏa bao phủ lấy.
Là thành hay bại chính là xem cửa ải cuối cùng này. Nếu ý chí Đại Diên đủ mạnh, có lẽ nắm chắc ba phần có thể chống đỡ được. Nếu không được, đó cũng chỉ là số mệnh của nàng chỉ đến vậy, chẳng thể trách người ngoài.
Đại Diện hiểu rõ điều này hơn ai hết, lập tức toàn lực phối hợp.
Trong phút chốc, nước của Âm Trì đều trào lên mãnh liệt, điên cuồng rót vào trong cơ thể nàng, từng lớp sương trắng bao phủ lấy nàng, từng luồng tế ly có tia sáng cổ quái bị ép ra từ cơ thể nàng.
Cũng may Đại Diên cũng không phải cố ý nhằm vào Dương Khai, mà bản thân Dương Khai cũng không thể so sánh với người thường, chỉ là sau khi có chút kinh sợ, lập tức chặn lại quấy rối của thần quang Lưu Ly, thần thức chi hỏa phát ra ầm ầm, hướng về phía Đại Diên bao phủ lấy.
Thời khắc này, Đại Diên dường như bởi vì đau đớn mà vẻ mặt nhăn nhó, khiến bộ dạng vốn khiếm khuyết của nàng xem ra càng khó coi. Nhưng khiến Dương Khai cảm thấy kì lạ chính là, nàng dường như không chỉ là dáng vẻ khiếm khuyết, mà toàn thân cũng như trên mặt đều đầy những vết lõm, không phải là cô gái hấp dẫn mê người như những cô gái bình thường.
Trước đó nàng mặc áo lót màu đen, Dương Khai không nhìn thấy gì, nhưng đến khi nàng đi vào trong Âm Trì, áo lót bị ngâm trong ao nước, dính chặt vào thân, Dương Khai sau khi dùng thần thức bao phủ lấy Đại Diên, lập tức phát hiện ra điều này.
Cả người nàng, dường như ngoài hai tay lộ ra ngoài không có bị gì, các vị trí khác trên cơ thể đều như mặt của nàng, các vết lõm ở khắp nơi, khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Xem ra nguy hại của Thiên Huyễn Lưu Ly kia không phải bình thường! Dương Khai lập tức hiểu rõ nàng sở dĩ trở thành như vậy, chắc chắn là có liên quan đến Thiên Huyễn Lưu Ly.
- Dương sư đệ Ngay khi Dương Khai đang có chút thất thần, Đại Diên nghiến chặt răng, run rẩy kêu lên một tiếng.
Dương Khai nghe vậy gật gật đầu, khẽ nói: - Bắt đầu đi!
Ngay sau đó, Đại Diên liền không chút nghĩ ngợi, mở rộng chỗ huyệt vị trước ngực mình, điên cuồng dẫn dắt nước Âm Trì vào cơ thể. Âm hàn kia sau khi xuyên xương tủy đi vào thân thể mềm mại của nàng khiến Đại Diên chịu không nổi lại run lên, nhưng nàng vẫn cắn chặt răng như vậy, môi thành màu đen, mắt đẹp nhìn Dương Khai chằm chằm.
Dương Khai không nói một lời, thần thức chi hỏa đồng thời tiến vào trong chỗ huyệt vị kia. Trong nháy mắt khắc lên vài bộ linh trận dùng để luyện linh đan lên trên cơ thể Đại Diên.
- Thần thức chi hỏa! Trong ánh mắt Đại Diên lộ ra chút kinh ngạc. Nàng vốn dĩ không nghĩ tới Dương Khai lại có thần thức chi hỏa. Dù sao dựa theo kế hoạch của nàng lúc đầu, Dương Khai lúc này cần dùng tay ấn vào ngực nàng, đem thánh nguyên của mình rót vào trong cơ thể nàng, lấy cơ thể nàng làm lò luyện, lấy các loại dược hiệu tích chứa trong nước Âm Trì làm nguyên liệu, lấy thủ pháp luyện đan để đuổi chất độc của Lưu Ly trong cơ thể.
