Lâm Động đứng trên không trung, sắc mặt lạnh băng nhìn những nhân ảnh trên Thiên Lôi Đảo. Rồi hắn chuyển ánh mắt nhìn vềquang trận ở trung tâm đảo, hắn nhìn thấy ở giữa trận pháp làMộ Linh San đang giận dữ.
Phù!
Thấy Mộ Linh San không có chuyện gì Lâm Động mới thở phào. Lần đó Mộ Lam giao Mộ Linh San cho hắn, nếu để cô bé xảy ra chuyện gì thì thật sự không biết phải nói sao.
- Lâm Động, trốn lâu như vậy cuối cùng cũng phải ra sao?
Ở phía xa, Bàng Hạo bay lên không trung, nhìn Lâm Động cười khảy.
- Xem ra chặt đứt một tay vẫn chưa giúp ngươi nhớ được.
Lâm Động nhìn Bàng Hạo lại khỏe mạnh, cười lạnh.
- Yên tâm, lần này ra sẽ thu về cả lãi.
Mặt Bàng Hạo tím lại.
- Ngươi nói xem, chặt đứt tứ chi của ngươi rồi ngâm vào vại thìthế nào?
- Cách làm hay đấy, ta có thể suy nghĩ làm như thế với ngươi..
Lâm Động cười.
- Lâm Động, giờ ngươi vẫn còn tâm trạng đấu võ mồm sao?
Lão giả tóc xám của Cửu U Môn lên tiếng, lão nhìn Lâm Động cười kỳ quái:
- Ngươi có biết ở đây có tận bảy cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang đợi ngươi không…
- Bảy vị Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
Lâm Động nheo mắt, quét mắt nhìn quanh đảo, đúng là có bảy luồng khí tức vô cùng ngang ngược. Hắn khẽ gật đầu:
- Đúng là không dễ đối phó.
- Lâm Động, Huyền Thiên Điện ta không muốn gây khó dễ với ngươi, chỉ cần ngươi giao thứ có được trong lôi giới ra đây, Huyền Thiên Điện ta lập tức sẽ rời khỏi đây.
Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện trầm giọng nói.
Lâm Động liếc nhìn, bình thản nói:
- Có đại nhân vật như Ma La tiền bối mà bảo bối đến lượt ta hưởng sao?
Trung niên nam tử khựng người, rồi nói:
- Xem ra ngươi không định hợp tác. Nếu vậy thì đừng trách Huyền Thiên Điện ta không khách khí.
- Nói ít thôi, ra tay sớm bắt lấy hắn, Cửu U Môn giỏi nhất là moi thông tin. Khi hắn rơi vào tay bọn ta rồi, có nói hay không không phải việc hắn có thể quyết định.
Lão giả tóc xám cười khảy.
- Hai ngươi cứ duy trì trận pháp, tên tiểu tử này để hai bọn ta.
Lão vừa dứt lời, nhìn về lão giả khác của Cửu U Môn rồi nguyên lực cuộn trào. Hai người đồng thời lao về phía Lâm Động.
- Tiểu tử, để xem lần này ngươi sẽ giãy giụa như nào.
Tiếng quát mang đầy sát ý của lão giả tóc xám vang lên.
Lâm Động ngẩng lên bình thản nhìn hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang lao tới. Nếu là trước khi vào lôi giới, thực lực của hắn đương nhiên không thể đối kháng với hai kẻ kia. Nhưng đáng tiếc thực lực hắn lúc này đã mạnh hơn trước quánhiều.
Sức mạnh của Sinh Huyền Cảnh viên mãn và Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong đã khiến có thể kháng cự một cường giả TửHuyền Cảnh tiểu thành mà không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Thanh quang lấp lánh tỏa ra tù người Lâm Động, thân hình khẽđộng, rồi có tiếng phong lôi, một vài đạo tàn ảnh lập tức hiện ra trên không trung.
Soạt!
