VŨ LUYỆN ĐIÊN PHONG

Chương 1255: Gây khó khăn.

/2840


Dương Khai ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện lực lượng phòng thủ nơi này, còn nghiêm mật hơn nhiều so với đại điện pháp trận không gian của Thiên Vận Thành. Bên ngoài điện có bảy tám đệ tử Ma Huyết Giáo mặc bảo giáp màu xanh đứng thẳng ở đó như cây phi lao, mỗi người đều có tu vi Thánh Vương lưỡng, tam tầng cảnh, mà ở trong điện, cũng tản ra một số khí tức thuộc loại cường giả Phản Hư Cảnh.

- Dương huynh hãy chờ một lát, Đặng mỗ đi vào thông báo một tiếng với họ, đợi thương nghị thỏa đáng, sẽ đón Dương huynh đi vào! Đặng Ngưng khách sáo nói.

Dương Khai gật gật đầu, lúc này Đặng Ngưng hắn mới dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mấy đệ tử Ma Huyết Giáo, đi thẳng vào bên trong đại điện.

Bảy tám tên đệ tử Ma Huyết Giáo thủ vệ kia dường như rất là tò mò quan hệ giữa Đặng Ngưng cùng Dương Khai, sau khi Đặng Ngưng đi vào, chúng không ngừng quét mắt nhìn Dương Khai, suy đoán thân phận của hắn.

Nhưng cũng chỉ vậy thôi, bọn họ cũng không có ý định đi tới hỏi ra nghi vấn.

Ước chừng qua nửa canh giờ, từ trong đại điện mới lộ ra bóng dáng của Đặng Ngưng, bất quá thời khắc này, gương mặt hắn cực kỳ khó coi, vẻ mặt không đành lòng.

Dương Khai thấy vậy, lập tức biết suy đoán của mình trước đó không sai, bảo lãnh cho một người ngoài sử dụng pháp trận không gian của tông môn tuyệt đối không phải chuyện đơn giản như vậy, rõ ràng Đặng Ngưng phải bỏ ra cái giá rất lớn.

Đối phương tận tâm tận lực như thế, cũng làm cho Dương Khai có hơi ngượng ngùng. Dù sao nửa ngày trước, hắn còn nghĩ có nên giết chết đối phương, giết người diệt khẩu hay không, nhưng bây giờ đối phương vì để giúp hắn sử dụng pháp trận không gian lại dụng tâm như vậy. Xem ra, người này dù xuất thân Ma Huyết Giáo, thật ra còn có thể kết giao một phen! Dương Khai thầm nghĩ trong lòng.

Từ trong đại điện đi ra, sắc mặt Đặng Ngưng đã khôi phục như thường, hướng về phía Dương Khai cười ha hả nói: - Để Dương huynh đợi lâu, xin mời đi theo ta, hết thảy đều đã xử lý thỏa đáng!

- Tốt! Dương Khai ôn hoà gật đầu, lần này thái độ của hắn ngược lại tốt hơn rất nhiều. Người ta đưa tặng trái đào, dĩ nhiên hắn phải trả lại quả mận, trong lòng thầm quyết định sau này nếu như lúc nào đó chạm mặt lại Đặng Ngưng này, có thể giúp được gì thì giúp ngay.

Đặng Ngưng đi trước dẫn đường, hai người một đường thông suốt đi vào bên trong nội điện. Trong đại điện một tòa pháp trận không gian cơ bản giống như pháp trận ở Thiên Vận Thành lẳng lặng đứng sừng sững ở đó. Trong mấy chỗ lõm trên cái bệ pháp trận, đều chứa đầy thánh tinh thượng phẩm, chỉ chờ người đến liền có thể mở ra, quả nhiên là đã chuẩn bị thỏa đáng.

Mà ở trong điện, có ba cường giả Phản Hư Cảnh trấn giữ, còn có mười mấy cường giả Thánh Vương Cảnh khác. Trong ba cường giả Phản Hư Cảnh kia, mỗi người thoạt nhìn đều thực lực không yếu, trong đó hai người phân biệt ngồi ở hai bên đại điện, nhắm mắt ngưng thần, tĩnh tọa tu luyện, không quản không hỏi tới Dương Khai cùng Đặng Ngưng.