Khi bàn luận các chi tiết trước đó, Dương Khai cũng không tiết lộ chuyện hắn có thần thức chi hỏa. Nhưng lúc này thấy được, Đại Diên không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng. Bởi vì nếu là như vậy, Dương Khai kia cũng không cần phải tiếp xúc thân mật gì với thân thể nàng.
Điều này khiến cho nàng đang khiếp sợ, đồng thời lại càng cảm thấy an lòng. Dù sao nói thế nào chăng nữa cũng là cô gái vẫn còn trinh nguyên, bị nam nhân khác chạm vào cơ thể, vẫn sẽ có chút không chịu nổi.
Ngay khi tâm tư nàng nhanh quay ngược trở lại, ở vị trí trung tâm huyệt vị mở rộng của nàng, một cục máu tròn khoảng ba tấc, đang xoay tròn nhanh trong nước Âm Trì. Mà dưới sự khống chế của thần thức chi hỏa của Dương Khai, các loại dược liệu dược hiệu đã được Đại Diên hòa vào trong nước Âm Trì kia hoàn toàn hòa vào nhau, cảm giác khó chịu từ ngực lan tràn ra, khiến Đại Diên hít thở nặng nề. Dường như có thứ gì chặn ở trong, lực lượng toàn thân đều không có cách nào vận chuyển ra ngoài.
Nhưng theo từng bộ từng bộ linh trận Dương Khai khắc họa, dưới tác dụng của linh trận, sau khi dung hòa xung đột của các loại dược hiệu trong nước ao kia, một luồng sáng kì quái phát tán ra, từ nơi ngực Đại Diên bị ép ra, hòa vào trong Âm Trì.
Nhưng thứ dường như tế ty này lại chưa tiêu tán, mà như con cá bơi lội trong ao nước mà không bị bất kì trở ngại nào.
Rất nhanh, lại có một luồng gì đó giống như thế bị ép ra, theo thời gian, càng ngày càng nhiều tế ty trào ra từ cơ thể Đại Diên, khiến cho cả Âm Trì đều đầy thứ phát ra tia sáng cổ quái này.
Ước chừng sau nửa canh giờ, Đại Diên bông nhiên cảm giác cảm giác khó chịu nơi ngực mình lập tức biến mất, thánh nguyên bị tắc cũng đồng thời vận chuyển được. Âm hàn vốn dĩ có chút khó ngăn cản cũng không còn tạo thành chút uy hiếp gì với nàng nữa.
Đại Diên vui mừng quá đỗi, không nghĩ gì cả, vội vàng thả ra thần niệm, kiểm tra thân mình.
Tại chỗ đã mở rộng huyệt vị làm trung tâm thân thể cũng không có thêm chất độc lưu ly nữa, hơn nữa trên bề mặt thân thể cuối cùng cũng khôi phục lại trạng thái bình thường, trắng hồng, nhẵn mịn, không còn những vết lõm đầy vẻ khó coi như trước.
Nhưng bởi vì ngâm mình trong nước Âm Trì nên vẫn còn có chút bầm tím, các bộ phận khác của cơ thể hình thành sự đối lập khác biệt hoàn toàn.
Trong mắt Đại Diên bỗng tạo lên một lớp sương mù, tinh thần chấn động, suýt nữa khiến Âm Trì rót vào trong cơ thể.
- Giữ vững tinh thần của mình, đừng nghĩ những thứ khác, chờ sau khi mọi việc hoàn tất, nàng có thể kiểm tra lại! Tiếng âm trầm của Dương Khai bỗng nhiên vang lên bên tai, đem nàng thức tỉnh khỏi vui mừng, ngẩng đầu thoáng nhìn Dương Khai đang ngồi khoanh chân trước mặt, đang thúc đẩy thần thức chi hỏa rót vào trong cơ thể mình, dung hòa dược hiệu. Đại Diên phát hiện thần sắc của hắn bình tĩnh, không lộ ra bất kì biểu hiện khó chịu gì, lập tức gật gật đầu, lại mở ra một chỗ huyệt vị khác của mình, dẫn động nước Âm Trì rót vào cơ thể.