Tốc độ của Lâm Động lúc này cũng nhanh hơn trước nhiều, chỉnháy mắt đã xuất hiện ở phía trước lão giả tóc xám. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Phù!
Thấy Mộ Linh San không có chuyện gì Lâm Động mới thở phào. Lần đó Mộ Lam giao Mộ Linh San cho hắn, nếu để cô bé xảy ra chuyện gì thì thật sự không biết phải nói sao.
- Lâm Động, trốn lâu như vậy cuối cùng cũng phải ra sao?
Ở phía xa, Bàng Hạo bay lên không trung, nhìn Lâm Động cười khảy.
- Xem ra chặt đứt một tay vẫn chưa giúp ngươi nhớ được.
Lâm Động nhìn Bàng Hạo lại khỏe mạnh, cười lạnh.
- Yên tâm, lần này ra sẽ thu về cả lãi.
Mặt Bàng Hạo tím lại.
- Ngươi nói xem, chặt đứt tứ chi của ngươi rồi ngâm vào vại thìthế nào?
- Cách làm hay đấy, ta có thể suy nghĩ làm như thế với ngươi..
Lâm Động cười.
- Lâm Động, giờ ngươi vẫn còn tâm trạng đấu võ mồm sao?
Lão giả tóc xám của Cửu U Môn lên tiếng, lão nhìn Lâm Động cười kỳ quái:
- Ngươi có biết ở đây có tận bảy cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang đợi ngươi không…
- Bảy vị Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
Lâm Động nheo mắt, quét mắt nhìn quanh đảo, đúng là có bảy luồng khí tức vô cùng ngang ngược. Hắn khẽ gật đầu:
- Đúng là không dễ đối phó.
- Lâm Động, Huyền Thiên Điện ta không muốn gây khó dễ với ngươi, chỉ cần ngươi giao thứ có được trong lôi giới ra đây, Huyền Thiên Điện ta lập tức sẽ rời khỏi đây.
Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện trầm giọng nói.
Lâm Động liếc nhìn, bình thản nói:
- Có đại nhân vật như Ma La tiền bối mà bảo bối đến lượt ta hưởng sao?
Trung niên nam tử khựng người, rồi nói:
- Xem ra ngươi không định hợp tác. Nếu vậy thì đừng trách Huyền Thiên Điện ta không khách khí.
- Nói ít thôi, ra tay sớm bắt lấy hắn, Cửu U Môn giỏi nhất là moi thông tin. Khi hắn rơi vào tay bọn ta rồi, có nói hay không không phải việc hắn có thể quyết định.
Lão giả tóc xám cười khảy.
- Hai ngươi cứ duy trì trận pháp, tên tiểu tử này để hai bọn ta.
Lão vừa dứt lời, nhìn về lão giả khác của Cửu U Môn rồi nguyên lực cuộn trào. Hai người đồng thời lao về phía Lâm Động.
- Tiểu tử, để xem lần này ngươi sẽ giãy giụa như nào.
Tiếng quát mang đầy sát ý của lão giả tóc xám vang lên.
Lâm Động ngẩng lên bình thản nhìn hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang lao tới. Nếu là trước khi vào lôi giới, thực lực của hắn đương nhiên không thể đối kháng với hai kẻ kia. Nhưng đáng tiếc thực lực hắn lúc này đã mạnh hơn trước quánhiều.
Sức mạnh của Sinh Huyền Cảnh viên mãn và Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong đã khiến có thể kháng cự một cường giả TửHuyền Cảnh tiểu thành mà không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Thanh quang lấp lánh tỏa ra tù người Lâm Động, thân hình khẽđộng, rồi có tiếng phong lôi, một vài đạo tàn ảnh lập tức hiện ra trên không trung.
Soạt!
Tốc độ của Lâm Động lúc này cũng nhanh hơn trước nhiều, chỉnháy mắt đã xuất hiện ở phía trước lão giả tóc xám. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
/1309
|