Mà một lão già còn lại sắc mặt đỏ hồng, tóc bạch kim đứng ở một bên pháp trận, hai mắt như mắt chim ưng quét qua một vòng trên người Dương Khai, lúc này mới hướng về phía Đặng Ngưng nói: - Đặng sư điệt, đây là người ngươi muốn bảo lãnh?

- Đúng vậy, Lưu sư thúc! Vị này chính là một vị bạn tốt sư điệt kết giao trước kia! Đặng Ngưng vội vàng cung kính trả lời.

- Bạn tốt... Hắc hắc! Lão già họ Lưu ngoài cười nhưng trong không cười, dường như hai chữ bạn tốt này chạm tới dây thần kinh nào đó của lão: - Đến từ Ảnh Nguyệt Điện à?

Dương Khai mặt không đổi sắc, biết lão già họ Lưu này có lẽ là qua Đặng Ngưng tìm hiểu một chút tin tức của mình, ngược lại cũng không phủ nhận, ôm quyền nói: - Ra mắt Lưu tiền bối!

Lão già họ Lưu thấy Dương Khai cũng coi như biết lễ tiết, khẽ gật đầu nói: - Tuy rằng Ma Huyết Giáo ta không có lui tới gì với Ảnh Nguyệt Điện, nhưng nếu là người của Đặng sư điệt bảo đảm, thì dùng một lần pháp trận không gian của bản giáo ngược lại cũng không có quan hệ gì. Chỉ là sư điệt, ngươi vì bảo lãnh cho người này đi Thanh Thạch Thành, bỏ ra 30 điểm cống hiến bản giáo, thật bỏ được sao? Ngươi cũng biết, 30 điểm cống hiến này, ngươi khẳng định phải nhiều lần vào sinh ra tử mới có thể kiếm về được!

Đặng Ngưng sắc mặt hơi đổi một chút, nhìn lại Dương Khai, thấy hắn không có phản ứng gì, vội vàng cười nói:

- Lưu sư thúc cao kiến, bất quá Dương huynh có ân cứu mạng với sư điệt, cho nên 30 điểm cống hiến ngược lại cũng không có gì!

- Ân cứu mạng! Lão già họ Lưu trong mắt lóe sáng một thoáng, bỗng nhiên trở nên âm lạnh, nạt nhỏ: - Một tên Thánh Vương lưỡng tầng cảnh cứu tính mệnh của ngươi? Ngươi này cảnh giới Thánh Vương tam tầng cảnh chẳng lẽ là giả?

Đặng Ngưng sắc mặt trắng nhợt, trên trán rịn ra rất nhiều mồ hôi, ấp a ấp úng, không dám lên tiếng nữa.

- Hơn nữa theo ta được biết, ngươi cũng không có cơ hội nào kết giao với đệ tử Ảnh Nguyệt Điện, trừ một lần đi Thiên Vận Thành tham gia hội đấu giá kia. Hừ hừ... Chẳng lẽ là chuyện lần đó? Lão già họ Lưu dường như rất nghi hoặc, liên tiếp hỏi vặn mấy vấn đề.

Trong lúc nhất thời Đặng Ngưng cũng không biết nên đáp lại như thế nào.

Dương Khai thấy hắn bị sư thúc bản giáo làm khó mình như vậy, cũng không thể không thay hắn giải thích một phen, mở miệng nói: - Tiền bối minh giám, ta quen biết với Đặng huynh cũng không phải là tại Thiên Vận Thành, mà ở trong Lưu Viêm Sa Địa, chỉ là cơ duyên xảo hợp cứu huynh ấy một lần mà thôi, lần đó không liên quan tới thực lực. Thực lực của Đặng huynh, vãn bối còn là rất khâm phục!

- Lưu Viêm Sa Địa! Ngươi cũng vào Lưu Viêm Sa Địa? Vậy sao không có trở về chung với Tiền Thông bọn họ, lại dừng lại đến nay?

Lão già họ Lưu nghe vậy cả kinh.

- Vãn bối có chút nguyên nhân, cho nên không thể cùng trở về với Tiền trưởng lão bọn họ! Dương Khai bình thản đáp.