Dương Khai lập tức lại phối hợp lại, không chút chần chừ.
Dưới bao phủ của thần thức của hắn, tuy rằng có thể thấy rõ từng vị trí trên thân thể Đại Diên, như đem nàng lột sạch trước mắt. Nhưng thời khắc này liên hệ đến tính mạng, Dương Khai căn bản sẽ không nghĩ đến việc khác, thần sắc cẩn thận tỉ mỉ, toàn lực thúc đẩy dược hiệu trong Âm Trì.
Trong Âm Trì này, sớm đã được Đại Diên đưa vào lượng lớn dược liệu. Cho nên muốn hóa giải độc của Lưu Ly cũng không khó, khó khăn chính là khống chế dung hòa dược hiệu và khả năng chịu đựng của bản thân Đại Diên.
Việc phía trước thì vẫn ổn, bản thân Đại Diên dù sao cũng là luyện đan sư, khi Dương Khai ở bên cạnh vận dùng thần thức chi hỏa, nàng chỉ cần hơi phối hợp một chút, liền có thể kích phát dược hiệu.
Nhưng việc sau đó không phải Dương Khai có thể hỗ trợ, hoàn dựa vào ý chí bản thân Đại Diên.
Độc của Lưu Ly đã xâm nhập vào sâu trong thân thể nàng. Mỗi lần khu trừ, thứ bị khu trừ không chỉ có độc tố, còn có một chút căn nguyên sinh mệnh của bản thân nàng. Một lần hai lần vẫn sẽ không xuất hiện vấn đề, nhưng nhiều lần, có thể sẽ không qua được ải này.
Sự thật cũng đúng là như vậy. mỗi một lần khu trừ, ít nhất cũng phải hao phí thời gian một tuần hương, mà sau nửa ngày, việc khu trừ độc tiến hành chưa tới một phần năm. Nhưng thời khắc này Đại Diên đã lung lay sắp đổ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Cũng may Đại Diên cũng chuẩn bị rất đầy đủ. Đến lúc này, lấy ra một chút đan dược từ trong nhẫn không gian của mình, đưa vào miệng, lúc này mới khiến sắc mặt khôi phục một chút màu máu.
Thấy vậy, Dương Khai cũng hơi chậm động tác trên tay, cho nàng chút thời gian để luyện hóa dược liệu. Nhưng hai người Dương Khai và Đại Diên cũng không dám lãng phí quá nhiều thời gian, dù sao luôn ngâm mình trong Âm Trì cũng khiến Đại Diên tiêu hao rất lớn. Cho nên sau khi hơi nghỉ ngơi một chút, hai người lại tiếp tục công việc lúc trước.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút, chất độc trong người Đại Diên từng chút từng chút bị trừ bỏ. Nhưng sắc mặt Dương Khai lại càng trở nên nghiêm túc.
Hắn không nhìn ra Đại Diên rốt cuộc có thể qua cửa ải này hay không. Bởi vì cho tới bây giờ, căn nguyên sinh mệnh của Đại Diên đã bắt đầu miễn cưỡng duy trì cơ năng thân thể để phối hợp với hắn trừ độc. Nhưng làm như vậy cũng không phải cách lâu dài, một khi không kiên trì được nữa, nàng chắc chắn sẽ chết.
Cho dù có thể tiếp tục kiên trì, sau việc này Đại Diên cũng phải tĩnh dưỡng thời gian rất lâu mới được.
Nhưng việc đã đến nước này, đã không còn đường rút lui. Bất luận là Dương Khai hay Đại Diên, đều phải kiên trì làm xong việc này.
Dường như là cảm nhận được ánh mắt của Dương Khai, Đại Diên đang khổ cực chống đỡ bỗng nhiên mở mắt, cố gắng nở ra một nụ cười trông còn khó coi hơn là khóc: - Ta có thể, Dương sư đệ không cần e ngại, cứ tiến hành làm!
