Lâm Động biết rõ, muốn tiếp được ba chiêu của một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh, thậm chí còn là người có tổ phùnhư hắn, đối với hắn hiện giờ là quá khó.
Có điều, dù thế nào, điều duy nhất hắn biết là hắn không thể từbỏ Lôi Đình Tổ Phù.
Dù khả năng hắn tiếp được ba chiêu của Ma La là vô cùng nhỏ, nhưng hắn vẫn không muốn từ bỏ.
Lôi Đế kinh ngạc nhìn Lâm Động không hề sợ hãi trước khí thếcủa Ma La, rồi khẽ gật đầu, sự kiên nghị của Lâm Động khiến LôiĐế cũng phải tán thưởng.
Ma La thấy Lâm Động gật đầu chỉ bình thản nói:
- Cho ngươi nửa giờ điều dưỡng trạng thái.
Lâm Động lập tức ngồi xuống, thôn phệ lực lan tỏa thôn phệ lôiđình lực ở xung quanh vào cơ thể, rồi biến thành nguyên lực dồi dào trào dâng trong tứ chi bách huyệt.
Hắn biết sắp tới sẽ là trận đấu ác liệt nhất từ trước tới giờ. Thực lực của Ma La có lẽ hơn Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn một bậc, hơn nữa Ma La lại muốn có Lôi Đình Tổ Phù, chắc hẳn sẽ không hề nương tay.
Mộ Linh San thấy Lâm Động bị ép phải giao đấu với Ma La, trừng mắt nhìn hắn:
- Ức hiếp người quá đáng, không biết xấu hổ!
Với thân phận của Ma La đương nhiên sẽ không cãi nhau với Mộ Linh San, hắn chỉ quay đi coi như không nghe thấy sự kháng nghị của cô bé.
- Ba chiêu à…không dễ đâu.
Lôi Đế ở bên cạnh cười. Ma La là cường giả Chuyển Luân Cảnh có tổ phù. Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường đối phó cũng khó kăhn, huống hồ Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnhđại thành. Khoảng cách giữa hai người thật sự khó đo lường.
- Thế gian này chẳng có cái gọi là công bằng tuyệt đối.
Ma La nói.
- Ta cho hắn cơ hội, dù rất nhỏ, nhưng có nắm bắt được không thì phải xem bản lĩnh của hắn. Nếu hắn là người được Phù Tổ đại nhân chọn thì chắc hẳn có thể tạo nên kỳ tích.
- Hy vọng là vậy…Nhưng cũng hơi quá đáng, hơi ức hiếp tiểu bối chút.
Lôi Đế gật gù.
Ma La bất lực nhìn Lôi Đế:
- Ngươi thì khi nào tiêu tán?
- Chắc sắp rồi, mà đâu cái kiểu nói chuyện như ngươi thế hả?
Lôi Đế cười, hắn nhìn thân thể dần trở nên hư ảo của mình, thở dài:
- Bọn dị ma đáng chết…
- Ta sẽ tiêu diệt hết dị ma ở Vị Diện này.
Ma La nói, ngữ khí có phần cố chấp.
- Ngươi và chúng có thù hận rất lớn sao?
Lôi Đế ngạc nhiên nhìn Ma La.
- Năm đó khi ta có Hỏa Diệm Tổ Phù cũng tầm tuổi hắn…
Ma La nhìn về phía Lâm Động, trong tay áo, nắm đấm siết chặt.
- Nhưng ta không cẩn thận được như hắn. Hỏa Diệm Tổ Phù bịbại lộ, dụ dị ma đến. Chả gia tộc tắm máy, phụ thân ta đã liều mạng đưa ta đi..
- Từ đó ta mới biết cách ẩn mình, đến khi trở thành Chuyển Luân Cảnh và xây dựng nên Viêm Thần Điện mới cho bên ngoài biết về Hỏa Diệm Tổ Phù. Nếu ta sớm biết thì có lẽ…gia tộc vẫn còn.
Lôi Đế gật đầu, không ngờ Ma La cũng có câu chuyện xưa như vậy. Tổ phù, thứ này đem lại sức mạnh, nhưng cũng đem đến không ít nguy hiểm.