- Vậy à? Lão già họ Lưu cười thâm ý sâu sắc, có hàm ý nói: - Như thế xem ra, chỉ sợ ngươi ở trong Lưu Viêm Sa Địa có thu hoạch không nhỏ nha!?

Dương Khai hơi biến sắc, trong lòng tuy rằng cảnh giác, nhưng cũng không có quá mức khẩn trương, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: - Thu hoạch thật ra có một chút, nhưng chỉ sợ còn không vào được pháp nhãn của tiền bối!

Vừa nói, vừa phất tay một cái, năm viên Hỏa Tinh Thạch lớn cỡ trứng bồ câu liền xuất hiện trên tay, không chần chừ chút nào đưa tới hướng lão già họ Lưu: - Vãn bối lần đầu tiên gặp mặt tiền bối, cũng không chuẩn bị cái gì, chỉ có mấy vật nhỏ mong rằng tiền bối thu nhận!

Lão già họ Lưu vừa thấy Hỏa Tinh Thạch, lập tức trước mắt sáng ngời, thầm nghĩ Dương Khai quả nhiên biết điều. Lão gây khó khăn như vậy, chính là muốn kiếm chút chỗ tốt từ Dương Khai, đối phương thoáng cái liền nhìn thấu, thật là người nhanh nhẹn... Sắc mặt lão trong nháy mắt liền thân thiết nhu hòa hơn nhiều, phất ống tay áo một cái, năm viên Hỏa Tinh Thạch liền biến mất không thấy, trên khuôn mặt hồng hào nổi lên nụ cười ôn hoà, gật đầu nói: - Ừm, không tệ! Khó trách Đặng sư điệt muốn kết giao với ngươi. Xem ra tiểu tử cũng là một người hào sảng, ngày sau nhất định thành chuyện lớn. Được rồi, ngươi đã là đệ tử Ảnh Nguyệt Điện, lão phu cũng không nói gì thêm, vừa rồi sở dĩ hỏi ngươi nhiều như vậy, chỉ là sợ có gian tế mạo danh xông vào nơi này mà thôi... Vậy ngươi hãy đi đi.

Sau khi thu Hỏa Tinh Thạch, trong nháy mắt dường như lão đổi thành một người khác.

- Đa tạ tiền bối! Dương Khai ôm quyền nói.

Bên kia, Đặng Ngưng thấy lão già họ Lưu rốt cục thống khoái cho đi, cũng không khỏi thở ra một hơi, cẩn thận nhắc nhở: - Lưu sư thúc, có phải nên cho Dương huynh một tấm lệnh bài lâm thời hay không, bằng không đến Thanh Thạch Thành bên kia, chỉ sợ đệ tử Ly Hỏa Giáo sẽ không cho đi!

- Điểm này cần gì ngươi nhắc nhở? Lão già họ Lưu hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một tấm lệnh bài đỏ thẫm liền bay thẳng tới chỗ Dương Khai.

Dương Khai tiếp nhận nhìn xem, thấy trên lệnh bài một cái đầu quỷ dữ tợn, thoạt nhìn dữ tợn kinh khủng.

Lão già họ Lưu nói: - Đây là lệnh bài tạm thời của Ma Huyết Giáo ta, có thể bảo đảm cho ngươi sau khi thông qua pháp trận không gian, người của Ly Hỏa Giáo sẽ không làm khó dễ. Dĩ nhiên, loại lệnh bài tạm thời này chỉ có thời hạn ba ngày, trong vòng ba ngày có thể sử dụng pháp trận không gian của bọn họ bên kia với bản giáo, đủ để ngươi sử dụng!

- Vãn bối biết! Dương Khai khẽ gật gật đầu.

- Đứng lên trên đi, ta đi mở ra pháp trận! Lão già họ Lưu khoát tay về phía Dương Khai, Dương Khai lập tức thân hình thoắt một cái, liền đứng ở chỗ trung tâm pháp trận.

Đặng Ngưng đứng ở một bên, hướng về phía Dương Khai mỉm cười ôm quyền nói: - Chúc Dương huynh thuận buồm xuôi gió, ngày nào đó nếu có cơ hội trở lại Ma Huyết Thành, thì đứng quên tìm Đặng mỗ uống với nhau một phen!