Dương Khai thần sắc thản nhiên, sau khi cảm nhận được quyết tâm của nàng, khẽ vuốt cằm, cũng không nói thêm gì, thần thức chi hỏa một lần nữa ầm ầm phát ra, một linh trận được khắc vào trong thân thể không chút đề phòng của Đại Diên, khiến nước Âm Trì cùng dược hiệu trong đó tẩy rửa thân thể nàng.
Đại Diên lại một lần nữa hét lên thảm thiết, nghe cực kỳ thê lương. Dường như đang chịu hành hạ không chút nhân đạo gì đó.
Lại là một ngày trôi qua, hơn nửa người Đại Diên đã hồi phục bình thường. Dưới thần niệm dò xét của Dương Khai, nàng quả thật có những nét cơ bản mà một cô gái có, làn da trắng nõn như tuyết, vô cùng mịn màng, dáng người hấp dẫn. Thậm chí ngay cả gương mặt nàng cũng không còn vẻ khó coi như trước đây. Nàng của thời khắc này ngoài sắc mặt nhợt nhạt, không còn những dấu vết của trước kia. Rõ ràng chính là một dung nhan tuyệt sắc thế gian, đủ để cho bất cứ nam nhân nào đều trở nên xao động.
Dáng vẻ sau khi phối hợp chịu đủ hành hạ và tàn phá, rõ ràng cực kỳ yếu đuối.
Dương Khai đã sớm có dự liệu đối với việc này, cho nên cũng không lộ vẻ bất ngờ, chỉ chuyên chú làm việc của mình.
Mỗi một khắc, Dương Khai chầm chậm thu lại thần thức chi hỏa của mình, bỗng nhiên nói giọng nói như tiếng sấm khẽ quát: - Còn không nhanh nuốt nấm Huyết Chi!
Đại Diên dường như đã không còn nhiều ý thức, đôi mắt ảm đạm không sáng, đôi mắt vô thần. Trước đó cũng chỉ là phối hợp động tác với Dương Khai một cách máy móc, trong lòng chỉ còn nắm giữ một tia chống đỡ nàng cũng không bỏ qua.
Bị tiếng quát của Dương Khai gọi, đôi mắt thất thần lập tức khôi phục một tia sáng, vội vàng lấy ra một hộp gỗ đựng nấm Huyết Chi kia từ nhẫn không gian của mình. Sau khi mở ra liền nuốt luôn nấm Huyết Chi kia, ngay sau đó lại lấy bình ngọc Dương Khai trước đó đã đưa cho nàng, uống hết dung dịch thuốc trong bình vào trong miệng.
Thứ thuốc tốt này vào bụng, Đại Diên cuối cùng cũng tỉnh lại một chút. Sắc mặt tái nhợt nhanh chóng tăng thành ửng đỏ một cách không bình thường, máu trong thân lưu chuyển với tốc độ nhanh. Sinh cơ khổng lồ tích chứa trong Nấm Huyết Chi phát tán đến các nơi trong cơ thể nàng, bổ sung căn nguyên sinh mệnh mà nàng đã bị mất đi.
Dương Khai không đợi nàng luyện hóa hoàn toàn dược hiệu của nấm Huyết Chi, một lần nữa đưa thần thức chi hỏa bao phủ lấy.
Là thành hay bại chính là xem cửa ải cuối cùng này. Nếu ý chí Đại Diên đủ mạnh, có lẽ nắm chắc ba phần có thể chống đỡ được. Nếu không được, đó cũng chỉ là số mệnh của nàng chỉ đến vậy, chẳng thể trách người ngoài.
Đại Diện hiểu rõ điều này hơn ai hết, lập tức toàn lực phối hợp.
Trong phút chốc, nước của Âm Trì đều trào lên mãnh liệt, điên cuồng rót vào trong cơ thể nàng, từng lớp sương trắng bao phủ lấy nàng, từng luồng tế ly có tia sáng cổ quái bị ép ra từ cơ thể nàng.
/2840
|