Lôi Đế không nói gì nữa, Ma La thì hồi tưởng lại chuyện xưa, sắc mặt thay đổi, cảm xúc bất định. Bạn đang đọc truyện tại
Có điều, dù thế nào, điều duy nhất hắn biết là hắn không thể từbỏ Lôi Đình Tổ Phù.
Dù khả năng hắn tiếp được ba chiêu của Ma La là vô cùng nhỏ, nhưng hắn vẫn không muốn từ bỏ.
Lôi Đế kinh ngạc nhìn Lâm Động không hề sợ hãi trước khí thếcủa Ma La, rồi khẽ gật đầu, sự kiên nghị của Lâm Động khiến LôiĐế cũng phải tán thưởng.
Ma La thấy Lâm Động gật đầu chỉ bình thản nói:
- Cho ngươi nửa giờ điều dưỡng trạng thái.
Lâm Động lập tức ngồi xuống, thôn phệ lực lan tỏa thôn phệ lôiđình lực ở xung quanh vào cơ thể, rồi biến thành nguyên lực dồi dào trào dâng trong tứ chi bách huyệt.
Hắn biết sắp tới sẽ là trận đấu ác liệt nhất từ trước tới giờ. Thực lực của Ma La có lẽ hơn Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn một bậc, hơn nữa Ma La lại muốn có Lôi Đình Tổ Phù, chắc hẳn sẽ không hề nương tay.
Mộ Linh San thấy Lâm Động bị ép phải giao đấu với Ma La, trừng mắt nhìn hắn:
- Ức hiếp người quá đáng, không biết xấu hổ!
Với thân phận của Ma La đương nhiên sẽ không cãi nhau với Mộ Linh San, hắn chỉ quay đi coi như không nghe thấy sự kháng nghị của cô bé.
- Ba chiêu à…không dễ đâu.
Lôi Đế ở bên cạnh cười. Ma La là cường giả Chuyển Luân Cảnh có tổ phù. Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường đối phó cũng khó kăhn, huống hồ Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnhđại thành. Khoảng cách giữa hai người thật sự khó đo lường.
- Thế gian này chẳng có cái gọi là công bằng tuyệt đối.
Ma La nói.
- Ta cho hắn cơ hội, dù rất nhỏ, nhưng có nắm bắt được không thì phải xem bản lĩnh của hắn. Nếu hắn là người được Phù Tổ đại nhân chọn thì chắc hẳn có thể tạo nên kỳ tích.
- Hy vọng là vậy…Nhưng cũng hơi quá đáng, hơi ức hiếp tiểu bối chút.
Lôi Đế gật gù.
Ma La bất lực nhìn Lôi Đế:
- Ngươi thì khi nào tiêu tán?
- Chắc sắp rồi, mà đâu cái kiểu nói chuyện như ngươi thế hả?
Lôi Đế cười, hắn nhìn thân thể dần trở nên hư ảo của mình, thở dài:
- Bọn dị ma đáng chết…
- Ta sẽ tiêu diệt hết dị ma ở Vị Diện này.
Ma La nói, ngữ khí có phần cố chấp.
- Ngươi và chúng có thù hận rất lớn sao?
Lôi Đế ngạc nhiên nhìn Ma La.
- Năm đó khi ta có Hỏa Diệm Tổ Phù cũng tầm tuổi hắn…
Ma La nhìn về phía Lâm Động, trong tay áo, nắm đấm siết chặt.
- Nhưng ta không cẩn thận được như hắn. Hỏa Diệm Tổ Phù bịbại lộ, dụ dị ma đến. Chả gia tộc tắm máy, phụ thân ta đã liều mạng đưa ta đi..
- Từ đó ta mới biết cách ẩn mình, đến khi trở thành Chuyển Luân Cảnh và xây dựng nên Viêm Thần Điện mới cho bên ngoài biết về Hỏa Diệm Tổ Phù. Nếu ta sớm biết thì có lẽ…gia tộc vẫn còn.
Lôi Đế gật đầu, không ngờ Ma La cũng có câu chuyện xưa như vậy. Tổ phù, thứ này đem lại sức mạnh, nhưng cũng đem đến không ít nguy hiểm.
Lôi Đế không nói gì nữa, Ma La thì hồi tưởng lại chuyện xưa, sắc mặt thay đổi, cảm xúc bất định. Bạn đang đọc truyện tại
/1309
|