- Được! Đặng huynh nếu có đi Thiên Vận Thành, cũng có thể tìm đến Dương mỗ, Dương mỗ nhất định sẽ tận tình địa chủ chiêu đãi Đặng huynh! Dương Khai trả lời.

Nghe hắn nói như vậy, Đặng Ngưng trên mặt đầy ý vui mừng, biết cái giá mình bỏ ra cuối cùng cũng không có uổng phí, 30 điểm cống hiến quả thật cũng làm trong lòng hắn đau xót, nhưng có thể kết giao được người như vậy, ngược lại cũng đáng giá, bởi vì nói không chừng khi nào đó còn phải cầu cạnh đối phương.

Trong lúc hai người nói chuyện, pháp trận không gian đã phóng ra hào quang chói mắt, lực lượng không gian bốn phía nháy mắt vặn vẹo.

Trước mắt Dương Khai một mảnh trắng xóa, trải qua giây phút thất thần ngắn ngủi, sau đó thân mình đã xuất hiện trong một gian đại điện phòng vệ sâm nghiêm.

Trong phút chốc, vài đạo lực lượng thần thức mạnh mẽ đè xuống, trong đại điện tay áo phần phật, một đám võ giả Thánh Vương Cảnh đoàn đoàn bao vây Dương Khai, cảnh giác nhìn hắn.

Dương Khai thấy vậy, ngược lại cũng không có hốt hoảng, lập tức thảy tấm lệnh bài tạm thời của Ma Huyết Giáo kia cho một cường giả Phản Hư Cảnh thoạt nhìn thực lực cao nhất trong đó, mình thì đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Cường giả Phản Hư Cảnh kia nhận lấy lệnh bài kiểm tra một phen, cau mày nói: - Người của Ma Huyết Giáo!

Vừa nói, vừa thảy lệnh bài trở về lại, thản nhiên nói: - Lệnh bài của ngươi chỉ có thời hạn ba ngày, ba ngày sau nếu không chạy tới đây, pháp trận không gian sẽ không mở ra cho ngươi!

- Vãn bối hiểu rõ! Dương Khai gật gật đầu.

Cường giả Phản Hư Cảnh kia mới phất tay một cái, tất cả địch ý toàn bộ biến mất, các đệ tử Ly Hỏa Giáo kia rối rít quay về chức trách, quay trở lại cương vị của mình, trong lúc nhất thời lại không có người nào quản tới Dương Khai nữa.

Dương Khai ngược lại cũng vui mừng thấy như thế, sau khi ra ngoài đại điện liền hòa vào trong đám đông ở Thanh Thạch Thành.

Hắn cũng không có ý định dừng lại lâu ở chỗ này, một lát sau, một luồng sáng xanh từ bên ngoài Thanh Thạch Thành bay lên, chìm vào bầu trời, rất nhanh biến mất không thấy.

Từ Thanh Thạch Thành bay tới Thiên Vận Thành như thế nào, hắn đã tìm người tìm hiểu phương hướng, dù sao ở trong Ly Hỏa Giáo hắn không quen biết người nào, cũng không có cách nào tìm người bảo đảm cho hắn sử dụng pháp trận không gian.

May mà ở chỗ này cách Thiên Vận Thành chỉ có lộ trình một tháng, so với Ma Huyết Thành gần hơn gấp mấy lần, chút thời gian này hắn còn có thể chấp nhận được.

Tốc độ của Tinh Toa cực nhanh, Dương Khai khoanh chân ngồi trên Tinh Toa, một mặt phân ra chút thần thức khống chế Tinh Toa phi hành, một mặt bắt đầu kiểm tra thu hoạch chuyến đi Lưu Viêm Sa Địa của mình lần này.

Từ khi đi vào Lưu Viêm Sa Địa, hắn liền gặp cơ duyên không ngừng, chuyến này thật ra thu hoạch không ít thứ tốt, nhưng những thứ này nên sử dụng như thế nào, hắn còn phải nghiên cứu.

Một phen kiểm tra, Dương Khai nỗi lòng phập phồng không chừng, hắn cũng vì thu hoạch của mình trong chuyến này mà thầm kinh hãi.

Sau khi kiểm tra xong thu hoạch trong Lưu Viêm Sa Địa, lúc này Dương Khai mới bắt đầu dò xét quả Dung Huyết đan kia...

/2840

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status